Một đứa con gái yêu đơn phương như em cũng cần được anh che chở
Người ta nói rằng tình đơn phương là một thứ tình cảm thiêng liêng và da diết nhất nhưng cũng lại là thứ tình cảm mong manh và yếu ớt đến tột cùng. Em – một đứa con gái hồn nhiên, vô tư chẳng bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó em lại yêu đơn phương một người, chỉ cho đến khi mình em đơn phương thích anh, em mới thấm thía được câu nói đó.
Ảnh minh họa
Em một người con gái được bạn bè nhận xét là thông minh, lém lỉnh, hài hước và rất dễ thương. Em không có khuôn mặt xinh như hot girl cũng không có đôi mắt biết cười như ai kia nhưng ông trời trù phú cho em có đôi tai biết lắng nghe, thấu hiểu người khác và có lối nói chuyện rất duyên.
Cũng như bao bạn trẻ khác, em cũng đã từng có mối tình đầu học sinh ngây thơ, trong sáng, tuy giờ chúng em đã chia tay vốn là điều mà cả 2 không hề mong muốn. Nhưng chúng em vẫn đi bên nhau cùng nhau chia sẻ mọi điều trong cuộc sống.
Sau chia tay, em cũng đã mất 2 năm để cân bằng lại cuộc sống, em lao đầu vào học tập,làm việc để không còn thời gian nghĩ ngợi lung tung. Cũng đã từng có một số chàng trai theo đuổi em, họ rất tốt và đặc biệt rất yêu thương em nhưng không hiểu sao em lại chẳng thể mở lòng mình để đón nhận tình cảm. Còn với anh thì khác, em yêu anh không phải là thứ tình cảm bồng bột hay trúng tiếng ái tình mà em yêu anh theo kiểu mưa dầm thấm lâu anh à.
Khi chưa yêu anh, em đã biết rằng mình sẽ chỉ nhận lại toàn những khổ đau, yêu anh em chẳng sung sướng tẹo nào. Yêu anh, em chẳng dám kể cho những người bạn của mình biết vì em sợ họ sẽ ngăn cản và khuyên em nên từ bỏ, yêu anh mà em cứ phải sống giả tạo, giả tạo với chính mình và cả những người xung quanh. Tất cả cũng chỉ vì muốn giấu diếm một cuộc tình mà trên con đường đó chỉ có một người bước đi, chính là em.
Video đang HOT
Em luôn thầm cảm ơn ông trời và luôn mỉm cười với những gì mình đang có, cảm ơn vì anh đã đến bên em. Từ khi quen anh, em mới biết thế nào là nụ cười trọn vẹn, thế nào là 2 tiếng hạnh phúc. Trước kia em cứ nghĩ rằng hạnh phúc là những điều người khác mang đến cho mình, là niềm vui chứ không phải là nước mắt nhưng không phải anh à.
Đối với em hạnh phúc là khi em thấy anh cười, hạnh phúc là thứ cho đi không cần nhận lại và đôi khi những giọt nước mắt mặn chát cũng là hạnh phúc em đang có. Giờ thì em cũng đã hiểu vì sao người ta lại ví tình yêu là hình tròn mà không phải là hình vuông hay hình tam giác,vì sẽ chẳng bao giờ chúng ta tìm được điểm khởi đầu và đến được điểm kết thúc. Nó vốn dĩ là một vòng tròn luẩn quẩn, chẳng có lối thoát,em yêu anh, anh lại yêu người con gái khác và họ sẽ lại yêu một ai kia.
Mỗi khi nói chuyện hay nhắn tin với anh, em luôn chúc anh tìm được hạnh phúc nhưng trong lòng thì lại chỉ muốn hạnh phúc anh tìm được là em. Mỗi khi biết tin anh đang có ý định tán tỉnh ai,em lại động viên anh hãy mở lòng và yêu thương họ nhưng anh đâu biết rằng sau những tin nhắn, sau những nụ cười là giọt nước mắt,là những vết cắn tím môi. Mâu thuẫn luôn đan xen,rằng xéo em, cầu chúc cho anh sẽ có được tình yêu như anh mong muốn nhưng lại không thể mạnh mẽ, dứt khoát để anh có được.
Em ích kỉ quá đúng không anh, sao em lại không thể làm được. Anh à, anh đang quên mất rằng một đứa con gái yêu đơn phương như em cũng cần được anh che chở. Đi bên anh, vui vẻ cười đùa không có nghĩa là trong trái tim em đang hạnh phúc. Anh luôn thấy em mạnh mẽ,chẳng bao giờ thấy em than ngắn thở dài không có nghĩa là em đang rất ổn, mà em đang vô cùng yếu đuối, cố gồng mình bên anh chỉ để anh được an tâm về em thôi.
Em trẻ con, vô lo vô nghĩ không phải là em không để ý và suy nghĩ về những chuyện đã qua, ngược lại em đang là người hiểu rõ nhất, cũng chỉ muốn anh thoải mái và hồn nhiên như những điều em đang thể hiện. Mỗi khi em mệt mỏi,muộn phiền em không chia sẻ với anh, nói không cần anh mà em chỉ muốn nói em rất cần anh lúc này. Mỗi khi ốm đau em cũng chỉ muốn có anh bên cạnh chăm sóc, được anh cưng chiều như một đứa con nít.
Nhưng sau tất cả, em chợt nhận ra rằng anh đâu thuộc về em,em làm gì có quyền đòi hỏi,chúng ta vốn dĩ chẳng bước chung một con đường mà. Em thật ngốc nghếch, khờ khạo khi yêu anh, biết rằng phía trước mình luôn có những bàn tay sẵn sàng cho em nắm nhưng lại cố chấp quay đầu lại về phía anh chỉ để nắm giữ một đôi bàn tay mà mãi mãi em không thể có được.
Theo blogtamsu
Tâm sự bầu trời luôn ngập nắng khi có anh
Tuổ.i trẻ đầy ước mơ, hoài bão, sự hồn nhiên vô tư cả sự ngô nghê, bồng bột... tất cả để lại những khoảnh khắc, điểm mốc quan trọng, đôi khi là điên rồ trong mỗi chúng ta.
Mỗi khi nghĩ về quá khứ, niềm vui, nỗi buồn đan xen lẫn lộn, cảm xúc dâng trào, tất cả hình ảnh ùa về như mới ngày hôm qua. Có những điều mình thấy hối hận, nếu thời gian quay trở lại mình sẽ không làm như thế. Nhưng có những điều cho mình chọn lại, mình vẫn sẽ làm như thế. Tình yêu là đề tài muôn thủa, 21 tuổ.i có quá già với nụ hôn đầu không nhỉ?
Anh ấy của tôi lúc đó là người lạnh lùng, ít nói và có đôi mắt đa cảm (bạn tôi bảo thế). Học trên tôi một khóa nhưng hơn tôi hai tuổ.i. Tôi đã bị hút hồn với đôi mắt buồn cộng thêm cái kính cận dày cộp. Hình ảnh đôi mắt, khuôn mặt, dáng đi của anh ấy cứ ám ảnh tôi, dần dần theo tôi và cuối cùng ở trong trái tim tôi lúc nào không biết.
Hình minh họa bầu trời luôn ngập nắng khi có anh
Tôi không thích người đeo kính dày cộp như thế nhưng với anh, dường như là ngoại lệ. Rồi cái gì đến cũng phải đến theo lẽ tự nhiên khi không thể kiềm chế được, nó sẽ bùng cháy mãnh liệt hơn bao giờ hết. Tôi biết anh có tình cảm với tôi nhưng anh chưa bao giờ thể hiện trừ đôi mắt. Hôm đó, trước khi về nghỉ hè, anh mời tôi uống nước.
Nói chuyện được một, lúc tự nhiên anh im lặng, vẻ mặt nghiêm nghị. Bắt đầu bằng cái nhìn đầy khác lạ, suy nghĩ hồi lâu và nói: "Anh rất thích em, còn em thì sao?". Tôi lúng túng, tim đậ.p nhanh hơn, mặt nóng bừng lên, cảm xúc thật khó tả lúc ấy. Anh cứ nhìn không xê dịch như muốn chờ bằng được câu trả lời. Bất giác, tôi đứng dậy xin phép ra ngoài, anh chạy theo trong giây lát cầm tay tôi kéo tôi lại gần anh và hôn tôi.
Tôi sững người lại nhìn anh, một phản xạ tự nhiên tôi lùi lại nhưng bàn tay mạnh mẽ của anh kéo tôi lại gần hơn, dường như giữa chúng tôi không còn khoảng cách. Bàn tay anh vuốt nhẹ những lọn tóc luồn qua bờ vai như run lên của tôi. Anh hôn lên trán, má, lên môi, tôi cảm giác thật khó tả như thác nước chảy trong lồng ngực phập phồng. Sự lạnh lùng thường ngày của anh bỗng chốc trở nên nồng nàn và ấm áp lạ thường.
Tôi cảm nhận được hơi thở của anh, cảm giác gấp gáp dường như thiêu đốt tôi. Tôi mơ màng hình dung cuộc sống màu hồng đầy yêu thương, có tôi và anh. Tất cả trở nên huyền ảo. Đó là lần đầu tiên được hôn và hôn thực sự. Khi anh dừng lại để ôm tôi, cảm giác rạo rực thôi thúc vẫn còn đó. Môi tôi run lên, lồng ngực căng đầy. Anh gục đầu lên ngực tôi. Tất cả như giấc mơ hoàn hảo
Đã 7 năm trôi qua nhưng cảm giác như vừa mới diễn ra, đó cũng là một phần kỷ niệm đầu tiên và đáng nhớ nhất trong tình yêu không hẳn bằng phẳng của tôi và anh.
Cuộc sống luôn tiếp diễn, chắc chắn có nhiều thứ thay đổi, bản thân tôi cũng luôn làm mới mình để bắt kịp thời đại. Nhưng có một điều sẽ không bao giờ thay đổi, đó là tình yêu tôi dành cho anh. Anh luôn làm tôi cười, luôn làm tôi hạnh phúc. Anh luôn sáng tạo và tạo ra những điều bất ngờ, thú vị. Tôi vô cùng tự hào vì anh là người đàn ông đầu tiên, cũng là cuối cùng trong đời tôi
Người ta thường nói tình yêu khi kết hôn là tình yêu của trách nhiệm và nghĩa vụ. Tôi không nghĩ vậy. Với tôi, ngày nào cũng như những ngày đầu yêu nhau. Tôi thấy càng ngày tôi càng đẹp hơn, trẻ hơn, yêu đời hơn vì có anh. Cảm ơn anh đã yêu và chọn em .
Vẫn biết anh nghe nhiều rồi nhưng em vẫn muốn nói "Em yêu anh-người đàn ông của em".
Theo VNE
Tâm sự tôi vẫn nhớ người tình Em năm nay 27 tuổ.i, đã có gia đình và một đứa con. Cuộc sống không được gọi là hạnh phúc vì chồng em lúc nào cũng vùi đầu vào công việc, chẳng bao giờ biết chia sẻ và quan tâm đến vợ. Chính vì điều này, em luôn mong có người cùng mình tâm sự và chuyện gì tới cũng phải tới......