Một ngày ở nhà chăm vợ mới đẻ, tôi ứa nước mắt hiểu ra vì sao đêm nào cũng thấy gối vợ ướt
Lâu nay mẹ tôi đối xử với vợ như thế mà một người chồng như tôi lại không hay biết. Hóa ra lâu nay việc vợ mình đêm nào cũng gối ướt sũng là vì cô ấy chịu ấm ức nhưng không thể nói ra.
ảnh minh họa
Tôi và Ly yêu nhau được 5 năm thì quyết định kết hôn, vì mẹ tôi chê Ly thấp lại béo nên ra sức ngăn cản. Đến tận lúc rước dâu về mà mẹ tôi vẫn hầm hực tỏ vẻ khó chịu với em. Lúc đó tôi cũng khổ sở không biết liệu vợ tôi có thể sống nổi một nhà với mẹ hay không nữa. Nhưng dù có thế nào thì cũng phải cố vì tôi là con trai một không thể bàn đến cái chuyện ra ở riêng được.
Vì tính chất công việc của tôi là thường xuyên phải đi công tác nên sau khi cưới xong tôi tranh thủ ở nhà tạo hoàn cảnh thuận lợi để có thể giúp mẹ chồng nàng dâu được hòa hợp với nhau hơn. Bản thân vợ tôi cũng là người phụ nữ có ăn học lại biết đối nhân xử tế nên tôi hoàn toàn yên tâm. Mới đầu theo như tôi quan sát thì mẹ tôi tuy không ưa Ly nhưng bà cũng không làm quá lên kiểu như hách dịch bắt con dâu phải thế này thế nọ. Nghĩ bụng như thế cũng được chứ cái kiểu mẹ tôi hạnh họe thì càng khổ hơn.
( ảnh minh họa )
Tôi cũng càng ngày yên tâm hơn khi mà mỗi khi xa nhà gọi điện về thì vợ đều hào hứng bảo mẹ đối xử rất tốt với em. Thế rồi sau 3 tháng kết hôn thì Ly thông báo em có bầu, khỏi phải nói lúc đó cả nhà tôi ai cũng vui mừng. Tuy nhiên tối hôm đó sau khi ăn cơm xong thì vợ tôi có kéo tôi lại tâm sự.
- Hình như việc em mang thai mẹ không vui hay sao ấy chồng ạ _ Ly buồn bã nói
- Em ngốc ạ. Có mẹ nào mà lại không vui khi biết mình sắp có cháu bế bồng chứ. Tính mẹ xưa nay thế mà nên em không cần nghĩ ngợi gì đâu. Chỉ cần ăn uống đảm bảo chờ ngày con ra đời là được.
Vì là lần đầu mang thai nên tôi bắt vợ mình ở nhà nghỉ dưỡng, đợi sinh xong rồi tiếp tục công việc. Biết là vợ mang thai thì chồng phải ở bên cạnh chăm sóc vậy nhưng vì công việc tôi chẳng thể nào làm gì khác đành phải nhờ cậy cả vào mẹ mình. Mỗi lần gọi điện về em bảo thèm món này món nọ mà đêm muộn rồi không ai mu
Thế rồi sau 9 tháng 10 ngày mang thai vợ tôi cũng mẹ tròn con vuông với một bé trai khỏe mạnh và kháu khỉnh. Ngày vợ sinh tôi đang công tác tận bên Nhật Bản nên cũng không về được. Bây giờ cứ nhớ lại cái lúc em đau đẻ mà tôi chỉ biết nói qua điện thoại động viên thật đúng là không có ai như vậy. Nhiều lần tôi cũng biết vợ mình buồn tủi nhưng trước mặt tôi em vẫn chẳng hề tỏ ra phàn nàn hay trách móc.
Cũng may mắn cho tôi là đúng dịp vợ đang ở cữ thì tôi cũng giải quyết xong công việc nên tôi có thời gian được gần gũi với vợ con hơn. Mọi chuyện đáng ra cũng không có gì để nói nếu như tôi không phát hiện ra cái điều bí mật ấy, đêm hôm đó vì cố làm nốt cho xong giấy tờ nên tôi có ngủ hơi muộn thì phát hiện ra vợ mình lẩm bẩm điều gì đó rồi nước mắt chực trào ra. Ngủ mà còn khóc đến mức đó thì tôi biết chắc chắn vợ mình đang chịu đựng một chuyện gì đó. Sáng hôm sau trước khi đi làm tôi có gặng hỏi rốt cuộc em đang giấu tôi bí mật gì.
Video đang HOT
- Em có cảm thấy trong người không được khỏe chỗ nào không? Hay có điều gì uất ức mà em đang chịu đưng…
- Anh đang nói cái gì vậy chứ? Em thì giấu được anh cái gì cơ chứ
- Vậy tại sao đêm qua ngủ mà em khóc như mưa vây. Phải có chuyện gì thì em mới như thế chứ.
- Đêm qua em có khóc á. Chắc tại em mớ ngủ thấy điều gì đó thôi. Anh đừng có lo quá
Thấy vợ nói là như thế tôi cũng một phần nào yên tâm hơn, vậy nhưng những lần sau đó tôi có tỉnh dậy nửa đêm thì lần nào gối vợ mình ướt sũng. Đến lúc này tôi thật sự nghĩ rằng không chỉ đơn giản là việc vợ mình ngủ mớ, rồi tôi giật mình khi nghĩ đến việc có thể em bị mẹ hạnh họe hay gì đó..nhưng nếu có chuyện đó thì em đã phải nói cho tôi rồi chứ. Bao ý nghĩ hiện ra rồi lại tò mò thắc mắc nên sáng hôm sau tôi quyết định sẽ ở nhà 1 ngày để chăm sóc cho em.
Khỏi phải nói khi nghe việc tôi sẽ ở nhà thì vợ tôi sung sướng đến cỡ nào, còn mẹ tôi thì có vẻ gì đó là hậm hực khó chịu. Vì muốn tranh thủ ngày mình ở nhà nên tôi quyết định đi mua mấy thứ cho về cho vợ tẩm bổ. Thế nhưng khi vừa mới chỉ bước vào nhà thì tôi đã nghe tiếng mẹ mình quát tháo vợ ở trên tầng.
- Cô bây giờ ghê gớm hơn tôi tưởng rồi. Bây giờ cô còn biết lôi kéo cả chồng ở nhà để mách lẻo đúng không?
- Con nào đâu có dám thưa mẹ. Con không hề bắt ép chồng con ở nhà…
- Thôi cô im đi. Lòng dạ cô thế nào tôi còn không biết sao, đừng tưởng có chồng ở nhà thì dám lên mặt nghe chưa. Chỉ cần thằng Huy ( tên tôi ) biết việc tôi cho cô ăn cơm thừa canh cạn là cô chết với tôi. Biết điều thì nó có hỏi thì phải nói tôi cho cô ăn sung mặc sướng nghe chưa?
Nghe đến câu đó thì tôi thật sự không dám tin vào tai mình, lâu nay mẹ tôi đối xử với vợ như thế mà một người chồng như tôi lại không hay biết. Hóa ra lâu nay việc vợ mình đêm nào cũng ướt gối là vì cô ấy chịu ấm ức nhưng không thể nói ra. Không thể chịu đựng thêm nữa, tôi lao đến
- Hóa ra lâu nay mẹ chăm vợ con ở cữ như thế này sao? Chửi bới rồi bắt cô ấy ăn những thứ này sao? Cô ấy là vợ con, là người sinh cháu cho mẹ cơ mà.
- Con..sao lại..
- Đến lúc này thì con không thể đứng yên thêm được nữa. Vợ chồng con sẽ ra ở riêng cho mẹ thoải mái muốn làm gì thì làm.
Nói rồi tôi giục vợ mình thu dọn quần áo rồi bế con bước đi. Tôi biết mình làm thế là bất hiếu nhưng nếu để vợ con ở lại thì càng khổ sở hơn. Tạm thời vợ chồng tôi sẽ dọn ra ở riêng một thời gian để cho mẹ tôi suy nghĩ lại tất cả.
Theo blogtamsu
Vợ bầu quần quật kiếm tiền, chồng ở nhà cặp kè giúp việc trẻ
Trong khi chị tôi phải lo toan cơm áo gạo tiền cho cả nhà chồng thì anh rể tôi ở nhà lại nảy sinh tình ý với giúp việc. Khi bị bóc mẽ, anh ta ngang ngược trả lời: "Vợ có bầu thì chồng được quyền tìm chỗ khác giải quyết".
Ảnh minh họa
Thưa các bạn, câu chuyện này không phải của tôi mà là của chị gái tôi.
Người ta dùng câu: "Thông minh, xinh đẹp không bằng may mắn" để nói về sự may rủi của những cô gái trong việc chọn chồng. Chị tôi là một trường hợp như vậy.
Ngày đi học chị tôi luôn ở top đầu của các lớp chọn, trường chuyên. Nhờ học giỏi, chị đỗ vào một trường đại học danh tiếng. Tốt nghiệp chị học lên cao học và thi đỗ vào làm ở một ngân hàng lớn.
Nếu như việc học hành, sự nghiệp của chị thăng hoa bao nhiêu thì chuyện tình duyên của chị lận đận bấy nhiêu. Suốt những năm đại học chị không yêu ai. Khi đi làm ở ngân hàng chị đem lòng yêu gã trưởng phòng. Thấy chị tôi là người phụ nữ nhanh nhẹn lại có nhan sắc hắn đã buông lời tán tỉnh.
Hắn nói dối chị là chưa vợ trong khi đã lập gia đình và có 1 cậu con trai. Vợ chồng hắn đang giai đoạn lục đục nhưng chưa hề nộp đơn ly hôn ở tòa. Vậy mà hắn dám tán tỉnh, lừa gạt chị tôi.
Khi chị tôi phát hiện ra sự việc thì tình cảm đã quá sâu đậm. Chị đau khổ, vật vã suốt mấy ngày trời. Sợ mất chị, gã kia đồng ý ly hôn vợ để hai người danh chính ngôn thuận đến với nhau. Hắn hạ quyết tâm như thế nhưng gia đình tôi vẫn không chấp nhận.
Bố mẹ tôi từng là cán bộ nhà nước nay đã về hưu. Các con đều được ăn học, có công việc đàng hoàng. Một gia đình gia giáo như thế không thể chấp nhận một cuộc hôn nhân trái với đạo lý.
Mặc dù đau khổ và còn tình cảm nhưng chị tôi cũng dần dần chấp nhận việc chia tay. Chị xin nghỉ việc, nộp đơn sang một cơ quan khác để quên người đàn ông kia.
Nhưng chuỗi ngày đau khổ đã làm chị không còn tỉnh táo. Ít lâu sau chị ngã vào vòng tay của một kẻ khác. Người này còn làm chúng tôi bất ngờ hơn đó là một anh thợ.
Thời điểm đó, gia đình tôi đang sửa nhà. Trong nhóm thợ làm cho nhà tôi có B. là thanh niên kém chị tôi 2 tuổi. Anh ta khá đẹp trai và khéo ăn khéo nói. Trong thời gian sửa chữa nhà cửa, B. có dịp tiếp xúc với chị tôi.
Thấy chị tôi xinh xắn, anh ta mạnh dạn làm quen, buông lời tán tỉnh. Nào ngờ chị tôi đang lúc đau khổ vì mối tình đầu tan vỡ đã xiêu lòng trước những lời đường mật của anh ta.
Khi nhà tôi sửa xong cũng là lúc 2 người dắt tay nhau ra xin bố mẹ tôi cưới. Phải nói là bố mẹ tôi vô cùng sốc. Chị tôi xinh xắn, có học thức lại sánh đôi bên anh thợ xây nhà nghèo, vừa học xong cấp 3.
Khi bố mẹ phản đối, chị khóc lóc: "Bao giờ bố mẹ mới cho con được làm theo ý mình? Chọn trường cũng là bố mẹ, chọn nghề cũng là bố mẹ, giờ chọn chồng cho con bố mẹ cũng muốn xen vào?". Mẹ tôi nghe chị nói mà ngất xỉu còn bố tôi bỏ vào phòng riêng, khóa cửa suốt mấy giờ đồng hồ.
Cuối cùng, gia đình tôi cũng đành phải để chị làm theo ý mình. Thế là đám cưới diễn ra nhanh chóng. Nhà trai vui vẻ đưa sính lễ đến trong khi nhà tôi buồn như có tang. Lúc đưa chị về nhà trai tôi bàng hoàng trước căn nhà như một túp lều ở một huyện miền núi. Nhà nghèo đến nỗi chỉ có vài vật dụng cơ bản và hệ thống nhà vệ sinh vẫn là kiểu ngày xưa.
Bố chồng, mẹ chồng chị tôi thì cười như được mùa hết lời khen con trai họ đẹp trai, sáng láng "nhiều gái làng mê".
Sau cưới, anh chị quay lại thành phố sinh sống trong căn hộ mà bố mẹ tôi mua tặng.
Anh rể từ ngày cưới vợ thì không đi làm thợ xây nữa với lý do đó là công việc hèn kém, không xứng với anh. Không những thế, anh còn dẫn 2 người em (1 đang học trung cấp, 1 người là lao động tự do) lên ở cùng tại căn hộ của bố mẹ tôi mua cho chị.
Chị tôi bụng bầu vẫn nai lưng đi làm bởi việc ăn ở, sinh hoạt của cả nhà đấy mình chị cáng đáng. Ngoài việc làm quần quật ở cơ quan, về nhà chị còn phải lo chuyện cơm nước trong khi anh rể tôi ngồi ở nhà 3 bữa chờ vợ mang cơm lên.
Nhà chồng chị lại dăm bữa nửa tháng gọi lên xin tiền để sửa nhà, mua sắm cái này cái kia. Anh rể tôi làm gì có tiền thế là lại lấy từ ví của vợ.
Bố mẹ tôi biết chuyện giận lắm. Ông bà tìm một người giúp việc là một sinh viên để đỡ đần chị tôi việc nhà. Vậy mà, mới đây tôi lại phát hiện ra anh rể trong lúc ở nhà rỗi rãi đã có tình ý với em giúp việc.
Tôi uất ức, hẹn gặp anh ta nói chuyện thì anh ta trâng tráo bảo: "Vợ có bồ thì chồng được quyền tìm chỗ khác giải quyết".
Tôi muốn làm bung bét lên cho anh ta một trận nhưng tôi sợ chị tôi đang bầu bí biết chuyện sẽ sốc. Bên cạnh đó, bố mẹ tôi đã quá đau lòng vì chuyện của chị nỡ lòng nào làm họ đau đớn thêm nữa?
Theo Dân Trí
Biết vợ sếp chỉ là cô bán cá, thư ký trẻ đẹp hùng hổ đến dạy đạo lý nhưng 2 phút sau... Cô thấy người đàn bà đội nón ngồi cuối chợ, đoán là vợ Thái vì cô nghe anh miêu tả khá kỹ là ngày nào vợ mình cũng mặc đi mặc lại chiếc áo sơ mi kẻ ca rô dài lượt thượt. Thu chạy đến, đứng trước mặt vợ Thái cất tiếng... ảnh minh họa Từ ngày vào công ty này làm thư...