Một lần lầm lỡ, tôi hối hận cả đời
Cũng chính từ ngày đó, tôi luôn sống trong cảm giác đau khổ, mệt mỏi, thấy tội lỗi với đứa con trong bụng còn chưa được ra đời.
Ngày đó, tôi đã yêu say đắm một người đàn ông. Tính tôi phóng khoáng, tôi luôn nghĩ, yêu thì ngỏ lời dù là trai hay gái cũng không quan trọng. Nên chính tôi đã chủ động nói lời yêu anh. Ngay cả khi tôi không biết anh là người ở đâu, con cái nhà ai, có hoàn cảnh thế nào. Chỉ cần yêu là yêu thôi. Tôi đã trao cho anh trọn trái tim mình, tôi không muốn để lọt mất cơ hội để có được một người nào đó khiến tôi rung động.
Cảm nhận được tình yêu của anh dành cho mình, tôi mở lời và thật bất ngờ, anh cũng đã thổ lộ rằng anh yêu tôi nhưng không dám nói. Hai người tâm đầu ý hợp, &’tình trong như đã mặt ngoài còn e’, yêu thương nhau hết lòng. Cả hai dành cho nhau khoảng thời gian đẹp đẽ. Tôi cảm nhận được sự ấm áp con tim khi gần anh và tôi tin rằng, sự lựa chọn của mình là đúng.
Hơn 1 năm yêu nhau, anh đã cho tôi biết thế nào là cảm giác yêu thương ngọt ngào, đắng cay khổ cực. Cả hai đã cùng nhau vượt qua nhiều khó khăn và thử thách, điều đó càng làm tôi tin tưởng và yêu anh hơn. Cả hai cùng lo lắng cho tương lai, phấn đấu vì nghĩ rằng, sau này cưới nhau, chúng tôi sẽ có một cơ sở kinh tế vững chắc.
Cảm nhận được tình yêu của anh dành cho mình, tôi mở lời và thật bất ngờ, anh cũng đã thổ lộ rằng anh yêu tôi nhưng không dám nói. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nhưng ngày đó tôi thật sự quá chủ quan, đã yêu nhau như vậy, tính toán chuyện tương lai mà tôi không hề hay biết gì về anh. Đến gia cảnh anh thế nào, anh từng có quá khứ ra sao tôi cũng không để ý. Tôi cứ say mê yêu một chàng trai và trao thân cho anh.
Ngày tôi về nhà anh chơi, bố mẹ anh quý mến tôi vô cùng, ai cũng hồ hởi cháo đón tôi. Nói tôi ở lại chơi vài ngày, còn ngọt ngào với tôi khiến tôi vô cùng ngạc nhiên. Tôi không nghĩ mình lại được gia đình anh quý mến như vậy, tôi thấy mừng lắm, vì áp lực ngày đầu về ra mắt đã khiến tôi lo lắng cả tháng trời. Nhưng bây giờ thì khác rồi. Tôi mừng vì anh đã nói tốt về tôi và cũng mừng vì tôi đã gây được ấn tượng.
Nhưng, vài lần sau đó tôi về, dù gia đình anh vẫn giữ thái độ như vậy và giục chuyện cưới xin nhưng, hàng xóm nhà anh có người đã nói với tôi một tin động trời. Họ nói, anh từng bị nghiện, đi cai nghiện trong trại và không biết bây giờ đã hết nghiện chưa, tôi đừng có dính vào. Họ thấy tôi ngoan ngoãn, hiền lành, tốt bụng lại thân thiện, họ không muốn tôi thiệt thòi khi yêu anh nên đã nói sự thật và bảo tôi giữ bí mật. Họ bảo, gia đình anh muốn cưới ngay vì cả nhà anh sợ tôi phát hiện chuyện này. Có thể anh đã cai nghiện nhưng mà việc này không ai nói trước được, rất dễ tái phát.
Tôi hoảng quá, bố mẹ tôi cũng nhất định không đồng ý chuyện này vì họ không thể để con mình lấy một người từng nghiện ngập. Dù có thế nào thì cũng không thể, sau này con gái sẽ khổ. Tôi không thể làm gì khác, với lại, bản thân tôi cũng sợ hãi vô cùng. Tôi sợ rằng, mình cưới anh rồi sau này anh sẽ chứng nào tật ấy. Tôi không còn nói gì chuyện để anh về nhà tôi ra mắt nữa. Tôi quyết định từ bỏ người đàn ông này dù là còn yêu anh. Có thể tôi hơi ích kỉ, có thể tôi hơi hèn, nhưng mà tương lai của tôi không thể như thế được.
Tôi chia tay trong im lặng, tôi thật sự không dám đối diện với sự thật này. Và anh cũng không biết vì sao lại như vậy. Anh chấp nhận vì tôi đã cạn tình. Khi anh chuyển vào thành phố khác công tác, tôi phát hiện mình mang bầu. Điều đau đớn là vậy nhưng mà tôi lại không đủ dũng cảm nói với anh, tôi quyết định bỏ đứa con trong bụng, tìm tương lai mới cho mình. Tôi không muốn vì đứa con mà đánh đổi cuộc đời với người yêu nghiện ngập.
Chia tay anh, bỏ con của hai đứa, tôi đau khổ vô cùng. Những ngày sau đó tôi ân hận, lòng đau đớn vô hạn nhưng không còn có thể quay lại nữa. Dù đã cố gắng nhưng cứ nghĩ đến đứa con, tôi lại khóc như mưa, ân hận vì tại sao một người mẹ lại nhẫn tâm như vậy.
Chia tay anh, bỏ con của hai đứa, tôi đau khổ vô cùng. Những ngày sau đó tôi ân hận, lòng đau đớn vô hạn nhưng không còn có thể quay lại nữa. (Ảnh minh họa)
Tới tận hai năm sau, khi có người đàn ông mới và khi tôi lấy chồng, mang bầu, tôi vẫn bị ám ảnh bởi một câu chuyện trong quá khứ, bỏ con với người đàn ông nghiện ngập. Tôi sợ hãi mỗi đêm, hay mơ ác mộng. Tôi tận tâm chăm sóc đứa con hiện tại trong bụng vì cảm thấy có lỗi với sinh linh mà mình đã bỏ đi. Tôi dồn hết tình yêu vào con của mình chỉ mong người con người mẹ này đã vứt bỏ hiểu và tha thứ cho người mẹ vô tâm của con.
Thật sự, đúng là một phút nông nổi làm đau khổ và hối hận cả đời. Tôi mệt mỏi lắm, nhiều lúc không dám đối diện với chồng nhưng mà giờ tôi phải cố gắng sống thật tốt, yêu thương chồng con, coi như đó là sự bù đắp cho tất cả những sai lầm trong quá khứ của tôi.
Theo VNE
Tôi sụp đổ hoàn toàn khi biết chồng ngoại tình
Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại anh vẫn im lặng. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh chọn "im lặng" để tránh mọi giải thích, anh chỉ trải lòng một lần qua mail với câu dặn không được tra hỏi chuyện cũ, mặc cho tôi chết lặng trong sự phản bội của anh. Anh nói biết tôi sẽ nghĩ anh ích kỷ nhưng chấp nhận điều đó vì không thể làm gì khác. Anh chỉ nói hết những suy nghĩ và tâm sự của mình với người khác để tìm sự an ủi mà không phải với tôi. Vậy làm vợ chồng để làm gì nhỉ? Anh nói không thể dễ dàng đánh đổ những gì mình đã nhiều năm xây dựng, là niềm ao ước đến thèm khát của nhiều người. Anh làm gì cho hành trình xây dựng này hả anh?
Tôi lao động cật lực, vừa làm cha vừa làm mẹ, xoay trong vòng xoáy công việc, gia đình, con cái, để rồi nhận lại sự phản bội. Quan trọng hơn, tôi đã học tha thứ cả năm trời, cuối cùng anh vẫn tìm sự giải thoát "tinh thần" nơi khác. 24 năm qua không hề dành sự chăm sóc nào cho tôi, anh sợ tôi không dám đánh đổ cuộc hôn nhân này. Có chăng là sự hổ thẹn vì tan rã do người thứ 3 nên lòng tôi chua chát.
Anh nhậu nhẹt, bỏ bê nhà cửa, dành thời gian lo lắng cho người ngoài, tôi chỉ câm nín, buồn não lòng, nhưng chuyện trai gái là vết nhơ tột cùng cho tôi. Tôi tự trách mình rất nhiều mà không thể nghĩ mình sẽ có "người anh trai tinh thần" như cách anh đang làm, cho dù cơ hội cho tôi là không nhỏ. Anh bảo cách cư xử của tôi là rào cản, vậy tại sao anh chần chừ một sự chia tay? Tôi luôn học hỏi thay đổi để mong muốn có sự đồng cảm nơi anh, anh luôn có thể tâm sự rất nhiều với bạn bè mà không thể làm được điều này với tôi.
Tôi thay đổi làm sao khi tự mày mò cho vừa ý anh mà không hề nghe tiếng nào từ anh, anh không ưng lại đem nói với người ngoài. Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại vẫn im lặng, không bao giờ hướng ánh mắt nhìn vào tôi khi nói chuyện. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh nói gia đình cô ta, bên nội lẫn ngoại đều biết anh rõ; nhưng chắc chắn họ không biết các dòng chữ "thăng hoa" kia. Khi sự việc vỡ lỡ anh cuống cuồng sợ người tình bé bỏng tổn thương mặc cho tôi huyết áp tăng lên. Anh nói mọi người ở ngoài đều biết mối quan hệ này nên nó trong sáng, vậy tại sao tôi không được biết? Trong sáng mà phải giấu tôi?
Một năm trôi qua tôi chấp nhận anh sẽ chấm dứt sự trong sáng kia nhưng lừa dối vẫn tiếp tục, tin nhắn của cô nàng tỏ ra anh là người chủ động. Niềm tin của tôi sụp đổ hoàn toàn. Bây giờ, rảnh rỗi là tâm trí tôi cứ hiện lên hình ảnh anh đang tâm sự đúng theo lời hẹn với nàng: "Liên lạc theo địa chỉ mail mới, chỉ trong giờ hành chính thôi nhé". Anh có thể chấm dứt mối quan hệ này không? Các bạn hãy giúp tôi với.
Theo VNE
Làm "chuyện ấy" với nhiều người vì chồng yêu sinh lý Anh dành nhiều thời gian ở nhà với vợ hơn, không nhắc gì chuyện tôi ngoại tình nữa, chuyện chăn gối vẫn như vậy, không có gì thay đổi. Tôi 32 tuổi, có chồng và một bé gái 5 tuổi, ngoài nhìn vào ai cũng thấy gia đình tôi thật hạnh phúc. Thật ra không như mọi người nghĩ, tôi và chồng suýt...