Một hôm người đòi bỏ ta đi…
Tình yêu hơn 20 năm mà không bằng tình yêu 2 tháng…
Chúng em cùng sinh năm 1983, cùng học trường Y với nhau, cùng yêu và cùng sống với nhau. Yêu từ hồi sinh viên (2004) và cưới được 11 năm, có 3 con, 2 trai 1 gái. Con trai út hiện tại được 8 tháng tuổi.
Gần 20 năm qua, chúng em gần như chưa bao giờ cãi nhau, chưa bao giờ xảy ra mâu thuẫn lớn. Tình yêu không quá nồng nhiệt nhưng chưa bao giờ em nghi ngờ nền tảng hạnh phúc của gia đình mình. Em chăm sóc, chắt chiu cho hôn nhân này và tự thấy bản thân mình đã rất vẹn tròn với nó. Vậy mà…
Em không có dù chỉ một lựa chọn, kể cả tha thứ để anh ấy quay về. (Ảnh minh họa)
Cách đây chừng 2 tháng, một ngày chồng em về thú nhận với em rằng anh ấy đã hết tình cảm với em. Hiện anh ấy đang có tình cảm với một người làm cùng trong bệnh viện sinh năm 1994. Em đã vô cùng sốc. Em không dám ghen, không dám trách mắng mà chỉ biết khóc và níu chặt lại tay anh ấy. Nhưng anh ấy lạnh lùng gạt tay em ra. Anh ấy bảo muốn ly dị để có thể sống cùng cô gái kia. Đó mới là tình yêu thực sự của đời anh ấy.
Không còn gì nữa! Tình cảm trong anh ấy đã hết. Em không có dù chỉ một lựa chọn, kể cả tha thứ để anh ấy quay về. Thậm chí, kể cả việc em chấp nhận anh ấy song song hai mối quan hệ cũng không được. Anh ấy chỉ hướng về cô bác sỹ kia. Một lòng một dạ. Không còn đoái hoài gì tới em và gia đình nhỏ này nữa.
Video đang HOT
Em đã làm tất cả những gì em có thể như vận động gia đình, vận động cơ quan. Dưới sức ép đó, anh ấy chấp nhận không ly dị, trở về với em và 3 con. Nhưng từ đó, anh ấy lựa chọn một nếp sống khác: Không có em trong đó. Anh sống như một cái bóng. Không mảy may quan tâm tới em. Như thể em không còn tồn tại nữa.
Trong thâm tâm em vẫn cứ nuôi một hy vọng. Em không muốn tin rằng tình cảm 20 năm của chúng em lại dễ dàng sụp đổ trước mối quan hệ mới ấy. Em vẫn chờ anh ấy tỉnh ngộ để trở về với 4 mẹ con em. Tình cảm 20 năm, giá kể như vì một cuộc cãi nhau, vì một mâu thuẫn thì em đã không đau đến thế. Lý trí của em thì nói rằng hãy chờ đợi đi, rồi anh ấy sẽ trở về. Đây chỉ là một xáo trộn. Nhưng trái tim em lại mách bảo rằng em đã mất anh ấy thật sự rồi.
Em có một công việc ổn định. Em có một vị trí xã hội tốt. Em không cần anh ấy nuôi con hay nuôi em. Là người khác hẳn đã chẳng cần giữ cuộc hôn nhân này. Em biết khi bài này lên trang, dưới những comment hẳn sẽ nhiều người khuyên em ly dị. Lời khuyên ly dị vốn là một lời khuyên rất dễ. Chúng ta chỉ cần gõ ra “ly dị đi” là xong. Bởi chúng ta là người ngoài cuộc.
Chúng ta đâu có đau như người trong cuộc. Khuyên người khác ly dị đâu có khiến ta đau. Anh có một Tiệm Sửa Chữa Hôn Nhân mà em muốn gửi gắm cuộc hôn nhân của mình vào đó. Anh và các bạn giúp em sửa chữa nó được không? Nhìn vào 3 đứa con của mình, em thật sự không thể cầm được lòng. Em có còn được quyền để yêu cầu anh ấy có trách nhiệm với gia đình, với tình yêu gần 20 năm, với 3 đứa con thơ hay không? Em có nên gạt bỏ tất cả lòng tự trọng để níu giữ anh lại mái ấm này? Hay nói như câu anh Chánh Văn đã chia sẻ: Đừng tưới nước một cây hoa đã héo?
Kiếm cả tỷ rồi từ những cuộc chơi tội lỗi
Xin mọi người hãy cứu em! Hãy giúp em thoát ra khỏi vũng tối này. Em biết mình ngu dại. Em biết mình không thể cứ tiếp tục sống trong vòng xoáy này nữa.
Em năm nay 21 tuổi, nam. Quê em nghèo lắm. Em ra thành phố được 3 năm nay và đang là sinh viên năm cuối một trường đại học. Toàn bộ học phí và chi phí ăn ở của em suốt 3 năm qua là từ một "chị gái". Chị thuê phòng trọ trong khu em ở. Chị hơn em 6 tuổi. Có thể vì em hợp nhãn với chị nên ngay từ những ngày đầu chị đến khu trọ em, chị đã để mắt tới em.
Biết em nghèo, chị ấy tạo điều kiện cho em bằng việc đưa đón chị ấy mỗi ngày. Vào giải cứu chị ấy nếu chị ấy gặp khách khó chiều. Và đương nhiên, là kiêm luôn cả "bạn trai" của chị ấy mỗi đêm. Chúng em có một mối quan hệ không phải yêu đương mà là ký sinh nhau.
Mặc dù chị ấy luôn gọi em là "chồng trẻ con" nhưng em thì luôn một mực gọi chị là chị. Em biết ơn chị ấy hơn là yêu. Vì sống cùng chị ấy, em không phải lo bất cứ một khoản chi phí nào. Việc của em chỉ là học cho tốt. Em muốn đi làm thêm chị ấy không cho. Em không biết sao nhưng em luôn bị chị ấy át vía thế nào ấy. Chị ấy nói gì em cũng tin và nghe răm rắp.
Đã bao lần em muốn bỏ nhưng nhìn số tiền lớn mà lòng không đủ dũng cảm bỏ. (Ảnh minh họa).
Mọi việc bắt đầu trở nên đáng sợ khi mà chị ấy không đi làm gái đứng đường nữa mà chuyển sang một đường dây tinh vi hơn: Làm gái bao cho đàn ông đã có vợ. Chị ấy mang em theo, rời bỏ khu nhà trọ tồi tàn để đến sống trong những khu chung cư cao cấp.
Tại đây, chị ấy có nhiều điều kiện tiếp xúc và qua lại với khách hàng. Nhiều lúc, đơn giản là khách "ngẫu nhiên" qua gặp chị ấy khi đi chợ đi đổ rác... và không bị các bà vợ phát hiện.
Có những ngày, em hoảng hốt khi có khá nhiều đàn ông lạ đến tìm gặp chị. Cũng từ đây, cuộc sống hai chị em khấm khá hơn. Chị ấy mua cho em 1 con SH để đèo chị ấy đi chơi.
Và rồi, chị ấy cũng kéo theo em vào "con đường" chị ấy đang đi. Bắt đầu từ khi có một cặp vợ chồng "lệch lạc", họ muốn chơi trò tráo đổi bạn tình để thăng hoa.
Cũng từ sau những lần đó, em cũng tự kiếm được cho mình những mối khách mới. Chị không ý kiến mà còn khuyến khích em kiếm tiền sau này lấy vợ.
Và rồi, sau khi quen những vị khách sộp nhưng nghiện, em bị triệu chứng nghiện thuốc. Còn chị ấy, vốn dĩ là nghiện lâu rồi. Em hối hận muốn bỏ nhưng nhìn số tiền khá lớn, em không nỡ.
Chưa kể, sức khỏe suy sụp vì em toàn phải dùng thuốc hỗ trợ. Em bắt đầu sợ hãi cuộc đời mình sẽ chấm dứt sớm nếu như lỡ mắc HIV. Dù cẩn thận đến mấy nhưng vào cuộc chơi thác loạn nhiều khi đối tác không kiềm chế làm nên những điều điên dại.
Nhiều đêm, hai chị em ôm nhau mà khóc nức nở. Nhưng hôm sau có khách gọi là lại lên đường. Vì tiền kiếm được từ công việc này rất khủng. Em gửi mấy trăm triệu về nhà cho bố mẹ em xây nhà được rồi. Chị ấy cũng vậy.
Em rất muốn thoát ra khỏi vòng xoáy này. Em muốn đưa chị ấy đi nơi khác. Em muốn cưới chị ấy làm vợ để bảo vệ chị ấy.
Hiện giờ chúng em đã tích lũy được gần 1 tỷ rồi. Nhưng nói thế nào chị ấy cũng không chịu. Chị ấy đang máu kiếm tiền. Và em cũng vậy, cứ sợ hãi nhưng rồi lại cắm đầu theo chị ấy. Em không muốn bỏ chị ấy lại...
Em phải làm sao đây???
Tôi phải đuổi cổ thêm bao nhiêu phụ nữ nữa ra khỏi vợ mình? Hôm nay tôi gửi tới Tiệm Sửa Chữa Hôn Nhân không phải là chuyện vợ chồng. Mà là chuyện những người bạn của vợ, những phụ nữ đáng sợ. Tôi thật lòng không bao giờ muốn vợ tôi tham gia những hội nhóm bạn ấy. Nhiều phụ nữ có thể do bất hạnh bị chồng bỏ rơi nên lúc nào cũng có cái...