Một lần đến nhà chơi, em dâu “sụp đổ” vì chị dâu hoàn hảo
Ngọc có một cuộc sống mà biết bao cô gái khác ghen tị. Ngọc chưa phải làm dâu ngày nào vì vừa kết hôn xong, hai vợ chồng đã được ở riêng.
Ảnh minh họa.
Sống trong căn nhà 4 tầng rộng rãi, nhiều tiện nghi, mẹ chồng sợ Ngọc vất vả, bà “cử” ngay một ôsin đến giúp đỡ. Khi Ngọc sinh con, bà hỗ trợ thêm một ôsin nữa. Một người chuyên đi chợ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, một người chuyên chăm sóc em bé. Ngọc không phải đụng tay vào bất cứ việc gì.
“Điều kiện” đầy đủ nên Ngọc đẻ 2 đứa liên tiếp. Hết nghỉ phép, Ngọc đi làm trở lại, công việc khá nhàn nên cô đầu tư gần hết thời gian vào việc chăm sóc bản thân để lấy lại dáng vóc hồi con gái. Thấy Ngọc ngày càng đẹp lên, mẹ chồng càng tự hào vì được hàng xóm khen là khéo chăm con dâu.
Một hôm bà gọi Ngọc về nhà ông bà, nói rằng có việc quan trọng. Tưởng chuyện gì, hóa ra bà thông báo Trúc sắp về. Trúc là cô em chồng duy nhất của Ngọc. Hai chị em chưa từng gặp nhau bao giờ vì hôm cưới anh trai, Trúc bận thi nên không thu xếp về dự được. Nghe mẹ chồng kể tính Trúc dễ thương lắm nên Ngọc cũng khá yên tâm.
Hôm đón Trúc ở sân bay, Ngọc chưa kịp chào thì Trúc đã nhanh nhẹn mở lời trước. Không những thế, Trúc còn ôm chầm lấy Ngọc như thể chị em thân thiết lâu ngày mới gặp lại nhau. Trúc vừa cười vừa nói: “Chị ơi! Chị ở ngoài đẹp hơn trong ảnh nhiều lắm”.
Có chung sở thích làm đẹp nên Ngọc và Trúc nhanh chóng trở thành cạ cứng của nhau. Đi đâu Trúc cũng khoe chị dâu thế nọ, chị dâu thế kia. Sinh nhật Ngọc đúng vào cuối tuần, Trúc hỏi mẹ: “Nhà mình nên làm gì đó để chúc mừng chị ấy nhỉ?”. “Bố mẹ phải đi ăn cưới, con rảnh thì sang xem chị có định làm gì không thì giúp chị nhé!”.
Trúc hí hửng bắt taxi đến nhà riêng của anh trai. Những điều Trúc chứng kiến hoàn toàn khác với tưởng tượng. Đứng trước phòng khách, nhìn sàn nhà dính dấp và la liệt đồ chơi, Trúc lúng túng, không biết nên đi cả giày hay bỏ giày ở ngoài.
Video đang HOT
Ngọc hỏi: “ Sao thế em? Cứ đi cả giày vào”. Nhìn chị dâu hờ hững ôm đứa nhỏ, để mặc đứa lớn hết trườn rồi lại lăn lê trên sàn nhà bẩn, Trúc không khỏi ái ngại.
Nhìn kỹ xung quanh, ngôi nhà như thể từ lâu không có người ở. Trúc hỏi chị dâu: “Chị đã kịp chuẩn bị gì chưa? Em sang đây để giúp chị mà”. Ngọc cười hì hì: “Thế em đi chợ hộ chị nhá! Chợ ở gần đây thôi, hôm nay mình ăn phở cuốn cho gọn nhẹ nhỉ?”. Trúc vui vẻ xách làn đi chợ, mua đủ nguyên liệu mang về chế biến.
Trúc cầm bát để pha nước chấm, Ngọc chỉ tay lên tủ bếp, bảo: “Bát ở ngăn trên cùng, em chịu khó kê ghế đứng lên nhé”. Kiễng mãi mới lôi được vài cái bát xuống, nhưng cái nào cái nấy đều được phủ một lớp bụi dày, trắng xóa. Không chịu nổi, Trúc lôi hết cả đống bát đũa xuống rồi vệ sinh một lèo.
Ở ngoài phòng khách, hai đứa cháu vẫn tự “lăn lóc” trên sàn, tự chơi với nhau, Ngọc thì không ngừng dán mắt vào điện thoại. Thi thoảng lại rú lên: “Ui em ơi, chỗ spa chị quen đang giảm giá này. Á, chỗ làm móng cũng đang khuyến mãi…”. Trúc không nói gì, cô thực sự không hài lòng chút nào.
Anh trai về đúng giờ ăn, thấy Trúc vất vả trong bếp, anh cũng lăng xăng vào giúp, anh cười hề hề: “Giúp việc tự nhiên rủ nhau về quê cùng lúc nên dạo này chị dâu em vất vả lắm”. Trúc nghĩ thầm, chị dâu chẳng làm cái gì mà vất vả, trông con cũng không đến nơi đến chốn.
Tối hôm đó về nhà, Trúc không ngừng phàn nàn về Ngọc, mẹ cô nửa đùa nửa thật: “Ơ, mẹ cứ tưởng 2 đứa hợp nhau lắm mà, xem ra con cũng không phải dạng em chồng hiền đâu nhỉ?”. “Mẹ không đến đó nên không biết anh chị ấy sống như thế nào đâu. Anh trai con bình thường sạch sẽ là thế mà bây giờ cũng lây tính ở bẩn của chị dâu”.
Mẹ Trúc ngạc nhiên: “Sao con lại nói thế? Ngọc ở bẩn hồi nào?”. “Mẹ ơi! Chị ấy chỉ chăm sóc cho bản thân bóng bẩy, rực rỡ thôi chứ thực chất thì lười chảy thây ra, chị ấy chẳng đụng tay vào việc gì cả, mẹ làm hư con dâu của mẹ rồi!”.
Chị chồng muốn mẹ giữ vàng cưới, em dâu chỉ nói một câu đã thay đổi cục diện
Mẹ chồng tôi nghe tiếng đó thì tái mét mặt, vội vã quát em chồng bảo đừng can thiệp vào chuyện không phải của mình. Chị chồng cũng 'câm nín' không nói được gì.
Người ta nói quả không sai "giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng" các chị em nhỉ. Tôi thì không có em chồng hãm nhưng chị chồng thì hãm không để đâu cho hết.
Nhưng tôi không đời nào chấp nhận nhịn nhục, bởi mình càng nhún nhường thì người ta càng được đà lấn tới rồi trèo lên đầu lên cổ mình. Ngay lần đầu tiên chị chồng định chơi xấu tôi, xúi mẹ chồng chèn ép con dâu, tôi đã "vùng lên" để chị ấy biết rằng tôi không phải là hạng người dễ bị bắt nạt.
Ngay sau đêm tân hôn tôi và chồng lên đường đi hưởng tuần trăng mật luôn. Sau 5 ngày trở về, tôi mới chính thức bắt đầu cuộc sống làm dâu ở nhà chồng. Qua mấy ngày chung sống, tôi thấy bố mẹ chồng cũng không đến nỗi nào, ông bà còn thường xuyên động viên và an ủi tôi cố gắng thích nghi với cuộc sống mới.
Tôi thì không có em chồng hãm nhưng chị chồng thì hãm không để đâu cho hết. (Ảnh minh họa)
Cuối tuần ấy chị chồng tôi đưa con về thăm nhà. Trong lúc tôi nấu nướng dưới bếp thì chị rôm rả trò chuyện với mẹ chồng trên phòng khách. Tuy nhiên tôi không chấp nhặt chị, lát nữa tôi sẽ bảo chị rửa bát, người nấu người rửa là ổn thỏa còn gì.
Nấu nướng xong xuôi, tôi lên nhà mời mọi người ăn trưa thì vừa hay nghe được tiếng chị chồng vẳng đến. Giọng nói có vẻ gay gắt, cho thấy chị ấy đang khá tức giận: "Mẹ đừng để nó giữ vàng cưới. Sao mẹ lại dễ tính với nó như thế chứ?".
Ôi trời ơi tôi nghe được câu nói đó mà muốn nổi điên. Chuyện vàng cưới là chuyện của chúng tôi, liên quan gì đến chị ấy mà chị ấy xía vào. Tôi quyết định không nhịn nhục, đi thẳng lên nhà, ngồi ngay ngắn trước mặt chị rồi dõng dạc tuyên bố từng chữ:
- Chị này, chị cũng đi lấy chồng, làm dâu nhà người ta mà sao chị có thể nói ra câu nói như vậy. Em nhớ không nhầm trước đây chị từng tuyên bố mẹ chồng đừng hòng giữ được vàng cưới của chị cơ mà. Tại sao bây giờ chị lại nói mẹ giữ vàng cưới của em? Chúng em có phải con nít đâu mà cần người khác giữ hộ tiền. Việc gì mình không muốn thì cũng đừng đừng bắt người khác phải làm chị ạ. Cùng cảnh là phụ nữ mà sao chị không thể thông cảm cho người khác. Chị khiến em thất vọng quá...
Thấy chị chồng và mẹ chồng đứng hình, tôi bồi thêm:
- Chúng em ở với bố mẹ, mai sau chuyện của ông bà cũng đều một tay chúng em lo liệu. Vậy ông bà giữ vàng cưới của chúng em làm gì? Hay bây giờ giữ vàng cưới rồi ít nữa có chuyện gì thì chị về lo cho ông bà nhé?
Không đanh đá thì để những người ấy đè đầu cưỡi cổ hay sao? (Ảnh minh họa)
Quả thực lúc ấy tôi tức lắm nên lời nói cũng có phần nặng nề, thậm chí còn có ý uy hiếp. Bố mẹ chồng hiện tại không có thu nhập, chỉ trông vào một chút lương hưu của bố chồng. Nghiễm nhiên từ sinh hoạt hàng ngày đến công to việc lớn đều do vợ chồng tôi cáng đáng cả. Ý tôi là nếu ông bà đối xử tốt với chúng tôi thì chúng tôi cũng sẽ chăm sóc, phụng dưỡng ông bà chu đáo.
Mẹ chồng tôi nghe tiếng đó thì tái mét mặt, vội vã quát chị chồng bảo đừng can thiệp vào chuyện không phải của mình. Chị chồng cũng "câm nín" không nói được gì.
Sau đó tôi nghe hàng xóm mách đến tai rằng chị chồng với mẹ chồng xì xào tôi ghê gớm, đanh đá. Nhưng tôi chẳng quan tâm, chỉ cần trước mặt tôi họ không dám nói gì là được. Không đanh đá thì để những người ấy đè đầu cưỡi cổ hay sao?
Thôi thì không được người khác yêu quý thì mình cũng phải khiến người ta sợ, từ đó cuộc sống chung mới êm ả được, chị em nhỉ!
Em dâu hậm hực vì chị chồng dẻo miệng Ai cũng nghĩ tôi làm dâu út thì sẽ được chiều chuộng, được sung sướng, nhưng thực tế không phải như vậy. Ảnh minh họa. Cuộc sống trong mơ của tôi hoàn toàn thay đổi khi mẹ chồng tuyên bố: "Ta chỉ thích ở với vợ chồng thằng út". Mẹ chồng tôi tuổi cao nhưng còn khỏe mạnh, tôi cũng rất yêu quý,...