Một số giáo viên nói học chứng chỉ chức danh nghề nghiệp chỉ “cưỡi ngựa xem hoa”
Nhiều giáo viên khẳng định chứng chỉ chức danh nghề nghiệp không có ý nghĩa đối với công tác dạy học mà chỉ mang tính hình thức, ép buộc cứng nhắc.
Trước các Thông tư 01, 02, 03, 04 quy định mã số, tiêu chuẩn chức danh nghề nghiệp và bổ nhiệm, xếp lương viên chức giảng dạy trong các cơ sở giáo dục mầm non, các trường phổ thông công lập được Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành, nhiều giáo viên bày tỏ sự lo lắng về việc “giữ hạng, giữ lương”.
Đặc biệt hầu hết giáo viên chia sẻ mong muốn bỏ chứng chỉ chức danh nghề nghiệp đang tồn tại nhiều vấn đề bất cập.
2,5 triệu đồng cho 10 buổi học để lấy chứng chỉ và những trăn trở của giáo viên
Sau một buổi học chứng chỉ chức danh nghề nghiệp tại trường một trường cao đẳng sư phạm, cô P, giáo viên tại tỉnh Nghệ An đã chia sẻ với phóng viên Tạp chí điện tử Giáo dục Việt Nam về những giờ học không mấy hiệu quả mà cô đã tham gia.
Cô P cho biết: “Bản thân tôi thấy chứng chỉ chức danh nghề nghiệp chỉ mang tính hình thức, không có ý nghĩa gì với công tác dạy và học tại trường, lại khiến giáo viên tốn kém về thời gian, tiền bạc.
Về thời gian và chi phí để học tập, ban đầu họ thông báo học 8 buổi, sau đó là 10 buổi, chi phí đào tạo hết 2,5 triệu đồng mỗi giáo viên.
Tuy nhiên, điều đáng nói là việc dạy học giống như “cưỡi ngựa xem hoa”, người dạy chỉ trình chiếu slide trong khi đa số giáo viên không hứng thú với việc học, thoải mái làm việc riêng. Một phần vì nội dung không hữu ích, không thiết thực và cách thức truyền đạt nhàm chán”.
Cô P cho rằng chứng chỉ chức danh nghề nghiệp không giúp giáo viên nâng cao chuyên môn, không có ý nghĩa đối với công tác giảng dạy (Ảnh minh họa: Phạm Minh)
Theo cô P, nội dung học chứng chỉ chức danh nghề nghiệp được chia làm ba phần. Phần thứ nhất là kiến thức chính trị, quản lý nhà nước và các kỹ năng chung. Phần thứ hai là kiến thức, kỹ năng nghề nghiệp. Phần thứ ba là tìm hiểu thực tế và viết bài thu hoạch.
“Về kiến thức chính trị, tôi đã học thông qua các lớp bồi dưỡng Đảng và đã được học khi là sinh viên của trường cao đẳng sư phạm. Về quản lý nhà nước, giáo viên cũng đã từng được học, giáo viên có thể tự tìm hiểu thêm qua nhiều kênh thông tin nhưng với giáo viên không đảm nhận vai trò quản lý, rõ ràng việc học tập nâng cao trình độ chuyên môn là quan trọng hơn.
Đối với kiến thức kỹ năng nghề nghiệp, chúng tôi theo chuyên ngành sư phạm nên kiến thức kỹ năng nghề nghiệp đã được đào tạo chuyên sâu. Còn nếu học từ 3 -5 buổi để lấy chứng chỉ thì liệu rằng có hiệu quả hay không?
Video đang HOT
Bên cạnh đó, quá trình dạy học, trao đổi chuyên môn và quá trình tự học, giáo viên sẽ phải luôn rèn luyện về kỹ năng, tìm hiểu kiến thức mới.
Về đạo đức nghề nghiệp, tâm lý lứa tuổi học sinh, trong chuyên ngành đào tạo sư phạm đều có. Một tờ chứng chỉ không khẳng định được điều gì và không giúp ích gì cho giáo viên, học sinh”, cô P nêu quan điểm.
Ngoài ra, cô P cũng nhấn mạnh vai trò của việc học tập, bồi dưỡng cho đội ngũ giáo viên. Giáo dục đang trên hành trình đổi mới với nhiều thách thức, việc giáo viên học tập, bồi dưỡng để nâng cao kiến thức, trình độ chuyên môn là cần thiết.
Tuy nhiên, việc đào tạo để lấy chứng chỉ chức danh nghề nghiệp không phục vụ công cuộc đổi mới của giáo dục, không có ý nghĩa thực tiễn đối với việc dạy và học trong nhà trường.
Trong khi yêu cầu về chứng chỉ này mang tính hình thức thì việc học tập của giáo viên cũng mang tính đối phó, miễn cưỡng. Giáo viên chỉ học chứng chỉ nhằm mục đích giữ hạng, thăng hạng. Nội dung học tập không thiết thực thì động lực học tập của giáo viên cũng không có.
“Vấn đề cần quan tâm hiện nay là hiệu quả của đổi mới giáo dục, hiệu quả và chất lượng dạy học. Giáo viên nên học tập và nên được đào tạo, bồi dưỡng thêm. Tuy nhiên, học cái gì và học như thế nào mới là vấn đề cần lưu tâm.
Cần đào tạo cho giáo viên những kiến thức, kỹ năng để họ dạy học có hiệu quả, phù hợp với xu hướng của nền giáo dục 4.0, có thể là hướng dẫn, tập huấn cho giáo viên về công nghệ thông tin, về đổi mới công tác giảng dạy,… Điều này sẽ hữu ích hơn so với việc học chứng chỉ chức danh nghề nghiệp một cách hình thức, máy móc, cứng nhắc như hiện nay.
Bên cạnh đó, cần phải tính đến vấn đề dạy học như thế nào? Thời đại 4.0 cho phép việc đào tạo trực tiếp kết hợp với đào tạo trực tuyến, phương pháp này giúp giáo viên tiết kiệm thời gian, tiền bạc và học tập một cách chủ động.
Nội dung đào tạo hữu ích, cách thức đào tạo phù hợp sẽ giúp giáo viên giảm bớt áp lực, gánh nặng và học tập hiệu quả”, cô P khẳng định.
Đã học chứng chỉ vẫn lo rớt hạng
Bên cạnh việc học chứng chỉ chức danh nghề nghiệp để giữ hạng, thăng hạng thì việc xếp hạng giáo viên hiện nay cũng khiến giáo viên lo lắng, băn khoăn về tính hợp lý của việc xếp hạng này.
Tương ứng với giáo viên hạng III, hạng II, hạng I lại có một loại chứng chỉ chức danh nghề nghiệp riêng. Tiêu chuẩn, nhiệm vụ,… của giáo viên theo từng hạng được giáo viên cho là chưa thỏa đáng.
Cô P cho biết, hiện nay, nhiều giáo viên vừa hoàn thành chứng chỉ chức danh nghề nghiệp hạng I nhưng lại lo lắng bị rớt hạng do không có bằng thạc sĩ.
Việc phân loại chứng chỉ theo hạng giáo viên dẫn tới tình trạng một giáo viên có thể phải học đến 3 chứng chỉ chức danh nghề nghiệp. Điều này gây tốn kém cho giáo viên, là những ràng buộc, áp lực đối với giáo viên.
“Đánh giá, xếp hạng giáo viên dựa trên tấm bằng hay chứng chỉ là chưa đủ. Giáo viên sở hữu tấm bằng thạc sĩ cũng chưa dám khẳng định là dạy học tốt hơn. Kinh nghiệm, kỹ năng sư phạm, quá trình nỗ lực học tập phát triển và hiệu quả dạy học của giáo viên cũng là những yếu tố cần ghi nhận.
Học chứng chỉ với những nội dung mang tính chung chung, chỉ có lý thuyết suông, không bám sát chuyên môn sẽ không giải quyết được những vấn đề thực tiễn trong giáo dục.
Chính vì vậy, tôi hi vọng Bộ Giáo dục và Đào tạo sẽ giúp giáo viên gỡ bỏ những ràng buộc mang tính hình thức như chứng chỉ chức danh nghề nghiệp, để giáo viên có thời gian, tập trung học tập và phát triển chuyên môn của mình, từng bước nâng cao chất lượng dạy học,”, cô P chia sẻ.
Cô T.V giáo viên tiểu học tại tỉnh Lâm Đồng cũng chia sẻ những băn khoăn của bản thân: “Là giáo viên trẻ mới vào nghề, với tấm bằng cử nhân, cách đây một năm, tôi đã học chứng chỉ chức danh nghề nghiệp hạng II. Tuy nhiên, trước những yêu cầu mới về tiêu chuẩn, nhiệm vụ của giáo viên hạng II, tôi đang lo lắng mình sẽ bị rớt xuống hạng III.
Thêm một điều khiến tôi băn khoăn là sau khi rớt hạng, liệu tôi có phải đi học chứng chỉ chức danh nghề nghiệp hạng III hay không? Rõ ràng điều này là bất hợp lý nhưng theo quy định tương ứng với mỗi hạng lại có một chứng chỉ riêng”.
Chứng chỉ chức danh nghề nghiệp: Giáo viên nói lãng phí, chuyên gia đề xuất bỏ
Nhiều chuyên gia và giáo viên đều cho rằng, nếu chứng chỉ chức danh nghề nghiệp không có hiệu quả chuyên môn thì nên bỏ để tránh lãng phí tiền bạc.
Giáo viên phổ thông đang đổ xô đi học các lớp bồi dưỡng lấy chứng chỉ chức danh nghề nghiệp, làm căn cứ tham gia các kỳ thi nâng hạng, giữ hạng giáo viên. Tuy nhiên nhiều ý kiến bày tỏ nên bỏ loại chứng chỉ này để giảm tải, tránh lãng phí, tốn kém cho giáo viên.
Thầy Lê Xuân Trung, hiệu trưởng trường THPT Lê Lợi (Hà Đông, Hà Nội) cho rằng, chứng chỉ chức danh nghề nghiệp dành cho giáo viên nên áp dụng với bộ phận quản lý thay vì giáo viên chuyên môn. Hiện điều giáo viên quan tâm nhất là việc học chứng chỉ này có giúp ích cho công việc chuyên môn hay không, còn học chỉ để làm đẹp hồ sơ thì nên bỏ.
Đối với đội ngũ giáo viên, để được đứng lớp họ phải trải qua các kỳ thực tập, thực tế, được trau dồi kiến thức ngay từ thời sinh viên. Khi về cơ sở giảng dạy, thầy cô cũng thường xuyên được bồi dưỡng chuyên môn thực tế. Do đó việc bồi dưỡng chuyên môn qua các lớp học chứng chỉ chức danh nghề nghiệp phải thực sự mang đến hiệu quả, nếu không chỉ giúp trung tâm đào tạo trục lợi, gây lãng phí không đáng có cho giáo viên.
Giáo viên tại các địa phương đang đổ xô học chứng chỉ chức danh nghề nghiệp.
Cô giáo Nguyễn Thị Minh, giáo viên tại Lào Cai vừa bỏ khoản tiền kha khá tham gia lớp bồi dưỡng chứng chỉ chức danh nghề nghiệp. Vì việc học không đem lại hiệu quả chuyên môn nên cô Minh và các đồng nghiệp mong mỏi Bộ GD&ĐT sẽ có những nghiên cứu, đánh giá về sự cần thiết của loại chứng chỉ này.
Theo quy định, để nâng từ hạng III lên hạng II, cô Minh phải có chứng chỉ chức danh nghề nghiệp hạng III và hạng II. Như vậy cô phải mất 2 lần học với số tiền học phí tương đương khoảng 5 triệu đồng. Trong khi đó nếu thăng hạng, lương cũng chỉ tăng thêm được 30.000 đồng/ tháng, không hấp dẫn đối với giáo viên.
Cô Minh tâm tư: "Khi tham gia các lớp bồi dưỡng chứng chỉ chức danh nghề nghiệp tôi thấy không giúp ích được gì cho công việc chuyên môn. Bởi 11 chuyên đề thì chúng tôi đều được học và tập huấn trước đó. Do vậy loại chứng chỉ này là quy định rườm rà, gây tốn kém thời gian, tiền bạc cho giáo viên. Vì thế giáo viên vùng cao đều mong mỏi Bộ nghiên cứu, đánh giá để giảm tải áp lực cho chúng tôi".
TS Hoàng Ngọc Vinh, nguyên Vụ trưởng Vụ giáo dục chuyên nghiệp, Bộ GD&ĐT cho rằng, yêu cầu giáo viên phải có chứng chỉ chức danh nghề nghiệp là một trong những bất cập của lộ trình trả lương theo vị trí việc làm, bởi cơ quan quản lý đã áp dụng chung công thức cho tất cả ngành nghề.
Khi triển khai luật viên chức phải phù hợp với thực tiễn, không thể bắt một giáo viên công tác 10, 20 năm, chuyên môn tốt, nhiều kinh nghiệm tham gia các lớp bồi dưỡng chứng chỉ chức danh nghề nghiệp chỉ để chuẩn hồ sơ, hợp quy định.
Bên cạnh đó, chương trình đào tạo, bồi dưỡng còn nhiều bất cập. Một số nội dung được thiết kế để bồi dưỡng nhà quản lý chứ không phải dành cho giáo viên. Trong khi đó, các chuyên đề chồng chéo, được lắp ghép sáo rỗng, khuôn mẫu. Về học phí đào tạo, giáo viên cũng phải bỏ tiền túi để đi học trong khi lương của thầy cô không cao.
"Giáo viên khi tham gia các lớp bồi dưỡng chứng chỉ chức danh nghề nghiệp đều cảm thấy không cần thiết vì kiến thức không mới, học vài ngày là được cấp chứng chỉ, học xong cũng không đọng lại được điều gì. Như vậy quy định về chứng chỉ chức danh nghề nghiệp có thực sự cần thiết?" , ông Hoàng Ngọc Vinh nói.
Nhiều ý kiến cho rằng, nên bỏ quy định về loại chứng chỉ này để tránh gây lãng phí, tốn kém cho thầy cô.
GS Phạm Tất Dong, Phó chủ tịch thường trực Hội khuyến học Việt Nam nêu quan điểm, giáo viên vốn đã nghèo nay phải bỏ ra số tiền 2-3 triệu đồng để đi học một loại chứng chỉ nghề nghiệp mà không giúp nâng cao chuyên môn là điều bất cập.
Bản thân giáo viên muốn đứng lớp phải trải qua 4 năm học đại học. Hàng năm họ được tập huấn, bồi dưỡng theo chương trình của Sở, Bộ thì không có lý do gì không đủ điều kiện để đi dạy học.
"Tại sao lại bắt giáo viên phải đi học loại chứng chỉ chức danh nghề nghiệp trong khi họ đang là giáo viên? Như vậy có phải quá hình thức và thừa thãi hay không?" , GS Dong đặt câu hỏi.
Theo nhiều chuyên gia khác, giáo viên tốt nghiệp các trường sư phạm, được đào tạo bài bản, toàn diện, đủ điều kiện để đi dạy, một số người có kinh nghiệp 20 năm, 30 năm đứng lớp thì không cần thêm chứng chỉ nghề nghiệp nào nữa.
Đến ngày 20/3, trùm thông tư 01, 02 và 03 của Bộ GD&ĐT có hiệu lực, trong đó quy định rõ về tiêu chuẩn giáo viên phải có chứng chỉ chức danh nghề nghiệp. Nếu không có loại chứng chỉ này giáo viên sẽ không giữ được hạng, thăng hạng đồng nghĩa họ sẽ không được tăng lương. Vì thế từ nay đến cột mốc đó, giáo viên nhiều địa phương bắt đầu đổ xô đi học loại chứng chỉ nêu trên dù biết rằng việc học này chỉ là hình thức, học cho có.
Viên chức ngành nào chả phải có chứng chỉ chức danh, sao mỗi giáo viên kêu? Mọi viên chức đều phải có Chứng chỉ chức danh nghề nghiệp phù hợp với hạng viên chức, chức danh nghề nghiệp mà mình đang làm, chứ không riêng giáo viên. Chứng chỉ chức danh nghề nghiệp đã được quy định trong Luật Viên chức 2010, Nghị định số 101/2017/NĐ-CP về đào tạo, bồi dưỡng cán bộ, công chức, viên chức. Như vậy,...