Một lần lau người cho vợ mới sinh, tôi bật khóc nức nở hiểu vì sao cứ nói về quê là em sợ
Tôi vừa dứt lời thì vợ tôi bỗng bật khóc như một đ.ứa t.rẻ. Tôi trách vợ 1 mà hận bản thân mình 10, làm chồng mà tôi không hề hay biết vợ mình đang chịu đựng những gì thời gian qua.
ảnh minh họa
Yêu nhau được 3 năm thì tôi và Hương quyết định kết hôn, vì lúc đó em đã mang thai được hơn 2 tháng rồi nên tôi dẫn về quê ra mắt để xin bố mẹ cho phép cưới em luôn kẻo bụng bầu nó lại vượt mặt khiến nhiều người bàn tán. Đến khi nhìn thấy con dâu tương lai thì mẹ tôi tỏ ra không hài lòng, một phần vì bà chê Hương hơi nhỏ người lại là gái thành phố nên bà cứ sợ hay giở tính tiểu thư này nọ. Vậy nhưng rồi cả nhà cũng phải đồng ý vì tôi không thể chối bỏ trách nhiệm với Hương được. Và rồi đám cưới của chúng tôi nhanh chóng diễn ra trong sự chúc phúc của tất cả mọi người.
Đám cưới xong xuôi thì theo như dự định ban đầu là vợ chồng tôi sẽ lên Hà Nội để tiếp tục công việc. Vậy nhưng lúc đó mẹ tôi có bàn bạc là muốn con dâu ở lại quê vừa để tình cảm của hai mẹ con được ôn hòa, vừa tiện bề bà nấu những món ngon dưỡng thai. Tôi nghe thế thì cũng vui vì vợ mang bầu tôi cũng không muốn em phải vất vả.
( ảnh minh họa )
- Vừa mới cưới xong mà đã phải xa chồng thì làm sao em chịu được chứ. Với lại nếu em ở quê thì ai lo cơm nước cho anh _ Vợ tôi một mực không đồng ý.
- Khoản cơm nước thì em không cần lo. Với lại em ở với mẹ anh cũng yên tâm, cứ tẩm bổ vài tháng rồi anh đón em lên.
Thấy tôi khuyên nhủ như thế nên vợ tôi cũng gật đầu đồng ý, thực ra tôi cũng hiểu điều mà cô ấy đang lo lắng. Vừa mới đến ở nhà chồng thì tất nhiên không tránh khỏi sự bỡ ngỡ, nhưng nếu để cho mẹ quý vợ thì tôi có nhớ em cũng cố chịu. Nhìn thái độ quan tâm của mẹ tôi cũng an tâm.
Để vợ không phải tủi thân nên cứ mỗi lúc rảnh làm là tôi gọi điện ngay để nói chuyện, nhiều lần tôi hỏi có gì bất tiện hay mẹ đối xử như nào thì em đều tươi cười rồi bảo mọi chuyện tốt đẹp cả. Vì công việc bận rộn nên tôi cũng không thể thu xếp đươc thời gian về thăm vợ, mọi chuyện tôi đành trộng cậy hết vào mẹ mình. Thế rồi được mấy tháng ở quê thì bỗng dưng hôm đó vợ tôi gọi điện vừa khóc vừa bắt tôi về đón cô lên Hà Nội. Tôi hốt hoảng quá không suy nghĩ được gì vội vã bỏ cả việc bắt xe về ngay hôm đấy, vậy nhưng vừa về đến nhà thì thấy mọi thứ vẫn tốt, ban đầu tôi có ý nghĩ là mẹ mình hành hòe gì con dâu vậy nhưng khi về thậm chí còn thấy bà đang hầm canh xương cho vợ. Nghĩ là vợ nhớ mình nên mới nghĩ ra cái chuyện khóc lóc đó, vậy nhưng đến tối hôm đó em vẫn một mực đòi lên Hà Nội chứ không chịu ở đây nữa. Còn bắt tôi phải nói với mẹ là tối muốn đón vợ lên chứ không phải cô ấy đòi đi, thấy vợ căng thẳng như thế nên tôi cũng đành chiều. Hơn nữa là cũng sắp đến ngày sinh rồi nên để vợ lên Hà Nội đến các bệnh viện sản trung tâm thành phố thì tôi cũng an tâm hơn.
Nói về việc vợ tôi thì từ ngày em lên thì trông em vui vẻ hơn, bản thân tôi được gần gũi vợ con nên mọi chuyện đều tốt đẹp cả. Mẹ tôi cũng thi thoảng gửi đồ ăn sạch từ quê lên cho hai vợ chồng. Vậy nhưng duy chỉ có một việc tôi không tài nào hiểu nổi đó là mỗi lần tôi nhắc hay hỏi về việc ở quê mẹ đối xử với em như thế nào thì vợ tôi chỉ trả lời như kiểu bị bắt ép là mọi chuyện đều ổn lại còn với vẻ mặt như kiểu đang nói dối.
Tôi chắc chắn là có chuyện gì đó xảy ra, hỏi vợ không được. Thậm chí đến khi gọi điện hỏi mẹ thì bà cũng nói mọi thứ đều ổn. Thế rồi tối hôm đó sau khi ăn xong tôi cố giả vờ hỏi dò.
- Vợ này, sau khi sinh xong thì em lại về quê để mẹ chăm nhé. Chứ ở thành phố bất tiện lắm, về quê không khí lại tốt cho con hơn.
Video đang HOT
- Anh đang nói cái gì cơ? Anh đừng bắt em về quê, bất tiện đến mấy em cũng ở đây _ Vợ tôi hốt hoảng.
- Sao em lại sợ hãi đến như thế. Em có chuyện gì giấu anh đúng không?
- Anh suy nghĩ lung tung quá, giấu chuyện gì là sao chứ? Chỉ là có c.hết em cũng ở đây, nếu anh bắt ép thì em sẽ l.y h.ôn đấy.
Thấy vợ khặng định như thế thì tôi cũng đành nghe theo và cho rằng mình suy nghĩ quá nhiều rồi. Và rồi sau suốt mấy tháng mag bầu cực khổ thì vợ tôi cũng sinh cho tôi được một thằng cu kháu khỉnh. Vợ sinh nhưng tôi là đàn ông vụng về nên đành nhờ cả vào mẹ vợ một tay chăm sóc vì trước đó tối có hỏi mẹ mình có lên được không thì bà bận mấy việc nên chưa đi lên được. Thế rồi hôm đó tôi xin nghỉ làm 1 ngày để chăm vợ cho em đỡ tủi thân.
Vậy nhưng cũng chính cái ngày đó mà tôi biết được sự thật lạnh gáy sau đó. Trong lúc giúp vợ lau người thay quần áo thì tối mới tá hỏa thấy phía sau lưng em chằng chịt những vết sẹo sâu giống như bị ai đó đ.ánh đ.ập, một điều chắc chăn đây là những vết sẹo mới.
- Thế này là thế nào? Sao lưng em toàn những vết sẹo như thế này. Em bị ai đó đ.ánh đ.ập ư?
- Em..em..không phải…
- Không phải cái gì nữa. Rốt cuộc là em định giấu anh chuyện gì nữa đây?
- Em không nói được là vì…
- Là mẹ đ.ánh em cái lần em ở quê đúng không? Tại sao không nói cho anh biết mà một mình chịu đựng thế hả.
- Anh đừng nói gì với mẹ cả, nếu không mẹ sẽ đ.ánh c.hết em đấy…em…em…
Vừa dứt lời thì vợ tôi bỗng òa khóc như một đ.ứa t.rẻ. Tôi trách vợ 1 mà hận bản thân mình 10, làm chồng mà tôi không hề hay biết vợ mình đang chịu đựng những gì. Đến bây giờ tôi mới hiểu nhiều lúc động vào lưng vợ thì cô ấy toàn tránh đi và nhắc chuyện về quê thì vợ tôi sợ hãi tột cùng. Hóa ra cái lần mẹ tôi bảo em ỏ lại không phải vì bà muốn tình cảm mẹ con thắm thiết hơn mà bà vốn vẫn gét em như cái lần đầu về ra mắt. Chính vì vậy mà tìm mọi cách để đ.ánh đ.ập em, thậm chí mẹ còn bắt ép vợ tôi không được hé răng nữa lời mách với tôi.
Tôi đ.au đ.ớn đến nghẹn, tại sao mẹ tôi lại có thể hành xử một cách tàn nhẫn được như thế. Dù gì vợ tôi cũng đang mang đứa cháu nội đích tôn của bà vậy mà…Đến lúc này thì tôi thật sự không thể chịu đựng thêm được nữa, dù cho mẹ tôi có đ.ánh c.hửi tôi bệnh vợ các kiểu thì tôi vẫn phải làm rõ hết mọi chuyện.
Theo blogtamsu
Bỏ mặc vợ mới sinh vào khách sạn hú hí nhưng vừa mở cửa đã thấy mẹ: Để con bồ đó lại mẹ...
Xong xuôi, tôi phi thẳng đến khách sạn, trong đầu tôi lúc đó chỉ có hình ảnh của Huyền. Tôi nghĩ ra đủ chuyện hay ho với cô ấy, tôi cũng nghĩ rằng mình sẽ cho cô ấy biết thế nào là phong độ đàn ông.
Ảnh minh họa
Vợ có bầu làm tôi cứ ngồi trên đống lửa, không phải là tôi lo vợ sinh khó hay thế nào mà là vì từ ngày cô ấy có bầu, tôi gần như bị cấm vận chuyện ấy hoàn toàn vì vợ tôi bị động thai nên mẹ tôi cấm tiệt. Bà bảo rằng tôi đã lớn t.uổi, khó có con nên khi có rồi thì lo mà giữ gìn, đừng vì một chút ham muốn nhất thời mà khiến con gặp nguy. Thế là tôi đành cắn răng chịu đựng.
Nhưng cái gì cũng thế, chịu đựng thì cũng có giới hạn, tôi không thể chịu nổi 1 năm không được làm gì. Nhưng tôi cũng nhát, chả dám đi "bóc bánh trả tiền" vì sợ bệnh tật các thứ. Cuối cùng tôi nghĩ ra một cách: "chăn rau sạch".
Tôi cũng thuộc dạng là đàn ông có t.iền nên tôi nghĩ rằng phụ nữ sẽ không chê tôi. Tôi nhờ bạn mình làm mối cho các em trẻ đẹp, có lý lịch an toàn một tí để "giải quyết nhu cầu" và cuối cùng cũng tìm được một mối.
Huyền tuy đã qua một đời chồng nhưng t.uổi vẫn còn trẻ và rất xinh. Tôi nghĩ rằng ít ra thì cô ấy cũng có nguồn gốc rõ ràng, là gái văn phòng tử tế chứ không phải loại vớ vẩn ngoài đường, mục đích chính của mình là chuyện ấy thì cũng không nên nghĩ ngợi đến mấy chuyện khác. Huyền cũng bảo với tôi rằng cô ấy b.ỏ c.hồng lâu rồi nên cũng muốn giải tỏa. Thấy Huyền cùng chung chí hướng với mình nên tôi hí hửng lắm.
(Ảnh minh họa)
Cơ mà đến lúc quyết định được ngày để hành sự thì vợ tôi lại sinh con. Tôi lại phải hoãn lại, tôi nói với Huyền hãy cho tôi vài ngày để lo việc gia đình đã, Huyền có vẻ giận dỗi vì nghĩ tôi không thích cô ấy hoặc thay lòng đổi dạ. Cô ấy bảo nếu hôm nay tôi không đến thì cô ấy sẽ thay đổi quyết định, khách sạn cô ấy đã đặt rồi, nếu tôi đến trễ giờ thì cứ xác định đi. Tôi rối trí quá, vợ thì đang vào phòng sinh, bồ thì nằm chờ ở khách sạn. Sau một vài tiếng suy nghĩ, tôi quyết định sẽ vào khách sạn với bồ. Thế nên tôi chạy ngay đến bệnh viện. Thấy mẹ tôi ở đó, tôi bảo bà:
- Mẹ, con có một cuộc họp khẩn cấp không bỏ được. Mẹ xem An đẻ thế nào hộ con nhé, con chạy đến công ty tí đã.
- Ơ, hôm nay là chủ nhật mà mày lại họp hành gì thế con? Vợ đẻ chả ở nhà mà chăm, họp hành cái gì?
- Thì mẹ xem hộ con cái, với lại có bố mẹ cô ấy ở đây nữa, con tới cũng có giúp được gì đâu. Con có việc đột xuất thật mà. Thôi con đi đây.
Nói rồi tôi phóng ra cổng bệnh viện. Đi được nửa đường thì có điện thoại. Mẹ tôi gọi bảo vợ tôi đã sinh con trai rồi, được 3,8kg. Tôi mừng lắm, nhưng trót đã nói dối bà về cuộc họp nên tôi cứ đi thẳng đến khách sạn. Đang đi, Huyền gọi điện bảo tôi dừng ven đường mua cho cô ấy bộ đồ lót, thế là tôi lại rẽ vào trung tâm thương mại để chọn.
Xong xuôi, tôi phi thẳng đến khách sạn, trong đầu tôi lúc đó chỉ có hình ảnh của Huyền. Tôi nghĩ ra đủ chuyện hay ho với cô ấy, tôi cũng nghĩ rằng mình sẽ cho cô ấy biết thế nào là phong độ đàn ông. Tôi đến khách sạn, gõ cửa...
Cửa mở ra, Huyền không ra đón tôi mà thay vào đó là mẹ tôi. Tôi ngớ người, chả hiểu sao mẹ tôi lại biết chính xác địa điểm. Đang há hốc mồm kinh ngạc thì mẹ tôi đã bước ra rồi nói:
- Mày giỏi lắm con, vợ mới sinh mà đã bỏ đó "đi họp" trên giường với người khác rồi.
- Mẹ... Ơ... Mẹ hiểu lầm con rồi... Con chỉ...
- Không nói nhiều. Để con bồ đó lại mẹ tiếp, mày về chăm vợ đi.
Tôi đứng chôn chân ở cửa phòng khách sạn, không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì mẹ tôi đã thẳng tay chỉ vào mặt tôi quát:
- Mày không đi nhanh thì tao đ.ánh cho què chân giờ. Con bồ mày chuyến này c.hết với tao.
Tôi thấy mẹ mình hùng hổ như vậy thì chạy mất dép. Tôi biết tính bà, gì chứ bà đủ sức để cho tôi dẹp lép như con tép. Trong nhà bố tôi và các anh chị em tôi đều sợ mẹ một phép. Trước giờ thấy bà chả bao giờ bênh vợ tôi, tôi cứ nghĩ bà ghét cô ấy là đằng khác, vậy mà. Thôi xem như cứ phải chạy trước khi mẹ mình ra tay, nghĩ thế nên tôi biến luôn.
Tối đó mẹ tôi về nhà rồi gọi tôi về, bà bảo:
- Tao đã xử đẹp con bồ của mày rồi. Từ nay đừng hòng léng phéng nữa nhá. Mày là đàn ông mà cứ làm mấy việc chả ra gì. Phải chăm vợ con chứ, vợ con nó sống với mày cả đời chứ bồ nó tới với mày lúc mày còn giàu có thôi con ạ.
Tôi cứng họng, không nói được câu nào. Ngày hôm sau đi làm, thấy Huyền đã cặp kè với một thằng giám đốc ở công ty đối tác, tôi gọi Huyền lại hỏi thì em chỉ vênh mặt bảo:
- Tôi chán anh rồi, có mỗi việc vào nhà nghỉ mà còn làm không ra gì, thôi tôi tìm người khác cho an toàn.
Thế là kế hoạch bồ bịch, "chăn rau" của tôi bị thất bại. Nhưng nhờ thế mà bây giờ tôi mới có một cuộc sống hạnh phúc bên vợ con chứ không thì cũng tan cửa nát nhà từ lâu rồi.
Theo blogtamsu
Đêm tân hôn, vợ chồng tôi ôm nhau bật khóc nức nở Đến gần 11h, tôi giật mình tỉnh dậy nhưng không thấy chồng đâu. Tôi vội vàng đi tìm thì choáng váng khi thấy anh đang thắp nhang và đứng suy tư trước bàn thờ... Tôi năm nay 29 t.uổi, đang làm bác sĩ tại khoa nhi của một bệnh viện nhà nước. Tôi gặp anh trong một dịp tình cờ. Hôm ấy, tôi...