Một lần đi siêu thị với gia đình, tôi ngỡ ngàng trước hành động không có liêm xỉ của vợ
‘Anh thật thà quá, họ ăn đầy ra đấy có ai nói gì đâu, các con mỗi đứa cầm lấy cái nữa mà ăn, chọn socola cho ngon con ạ, lấy thêm 5 cái nữa để dành mai đi học về rồi ăn’.
Hai vợ chồng có với nhau 2 mặt con và chung sống cũng được khoảng gần chục năm rồi. Tôi là một con người khô khan, suốt ngày chỉ ăn rồi đi làm chẳng bao giờ biết chở vợ con đi chơi đâu cả. Với lại vợ con tôi quen việc thiếu vắng chồng rồi nên có tôi đi theo chỉ khiến họ vướng chân khó chịu.
Ngày vợ chồng còn son thỉnh thoảng tôi có chở vợ đi mua sắm nhưng chờ đợi cô ấy chọn đồ lâu quá, lại lẽo đẽo theo sau khiến tôi buồn ngủ mệt mỏi nên cáu gắt với vợ ngay giữa chốn đông người, từ đó cô ấy chẳng thèm rủ tôi đi bất cứ nơi nào nữa. Sau bữa đó tôi được tự do, còn vợ tôi cũng chẳng bao giờ dám mở miệng rủ tôi đi chơi bời hay mua sắm.
Vậy mà chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà tuần vừa rồi tôi lại nổi hứng chở vợ con đi siêu thị. Cả nhà 4 thành viên vui vẻ lên xe, thấy được bố chở đi chơi các con tôi vui ra mặt, chúng muốn đi ăn rồi đi chơi công viên, sau cùng mới vào siêu thị.
Lâu lắm không vào siêu thị tôi choáng ngợp trước không gian rộng lớn được bày đủ thứ hàng nhìn hoa hết cả mắt (Ảnh minh họa)
Buổi trưa đi ngoài đường, nóng bức quá tôi vội cởi áo chống nắng trước khi vào siêu thị vậy mà vợ tôi vội ngăn lại:
- Mặc vậy cũng được chứ cởi áo làm gì, già rồi ai ngắm.
- Em hâm à, trời này mà mặc áo ấm vào đấy họ cười cho.
Mặc vợ ngăn cản tôi vẫn cởi hết ra và cởi cả cho mấy đứ.a tr.ẻ nữa, trừ vợ tôi vẫn mặc chiếc áo thùng thình với đủ các túi nhìn trông cứ kì kì thế nào ấy.
Lâu lắm không vào siêu thị tôi choáng ngợp trước không gian rộng lớn được bày đủ thứ hàng nhìn hoa hết cả mắt, có lẽ lần sau tôi cần phải đến đây nhiều hơn nữa để có thể thư giãn mua những thứ mình thích. Đang mải ngắm mấy cái quần đẹp, tôi chợt thấy các con của mình tự tiện bóc những chiếc kẹo ăn một cách tự nhiên.
Tôi nhắc con:
- Các con không thấy họ đề biển là hàng không được thử à, các con làm thế là thiếu ý thức đấy.
- Anh thật thà quá, họ ăn đầy ra đấy có ai nói gì đâu, các con mỗi đứa cầm lấy cái nữa mà ăn, chọn socola cho ngon con ạ, lấy thêm 5 cái nữa để dành mai đi học về rồi ăn.
Video đang HOT
Thấy vợ tôi mở đường các con tôi hồ hởi lén lút liếc ngang liếc dọc rồi bốc kẹo cho vào túi, nhìn chúng có vẻ rất chuyên nghiệp khiến tôi cứ há hốc mồm không nói được gì nữa.
Không dừng lại ở mấy chiếc kẹo, lẽo đẽo theo sau vợ thỉnh thoảng thấy vợ nhấc túi mì chính hay túi xúc xích thay vì cho vào giỏ thì cô ấy cho vào túi áo của mình. Thấy lạ tôi hỏi vợ:
- Đồ chưa thanh toán em đã cho vào túi của mình là sao vậy?
- Anh đừng nói nhiều, em thấy túi quần anh to vậy cho em để nhờ gói bột canh này với, em bóc tem báo động rồi nên anh cứ yên tâm mà bước ra cổng.
- Hả, nhà chúng ta vào đây ăn trộm sao?
- Trộm thì sao, người ta lấy được thì mình cũng lấy được, sao anh cứ đặt nặng vấn đề nhỉ, mình lấy mấy thứ vặt vãnh này thấm tháp vào đâu chứ.
- Em dừng lại đã, từ lúc vào đây anh chưa thấy em mua cái gì mà toàn thấy nhặt đồ cho vào người thôi, vậy có nghĩa là hàng ngày nhà mình toàn xài những thứ do em ăn trộm à? Em học tín.h xấ.u này ở đâu vậy? Và bây giờ em muốn huấn luyện các con đi theo nghề của mẹ sao?
- Anh hỏi gì nhiều quá vậy? Hãy làm những gì em bảo, đừng nói nữa mọi người để ý bây giờ.
- Em muốn biến cả nhà mình là kẻ trộm sao?
Tôi cáu gắt lên ném gói bột canh vợ đã đút gọn trong túi quần tôi lúc nào, rồi moi hết kẹo trong những chiếc túi căng phồng của hai đứa con ra ném trả lại siêu thị trong sự tức giận của vợ.
(Ảnh minh họa)
Hai vợ chồng đang mải tranh cãi nhau thì có một anh bảo vệ đến mời vợ tôi đi vào phòng có việc, cô ấy cáu lên chử.i bọn họ:
- Anh có quyền gì mà bắt tôi đi theo.
- Chị đã trộm cắp đồ đạc của siêu thị nên chúng tôi cần giữ chị để làm rõ chuyện.
- Mấy gói này tôi để tạm trong túi áo, tí ra cửa thanh toán tôi sẽ móc ra có sao đâu mà anh dám khép tôi vào tội trộm đồ.
Nói rồi vợ tôi nhanh chóng móc hết mấy gói đồ trong người ra ném trả lại trên kệ rồi lẻn đi trong đám đông tò mò đang đứng nhìn. Nhưng mấy người bảo vệ khác đã không buông tha cho cô ấy liền lôi xồng xộc vợ tôi vào trong phòng trước sự ngỡ ngàng chóng vánh của bố con tôi.
Đi vào phòng bảo vệ bảo lãnh vợ ra với số tiề.n hơn chục triệu đồng, một anh bảo vệ từ tốn nói:
- Anh về dạy dỗ vợ đi, nhiều lần bọn em theo dõi chị ấy rồi nhưng lần này mới bắt được, tôi thật buồn khi anh là người đàng hoàng vậy mà lại lấy được người vợ chẳng ra gì, cẩn thận không các con của anh cũng bị ảnh hưởng thói xấu của vợ.
Muối mặt chở vợ về, cả quãng đường dài chúng tôi không nói với nhau một câu nào, tôi chỉ muốn đán.h cho vợ một trận để nhớ đời nhưng như vậy người ta lại bảo là vũ phu. Về đến nhà tôi chỉ dùng những từ nhẹ nhàng khuyên bảo vợ từ bỏ tật xấu đó đi, nếu không bỏ được thì tôi sẽ b.ỏ v.ợ. Tín.h xấ.u đã ăn sâu vào người chẳng biết vợ tôi có sửa chữa được không, chỉ biết đã một tuần nay không thấy vợ bước ra đường, chỉ dám quanh quẩn ở nhà nhìn cũng tội, chắc cô ấy đã được bài học nhớ đời về sự xấu hổ rồi.
Theo Ngoisao
Buồn bã khi biết lý do mẹ chồng luôn bắt tôi đi mua đồ ở siêu thị
Chưa khi nào tôi lại mất niềm tin và cảm thấy bị xúc phạm như lúc này.
22 tuổ.i, tôi kết hôn, rồi lại mang bầu và sinh con luôn. Nên thành ra 25 tuổ.i, cho dù tốt nghiệp đại học nhưng vẫn là kẻ ăn bám, sống phụ thuộc vào chồng và nhà chồng.
Người ngoài nhìn vào ai cũng khen tôi là sướng, tốt phúc khi lấy được chồng giỏi giang, gia đình chồng có điều kiện. Và tôi cũng thấy mình thật may mắn khi được là vợ anh, là con dâu của bố mẹ.
Cả bố mẹ chồng tôi đều là dân kinh doanh, nên gia đình có điều kiện kinh tế. Sau khi tôi về làm dâu, mọi công việc nhà cửa, cơm nước, nội trợ mẹ giao lại cho tôi quán xuyến, còn mẹ chỉ hướng dẫn và quan sát. Từ khi ở nhà bố mẹ đẻ, tôi cũng thường xuyên làm việc nhà nên cũng không đến nổi đoảng lắm, mẹ chồng chưa khi nào phải buồn lòng.
Về nhà chồng, ban đầu tôi cũng choáng về cách sinh hoạt, chi tiêu của gia đình. Mang tiếng là giàu, có điều kiện nhưng một ngày, mẹ chồng chi tiêu sinh hoạt trong một khoản tiề.n nhất định. Và số tiề.n ấy không lớn hơn bên gia đình tôi là mấy.
Một tuần sau khi tôi làm dâu, mẹ giao việc đi chợ, cơm nước cho tôi. Hằng sáng, mẹ đưa tiề.n chợ và lên thực đơn sẵn, tôi chỉ việc mua về chế biến. Phần vì chưa thạo chợ búa nên tôi thường mua đắt, tốn kém và bị hụt số tiề.n mẹ đưa cho. Mẹ không những không trách mà còn động viên tôi dần dần sẽ quen.
Tôi cũng thấy mình thật may mắn khi được là vợ anh, là con dâu của bố mẹ. (Ảnh minh họa)
Khi tôi mang thai, mẹ nói không nên mua thức ăn ngoài chợ, bởi chưa được kiểm dịch kỹ càng. Ăn đồ trong siêu thị đảm bảo, có xuất xứ, nguồn gốc nên yên tâm. Rồi mẹ còn dặn dò tôi cẩn thận, đi mua nhớ lấy hóa đơn để mình còn kiểm tra hàng hóa, nhỡ có vấn đề gì còn có cái đối chứng với nhân viên siêu thị. Suốt mấy năm qua, tôi vẫn tin đó là tính cẩn thận của mẹ, khiến tôi còn trầm trồ ngưỡng mộ. Nhưng khi biết được sự thật, làm tôi buồn vô hạn.
Sau khi được mẹ nói nên mua đồ siêu thị, thì dù nhà xa, bầu bí nhưng tôi vẫn cần mẫn, sáng nào cũng đến đó mua đồ theo thực đơn mẹ lên sẵn, rồi về đưa hóa đơn mua hàng cho mẹ. Chồng và bố chồng tôi đều nói mua đồ siêu thị không tươi ngon bằng ngoài chợ, nhưng mẹ vẫn nhất nhất làm theo ý mình. Từ gói tăm, đến những vật dụng lớn, tôi đều đến siêu thị mua và lấy hóa đơn về.
Suốt 4 năm qua, tôi cứ chăm chỉ, ngoan đạo làm theo lời mẹ chồng mà chưa một lần nghi ngờ, cãi lại. Cho đến cách đây mấy hôm, nhà có cô cháu họ của mẹ chồng ở xa về chơi. Ăn cơm xong, mẹ chồng nói tôi chạy ra siêu thị mua hoa quả tráng miệng, tôi đi ngay, nhưng mẹ chồng vẫn dặn với: "Ra siêu thị mua con nhé", mặc cho chồng tôi và chị họ gàn. Tôi dắt xe ra đến cổng thì chồng nói vào chơi với con để anh đi mua hộ.
Tôi quay vào đến sảnh thì nghe mẹ và chị họ đang nói chuyện, nên không tiện bước vào. Chị ấy nói sao mẹ tôi cứ thích mua đồ siêu thị, chắc gì đã tươi, ngon và có xuất xứ như quảng cáo đâu. Thì mẹ chồng tôi thở dài sườn sượt nói: "Ôi dào, dì cũng có thích đâu.
Nhưng cực chẳng đã mới phải làm thế. Hồi đầu, đưa tiề.n cho nó đi chợ nhưng cứ thâm hụt suốt. Nó bảo mua bao nhiêu biết vậy, chứ ai mà kiểm tra được. Mua siêu thị không tươi lắm, nhưng được cái kiểm tra được tiề.n. Có ăn bớt hay không là biết ngay".
Hóa ra, mẹ muốn kiểm soát chuyện chợ búa, tiêu tiề.n của tôi nên mới bắt mua đồ siêu thị như vậy. (Ảnh minh họa)
Nghe rồi, chị họ cười đáp: "Dì cẩn thận quá, con cái chứ ai mà phải chặt chẽ thế. Cháu thấy em ấy thật thà chăm và ngoan mà". Nhưng mẹ chồng tôi vẫn tiếp lời "Không tin được, Nó không công ăn việc làm, nhỡ đâu nó bớt tiề.n chợ, giấu làm vốn riêng hay mang về quê cho bố mẹ thì sao?"
Nghe từng lời nói của mẹ chồng, nước mắt tôi cứ thế lã chã rơi. Hóa ra, mẹ muốn kiểm soát chuyện chợ búa, tiêu tiề.n của tôi nên mới bắt mua đồ siêu thị như vậy. Còn nữa, mẹ chẳng tin tưởng, yêu thương gì tôi như những gì bà thể hiện, mà sau đó là cả một sự dè chừng, nghi hoặc.
Chưa một lần tôi gây ra lỗi hay tiêu tiề.n mà không có lý do chứ đừng nói gì đến chuyện bớt tiề.n chợ mẹ đưa để mang về cho bố mẹ. Tôi thấy mất niềm tin và bị xúc phạm khi mẹ nghĩ sai về mình. Cứ thế tôi chỉ biết đứng im lặng mà khóc, cho đến khi chồng tôi trở về, rồi lầm lũi theo anh vào nhà.
Mấy ngày nay, chồng thấy tôi buồn, gặng hỏi lý do, nhưng tôi không biết trả lời anh thế nào? Theo mọi người, tôi có nên kể cho chồng mọi chuyện rồi nói chuyện thẳng thắn với mẹ chồng không? Chứ thực tình, tôi không muốn sống trong cảnh ngờ vực, đề phòng như thế này nữa.
Theo PNVN
Phụ nữ à, người đàn ông thương vợ sẽ nhẹ nhàng khi cô ấy cáu gắt Suốt quãng thời gian tuổ.i trẻ của mình và cả sau này, khi đã một mình bước qua nhiều sóng gió, em vẫn nói với người đàn ông đang có "tình ý" với em rằng, đừng yêu em, hãy thương em. Mà nếu thực sự thương em, thì hãy nhẹ nhàng ngay cả khi em có cáu gắt, xấu xí. Bản thân em...