Một lần trót dại, ngày nào tôi cũng canh cánh nỗi lo bị mất vợ
“Trâu không uống nước đố ai đè được đầu trâu”, giờ chỉ biết tự trách mình. Tính vợ tôi hiểu, hiền lành, vị tha nhưng lại rất cực đoan trong chuyện tình cảm.
Tôi là một doanh nhân, 37 tuổi, vợ nhỏ hơn tôi một tuổi, là bác sĩ, đang công tác tại một bệnh viện lớn của thành phố. Chúng tôi cưới nhau được 10 năm, có hai con: một gái 9 tuổi và một trai 7 tuổi, cuộc sống rất hạnh phúc. Vợ tôi không đẹp rực rỡ nhưng xinh xắn, dịu dàng, lúc nào cũng nhỏ nhẹ. Em ít nói nhưng khi đã thân thiết rồi sẽ phát hiện ra em rất dí dỏm, chỉ vài câu nói có thể làm mọi người “cười té ghế”.
Em rất lạc quan và tràn đầy lòng thương người, lúc nào cũng biết suy nghĩ cho người khác. Em không phải người quá khéo léo trong giao tiếp nhưng mọi người luôn bị thu hút vì sự chân thật và hiền lành. Em là bác sĩ giỏi , rất chăm chỉ học hỏi. Bệnh nhân rất quý em, họ thường đến nhà tôi sau khi khỏi bệnh, cám ơn rối rít và tặng quà, đôi khi chỉ là những đặc sản quê nhà hay con gà, con cá… Nói thật, thu nhập của em chỉ bằng 1/20 tôi nhưng tôi rất hãnh diện vì có người vợ như em.
Hạnh phúc bấy lâu kiếm tìm…
Mẹ tôi nổi tiếng khó tính, lại chỉ có mình tôi, vậy mà em về làm dâu chỉ một thời gian ngắn mẹ tôi “mê” em ngay, đi đâu cũng khoe con dâu. Bây giờ em đi công tác vài ngày là mẹ trông đứng trông ngồi. Em chăm sóc và dạy conrất tuyệt, chúng ngoan ngoãn, học giỏi, tự lập, lúc nào cũng vui tươi và bắt đầu có nét hài hước giống em. Nhà tôi luôn tràn ngập tiếng cười. Em là chỗ dựa tinh thần cho tôi trong cuộc sống hỗn tạp, trong thương trường như chiến trường này. Bên em tôi thấy bình yên và thanh thản.
Tôi rất yêu em, nể em và tự hào khi có em là vợ. Vậy mà giờ một tay tôi sắp sửa phá hỏng mọi thứ. Cách đây hai tuần, trong một lần đi công tác, sau khi uống rượu say tôi đã lên giường với cô trợ lý. Cô ấy bằng tuổi vợ tôi, đẹp, đã ly dị chồng và khá thoáng. Cô này đã làm việc với tôi ba năm nay, rất giỏi giao tiếp, uống rượu không biết say, luôn là người hỗ trợ tôi khi tiếp khách. Tôi không hề có chút tình cảm nào với cô ấy, thậm chí còn hơi coi thường.
Video đang HOT
Hôm đó, tôi không thể đổ là say rượu không biết gì nhưng thật sự không hiểu nổi tại sao lại để cô ấy đưa về phòng và không kiềm chế như thế. Sáng hôm sau, khi hoàn toàn tỉnh táo, tôi muốn phát điên. Từ khi yêu và cưới vợ đến nay, tôi chỉ có một người phụ nữ duy nhất là vợ. Tuy vợ tôi rất rụt rè, không hề có chút “kỹ thuật” gì nhưng tôi hoàn toàn thỏa mãn với vợ. Lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm, tôi đã gặp nhiều cô trẻ đẹp hơn, quyến rũ hơn vợ nhưng không hề xao lòng. Vậy mà lần này tôi lại sa ngã…
Sáng nay cô ấy báo là đã hai vạch, quá sớm để đi bệnh viện siêu âm nhưng chắc chắn có thai vì đã cố tình canh ngày. Cô ấy nói yêu tôi từ lâu, muốn có con với tôi, không cần tiền bạc, không cần tôi bỏ vợ, không để vợ tôi biết, chỉ cần ở bên cạnh tôi và có con là đủ. Cô ấy tuyệt đối không phá thai, cũng không nghỉ làm. Nếu tôi ép, cô ấy sẽ đi gặp vợ tôi. Nếu tôi nghi ngờ, sinh ra sẽ cho em bé đi thử DNA. Lúc này tôi biết mình đã sập bẫy.
“Trâu không uống nước đố ai đè được đầu trâu”, giờ chỉ biết tự trách mình. Tôi không sợ tai tiếng nhưng rất sợ mất vợ. Tính em tôi rất rõ, hiền lành, vị tha nhưng lại rất cực đoan trong chuyện tình cảm. Trước tôi, em đã có người yêu, hai người đính hôn chờ em ra trường sẽ cưới. Khi phát hiện ra anh chàng bác sĩ đó có quan hệ với một cô trình dược viên, em lập tức cắt đứt mặc cho anh ta khóc lóc van xin, gia đình hai bên khuyên nhủ (mẹ của hai người là bạn học). Lúc đó tôi là bạn của anh họ em, chứng kiến em đau đớn, gầy sọp đi nhưng vẫn cương quyết. Tôi thấy mà xót xa cho em.
Sau này khi yêu em, tôi luôn hứa với lòng sẽ không bao giờ làm em khổ nữa. Vậy mà giờ lại xảy ra chuyện này. Em đến với tôi trinh nguyên trong đêm tân hôn và đến giờ vẫn quan niệm chuyện ấy là thiêng liêng, chỉ có thể xảy ra giữa vợ chồng yêu thương nhau. Em đã vài lần nhắc nhở: “Em tin tưởng anh, không bao giờ quản lý hay ghen tuông. Đừng bao giờ để em phát hiện ra anh làm chuyện có lỗi với em dù chỉ một lần, em sẽ không bao giờ tha thứ”. Bình thường em rất nhẹ nhàng, ít khi tuyên bố điều gì nhưng đã nói là như đinh đóng cột.
Giờ em mà biết chuyện tôi đã làm, lại thêm cái thai thì sẽ ra sao? Tôi không tin lắm cái thai là của mình nhưng nếu đúng thì sao? Làm sao giải thích với em? Làm sao em tin tôi không hề có quan hệ tình cảm và chỉ có một đêm đó? Nói tôi bị gài ư? Giống trong tiểu thuyết hơn là thực. Tôi, một người đàn ông 38 tuổi đời, luôn tự tin vào bản lĩnh, sự thành đạt và từng trải của mình, giờ quay cuồng trong hối hận và lo sợ mới thấy mình kém cỏi đến mức nào.
Nói thật, từ hôm xảy ra chuyện đến nay tôi không dám gần gũi vợ, phần cảm giác tội lỗi, phần sợ lây bệnh cho vợ. Tôi không biết mình có sạch sẽ không, nếu lây bệnh cho em thì tội lỗi tôi càng chồng chất. Em là người cực kỳ thông minh và nhạy cảm, tôi biết khó giấu được lâu nhưng thú nhận là đồng nghĩa với “đâm” em một dao, là làm em đau khổ, là tôi sẽ mất em… Cuộc sống không có em và các con, tôi sống làm sao? Tôi phải làm gì đây?
Theo Ngôi Sao
Một lần trót dại, ngày nào tôi cũng canh cánh với nỗi lo mất vợ
"Trâu không uống nước đố ai đè được đầu trâu", giờ chỉ biết tự trách mình. Tính vợ tôi hiểu, hiền lành, vị tha nhưng lại rất cực đoan trong chuyện tình cảm.
Tôi là một doanh nhân, 37 tuổi, vợ nhỏ hơn tôi một tuổi, là bác sĩ, đang công tác tại một bệnh viện lớn của thành phố. Chúng tôi cưới nhau được 10 năm, có hai con: một gái 9 tuổi và một trai 7 tuổi, cuộc sống rất hạnh phúc. Vợ tôi không đẹp rực rỡ nhưng xinh xắn, dịu dàng, lúc nào cũng nhỏ nhẹ. Em ít nói nhưng khi đã thân thiết rồi sẽ phát hiện ra em rất dí dỏm, chỉ vài câu nói có thể làm mọi người "cười té ghế".
Em rất lạc quan và tràn đầy lòng thương người, lúc nào cũng biết suy nghĩ cho người khác. Em không phải người quá khéo léo trong giao tiếp nhưng mọi người luôn bị thu hút vì sự chân thật và hiền lành. Em là bác sĩ giỏi , rất chăm chỉ học hỏi. Bệnh nhân rất quý em, họ thường đến nhà tôi sau khi khỏi bệnh, cám ơn rối rít và tặng quà, đôi khi chỉ là những đặc sản quê nhà hay con gà, con cá... Nói thật, thu nhập của em chỉ bằng 1/20 tôi nhưng tôi rất hãnh diện vì có người vợ như em.
Em rất lạc quan và tràn đầy lòng thương người, lúc nào cũng biết suy nghĩ cho người khác (ảnh minh họa)
Mẹ tôi nổi tiếng khó tính, lại chỉ có mình tôi, vậy mà em về làm dâu chỉ một thời gian ngắn mẹ tôi "mê" em ngay, đi đâu cũng khoe con dâu. Bây giờ em đi công tác vài ngày là mẹ trông đứng trông ngồi. Em chăm sóc và dạy con rất tuyệt, chúng ngoan ngoãn, học giỏi, tự lập, lúc nào cũng vui tươi và bắt đầu có nét hài hước giống em. Nhà tôi luôn tràn ngập tiếng cười. Em là chỗ dựa tinh thần cho tôi trong cuộc sống hỗn tạp, trong thương trường như chiến trường này. Bên em tôi thấy bình yên và thanh thản.
Tôi rất yêu em, nể em và tự hào khi có em là vợ. Vậy mà giờ một tay tôi sắp sửa phá hỏng mọi thứ. Cách đây hai tuần, trong một lần đi công tác, sau khi uống rượu say tôi đã lên giường với cô trợ lý. Cô ấy bằng tuổi vợ tôi, đẹp, đã ly dị chồng và khá thoáng. Cô này đã làm việc với tôi ba năm nay, rất giỏi giao tiếp, uống rượu không biết say, luôn là người hỗ trợ tôi khi tiếp khách. Tôi không hề có chút tình cảm nào với cô ấy, thậm chí còn hơi coi thường.
Hôm đó, tôi không thể đổ là say rượu không biết gì nhưng thật sự không hiểu nổi tại sao lại để cô ấy đưa về phòng và không kiềm chế như thế. Sáng hôm sau, khi hoàn toàn tỉnh táo, tôi muốn phát điên. Từ khi yêu và cưới vợ đến nay, tôi chỉ có một người phụ nữ duy nhất là vợ. Tuy vợ tôi rất rụt rè, không hề có chút "kỹ thuật" gì nhưng tôi hoàn toàn thỏa mãn với vợ. Lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm, tôi đã gặp nhiều cô trẻ đẹp hơn, quyến rũ hơn vợ nhưng không hề xao lòng. Vậy mà lần này tôi lại sa ngã...
Sáng nay cô ấy báo là đã hai vạch, quá sớm để đi bệnh viện siêu âm nhưng chắc chắn có thai vì đã cố tình canh ngày. Cô ấy nói yêu tôi từ lâu, muốn có con với tôi, không cần tiền bạc, không cần tôi bỏ vợ, không để vợ tôi biết, chỉ cần ở bên cạnh tôi và có con là đủ. Cô ấy tuyệt đối không phá thai, cũng không nghỉ làm. Nếu tôi ép, cô ấy sẽ đi gặp vợ tôi. Nếu tôi nghi ngờ, sinh ra sẽ cho em bé đi thử DNA. Lúc này tôi biết mình đã sập bẫy.
"Trâu không uống nước đố ai đè được đầu trâu", giờ chỉ biết tự trách mình. Tôi không sợ tai tiếng nhưng rất sợ mất vợ. Tính em tôi rất rõ, hiền lành, vị tha nhưng lại rất cực đoan trong chuyện tình cảm. Trước tôi, em đã có người yêu, hai người đính hôn chờ em ra trường sẽ cưới. Khi phát hiện ra anh chàng bác sĩ đó có quan hệ với một cô trình dược viên, em lập tức cắt đứt mặc cho anh ta khóc lóc van xin, gia đình hai bên khuyên nhủ (mẹ của hai người là bạn học). Lúc đó tôi là bạn của anh họ em, chứng kiến em đau đớn, gầy sọp đi nhưng vẫn cương quyết. Tôi thấy mà xót xa cho em.
Sau này khi yêu em, tôi luôn hứa với lòng sẽ không bao giờ làm em khổ nữa. Vậy mà giờ lại xảy ra chuyện này. Em đến với tôi trinh nguyên trong đêm tân hôn và đến giờ vẫn quan niệm chuyện ấy là thiêng liêng, chỉ có thể xảy ra giữa vợ chồng yêu thương nhau. Em đã vài lần nhắc nhở: "Em tin tưởng anh, không bao giờ quản lý hay ghen tuông. Đừng bao giờ để em phát hiện ra anh làm chuyện có lỗi với em dù chỉ một lần, em sẽ không bao giờ tha thứ". Bình thường em rất nhẹ nhàng, ít khi tuyên bố điều gì nhưng đã nói là như đinh đóng cột.
Giờ em mà biết chuyện tôi đã làm, lại thêm cái thai thì sẽ ra sao? Tôi không tin lắm cái thai là của mình nhưng nếu đúng thì sao? Làm sao giải thích với em? Làm sao em tin tôi không hề có quan hệ tình cảm và chỉ có một đêm đó? Nói tôi bị gài ư? Giống trong tiểu thuyết hơn là thực. Tôi, một người đàn ông 38 tuổi đời, luôn tự tin vào bản lĩnh, sự thành đạt và từng trải của mình, giờ quay cuồng trong hối hận và lo sợ mới thấy mình kém cỏi đến mức nào.
Nói thật, từ hôm xảy ra chuyện đến nay tôi không dám gần gũi vợ, phần cảm giác tội lỗi, phần sợ lây bệnh cho vợ. Tôi không biết mình có sạch sẽ không, nếu lây bệnh cho em thì tội lỗi tôi càng chồng chất. Em là người cực kỳ thông minh và nhạy cảm, tôi biết khó giấu được lâu nhưng thú nhận là đồng nghĩa với "đâm" em một dao, là làm em đau khổ, là tôi sẽ mất em... Cuộc sống không có em và các con, tôi sống làm sao? Tôi phải làm gì đây?
Theo NgoiSao
Chỉ đẹp thôi...đã đủ hay chưa? Suốt một chặng đường dài lịch sử loài người, con người vẫn không ngừng tìm mọi cách khiến mình đẹp hơn, quyến rũ hơn. Trong cái thế giới cuồng loạn vì sắc đẹp này, khi mà con người ta chả lấy gì làm ấn tượng với những vẻ ngoài &'bình thường' thì cái đẹp lại được xếp vào hạng sang. Nhưng rốt cuộc...