Một lần “mây mưa” với gái gọi
Thường tôi đi “chơi gái” chỉ để tìm cảm giác mới lạ và vì công việc. Quan hệ thì cứ quan hệ thế thôi còn chẳng mảy may có cảm xúc. Tuy nhiên, lần “mây mưa” với Ngọc lại khác…
Tôi đã từng đi chơi gái khá thường xuyên và đều đặn. Thú vui này đi theo tôi trong một thời gian khá dài từ lúc chưa vợ đến khi có vợ. Hiện giờ tôi đã bỏ tật “bóc bánh trả tiề.n” đó.
Chơi gái từng được tôi định nghĩa như sau: Sống cùng vợ bao nhiêu lâu là từng ấy ngày ta được ăn có mỗi một món. Đó chính là món “cơm” quen thuộc. Ăn mãi món ấy, ắt phải chán, tìm “phở” thay thế là điều đương nhiên. Rất, rất nhiều người đàn ông có vợ vẫn nghĩ như tôi. Đây là điều tôi dám khẳng định.
“Phở” bây giờ lại nhan nhản, hầu như chỗ nào cũng có, từ nông thôn tới thành phố. Nhu cầu của anh em lại rất lớn. Mối quan hệ nhiều, phải tìm cách nịnh nhau, tiếp nhau cho “phải phép”. Thôi thì em kính sếp, chúng ta quan hệ làm ăn với nhau, chuyện sân nhà sân khách, rồi anh em liên hoan hội họp, giải sầu, giải đen…Tăng một ăn nhậu, tăng hai hát hò hoặc mát xa, tăng ba tìm nơi để “xả xu páp”.
Chơi gái chung quy cũng là tìm “của lạ” bởi “của lạ” là của mới, mới bao giờ chả thích, tôi cũng không phải ngoại lệ. Chơi gái đôi khi cũng một phần giải toả nhu cầu sinh lý, chả thế khi “xung trận” chỉ biết “tấ.n côn.g”, còn cảm xúc thì không. “Tấn” tới lúc “xuống tấn” thì thôi, hết “đạn” thì về, chả mảy may cảm xúc. Đôi khi chính hơi men thôi thúc ta “chiến đấu” như thói quen chứ não bộ chẳng hề có phản ứng.
Tuy nhiên, trong số những lần ấy cũng có một lần đem lại cho tôi cảm xúc. Đó là lần tôi quan hệ với một cô “gái gọi”, chẳng biết có phải cao cấp không nữa. Cô ấy đã đem lại cho tôi cái cảm xúc mà tôi tưởng chỉ có mỗi khi gần gũi với người mình yêu thương thật sự, vợ tôi.
Video đang HOT
Cô gái ấy tên là Ngọc, được anh bạn tôi, giám đốc một công ty tư nhân giàu có, cử đến phục vụ tôi trong căn phòng khách sạn bốn sao khi tôi ra Hà Nội thăm anh. Đó là món quà mà anh bạn bắt tôi phải nhận bằng được.
Nghe anh bạn quảng cáo về Ngọc từ sự phục vụ chu đáo, chất lượng, độ an toàn và một loạt đảm bảo khác đủ khiến tôi nghi ngờ. Tôi nghĩ chắc cũng như các gái gọi khác, có chăng địa điểm đẹp, mác cao cấp, có chút học thức nên được đề cao mà thôi. Tôi chợt thắc mắc không biết anh bạn mình trả cho cô ấy bao nhiêu vụ này trong khi nằm chờ cô ấy đến. Cảm giác trốn vợ đi tìm của lạ, lại gái trẻ khiến tôi thấy lâng lâng kỳ lạ.
Rồi Ngọc tới trong một chiếc váy khá bắt mắt, không quá cầu kỳ nhưng cũng đủ sang trọng, khuôn mặt trang điểm đơn giản toát lên chút kiêu sa, mái tóc ép đen dài nổi bật trên làn da trắng, thân hình cân đối với số đo ba vòng theo tôi là đủ hấp dẫn bất kỳ anh chàng khó tính nào.
Ngọc mời tôi ăn hoa quả có sẵn trong phòng, giọng nói nhẹ nhàng thủ thỉ pha chút lẳng lơ của cave hạng sang. Ngọc bảo tôi đang học năm thứ ba của một trường dân lập, tạm thời bảo lưu một kỳ vì bận việc quan trọng. Khi tôi hỏi gia đình, Ngọc đã từ chối khéo bởi cô không muốn ai biết thân phận mình.
Mười lăm phút trong nhà tắm bước ra, mùi nước hoa quyến rũ từ Ngọc toả ra làm tôi rạo rực, khi chiếc váy bên ngoài được gỡ bỏ. Bộ nộ.i y mà Ngọc mặc đủ sức khêu gợi tất cả đàn ông. Không như mọi khi, đã ngấm hơi men, tôi chỉ biết “đạp số, nhấn ga” mong nhanh tới “đỉnh” cho xong, lần này tôi lặng im để xem cô cave hạng sang này sẽ làm gì.
Khác với gái gọi thông thường sẽ làm như máy hoặc trơ như tượng, Ngọc đưa tôi đến với màn dạo đầu đầy lôi cuốn khiến tôi không thể cưỡng lại ham muốn đang trào dâng.
Ngọc không cho phép tôi “nghịch quá” vòng một của cô bởi nó sẽ ảnh hưởng tới sự cân đối của hình thể. Tôi bất ngờ song cũng đành chấp nhận. Ngọc đưa cơ thể tôi đi từ mơn man, rạo rực tới sung sướng tột đỉnh. Cô thành thạo như một diễn viên chuyên đóng phim “đen” vậy. Vẫn các “bài” mà gái gọi thường diễn trong lúc “hành sự” nhưng Ngọc đã biến hoá, phá cách đủ cho tôi thấy sự mới mẻ, tinh tế.
Hơn một tiếng hoà quyện với người đẹp khiến tôi thỏa mãn và có phần xuống sức. Chúng tôi kết thúc cuộc “mây mưa” bằng những bộ đồ như bình thường. Tôi rút ví nhưng Ngọc nói đã có người lo cho tôi rồi. Tôi xin số điện thoại nhưng Ngọc không cho vì cô ấy chỉ “làm việc” khi thích và cho những người thân quen mà thôi.
Chia tay “đối tác” trong cuộc “bóc bánh trả tiề.n”, tôi thầm mong vợ mình cũng biết tìm ra những chiêu thức mới mẻ, thú vị và học cách làm cho chuyện chăn gối giữa chúng tôi tuyệt vời hơn. Có lẽ vợ tôi ngại, lười trao đổi hoặc vì một lý do nào đó nên mỗi khi “gần gũi”, cả hai khó cảm thấy sung sướng trọn vẹn. Tôi cũng mong vợ mình cũng biết quan tâm đến vẻ ngoài nhiều hơn nữa để luôn quyến rũ và nóng bỏng trong mắt tôi. Đàn ông yêu bằng mắt mà.
Các bạn nữ ạ, tôi yêu vợ tôi và làm “chuyện ấy” với nàng vẫn đem lại cho tôi nhiều cảm xúc nhất, còn quan hệ với “gái” chỉ là tìm “của lạ” hoặc vì tính chất công việc. Tôi không có cảm giác gì khi trên giường với họ. Tuy nhiên, lần “mây mưa” với Ngọc lại khác. Tôi muốn khuyên các bạn rằng hãy dành sự quan tâm đúng mức đến chuyện chăn gối hơn nữa. E ngại, thẹn thùng cũng có cái thú vị của nó nhưng nhiều khi các bạn cũng nên biết chủ động và bộc lộ mong muốn mãnh liệt của mình với chồng. Điều đó sẽ khiến đàn ông chúng tôi cảm thấy rất hứng thú. Ngoài ra, vẻ ngoài cũng rất quan trọng. Các bạn không nên chỉ chú ý đến những bộ quần áo khi đi chơi, ở nhà mà cũng cần đầu tư nhiều hơn cho đồ lót bởi chúng góp phần giúp các ông chồng thêm hưng phấn.
Bây giờ tôi đã bỏ tật “bóc bánh trả tiề.n” sau một lần bị mắc bệnh truyền nhiễm qua đường tìn.h dụ.c trong cái lần đang sung sức chiến đấu (do cái ba.o ca.o s.u gặp sự cố bất ngờ). Rất may đó không phải căn bệnh thế kỷ. “Sóng to” nổi lên khi vợ tôi biết chuyện nhưng phúc cho tôi là cuối cùng “trời cũng yên, biển cũng lặng”. Tôi đã tởn đến già, quyết tâm bỏ thú vui trên dù không dễ dàng gì.
Theo Afamily
Xin đừng kể với em về người cũ của anh
Em chẳng trách gì chuyện anh từng có người yêu và bây giờ anh gọi chị ấy là "người yêu cũ". Em chẳng ghen tuông với "người yêu cũ" bởi khi đến với người ta, anh đâu biết có em trên đời này?
Nói chung thì ai cũng có quá khứ và quá khứ nào cũng nên trân trọng, giữ gìn, nhất là quá khứ tình yêu. Thế nhưng, trân trọng, giữ gìn không có nghĩa là lúc nào cũng có thể nhắc với vợ về những kỷ niệm cùng người yêu cũ. Nơi anh từng qua với người ấy, nơi anh đã ghi dấu những kỷ niệm khó quên với người ấy... chỉ có giá trị với riêng anh chứ không hề là báu vật của người bạn đời sau này.
Xin đừng kể với em về người yêu cũ của anh. Xin đừng nhắc những nơi in dấu kỷ niệm của hai người. Xin đừng nói rằng điều này hay điều kia ngày xưa người ấy thích hay không thích... Đơn giản vì không có người phụ nữ nào muốn chồng mình không trọn vẹn thuộc về mình.
Anh đã chọn em và em đã chọn anh. Thế thì can cớ chi anh cứ nhắc mãi người yêu cũ khiến em chạnh lòng? (ảnh minh họa)
Anh cứ nghĩ về người ấy, cứ nhớ về kỷ niệm với người ấy, cứ thả hồn vào những giấc mơ có người ấy... nhưng chỉ một mình anh thôi. Em không phải là gỗ đá. Em có trái tim ích kỷ của một người đàn bà. Em không muốn nghe anh cứ mãi hát điệp khúc tình yêu đầu đời sâu nặng nhưng không thành. Em không muốn những khi ở giữa bạn bè anh, em trở thành một người đến sau rất tội nghiệp.
Giống như anh, em cũng có một quá khứ không trọn vẹn cho tình yêu của mình. Nhưng em đã cất giữ nó vào một ngăn rất nhỏ trong tim khi về với anh. Chẳng có người chồng, người vợ nào thấy vui vẻ, thoải mái khi những câu chuyện tình yêu của quá khứ cứ hiện về trong cuộc sống của mình. Cuộc sống của ta là do ta lựa chọn. Anh đã chọn em và em đã chọn anh. Thế thì can cớ chi anh cứ nhắc mãi người yêu cũ khiến em chạnh lòng?
Theo VNE
Tướng "cong vòng" là biết "mất" rồi Một bà dì tôi quả quyết rằng nhìn cái tướng đi của bạn gái "cong vòng" như vậy là biết đã "mất" rồi. Bạn gái của tôi có gương mặt rất đẹp. Tuy nhiên, vóc người của cô ấy không được chuẩn cho lắm: cao 1,6m nhưng chỉ nặng có 45 ký. Vừa rồi khi tôi dẫn về ra mắt gia đình, hôm...