Một người thứ 3 vô hình
Sự nhạy cảm của người phụ nữ đã giúp vợ cậu ấy phát hiện ra trong lòng chồng mình có hình bóng của một người phụ nữ khác.
Tốt nghiệp đại học tôi kết hôn với một người hơn tôi 1 tuổi. Cuộc hôn nhân không phải vì tình yêu mà xuất phát từ lòng thương hại. Tôi thương hại anh ta vì yêu tôi mà bỏ công, bỏ việc thậm chí hủy hoại cả cuộc sống của mình. Để rồi khi bước chân về làm vợ anh ta tôi mới nhận ra rằng tất cả chỉ là sự dối trá và khi không còn chịu đựng nổi những bạo hành tinh thần tôi quyết định ly hôn. Ra khỏi gia đình nhà chồng với hai bàn tay trắng, không nhà cửa không nghề nghiệp vì khi lấy anh ta tôi không được đi làm.
Vật lộn với cuộc sống từ làm gia sư, trực tổng đài… sau những cố gắng tôi cũng tìm được một công việc tương đối ổn định tại một công ty cổ phần. Với sự nhanh nhạy và chịu khó học hỏi tôi cũng đã dần thăng tiến và có một vị trí chủ chốt trong công ty.
Lần thứ 2 kết hôn, nhưng cuộc hôn nhân này cũng vấp phải nhiều sóng gió và mệt mỏi điều đó khiến tôi chỉ còn biết lao vào công việc và lấy đó làm niềm vui. Cho đến một ngày…
Công ty tôi mua phần mềm của một đối tác, tôi lại là trưởng phòng tư vấn và phụ trách viết kịch bản nội dung chạy trên ứng dụng của phần mềm đó và tôi đã gặp người đàn ông ấy. Cậu ta là nhân viên kỹ thuật trực tiếp cài đặt và hướng dẫn sử dụng phần mềm đó cho công ty tôi. Cậu kém tôi 3 tuổi nhưng về hình thức chúng tôi không hề chênh lệch nhau. Đầu tiên là gặp và trao đổi về công việc, rồi đôi lúc hỏi han nhau về cuộc sống và những chuyện ngoài lề.
Video đang HOT
Cậu thông minh, nhạy cảm và sâu sắc theo cách cảm nhận của tôi. Cậu không chỉ giúp tôi làm tốt hơn công việc của mình mà khi có khó khăn, mệt mỏi chúng tôi cũng trò chuyện chia sẻ cùng nhau. Cậu đã có bạn gái và chuẩn bị kết hôn, nhưng không hiểu điều gì đã gắn kết chúng tôi lại và tình cảm ngày càng được nhân lên. Tôi trở thành người thứ 3 xen vào tình cảm của cậu ấy và bạn gái lúc nào không biết. Chúng tôi đã có những giây phút tuyệt vời bên nhau, tôi có thể nhớ được cả vòng tay, hơi thở và nụ hôn của cậu ấy… Nhưng tất cả chỉ có thế giữa chúng tôi chưa hề có chuyện gì hơn.
Tôi chưa bao giờ có ý định cướp đi người đàn ông của cô ấy, càng không cố ý muốn làm tổn thương ai… (Ảnh minh họa)
Trong lòng tôi đau khổ, đã có lúc tôi ý tứ nhắc nhở với chồng để chồng tôi hiểu rằng tôi cần anh ấy hơn để níu tôi lại, để ngăn tôi không làm điều gì có lỗi với anh nhưng chồng tôi lại không hề hiểu. Ngoài công việc anh chỉ còn biết chơi game, thỏa mãn những sở thích cá nhân mà chưa bao giờ ý thức được anh đang có một gia đình cần bảo vệ chăm sóc.
Đến ngày cậu ấy lấy vợ, tôi vẫn gọi điện chúc mừng dù trong lòng tôi buồn lắm. Nhưng tôi không thể làm gì khác vì tôi không đủ cam đảm giữ cậu ấy, tôi đã có gia đình, tôi đâu thể mang lại điều gì cho cậu ấy. Cứ nghĩ khi cậu ấy kết hôn mọi chuyện sẽ dừng lại nhưng không, tình cảm của chúng tôi vẫn thế, thậm chí tăng lên.
Sự nhạy cảm của người phụ nữ đã giúp vợ cậu ấy phát hiện ra trong lòng chồng mình có hình bóng của một người phụ nữ khác. Cô ấy gọi điện cho tôi vào một sáng mùa hè với tư cách là một khách hàng muốn tư vấn về hôn nhân. Tôi đoán ngay ra cô ấy là ai nhưng vẫn đồng ý nói chuyện và cuộc điện thoại đó đương nhiên tôi là người chủ động. Với kinh nghiệm 5 năm trong nghề tư vấn tôi đủ bản lĩnh và kinh nghiệm để đưa mọi chuyện về đúng quỹ đạo của nó. Tôi thấy thương người con gái đó và thương cả bản thân mình.
Tôi chưa bao giờ có ý định cướp đi người đàn ông của cô ấy, càng không cố ý muốn làm tổn thương ai. Tôi cũng là phụ nữ tôi hiểu: Phụ nữ có thể không cần quan tâm đến chồng mình đã từng ngủ với người phụ nữ nào nhưng họ lại rất quan tâm đến việc trong lòng chồng mình có hình bóng của ai.
Dù trong lòng tôi không thể nào quên được những tình cảm, những kỷ niệm đã có giữa hai người nhưng tôi cũng đã cố gắng để không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của cậu ấy. Quen biết cậu ấy đã là một điều may mắn với tôi bởi cậu ấy đã dành cho tôi sự quan tâm chia sẻ, chăm sóc và những ngày tháng với kỷ niệm ngọt ngào. Những kỷ niệm mà có thể vợ câu ấy chưa bao giờ có.
Theo VNE
Đi tìm tiếng rao xưa
Đêm ấp ôm trong mình bao tâm sự, bao điều suy tư chưa ngỏ. Tôi dõi về phố, mông lung siết chặt mảng màu tối sẫm, choàng lấy cả những tiếng rao đêm chơ vơ, lạc lõng, cảm thương.
Tiếng rao đêm từ bao giờ đã đi vào tiềm thức của người Hà Nội như một nét riêng ngàn đời khó lẫn. Đêm chùng chình buông xuống, phố mờ che lấp những mảnh đời, phận người. Chỉ còn tiếng rao vang vọng, như nỗ lực, cố gắng níu lấy sự mưu sinh giữa dòng đời xô bồ, tất bật. "Ai bánh khúc đây", "ai khoai nướng, ai ngô luộc đây", "ai bánh mì đây"... Tiếng rao lúc nào cũng được kéo dài ra, mênh mang ở khoảng cuối, cuốn thanh âm đến vô cùng.
Ngày nào cũng vậy, cứ đúng khoảng giờ ấy trong đêm, như đồng hồ báo thức đặt sẵn, đều đặn, cần mẫn, chăm chỉ, chuyên cần, anh bán bánh mì lại ngang qua, cất lên giọng quen thuộc. Ngày nào tôi cũng ngóng, cũng trông, đến giờ lại nhoi nhoi chờ đợi phảng phất thứ âm thanh vụng về, thương mến, như đợi người thương, như đinh ninh lời ước hẹn. Dù mua hay không, tôi vẫn thấy cần, thấy gắn bó với tiếng rao ấy, hằng đêm, ngỡ là phải nghe, cần nghe mới yên tâm đi vào giấc ngủ. Ngày đông buốt giá, chỉ cần nghe tiếng gọi, anh bánh mỳ dừng lại, nhẹ nhàng hỏi và trao tôi chiếc bánh mì nóng hôi hổi qua khung cửa nhà trọ. Tôi nhoẻn nụ cười, hy vọng thắp chút ấm áp đêm đông cùng anh.
Tiếng rao nghe sao mà thân thương đến thế, như người chở quê về thành phố, mang ấm lòng thắp lửa những kẻ ở trọ lạc lõng chốn thị thành, luôn nôn nao nhớ mùi quê. Mỗi tiếng rao gồng gánh phía sau một câu chuyện cho riêng mình. Một thanh âm - một món hàng - một số kiếp. Một chất giọng - một tính cách - một phận đời. Những tiếng rao cộng hưởng vào thanh vắng tạo nên bản hòa tấu cuộc sống không thể thiếu nơi thủ đô. Nếu cuộc sống có muôn màu, có lẽ, tiếng rao dệt nên gam màu tối, gam buồn man mác.
Giữa thời hiện đại, lẫn vào vô vàn thanh sắc vội vã, tiếng rao "công nghiệp hóa" với thu âm sẵn vào cat set rồi bật lên, càng tất bật, cuống quýt, càng khiến lòng ai hoài nhớ, muốn đi tìm lời rao xưa cùng bóng dáng người bán hàng bé nhỏ dần dần tan khuất đêm sâu...
Theo VNE
Ván cờ định mệnh (P.3) Người đàn bà này trước kia ắt phải là một cao thủ cờ vua, một cao thủ gã đã từng gặp trong đời! Cuộc đời như một ván cờ vô hình, khi bình lặng, lúc dữ dội, có cả hạnh phúc và khổ đau, nhưng chắc chắn là điều đáng sợ nhất không phải thất bại mà là bị mắc kẹt ở một...