Một lần đến nhà người yêu cũ chơi tôi hoàn toàn sốc về cô gái đã từng làm gia đình tôi tan nát
Lời hứa còn nóng hổi, tâm trí tôi còn nhớ từng từ thỏa thuận của hai đứa vậy mà chỉ một tháng sau khi ra trường, Huế đã lên xe hoa với một đại gia giàu có.
Huế và tôi hai đứa học cùng lớp, cũng là cặp đôi vừa đẹp vừa học giỏi có thứ hạng của trường, tình yêu của chúng tôi đẹp vô cùng, ngoài những giờ lên lớp chúng tôi dành thời gian học cùng nhau. Rảnh rỗi hai đứa lại cùng nhau đi chơi bên bờ sông thơ mộng ngắm cả ngày cũng không biết chán. Câu chuyện tình yêu của chúng tôi dài vô tận.
Ra trường tôi định tổ chức đám cưới luôn rồi kiếm việc sau nhưng Huế muốn có công việc đàng hoàng rồi phụ giúp bố mẹ vài năm nữa mới cưới. Thuyết phục thế nào tôi cũng không lay chuyển được sự cứng nhắc bảo thủ của người yêu, để khỏi giận hờn tôi đành nhượng bộ.
Huế chưa muốn cưới ngay để tìm được công việc đàng hoàng trước (Ảnh minh họa)
Lời hứa còn nóng hổi, tâm trí tôi còn nhớ từng từ thỏa thuận của hai đứa vậy mà chỉ một tháng sau khi ra trường Huế đã lên xe hoa với một đại gia giàu có. Nhận được thiệp mời cưới của người yêu mà lòng tôi tan nát, tim tôi như ngừng đậ.p, đầu quay cuồng. Tôi vo viên, xé nát tấm thiệp rồi ném vào mặt em mà hét lên:
- Em làm cái trò quái quỷ gì vậy? Em bảo chúng ta sẽ cưới vài năm nữa cơ mà, vậy bây giờ em lại lên xe hoa với người đàn ông khác là sao?
- Em yêu anh nhiều lắm nhưng vì hoàn cảnh hãy tha thứ cho em, em muốn được sống trong cảnh giàu có, em ghét cảnh bần hàn lắm rồi.
- Chúng ta là những học sinh xuất sắc của trường kiếm đâu mà chẳng có việc, hãy cho anh thời gian anh sẽ mang thật nhiều tiề.n về cho em, hãy quay về bên anh, anh sống làm sao nổi nếu cuộc đời này không có em.
- Anh hãy buông tay em ra, mọi người nhìn thấy lại dị nghị.
- Ai mà chẳng biết mình yêu nhau 4 năm sinh viên, ăn ở với nhau không biết bao nhiêu lần, cầm tay thế này thì có thấm tháp vào đâu.
- Anh thôi đi, ai ăn ở với anh, từ nay em cấm anh nhắc đến chuyện chúng ta đã từng với nhau, chuyện hai đứa từng sống thử mà đến được tai chồng em thì đừng có trách.
Video đang HOT
Huế vung ra những từ khó nghe rồi đẩy tôi sang một bên để bước đi không thèm ngoảnh mặt nhìn lại người đã từng đầu ấp tay gối với em, mất bạn gái tôi như người điên, nhiều ngày không ăn không uống lúc nào cũng chỉ có khóc và khóc. Cũng thật may có em Ngọc phòng trọ bên cạnh đến xúc từng thìa cháo cho tôi ăn mỗi ngày, em còn động viên an ủi những khi tôi đau khổ. Rồi thời gian cũng khiến tôi vơi đi nỗi đau và bắt đầu đứng dậy đi kiếm việc nuôi bản thân.
Công việc bận rộn và sự gần gũi của Ngọc đã giúp tôi quên đi mối tình đầu của mình. Tôi cưới Ngọc, rồi sinh con, chẳng hiểu sao những lúc ở bên Ngọc tôi lại luôn nhớ đến Huế, đôi lúc nhìn nụ cười của vợ mà sao hình bóng Huế cứ hiện lên khiến tôi không thể quên được mối tình đầu.
Nhiều đêm đang ngủ Ngọc đán.h tôi thùm thụp hỏi sao thì hóa ra tôi đang mơ gọi tên Huế khiến vợ bắt đầu ghen tuông. Để xóa hết hình bóng của Huế khỏi đầu tôi, Ngọc bắt đầu làm chiến dịch diệt hết xóa sạch, em xóa hết những hình ảnh của Huế trên máy tính điện thoại của tôi, có những bức ảnh nào nhìn thấy Huế là vợ đốt hết, những kỷ vật Huế tặng tôi giữ lại cũng bị Ngọc phát hiện và đem ra đốt thành tro.
Nhưng dường như Ngọc càng phản ứng mạnh thì tôi càng nhớ và yêu Huế da diết chỉ mong được gặp em dù chỉ một lần để nói tất cả nỗi lòng yêu thương của mình để được thoải mái. Đúng là tình càng chạy thì ta càng nhớ, tình càng vồ vập thì mình càng tránh xa. Cứ nhớ đến hình ảnh Ngọc đốt tất cả những kỷ niệm của quá khứ đẹp một thời mà tôi thấy ghê sợ không còn thiết tha gần gũi với vợ nữa. Tôi lảng tránh ánh mắt của Ngọc, tôi thấy vợ thật ghê gớm và quỷ quyệt còn Huế hiện lên như một nàng tiên hiền từ vỗ về mỗi khi tôi buồn.
Biết được không xóa được hình bóng của Huế trong đầu tôi Ngọc giận lắm, quyết định bế con về nhà ngoại ở hay nói cách khác li thân để cho tôi có thời gian suy nghĩ xem ai mới xứng đáng là người phụ nữ của đời tôi. Ngọc đi rồi tôi thấy thật thoải mái hạnh phúc, từ nay tôi không phải trả lời những câu hỏi ghen tuông giận hờn của vợ nữa. Tôi sẽ làm một chuyến đến thăm nhà Huế để cho thỏa nỗi nhớ mong bấy lâu nay.
Sau khi hỏi thăm vài đứa bạn thân tôi đã biết được chỗ ở mới của gia đình Huế, vừa bước vào nhà cảnh tượng đầu tiên đậ.p vào mắt tôi là Huế đang quát chồng:
- Sao anh cứ mở mồm ra là xin tiề.n vợ vậy? Đàn ông ăn bám vợ mà không thấy xấu hổ sao?
- Thôi đừng mắng chồng nữa, cho anh mấy đồng đi ăn sáng anh đói lắm rồi.
Huế đưa tiề.n cho chồng và đậ.p vào đầu anh ta mấy cái nhìn như là mẹ đán.h co.n. Căn nhà biệt thự mà tôi từng biết bây giờ không còn nữa mà là ngôi nhà nhỏ lợp ngói đã cũ kỹ nằm sâu trong hẻm. Nhìn thấy khách lạ chồng Huế hất hàm hỏi:
- Mày tìm ai?
- Chào anh, đây có phải nhà Huế không anh?
- Đúng rồi đấy, em ơi có ai đến tìm này.
Vừa nhìn thấy tôi Huế giật mình buông chiếc áo xuống đất định chạy trốn nhưng tôi gọi giật lại:
- Huế, Huế không nhớ mình sao?
(Ảnh minh họa)
Sau màn gặp mặt ban đầu hỏi han tôi mới biết được chồng Huế cũng ăn nên làm ra nhưng dính dáng đến cờ bạc không chú ý đến công ty riêng nên đã phá sản, anh ấy đau khổ quá giờ biến thành người khôn chẳng ra khôn dại chẳng ra dại. Nhìn Huế gầy còm hẳn đi, cô sinh viên thanh lịch ngày nào không còn nữa mà bây giờ là người đàn bà ghê gớm quát mắng chồng không ngớt thậm chí tôi ngồi đấy có một lát thôi mà Huế đã đán.h chồng 4 lần vào đầu. Nhìn thấy cảnh này tôi thật ngao ngán và thương cho người chồng kia.
Rời khỏi nhà Huế tôi đến thẳng nhà bà ngoại để đón vợ con về, nhìn người vợ xinh xắn hiền lành tôi mới thấy thật ân hận vì đã đối xử không phải với em trong thời gian vừa qua. Từ đó tôi không còn mơ thấy Huế nữa, gia đình tôi cũng hạnh phúc hơn.
Theo VA/Ngoisao
Vợ mang bầu, chồng ngủ cạnh vợ cả đêm mà không biết vợ đã tắt thở
Từ ngày chị mang bầu, cứ ngỡ anh sẽ vui mừng và yêu thương vợ nhiều hơn. Nhưng rốt cục anh vẫn chứng nào tật nấy, vẫn đi sớm về hôm và không quan tâm tới vợ.
Chị nhớ như in hôm anh đưa vợ đi siêu âm lúc 12 tuần, bác sĩ nói: "Là con gái giống mẹ nhé" thì anh tỏ ra buồn rầu ra mặt. Anh chẳng nói chẳng rằng bỏ ra ngoài khiến chị vừa chạnh lòng vừa xấu hổ với bác sĩ. Đêm đó về chị hỏi anh:
- Anh không thích.... con gái à?
- Cô nghĩ có thằng đàn ông nào nó thích vợ đẻ con gái mà còn hỏi thế hả?
(Ảnh minh họa)
Câu nói đó như nhát dao đâ.m vào trái tim người vợ, chị suy nghĩ nhiều cộng với sức khỏe yêu nên đi làm được thêm 2 tháng thì chị bị động thai phải xin nghỉ ở nhà. Từ đó chị mang danh ăn bám chồng, càng nghĩ chị càng tủi thân, khó khăn lắm chị mới có thể mang bầu vậy mà anh chẳng hào hứng gì cả.
Ngôi nhà nhỏ chỉ có anh và chị vậy mà đôi khi nó tĩnh lặng đến đáng sợ. Nhiều lần chị nhắn tin cho anh hỏi anh vì sao không thể vui vẻ khi về nhà, hỏi anh tại sao không thể yêu thương chị vì trên đời này anh chỉ có 1 người vợ thôi và con anh cũng cần bố yêu thương nữa. Nhưng trả lời lại chị chỉ là 2 từ &'đã xem' và không nói gì thêm.
Trước khi chưa cưới anh, chị nghĩ đàn ông cứ cười cười ít nói là hiền nhưng lấy về rổi chị mới hiểu đó là cục tính chứ không phải là hiền. Nhiều lúc chị thèm ở chồng 1 lời động viên hỏi han hay thậm chí là cái ôm cái hôn nhưng sao nó xa xỉ đến vậy. Có lần anh đi tiếp khách về muộn, chị vội chạy đến cởi đồ cho chồng để rồi chế.t sững khi nhìn thấy những vết son môi còn sót lại trên cổ áo. Sáng mai chị khóc hỏi anh thì anh tỉnh bơ bảo:
- Ôi dào ai mà nhớ được, hôm qua say quá chắc cô em rót bia nào nó trêu.
Anh nói xong rồi bỏ đi làm để lại sau lưng người vợ hiền 1 trái tim tan nát. Chị cười chua chát sờ vào bụng, chị biết nếu khóc sẽ có lỗi với con nhưng chị không thể kìm nổi nước mắt. Người ta bầu bí được chồng chăm chồng chiều từng ly từng tý còn chị... thì ngoài sự vô tâm hờ hững thì chẳng có gì cả. Mỗi lần đi khám thai thấy mọi người có chồng đưa đi còn mình luôn lẻ loi khiến chị chạnh lòng đến khó tả.
Những tháng cuối cơn đau lưng cứ hàn.h h.ạ chị, chân chị phù lên đau nhức, bác sĩ nói chị có nguy cơ tiề.n sản giật. Còn em bé thì nhịp tim yếu, em cử động cũng rất yếu. Chị có nói với anh thì anh bảo: "Mỗi mang bầu thôi mà cũng kêu mệt, thế gian người ta đẻ đầy ra đấy có ai kêu đâu mà sao em kêu lắm thế nhỉ?".
(Ảnh minh họa)
Nhiều đêm chồng nằm ngủ ngon lành còn chị thì ngồi nhìn ra cửa sổ, phần vì bầu bí khó ngủ phần vì buồn trầm cảm nên không chợp mắt nổi. Tối đó chị mệt ăn được vài thìa cơm xong chị lên giường đi nằm, chồng chị về thấy thế cũng lăn ra ngủ chẳng hề hỏi han vợ mệt hay ốm đau thế nào.
Sáng sớm anh dậy thay đồ đi làm chị vẫn nằm im bên cạnh, cái tư thế giống hệt tư thế tối qua anh về. Anh ung dung dắt xe đi mà không hề hay biết vợ con đã qua đời. Tối đến anh về nhá thấy bóng không bật, cơm chưa nấu anh tức tối chạy ngay vào phòng ngủ định lôi vợ dậy đán.h thì chế.t sững khi thấy vợ đã chế.t cứng. Anh ú ớ thốt không nên lời, anh gào khóc ôm lấy vợ nhưng đã quá muộn.
Bác sĩ đến thì bảo chị đã chế.t được mười mấy tiếng rồi lúc này anh ngồi bần thần, ngủ cạnh vợ cả đêm mà vợ con chế.t anh cũng chẳng hay biết. Vợ mất rồi anh ngồi lật mở từng trang nhật kí chị viết ra đọc, đọc đến đâu anh khóc đến đó. Anh ân hận vì đã quá ích kỉ vô tâm với vợ con, nhưng còn ích gì nữa, vợ con anh đã ra đi mãi mãi rồi. Nếu có ông chồng nào cũng đang vô tâm với vợ với gia đình thì hãy xem lại chính mình đi nhé, đừng để sau này phải nói lời &'giá như' khi đó e là đã quá muộn màng rồi.
Theo An Nhiên/Phununews
Đừng trách phụ nữ phiền! Sẽ như thế nào nếu một ngày bạn ngủ dậy, nhìn sang khoảng giường bên cạnh, nắng vẫn len vào soi rọi từng vệt chăn được xếp gọn gàng ngăn nắp đấy, nhưng người vừa ngủ cùng bạn đêm qua, đã không còn ở đây? Sẽ như thế nào nếu một ngày bạn ngủ dậy, nhìn sang khoảng giường bên cạnh, nắng vẫn...