Một năm, cháu đã quan hệ với 15 phụ nữ
Cô bạn gái xinh nhất lớp, người từng coi cháu là kẻ nhà quê, sau vài mối tình khá ồn ào cũng bật đèn xanh cho cháu tấn công.
Đời cháu có rất nhiều cái không thể ngờ đến. Cháu không nghĩ là mình đã làm chuyện đó (quan hệ tình dục) với những 15 cô gái chỉ trong vòng 1 năm qua. Cháu cũng không nghĩ là mình sẽ làm bố ở tuổi 22. Cháu cũng chẳng nghĩ đến một lúc phải viết thư đến và hỏi như thế này.
Cháu là con trai tỉnh lẻ lên Hà Nội học. Học lực khá, đọc nhiều sách, chơi được nhiều môn thể thao, sống hòa đồng… nhưng trong mắt của rất nhiều bạn nữ thành phố, trong lớp lúc mới nhập trường, cháu vẫn bị coi là “thằng nhà quê”. Cụm từ này như một vết thương lòng mà mỗi khi gặp một cô gái kiêu sa thành thị là cháu lại đau bác sĩ ạ. Điều này càng khiến cháu quyết tâm học tốt để lập nghiệp và thành đạt ở thành phố. Cháu lao vào học như điên. Hết thời gian học chính khóa cháu theo học ngoại ngữ, các lớp kỹ năng mềm để phục vụ nghề nghiệp sau này.
Ba năm học đầu tiên, học lực của cháu đều thuộc nhóm đầu của trường. Cuối năm thứ ba, cháu đã được các thầy cho đi theo làm các dự án. Một số công ty săn đầu người đã tìm đến cháu và đầu năm thứ tư cháu đã vừa đi học vừa đi làm cho một tập đoàn nước ngoài.
Cháu nhanh chóng hòa nhập với môi trường doanh nghiệp nhờ khả năng ngoại ngữ tốt. Mọi người trong công ty cũng rất quý cháu vì tuy còn trẻ mà hiểu biết rộng, ham học hỏi, có nhiều tài lẻ… Nhân viên của tập đoàn nước ngoài sống rất hiện đại và thoáng. Lãnh đạo tập đoàn đánh giá nhân viên bằng doanh thu chứ không căn cứ vào tuổi tác, bằng cấp, thâm niên. Sáu tháng đầu tiên, nhóm của cháu hoàn thành 2 dự án lớn. Mọi người trong tổ tín nhiệm bầu cháu làm tổ phó phụ trách ý tưởng. Cháu cũng được bầu làm chủ tịch CLB thể thao của tập đoàn. Ông phó chủ tịch tập đoàn còn tín nhiệm giao cho cháu chức trợ lý. Cháu nhanh chóng trở thành người nổi tiếng cả ở trường và ở nơi làm việc.
Cô bạn gái xinh nhất lớp, người từng coi cháu là thằng nhà quê, sau vài mối tình khá ồn ào cũng bật đèn xanh cho cháu tấn công. Cháu hiểu ý và chỉ sau vài lần đi chơi với nhau, chúng cháu đã làm chuyện ấy. Yêu nhau được một thời gian ngắn, cháu chủ động chia tay. Cháu chẳng thấy buồn chán mà thấy hả hê vô cùng. Rồi cháu lại cặp với những cô gái thành phố xinh đẹp khác làm trong tập đoàn. Cháu cặp với cả những cô gái nhiều tuổi hơn cháu. Cháu làm chuyện ấy với các cô rồi lại chủ động chia tay… và cháu lại cảm thấy hả hê vô cùng!
Cho đến hôm vừa rồi, cô gái thứ 15 mà cháu đã quan hệ gọi điện báo tin là cháu đã được làm bố. Cháu đã khuyên cô ấy bỏ cái thai ấy đi vì cháu không có ý định cưới cô ấy làm vợ và chưa sẵn sàng làm cha. Tuy nhiên, cô ấy nhất quyết giữ cái thai ấy lại và nói rằng sẽ nuôi con một mình và cháu không phải bận tâm.
Và đến cô gái thứ 15 cháu quan hệ thì cô ấy mang thai (Ảnh minh họa)
Bây giờ cháu hay nghĩ đến đứa con của mình. Cháu chưa muốn xây dựng gia đình vì sự nghiệp mình còn chưa đâu vào đâu. Cháu cũng không chắc là cháu yêu mẹ của đứa con của cháu bác sĩ ạ. Cháu nghĩ nhiều mà chẳng có hướng ra nào sáng sủa cả. Cháu vẫn tự hào là người nhanh trí và có nhiều sáng kiến trong công việc, nhưng trong câu chuyện của chính cháu thì cháu lại không biết làm thế nào. Việc học hành của cháu đang ở giai đoạn quan trọng nhất mà cháu thì lại đang không thể tập trung. Rất mong mọi người cho cháu lời khuyên sớm !
Cháu xin cảm ơn và chờ hồi âm !
M.H.N
Video đang HOT
Chuyên gia tư vấn: Đừng chinh phục phụ nữ để kiếm chút kiêu hãnh.
M.H.N thân !
Cháu đang băn khoăn như thế nghĩa là tâm trí cháu đang thức tỉnh tinh thần trách nhiệm khi biết mình có (phần) “trách nhiệm của một bào thai”.
Về tâm lý, tinh thần trách nhiệm đi đôi với việc mình tự đánh giá hành vi của mình trong cuộc sống riêng hoặc chung, nhưng cái riêng và cái chung không bao giờ thật sự tách rời nhau. Có thể là ưu tiên cái riêng của mình (gọi là tính cá nhân), có thể ưu tiên tập thể (gọi là tính thương người). Lý tưởng là có sự cân bằng. Đánh giá thấy tốt thì ta tiếp tục, thấy xấu thì ta thấy tội lỗi rồi sửa sai, có giá thì phải trả. Ưu tiên cho cái riêng hoặc cái chung cũng tùy lúc, tùy thời cơ, tùy quyền lợi, giáo dục, và nhất là tùy người và tình cảm đối với người đó.
Có lẽ tình trạng của cháu xuất phát từ một ám ảnh: “thằng nhà quê”. Làm sao giải quyết được cái đánh giá. Khi không muốn bị – và hết bị – đánh giá như thế thì con người cần tạo ra một số bằng chứng. Thay vì mang các chứng hiệu ấy vào trong người thì cháu lại mang trên người, muốn cho người đời thấy và kính phục hành vi xuất sắc của mình. Cháu muốn là họ sẽ phải nói: “nó không phải là thằng nhà quê”. Cháu đã bị hoàn cảnh bóp méo rồi bóp chẹt. Cháu không có thì giờ và có bạn để giúp cháu lắng nghe biết mình là người như thế nào kể từ lúc rời quê nhà lên thành phố. Cái bề ngoài tưởng chừng đã là bề trong.
Trong cuộc chạy đua để mình biến đổi từ “thằng nhà quê” đến “thằng thành phố xịn”, cháu đã dùng tất cả lý trí để vượt xuất mà tâm không đi theo cùng hướng, cùng nhịp.
Về lý trí, cháu đã tạo ra công ăn việc làm, cháu sống có trách nhiệm với công việc, nhưng về phần tâm hồn thì cháu lại bỏ quên phần của mình. Do đó cháu cũng đã bỏ quên luôn phần tâm hồn của 15 phụ nữ đã “mê” tài của cháu. Việc cháu đã làm chuyện ấy với 15 phụ nữ cũng giống như bao việc khác mà cháu đã làm là để có bằng chứng công trạng mà thôi.
Thế nhưng, con người không phải là một “việc” cũng không phải là một “vật”. Con người có ý muốn: Cháu muốn phá thai, cô thứ 15 không muốn. Đấy là “trách nhiệm bào thai”, tức là trách nhiệm của cháu với một người khác (gọi là mẹ đứa bé) rồi sau này với con của cháu được sinh ra.
Cái băn khoăn của cháu vẫn là trách nhiệm. Nhưng sau phần trách nhiệm thì tình người như thế nào? Rồi xa hơn, tình cảm của cháu đối với đứa bé sẽ ra sao?
Các chuyên gia tâm lý thường nói: “Anh làm tùy theo lương tâm và đạo đức của anh, nhưng cái gì cũng có một giá phải trả, không trước thì sau”. Cháu có thể nói: Tôi với cô làm chuyện ấy và trách nhiệm của chúng ta dừng ở đấy thôi (chứ không phải là để sinh con). Như thế, cháu coi phụ nữ là trò vui. Hoặc cháu có thể nói: Tôi yêu cầu cô phá thai, cô không nghe thì cô ráng chịu. Như thế là cháu nhận trách nhiệm kết quả bào thai. Nói đến cùng, giá phải trả là cháu tiếp tục yêu cháu (rồi làm bộ quên quá khứ) hoặc cháu biết hy sinh một phần của cháu để biết thương người nói chung, và thương một người mình “vô tình” chọn chính vì người đó đã chọn mình. Điều đó mới quan trọng, còn đám cưới và mô hình lập gia đình chỉ là một phần thủ tục văn hóa thôi.
Theo VNE
"Em đã cho anh rồi, chiều bố anh 1 lần có sao đâu"
Anh ta trơ tráo nói với tôi rằng "Em đã cho anh rồi thì chiều bố anh một lần cũng có sao đâu".
Khi đọc bài của tác giả Minh Nguyệt với tâm sự: "Bồ của chồng trơ trẽn tới tận nhà để lấy tiền phá thai" mà tôi chẳng mấy kinh hãi như nhiều bạn đọc đã comment bên dưới. Bởi vì những con người trơ trẽn như vậy, tôi cũng từng được người thân, hàng xóm, bạn bè kể lể rất nhiều. Nhưng chỉ có 1 điều, tôi không bao giờ ngờ được, người đàn ông mà tôi yêu thương nhất cũng là người quá ư khốn nạn đối với tôi. Đời này chắc tôi chỉ dám tin bản thân mình và bố mẹ mình. Ngoài ra, tôi không dám tin bất cứ ai đó nói khác.
Thật sự, khó khăn lắm tôi mới có thể viết những dòng tâm sự này. Nhiều ngày nay, sau khi sự việc kinh hoàng ấy xảy ra, tôi thật sự bế tắc. Vì thế, tôi rất cần một lời khuyên thiết thực để vực dậy được tinh thần của mình mà sẵn sàng đối mặt và sống tiếp. Do đó, tôi xin bạn nào có ý định ném đá tôi thì đừng buông ra những lời như vậy. Bởi tôi biết để xảy ra sự việc này, tôi là người sai trước hết.
Tôi và anh yêu nhau tính đến nay đã 4 năm. Chúng tôi đến với nhau khi tôi học năm cuối đại học. Anh hơn tôi một tuổi và là bạn với cô bạn thân cùng phòng trọ của tôi. Anh hay đến chơi rồi chẳng biết từ bao giờ tôi cũng nảy sinh tình cảm.
Tôi và anh yêu nhau tính đến nay đã 4 năm. Chúng tôi đến với nhau khi tôi học năm cuối đại học (Ảnh minh họa)
Với dáng vẻ thư sinh bên ngoài, lại có học thức nên chỉ mới ra trường một năm nhưng anh đã làm ở một công ty xây dựng nổi tiếng và cũng leo lên một chức vụ đáng mơ ước. Vì thế mà khi anh ngỏ lời, tôi chỉ nhìn cái trước mắt mà đồng ý. Giờ nghĩ lại, tôi thấy mình khổ cũng bởi quyết định sai lầm này.
Yêu nhau đã lâu mà chưa thấy anh ngỏ ý lâu dài, khi ra trường đi làm được hai năm, tôi chủ động bàn bạc với anh tính chuyện cưới xin. Anh ừ đại cho qua rồi bảo đợi thêm một năm nữa cho anh củng cố vị trí trong sự nghiệp rồi mới "yên bề gia thất".
Gia đình anh chỉ có mình anh là con trai. Mẹ anh mất đã lâu vì bệnh cao huyết áp biến chứng. Mấy năm yêu nhau, cũng có đôi lần tôi về nhà anh chơi. Những lúc ấy, tôi vẫn thường thấy dáng vẻ lầm lũi ít nói của bố. Khi ấy, tôi còn nghĩ vì sớm mất vợ nên ông trở nên khó gần như vậy. Vì thế, khi đã lên thành phố, mấy lần tôi còn mua thuốc bổ rồi gửi về cho bố anh.
Vì công việc, nên có đợt tôi phải đi công tác trong Nam hơn ba tháng. Thời gian bạn gái đi công tác xa, anh đối xử với tôi khác hẳn. Anh ít nhắn tin hay gọi điện. Tôi gọi hỏi thăm anh thì anh chỉ nói qua loa vài câu rồi anh kêu bận công việc. Tôi cũng sinh nghi và hỏi anh, song anh bảo mọi chuyện vẫn bình thường.
Chuyến công tác ấy theo lịch sẽ kéo dài 3 tháng 2 tuần. Nhưng rồi vì nhớ anh và không yên tâm về anh, nên tôi tăng tốc thời gian làm việc và hoàn thành công việc sớm trước 1 tuần. Vì muốn gây sự bất ngờ cho anh nên tôi về lại Hà Nội mà không báo trước. Những tưởng anh sẽ vui mừng đến phát điên lên khi thấy tôi lù lù xuất hiện ở công ty anh. Nhưng không, khi đứng bên dưới công ty đợi anh, tôi đã nhìn thấy một sự việc đáng ra tôi không nên nhìn để tim không đau.
Đang đợi dưới cổng công ty anh giờ đi ăn trưa, khi thang máy mở ra, từ xa tôi đã nhìn thấy anh tay trong tay với một cô gái lạ. Nhìn vẻ quấn quýt, tình tứ của 2 người, mắt tôi mờ đi. Tôi còn không tin ở những gì tôi nhìn thấy. Không đủ dũng khí để đối mặt với anh lúc này, chân tôi lại lùi lại phía sau để anh không nhìn thấy tôi.
Tôi chẳng nhớ mình đã về nhà như thế nào. Chỉ biết tôi đã gọi một chiếc taxi để đưa tôi về căn phòng nơi anh đang ở. Tôi muốn hỏi cho ra hết sự tình và muốn nghe lời thú nhận thật lòng từ anh.
7 giờ tối, anh và cô gái đó dìu nhau vào nhà. Anh vừa mở cửa bật đèn thì khá sốc khi thấy tôi đang ngồi trong căn phòng khách tối om để đợi anh. Cô ta cũng bước vào và trân trân hỏi tôi: "Chào cô, cô là ai mà ở nhà bạn trai tôi?".
Chẳng cần phải trả lời cô gái ấy, tôi liền giơ điện thoại mình lên cho cô ấy xem hết những bức ảnh tình tứ, những tin nhắn yêu thương của anh gửi cho tôi. Càng xem những hình ảnh này, cô gái ấy càng xanh mặt. Và như hiểu ra mọi chuyện, cô ấy đứng phắt lên và tát cho anh mấy cái trời giáng. Trước khi ra khỏi nhà, cô ấy còn gào lên bảo: "Anh là một thằng đàn ông lừa dối. Rồi anh sẽ phải trả giá cho những gì anh đã lừa dối tôi. Ba tôi sẽ không tha cho anh đâu".
Ngay ngày hôm sau, sau cuộc chạm trán 3 người tối ấy, anh đã bị đuổi việc. Giờ tôi mới biết, cô gái ấy là con của giám đốc nơi anh làm việc. Cứ tưởng tôi sẽ căm hận anh ta thấu xương tủy vậy mà tôi vẫn mềm lòng khi anh ta nói lời xin lỗi và cho anh ta một cơ hội mong sửa sai và làm lại từ đầu. Đó là quyết định sai lầm thứ hai của tôi.
Và cái ngày anh ta lộ bản chất khốn nạn cũng đến. Cuối tuần ấy. biết tôi đang nghỉ phép, anh ta rủ rê tôi về quê nhà anh chơi. Tối ấy, tôi và 2 bố con anh đã có bữa cơm thân mật, đầm ấm với nhau. Ăn tối xong, 3 chúng tôi còn ngồi uống trà, nói chuyện rất vui vẻ. Tôi nào có ngờ anh ta dẫn tôi vào thẳng phòng của bố và đẩy tôi về phía ông...
Tôi ê chề không hiểu gì chạy ra khỏi phòng và toan hòng rời khỏi ngôi nhà ấy. Vừa bước chân ra khỏi phòng khách, tôi đã thấy anh ngồi đó đang chơi điện tử. Chẳng cần quay lại nhìn tôi, anh lạnh lùng nói: "Em đã cho anh đời con gái rồi thì chiều bố anh một lần có sao đâu. Đừng trách anh. Em cũng như bao ả khác mà thôi chứ yêu đương gì. Anh muốn trả thù em đấy".
Những ngày phải giam mình trong căn phòng nhỏ này, tôi thực sự thấy hận tận xương tủy người đàn ông khốn nạn ấy (Ảnh minh họa)
Trời đất như sụp đổ xuống dưới chân tôi khi nghe anh nói vậy. Bao ê chề, nhục nhã khiến tôi muốn ngã quỵ. Thì ra, anh ta nào có xem tôi là người anh yêu thương mà chỉ xem tôi như con búp bê tình dục của anh. Và khi không vừa ý, hận thù, anh sẵn sàng cho người khác dày vò cơ thể tôi một cách hèn hạ nhất.
Tôi chạy ra căn nhà ấy với bao uất ức không thể nói với ai. Vì quá nhục nhã và ê chề, tôi chỉ biết tự trách cứ mình. Tôi cứ khóc nhiều đến nỗi, không thể đi làm được nên phải xin nghỉ phép thêm 1 tuần nữa.
Mấy hôm nay, thấy con gái đau khổ như vậy, bố mẹ tôi cũng chẳng hiểu tại sao tôi lại như thế. Rồi họ đoán già đoán non là tôi đã chia tay anh nên mới thế và càng không dám hỏi han gì chuyện tình cảm của tôi vì sợ tôi buồn.
Những ngày phải giam mình trong căn phòng nhỏ này, tôi thực sự thấy hận tận xương tủy người đàn ông khốn nạn ấy. Tôi đang muốn tìm cách trả thù lại người đã từng là bạn trai cũ của tôi để anh ta phải chịu đau đớn gấp trăm ngàn lần cái nhục, cái đau đớn anh ta đã gây ra cho tôi.
Theo VNE
Thuê gái mại dâm để quyến rũ... em rể vì hận tình Cả cuộc đời này có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ có thể tha thứ cho mình, tôi hiểu hơn ai hết rằng tôi đã gây ra nghiệp chướng này, khiến em gái mình phải chết trong phẫn uất. Hận thù vì bị hoãn đám cưới Tôi và anh quen nhau trong chuyến công tác ngắn ngày ở nước ngoài và đã nhanh...