Một lần từ quê lên không báo trước, tôi vô tình biết được sự thật động trời đằng sau sự yêu thương của mẹ chồng
Những tưởng bà yêu thương và quý mến tôi thật lòng, không ngờ tất cả đều có mục đích nhằm che giấu sự thật.
Bạn bè và người thân nhìn vào, ai cũng nói tôi số hưởng. Từ một con bé nhà quê ra phố học, tôi lại quen được anh chàng đẹp trai, nhà giàu và đi tới kết hôn. Ngày cưới, nhà anh mang lễ xuống, tráp nào cũng nặng trĩu. Rồi khi đón dâu, mẹ chồng còn tặng ngay con dâu 5 cây vàng làm quà. Ai nấy đều xuýt xoa không thôi.
Nhưng không chỉ có thế, sau khi kết hôn, tôi vẫn khá rảnh rang đi cà phê, đi tụ tập với đám bạn vì không bị quá áp lực chuyện việc nhà ở gia đình chồng. Mẹ chồng thì thương tôi vô cùng. Thậm chí, nhiều khi bà còn đứng về phía tôi mà mắng con trai nữa cơ. Thế nên, mỗi khi có ai khen tôi đều mỉm cười tự hào và hài lòng với cuộc sống hiện tại.
Tôi có cuộc sống nhiều người mơ ước: vợ chồng hạnh phúc, gia đình ấm êm. (Ảnh minh họa)
Mặc dù lấy nhau cả năm trời chưa có con, chúng tôi vẫn vui vẻ tận hưởng cuộc sống vợ chồng son. Nhiều khi đám bạn cũng hỏi, tôi chỉ cười và bảo: “Con cái là lộc trời cho, cứ để thuận theo tự nhiên đi mày!”
Chúng nó lại chẹp miệng, bảo tôi: “Thì đó, biết là lộc trời cho mà sao mãi không cho vợ chồng mày? Mà bọn mày lấy nhau cũng có kế hoạch đâu sao cả năm rồi chưa có?”
Tôi lại gạt đi, an ủi nó và cũng là an ủi mình: “Chưa có nên vợ chồng tao vẫn tình cảm lắm. Sợ sau này có con chẳng còn thời gian cho nhau nên cứ tận hưởng đã. Còn chuyện có sao không như mày lo ý, không có đâu. Vợ chồng tao đi kiểm tra kĩ lưỡng trước kết hôn cả rồi!”
Mặc dù tôi đã mạnh miệng nói với bạn như vậy nhưng quả thực, trong lòng cũng dấy lên một chút lo lắng. Vợ chồng tôi đúng là 1 năm trời kết hôn, chưa khi nào sử dụng bất kì biện pháp tránh thai nào nhưng tôi không hề có dấu hiệu bầu bí. Dù cuộc sống hiện giờ rất hạnh phúc và viên mãn, nhưng thật lòng tôi vẫn mong mình được làm mẹ, có được cái thiên chức như bao người phụ nữ khác!
Hôm đó, tôi có chuyện về quê nên đã xin phép bố mẹ chồng đi 2 ngày. Ông bà vẫn vui vẻ đồng ý. Chỉ có chồng là rầu rĩ, ôm vợ bảo:
- Vợ về đó ngoan rồi sớm lên với anh nhé. Anh nhớ vợ lắm đấy!
Tôi vỗ vỗ lưng ông chồng già mà cứ thích nũng nịu dỗ dành:
- Nào ngoan, chồng ở nhà cũng chịu khó phụ mẹ việc nhà nhé. Vợ đi rồi sẽ mang đồ ngon lên cho chồng.
Video đang HOT
Chồng bịn rịn tiễn tôi về ngoại. (Ảnh minh họa)
Vì về quê có đám giỗ nên cả ngày hôm trước tôi cứ luôn chân luôn tay. Tới hôm sau thì đi chào hỏi họ hàng một chút vì tôi cũng ít về, thế là tình cờ cậu tôi hôm đó cũng trở lại Hà Nội. Chú có xe riêng, nên bảo tôi:
- Thôi về chuẩn bị đồ đi, ăn trưa sớm rồi cậu cháu mình đi luôn.”
Cậu cũng không quên trêu tôi:
- Có xe riêng, khỏi lo chỗ để đồ. Cứ về xem mẹ có gì mà khuôn hết đi cháu ạ!
Vì lúc đó cũng sát trưa, tôi vội vàng về cơm nước rồi cùng mẹ chuẩn bị rau cỏ, thịt thà ở quê mang lên Hà Nội mà quên chẳng nhắn tin hay gọi điện thoại báo cho chồng. Tận khi yên phận trên xe, tôi mới nhớ ra nhưng lại thôi, quyết định sẽ cho chồng một bất ngờ nho nhỏ.
Về tới cửa, mặc dù tay xách nách mang nhưng tôi vẫn không gọi anh ra đón. Tự mang đồ đi vào tới cửa, thấy tiếng mẹ chồng và chồng phát ra từ bếp. Tôi cũng không cố tình nghe trộm, nhưng những thông tin ý cứ vô tình lọt vào tai tôi:
- Thôi đừng suy nghĩ nhiều nữa. Dù sao con cũng phải giấu con Phương tới cùng cho mẹ. Giờ chưa phải lúc nói sự thật cho nó biết. Cứ cố gắng chữa chạy xem thế nào đã!
Tôi hơi hoang mang, không hiểu có chuyện gì mà mẹ chồng tôi bắt phải giấu tôi. Bản tính tò mò trỗi dậy, tôi đặt đồ xuống đất một cách nhẹ nhàng rồi nép vào tường lắng nghe. Tiếng chồng tôi trầm buồn:
- Con nghĩ nên nói ra thôi mẹ. Cả năm trời nay chạy chữa, thuốc thang cũng đâu tác dụng gì đâu.
- Không được! Có đứa con gái nào không mong được làm mẹ đâu. Bây giờ chỉ cần con nói ra, nó sẽ đòi đi xin con ở ngoài liền. Công sức mẹ chiều chuộng nó bao lâu nay công cốc à! Mày phải cố gắng điều trị cho mẹ, chúng mày còn trẻ, chưa phải vội.
Tôi bàng hoàng khi hiểu ra vấn đề. Thì ra cả năm nay chúng tôi không thể có con là vì anh có bệnh. Mà trước khi kết hôn, chúng tôi đã đi kiểm tra sức khỏe sinh sản tuy nhiên mọi thứ đều ổn. Thì ra, anh đã làm giấy tờ giả để lừa tôi. Sự thật, anh lại bị mắc bệnh vô sinh. Tôi cảm thấy hụt hẫng vô cùng và cũng nhận ra, mẹ chồng không phải thật lòng coi tôi như con đẻ. Bà chỉ áy náy vì lỗi do con trai bà nên hành động vậy thôi.
Tôi bối rối không biết phải đối diện sự thật này thế nào. (Ảnh minh họa)
Tôi lặng lẽ đứng nép ở phía ngoài, mãi sau khi chân đã vững, tôi bước ra ngoài cổng, gọi to tên chồng. Mẹ chồng và chồng đi ra lại hồ hởi xách đồ giúp rồi hỏi han tôi. Tôi chỉ vờ mệt, xin phép lên phòng nghỉ nhưng khi nằm, nước mắt lại lăn dài. Tôi yêu chồng, thương bố mẹ chồng nhưng tôi cũng khao khát được làm mẹ. Tôi phải đối diện với sự thật này thế nào đây?
Theo Afamily
Một tuần sau ngày chụp ảnh cưới, anh lên giường với cô gái trang điểm cho tôi...
Tôi đã không thể nào tin nổi vào mắt mình khi mở cánh cửa phòng khách sạn đó ra. Trên giường, chồng sắp cưới của tôi đang ôm ấp cô gái đó...
Tôi quyết định hủy hôn, số ảnh cưới đã chụp tôi cũng mang về đốt hết. Bố mẹ tôi khóc như mưa, như gió, nhất là mẹ. Mẹ khuyên tôi nên bình tĩnh, tha thứ cho anh với lí do: "Đàn ông thằng nào chẳng háo sắc, tại con bé kia nó mồi chài nên nó mới vậy thôi". Tôi hiểu cho tâm lí của bố mẹ mình, nhưng tôi không đời nào chấp nhận sự phản bội thô bỉ này. Tôi thà để thiên hạ cười vào mặt vì mình đã hủy cưới còn hơn là cả đời sống bên gã đàn ông không tôn trọng vợ ấy.
Nghĩ cho cùng, tôi cũng chẳng thể trách ai được vì đây là kết quả do chính tôi lựa chọn. Tôi đã từng nghĩ mình quá hiểu người đàn ông đó. Nhưng có lẽ tôi đã nhầm. Tình yêu hơn 3 năm mới chỉ đủ để tôi biết về anh ta qua những gì anh ta thể hiện chứ chưa đủ để tạo nên một mối quan hệ bền chặt giữa hai đứa.
Tôi đã từng nghĩ mình quá hiểu người đàn ông đó. Nhưng có lẽ tôi đã nhầm. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi có một mối tình khá êm đềm. Hai đứa tôi đều ra trường, đi làm, có công việc và thu nhập ổn định. Khi công khai tình cảm này, chúng tôi được bố mẹ hai bên rất ủng hộ. Vậy là sau 3 năm yêu nhau, hai đứa tôi quyết định về chung một nhà.
Những tưởng cuộc tình càng êm đềm, càng ít sóng gió thì nhẹ đầu, dễ dàng và hạnh phúc, tuy nhiên, có lẽ chính sự bình lặng đó mới không khiến chúng tôi hiểu nhau đúng nghĩa. Khi đứng trước thử thách, anh ta đã sa ngã. Chỉ tiếc là, anh ta lại phạm sai lầm vào cái thời điểm chúng tôi lẽ ra phải yêu nhau nhiều nhất.
Để chuẩn bị cho ngày cưới, tôi và anh cùng đi chụp hình. Tính tôi khá kĩ lưỡng và cẩn thận. Cả đời con gái có một lần lên xe hoa nên tôi chú trọng mọi cái. Trước ngày chụp hình, tôi dành tới cả vài buổi để tham khảo rồi lựa chọn thợ ảnh, chọn người trang điểm. Cái cô gái mà tôi thuê trang điểm cũng là do tôi nghiên cứu kĩ lưỡng, thậm chí còn mất công tới tận nơi xem cô ta trang điểm cho người khác. Tôi rất ưng cách làm việc chuyên nghiệp và cả tay nghề của cô ta nữa. Chính vì vậy, tôi mới chọn cô ta làm thợ trang điểm cho mình trong cả hôm chụp ảnh lẫn ngày cưới sau này.
Tôi không nghĩ rằng, chọn cô gái đó trang điểm cho mình lại trở thành mối họa cho hôn nhân (Ảnh minh họa)
Nói về cô gái này, cô ta khá sành điệu và bốc lửa. Mỗi lần gặp cô ta là tôi lại phải xuýt xoa khen cái thân hình hấp dẫn đó. Cô ta ăn mặc khá hở hang, tươi mát... Nhưng tôi không vì thế mà đánh giá. Các bạn trẻ bây giờ có phong cách sống và suy nghĩ mới mẻ, điều đó không có nghĩa là họ xấu.
Chồng tôi gặp cô ta khoảng 3 lần trước ngày chụp ảnh cưới. Những lần đó anh đi cùng tôi tới cửa hàng để lựa chọn gói chụp, rồi tham khảo thợ chụp, thợ trang điểm... Cô gái này khá thân thiện nên vừa thấy vợ chồng tôi đã xởi lởi trò chuyện, làm thân. Mọi việc chỉ có vậy thôi, ai ngờ tôi mất chồng vì thế.
Hôm đi chụp ảnh cưới, chồng tôi có xin số điện thoại của cô ta để tiện gọi điện cho hôm cưới chính. Tôi cũng ngờ nghệch, chẳng nghĩ gì sâu xa. Ai mà tin được, đó là cái cớ để họ giữ liên lạc, hẹn hò nhau ngay sau hôm đó. Thật ghê tởm!
Ai mà tin được, đó là cái cớ để họ giữ liên lạc, hẹn hò nhau ngay sau hôm đó. Thật ghê tởm! (Ảnh minh họa)
Về nhà, chồng tôi tra số điện thoại của cô nàng này trên mạng xã hội, rồi kết bạn với nhau. Phải nói thật là chồng sắp cưới của tôi đẹp trai, khéo mồm nên cô nào cô ấy cũng mê. Tuy nhiên từ trước đến nay anh khá chung thủy nên tôi cũng không nghi ngờ. Ai dè, giờ anh ta lại mê mẩn cô gái này.
Chỉ đúng 1 tuần sau ngày chụp ảnh cưới. Họ hẹn nhau đi nhà nghỉ. Cái cô gái trẻ trung, bốc lửa ấy khiến chồng sắp cưới của tôi mê mệt, bất chấp mọi đạo lí để vướng vào cuộc tình ấy. Họ qua lại với nhau khoảng 2 tuần thì tôi mới phát hiện ra sự việc.
Ngày hôm đó, tôi nhận được thông báo từ người bạn nói rằng thấy anh đi vào nhà nghỉ với một cô gái, mà ở tận tỉnh khác cơ. Tôi đã cười bảo bạn nhìn nhầm vì anh đang hiện đi công tác 2 ngày. Nhưng khi bạn tôi chụp hình lại cho tôi xem thì... tôi đã suýt khóc.
Tôi bắt xe đi tới đó ngay trong buổi chiều. Khoảng 8h tối tôi có mặt tại địa chỉ khách sạn như bạn tôi cung cấp. Tôi tìm số phòng, đập cửa xông vào và choáng váng khi thấy chồng sắp cưới của mình nằm ôm cô ta trên giường. Tôi khóc rồi rời khỏi đó, bỏ mặc đôi trai gái tồi tệ ấy...
Tôi tìm số phòng, đập cửa xông vào và choáng váng khi thấy chồng sắp cưới của mình nằm ôm cô ta trên giường. Tôi khóc rồi rời khỏi đó, bỏ mặc đôi trai gái tồi tệ ấy... (Ảnh minh họa)
Ngay hôm sau, tôi hủy hôn. Chồng sắp cưới của tôi cầu xin tôi tha thứ. Anh nói cô gái kia mồi chài, dụ dỗ, mà anh thì không cầm lòng được trước sức hấp dẫn của cô ta nên mới vướng chân vào. Cô ta cũng chỉ cần tiền chứ chẳng có tham vọng yêu đương hay cưới xin gì cả. Chính cô gái đó cũng gọi cho tôi, cô ta xin lỗi và bảo tôi đừng dại mà hủy hôn. Chẳng qua họ thích nhau, thấy hấp dẫn thể xác thì đổi gió một chút. Xong chuyện, chồng sắp cưới của tôi cũng cho cô ta tiền và hai bên hứa là sẽ giữ bí mật với nhau...
Nhưng với tôi, những lời giải thích và những lí do đó không còn quan trọng nữa. Tôi không bận tâm họ đến với nhau vì điều gì. Với tôi bây giờ, anh trở nên vô nghĩa và không xứng đáng để tôi lấy làm chồng. Toàn bộ số ảnh cưới tôi lấy về và đem đốt sạch. Tôi cũng công bố hủy hôn trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Anh tiều tụy, suy sụp và cả gia đình anh sốc. Nhưng những điều đó không khiến tôi thay đổi quyết định. Một người đàn ông, trong thời điểm lẽ ra phải yêu thương và hạnh phúc nhất mà vẫn có lòng dạ ngoại tình thì làm sao có thể cùng mình đi suốt cả cuộc đời.
Theo Haanh/Eva
Tâm thư mẹ vợ gửi con rể: nếu có ý định làm tổn thương con bé, hãy trả nó về cho mẹ Các cô gái còn gì hạnh phúc hơn khi đi lấy chồng nhưng vẫn có bố mẹ làm điểm tựa. Khi mệt mỏi, uất ức nhìn lại vẫn có bố mẹ dang tay đón con trở về ngôi nhà bình yên. Quay đi quay lại con đã là chồng của con gái mẹ, là con rể của mẹ được hơn 5 tháng rồi....