Một lần đi chơi về khuya, bất thình lình gặp vợ đi cùng người đàn ông lạ và cái kết không ngờ
Thấy vợ và gã kia bí mật to nhỏ gì với nhau, hình như họ còn trao cho nhau tờ giấy nào đó. Lòng tôi sinh nghi, lẽ nào vợ…
Cuối tuần vừa rồi là sinh nhật thằng bạn thân. Tối hôm đấy cả nhóm bạn tôi đi ăn uống, nhậu nhẹt đến gần 12 giờ đêm mới về nhà. Lái xe trong tình trạng cũng ngà ngà say, nên tôi phải tự nhủ lòng cầm tay lái vững không lại đâm vào đâu thì khổ.
Đang đi đến đoạn đường rẽ vào ngõ nhà tôi, bỗng dưng tôi nhìn thấy một người phụ nữ rất giống vợ đi bộ cùng một người đàn ông lạ mặt nào đó. Dừng hẳn xe và dụi mắt xem mình có nhìn nhầm không, nhưng càng cố tát vào mặt mình cho tỉnh thì bóng dáng ấy vẫn là vợ tôi.
Thấy vợ và gã kia bí mật to nhỏ gì với nhau, hình như họ còn trao cho nhau tờ giấy nào đó. Lòng tôi sinh nghi, lẽ nào vợ có quan hệ bất chính với gã kia ư? Chẳng lẽ kia là lá đơn ly hôn, hắn ta đã thảo sẵn hộ vợ và đưa cho cô ấy, bắt cô ấy về ly hôn với tôi. Không được, tôi phải làm ra nhẽ chuyện này và dạy cho tên kia một bài học nhớ đời mới được.
Trong người đang có men rượu, cộng với máu ghen đang bốc lên hừng hực tôi phi xe đến chỗ vợ và tay kia đang đứng. Dựng xe xuống, tôi không nói lời nào lao vào đấm cho gã kia một cái đau điếng, khiến hắn ta ngã nhào xuống đất. Vợ bất ngờ trước sự có mặt của tôi, và càng bất ngờ hơn khi tôi “xử” người tình của cô ấy. Vợ đẩy tôi xuống đường, vội vàng ra đỡ hắn ta dậy rối rít hỏi.
Bỗng dưng tôi nhìn thấy một người phụ nữ rất giống vợ đi bộ cùng một người đàn ông lạ mặt nào đó (ảnh minh họa)
- Anh có làm sao không? Em xin lỗi, là chồng em không hiểu chuyện gì cả.
AdsTrị mụn khỏi 100% chỉ với 600k – không khỏi hoàn lại tiền.
Ads”Nữ Thần y” chưa khỏi bênh tri bằng đông y đầu tiên ở Việt Nam.
- Cô giỏi lắm. Lại còn bênh thằng bồ của cô đến mức vậy cơ à. Tôi vắng nhà một buổi tối, cô đã hẹn hò với hắn ta công khai như thế này sao? Đồ đàn bà lăng loàn.
- Anh im đi! – Vợ tôi quát lên.
- Cô giỏi lắm, dám cãi lại chồng cơ à. Có phải hắn ta xúi giục cô về ly hôn với tôi không? Đừng hòng nhé.
Tôi vội lao đến giật túi của vợ, lấy tờ đơn ly hôn vừa rồi gã kia đưa rồi xé làm tư đáp thẳng vào người vợ và tên kia.
- Này thì ly hôn này. Tôi cho cô biết mặt.
- Anh, anh đứng lại cho tôi. – Người đàn ông lạ mặt kia lên tiếng.
- Mày nghĩ mày có tư cách gì nói chuyện với tao?
Video đang HOT
- Tôi không phải là nhân tình của vợ anh, tôi là bác sĩ của cô ấy. Tờ giấy vừa anh xé không phải đơn ly hôn.
- Người đàn ông này bực tức quát.
- Thôi, anh đừng giải thích kệ chồng em. Để em đưa anh về. – Vợ nhỏ nhẹ bảo hắn ta.
- Cô cứ kệ tôi. Tôi cũng không thể chịu nhịn chồng cô được nữa rồi.
- Ông là bác sĩ, rồi cặp với vợ tôi trong đêm khuya sao? Nực cười.
- Anh cứ nhặt mảnh giấy vừa xé lên rồi hiểu.
Sao vợ lại giấu chồng chuyện lớn như vậy? Em nghĩ một mình em có thể chống chọi với nó được ư? (Ảnh minh họa)
Vợ tôi vội vàng ra nhặt mảnh giấy, giấu sau lưng. Thấy nghi, tôi giật nó từ vợ rồi ghép vào xem. Tôi choáng váng trước những dòng chữ hiện lên “Ung thư giai đoạn cuối”.
- Cái gì thế này. – Tôi gào lên với vợ?
- Em không muốn cho anh biết, vì…
- Vì cô ấy sợ anh buồn, cô ấy cứ 1 mình bí mật tới bệnh viện điều trị và nhờ tôi giữ kín chuyện này. Nhưng thật không ngờ chị nhà yêu anh như vậy, mà anh lại là người chồng tồi. Thật thất vọng…
- Bệnh của vợ tôi chữa trị được đúng không? – Tôi hoảng hốt hỏi lại.
- Ung thư giai đoạn cuối rồi. Cô ấy chỉ có thể dùng thuốc cầm cự, kéo dài thêm thời gian thôi. Nhưng không quá một năm nữa. Tôi nghĩ anh nên chăm sóc vợ mình tốt hơn đấy.
Vợ tôi quay mặt đi, che giấu giọt nước mắt của mình.
- Vì chị nhà là người nhân hậu, hiền lành đã có lời xin tôi tha thứ cho anh nên tôi không thèm tính toán với anh cái tát này. Nhưng anh liệu mà cư xử với vợ mình đấy. Tôi về.
- Vâng. Tôi thành thật xin lỗi bác sĩ ạ.
- Vợ. Sao vợ lại giấu chồng chuyện lớn như vậy? Em nghĩ một mình em có thể chống chọi với nó được ư? Em ngốc lắm, anh là chồng em đấy. Chuyện lớn nhỏ gì em cũng phải cho anh biết chứ.
- Em…em…
Tôi ôm chầm vợ vào lòng, rồi cứ thế 2 vợ chồng chẳng nói với nhau câu nào mà cùng khóc nức nở. Thì ra bao lâu nay, vợ đã một mình chịu đựng sự đau đớn của bệnh tật, trong khi tôi vô tâm chẳng thèm đoái hoài và để ý những biểu hiện lạ của cô ấy.
Ôm vợ vào lòng mà tôi không muốn buông cô ấy ra, tôi sợ sẽ mất cô ấy khi cánh tay tôi buông xuống. Vợ tôi vẫn còn trẻ, tôi chưa làm cô ấy được hưởng cuộc sống sung túc, vậy mà vợ sắp phải lìa xa tôi. Có phải tôi là thằng ông tồi lắm không?
Theo Blogtamsu
Vật vã nhiều đêm ròng, tôi mới thoát khỏi người chồng đại gia
Hàng tối, sau khi hoàn tất mọi việc nhà, khi trở về phòng, tôi lại quỳ dưới chân giường, nước mắt ngắn dài xin anh tha cho tôi, để tôi được trở về nhà mẹ đẻ sống
Dù đã rời khỏi nhà chồng được 1 tuần nhưng cho đến bây giờ tôi vẫn giữ nguyên cảm giác ám ảnh với những bữa cơm tối và các hóa đơn chi tiêu chất chồng. Tôi không thể tin được một người giàu có như anh mà lại tính toán vụn vặt đến từng đồng bạc lẻ với vợ và lợi dụng gia đình vợ trơ trẽn đến như vậy.
Chồng không phải là mối tình đầu của tôi nhưng đây là người mà tôi đã ngưỡng mộ và rất kỳ vọng. Nói như bạn bè "anh ấy hơn đứt" tôi về mọi mặt. Anh là đại gia trong lĩnh vực vật liệu xây dựng của huyện tôi ở, lại cao to, đẹp trai, và khá trẻ (chỉ hơn tôi 4 tuổi).
Trong khi đó, tôi chỉ là một nhân viên kế toán làm trong một doanh nghiệp nhỏ, hình thức chỉ ở mức trên trung bình và xuất thân trong gia đình tứ đời làm nghề nông, không quá nghèo khó nhưng cũng chẳng dư dả gì.
Tôi dằn vặt vô cùng, phải chăng vì ham giàu, bỏ người yêu nghèo để lấy anh mà tôi bị trời đày đọa? Phải chăng, vì miễn cưỡng phải cưới tôi nên anh đã cư xử tệ với tôi như vậy?. Ảnh minh họa.
Ngày gặp anh, tôi đã có bạn trai. Nhưng thú thực trước sức hút của một người đàn ông từng trải và hơn hết là khao khát thoát khỏi cuộc sống nghèo khó, quẩn quanh, tôi quyết định chia tay người yêu và tìm mọi cách để "tấn công" anh bằng được.
Sau khoảng 5 tháng kiên trì theo đuổi và cần mẫn chăm sóc, tôi đã lấy được sự cảm mến của anh và chúng tôi bắt đầu có những buổi gặp gỡ riêng. Nhân cơ hội này, học theo chiêu bài của nhiều cô gái khác, tôi cũng cố tình bày đặt " chuyện ấy" với anh và tôi có bầu không lâu sau đó.
Khi thấy tôi có bầu, sau nhiều băn khoăn, cuối cùng anh cũng đã quyết định cưới tôi làm vợ. Còn tôi thì cũng tin rằng bằng sự khéo léo và hết mực yêu thương gia đình, về sống cùng nhau tôi sẽ dần lấy được tình yêu và sự tin tưởng của anh.
Ngày chuẩn bị đám cưới, mẹ tôi cũng đôi lần tỏ ra lo lắng rằng gia thế hai nhà khác nhau không biết tôi có thích nghi được hay không. Nhưng tôi thì vẫn rất vui vì tôi tin rằng ít nhất tôi sẽ thoát khỏi cảnh chạy ăn từng bữa như đám bạn lấy chồng nghèo khó khác.
Sinh ra và lớn lên trong gia đình nghèo khó, hơn ai hết tôi hiểu những thiệt thòi của một đứa trẻ lớn lên trong gia đình nghèo. Vậy nên tôi muốn con mình sau này sẽ không phải chịu cảnh như tôi từng trải qua. Tôi bước vào đám cưới với niềm phấn trấn vô cùng dù thực tế chưa mấy hiểu về anh (Số lần chúng tôi đi chơi riêng đếm được trên đầu ngón tay và hầu hết cũng là đi thăm bạn bè, họ hàng của hai người nên không có nhiều sự va chạm).
Ấy vậy nhưng, cuộc sống đúng là không ai đoán được chữ ngờ. Mọi sự diễn ra hoàn toàn không như tôi nghĩ.
Buổi sáng đầu tiên về nhà chồng, trong ngôi nhà sang trọng, vừa tỉnh dậy, tôi đã phải ngập đầu vào một đống việc từ chuyện phơi quần áo, lau dọn nhà cửa cho đến việc nấu ăn cho cả hơn chục người ăn. Chẳng hề có người giúp việc nào như tôi từng tưởng tượng.
Dẫu vậy, là con nhà nghèo, từng phải lao động chân tay nhiều nên tôi chẳng mấy xem đây là điều quá nghiêm trọng.
Sau đám cưới, tôi cũng bất ngờ khi nghe chồng nói sẽ không có tuần trăng mật nào cả. Trong khi trước khi cưới, gặp bạn bè nào anh cũng bảo chúng tôi sẽ đi du lịch Hàn Quốc 10 ngày.
Nhưng điều tôi sốc nhất có lẽ là chuyện anh ép tôi phải lo toàn bộ sinh hoạt phí từ tiền điện, tiền nước và ăn uống hàng ngày. Anh bảo gia đình anh xưa nay là vậy, mẹ luôn phải lo tiền sinh hoạt còn bố thì lo những việc lớn như mua nhà, mua đất. Anh muốn lặp lại truyền thống này.
Không chỉ bắt tôi lo liệu tiền bạc, anh còn ép tôi phải làm hết mọi việc nhà như một người giúp việc thực sự. Ảnh minh họa.
Tuy nhiên, đối với tôi, điều này là quá khó, lương của tôi chỉ có vài triệu đồng, trong khi nhà anh có tới 6 người, lại đòi hỏi chế độ ăn uống, sinh hoạt rất cao.
Bữa ăn nào nhà anh cũng đòi hỏi phải có đủ 4 món, một món luộc, hai món xào, một món rán và canh. Thức ăn lại phải thay đổi liên tục, không để lặp lại. Mà cũng đâu chỉ có mỗi bữa tối, dù đi làm nhưng tôi vẫn phải chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà và đồ ăn buổi trưa trong tủ lạnh.
Vậy nên mới một tuần đầu tiên về làm dâu nhà anh mà tôi đã tiêu tốn tới gần 1/3 tháng lương.
Đã thế nhà anh lại hay bày đặt tiệc tùng, gần như cuối tuần nào cũng có cơm khách. Tôi là người nấu nướng, và hiển nhiên tôi cũng phải là người chi tiền toàn bộ. Có hôm vì thiếu tiền, khi tôi vừa ngỏ ý bảo anh đưa tiền anh đã sỗ sàng: "Tiền anh còn phải lo việc lớn nên anh gửi hết rồi, em về vay vay tạm bố mẹ đến kỳ lương thì trả".
Nghe anh nói mà tôi tủi thân đến phát khóc. Lấy chồng giàu có, những tưởng sẽ được bao bọc trong nhung lụa, gấm vóc, ai đời lại phải về nhà vay tiền bố mẹ bao giờ. Ấy thế nhưng không có cách nào khác, tôi vẫn phải về nhà và viện ra vài cớ để vay bố mẹ tiền. Và trong khoảng 3 tháng chung sống, tôi đã có hơn chục lần phải về nhà vay những đồng tiền lẻ cóp nhặt của bố mẹ để mua những món ăn đắt đỏ cho cả nhà chồng. Nghĩ mà tủi cực vô cùng.
Không chỉ bắt tôi lo liệu tiền bạc, anh còn ép tôi phải làm hết mọi việc nhà như một người giúp việc thực sự. Trong khi anh đi nhậu nhẹt, gặp gỡ bạn bè và tham dự những bữa tiệc xa hoa thì tôi phải cắm đầu vào cả đống việc nhà. Phần vì làm việc quá sức, phần vì tinh thần mệt mỏi, tôi bị sảy thai.
Quá đau buồn vì mất con, thêm những uất ức từ cuộc sống chung, tôi rơi vào trạng thái trầm cảm. Tôi nhiều lần định xin về nhà ngoại chơi vài ngày cho khuây khỏa nhưng anh trơ trẽn bảo tôi về lấy ai là người lo cơm nước cho nhà anh.
Nửa năm sau khi kết hôn, tôi thấy sức chịu đựng của mình đã vượt quá giới hạn. Tôi đề cập chuyện ly hôn nhưng vừa nghe tôi nói anh đã chửi tôi thậm tệ kèm theo lời đe dọa rằng đừng nghĩ thích bỏ anh là bỏ được, anh thừa công cụ để phá nát cuộc đời tôi và gia đình tôi nếu tôi cố tình làm trái ý anh.
Tôi biết tính anh, nói là làm, nên muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân địa ngục này, tôi chỉ còn cách cầu xin anh. Và thế là, từ đấy, hàng tối, sau khi hoàn tất mọi việc nhà, khi trở về phòng, tôi lại quỳ dưới chân giường, nước mắt ngắn dài xin anh tha cho tôi, để tôi được trở về nhà mẹ đẻ sống.
Và mặc cho anh chửi mắng, nguồn rủa thế nào, tôi cũng vẫn quỳ xin anh suốt nhiều ngày. Có những hôm tôi thức cả đêm để quỳ dưới chân giường nhưng anh mặc kệ.
Chỉ đến một hôm, thức giấc giữa đêm, anh bắt gặp tôi nằm phủ phục dưới đất, mắt thẫn thờ như người mất hồn, chân tay lạnh toát, anh dường như mới giật mình lo sợ và sau đó cho phép tôi được trở về nhà mẹ đẻ.
Giờ đây, tôi đã được về nhà bố mẹ, đã được tự do trong mái nhà êm ấm của mình nhưng lòng tôi vẫn đầy giông bão. Tôi dằn vặt vô cùng, phải chăng vì ham giàu, bỏ người yêu nghèo để lấy anh mà tôi bị trời đày đọa? Phải chăng, vì miễn cưỡng phải cưới tôi nên anh đã cư xử tệ với tôi như vậy?
Theo Nguoiduatin
Bố thỏa sức nhậu nhẹt bỏ mặc con nhai mì tôm sống Khi nhìn thấy con trai mặt mũi lấm lem, ngồi dưới đất, cầm trên tay gói mì tôm sống thì sức chịu đựng của chị đã vượt quá giới hạn cho phép. Chị quá đỗi sửng sốt khi thấy anh đang ngồi nhậu cùng mấy chiến hữu. (Ảnh minh họa) Người ta vẫn nói "hôn nhân là nấm mồ của tình yêu", chị...