Một đêm duy nhất chồng vắng nhà, tôi đã gây ra tội lỗi không thể dung thứ được
Tôi chưa kịp làm gì thì anh ta đỡ tôi ngồi xuống, lấy đá lạnh giúp tôi chườm vết bỏng, miệng còn không ngừng quan tâm tôi.
Đêm tân hôn của tôi chỉ đọng lại với những từ hụt hẫng và tủi hờn. (Ảnh minh họa)
Tôi và anh kết hôn khi tôi mới tròn 18, tính tới nay cũng đã được hơn 7 năm rồi. Chồng hơn tôi 15 tuổi. Chắc kể tới đây, các bạn ngạc nhiên lắm phải không? Thú thực lòng thì tôi và chồng đến với nhau không phải vì tình yêu. Tất cả cũng chỉ vì cái nghèo. Gia đình tôi quá nghèo khó, lại đông anh chị em, bố mẹ đã quyết định gả tôi đi. Một là vì gia đình anh vô cùng có điều kiện, hai là bố mẹ sẽ bớt đi một gánh nặng. Chính vì vậy, mặc dù tôi không đồng ý vẫn bị rước lên xe hoa về nhà chồng.
Ở cái vùng quê nghèo này phận gái chúng tôi đâu có được quyền lựa chọn. Thôi thì nó cũng là số phận. Vợ chồng phải có duyên thì mới đến với nhau. Tôi tin tôi và anh có duyên phận. Hơn nữa, anh cũng là người đàn ông chững chạc, không bê tha ( tôi cũng được biết ít nhiều về anh), về làm vợ anh chắc cũng được yên tâm phần nào. Tôi đã đúng nhưng chỉ được có 1 phần…
Đêm tân hôn, cái đêm đầu tiên mà tôi và anh gần gũi với nhau nhiều như thế. Tôi lại mới chỉ tròn 18, một mình đối mặt với anh, tôi thực sự có chút không quen và lo sợ. Vậy mà anh, vừa vào phòng đã đè ngửa tôi ra rồi hùng hục làm chuyện ấy khiến tôi thực sự hoảng sợ. Tàn cuộc, anh ôm gối lăn quay ra ngủ, chẳng thèm hỏi han tôi bất cứ một lời nào. Đêm tân hôn của tôi chỉ đọng lại với những từ hụt hẫng và tủi hờn.
Những tháng ngày sau đó là những ngày tháng vô vị nhất của cuộc đời tôi. Tôi ở nhà anh, về làm dâu nhà anh mà chẳng khác gì một con ở. Tôi không bị la mắng, không bị trách móc nhưng mọi việc nhà, bất kể việc gì lớn hay nhỏ cũng đều đến tay tôi. Mọi người hình như chẳng ai coi tôi là người trong nhà. Còn chuyện sinh hoạt vợ chồng, anh luôn thực hiện đều đặn, đầy đủ và vẫn không hề quan tâm đến cảm xúc của tôi. Tôi có cảm giác, mình về làm dâu nhà anh giống như làm ô sin cao cấp và làm nơi trút bỏ ham muốn bản năng của anh vậy.
7 năm, cũng được 7 năm tôi về làm dâu, làm vợ. Nguồn an ủi, động viên duy nhất của tôi chính là cậu con trai nhỏ bụ bẫm, đáng yêu. Nếu không có con, tôi nghĩ chắc mình đã mắc bệnh trầm cảm mà phát điên lâu rồi.
Video đang HOT
Bố mẹ chồng tôi đi thăm bà con xa, mang theo cả con trai tôi ( Dù cho tôi không đồng ý nhưng trong nhà này, tôi không có tiếng nói) đã được hơn 1 tháng nay và chưa biết khi nào mới trở về. Còn chồng tôi, cứ đi từ sáng tới tối mới về và không hề quan tâm gì đến tôi cả. Một mình lủi thủi, lại bị quay cuồng trong nỗi nhớ con, cô đơn, tủi hờn, tôi có lúc tưởng chừng như muốn gục ngã. Rồi anh đột ngột về thông báo anh đi có việc đột xuất, sẽ vắng nhà 1 đêm và kêu tôi tự chăm sóc bản thân mình. Đêm ấy, trời đột ngột nổi giông bão…
Còn tôi, tôi ngây ra như một cái xác không hồn khi cơn dục vọng kia qua đi. (Ảnh minh họa)
Chỉ có 1 mình, tôi thực sự sợ hãi vô cùng, sợ đến mức tôi không tài nào chợp mắt nổi. Thú thực là tôi cũng rất nhớ con và nhớ anh. 7 năm làm vợ chồng chung chăn gối tuy không có tình cảm nhưng vẫn có tình nghĩa với nhau. Đúng lúc tôi đang đi lạc trong nỗi hoang hoải của mình thì có tiếng gõ cửa. Tôi không dám tin vào mắt mình khi người đàn ông ấy đứng sừng sững trước cửa với bộ dạng run rẩy, nhìn rất đáng thương. Anh ta xin trú nhờ. Tôi đã định không cho vì ở nhà chỉ có mình tôi nhưng không hiểu sao dáng vẻ đáng thương của anh ta lại khiến tôi động lòng trắc ẩn. Và tôi đồng ý. Tôi nấu cho anh ta một bát canh gừng và trong lúc bê ra luống cuống thế nào, tôi lại vấp ngã khiến nó đổ vào chân. Tôi chưa kịp làm gì thì anh ta đỡ tôi ngồi xuống, lấy đá lạnh giúp tôi chườm vết bỏng, miệng còn không ngừng quan tâm tôi. Thực lòng, tôi có chút rung động vì đến anh, chồng tôi cũng chưa bao giờ quan tâm tôi đến thế. Anh ta lại còn nhìn tôi vô cùng âu yếm. Sấm sét bỗng đánh oàng một cái, tôi sợ hãi nép đầu vào ngực anh ta theo bản năng và rồi…
Anh ta xin phép đi sớm và xin lỗi tôi rất nhiều. Còn tôi, tôi ngây ra như một cái xác không hồn khi cơn dục vọng kia qua đi. Thú thực, tôi chưa bao giờ được anh yêu thương dịu dàng như thế. Nhưng tôi đã trở thành kẻ phản bội chồng, đầy tủi nhục. Chuyện này chắc chắn không một ai biết. Bởi những ngày sau đó, mọi chuyện diễn ra vẫn bình thường. Nhưng bản thân tôi lại không thể nào tự tha thứ cho bản thân mình được. Cảm giác tội lỗi, giày vò cứ xâm lấn. Tôi thực sự không biết phải làm gì lúc này nữa các bạn ạ.
Theo blogtamsu
Sau một đêm được gửi sang nhà em dâu, tôi hốt hoảng khi thấy chồng cứ lên giường là đòi...
Tôi còn đang không biết anh có ăn lộn hay uống nhầm thứ gì ở nhà em dâu không nữa đấy. Nhưng chưa kịp gọi điện thì anh đã kéo tót tôi lên giường.
Hình như cái sự nữ tính, dịu dàng trong tôi bị trao nhầm sang anh hay sao ý. (Ảnh minh họa)
Ai cũng nói tính cách của chúng tôi đối lập, yêu nhau đã khó, lấy nhau thì chắc là chuyện càng không thể. Thế mà tôi với anh, vào một ngày nắng đẹp lại nắm tay nhau đi trên đường khiến bạn bè ai cũng ngỡ ngàng. Không những thế, chúng tôi còn nhanh chóng mời cưới mọi người. Thiệp hồng trao tay mà ai nấy đều ngơ ngác, cứ như thể hôm đó là ngày cá tháng tư và họ đang bị lừa vậy. Mà thú thật, đến bản thân mình, chúng tôi cũng không thể nào tin được chúng tôi lại có thể trở thành một đôi với nhau, cùng nhau tiến vào lễ đường thế này.
Tôi với anh giống như hai mảnh ghép đối lập của cuộc sống. Tôi là con gái nhưng tính cách lại mạnh mẽ vô cùng. Hình như cái sự nữ tính, dịu dàng trong tôi bị trao nhầm sang anh hay sao ý. Anh lúc nào cũng nhỏ nhẹ, trong cả cách ăn nói lẫn đi đứng. Tôi còn được một tràng cười vỡ bụng khi anh kể mọi người cứ bắt anh đi xét nghiệm để xác định giới tính. Nhưng cách ứng xử của anh lại khá tuyệt vời và hình như chẳng có ai chê trách được anh bất cứ điều gì cả.
Chúng tôi giống như những phần thiếu sót của nhau trong cuộc sống nên tìm đến nhau và hợp thành một đôi cũng là điều tất lẽ dĩ ngẫu rồi.
Sau hôn lễ, cuộc sống vợ chồng của chúng tôi diễn ra vô cùng êm đềm. Tôi và anh giống như nước với lửa những lại mang ý nghĩa không phải xung khắc mà là bổ trợ cho nhau. Anh luôn là người xoa dịu những cơn giận dữ của tôi. Những khi tôi nóng nảy, đầu như muốn bốc hỏa thì cơn mưa mát lành là anh lại xua tan đi tất cả, khiến tôi ổn định lại tâm lý, vui vẻ, cười nói bình thường. Nhiều lúc tôi nghĩ, không biết ngoài anh ra, có còn ai chịu đựng được cái tính khí thất thường đó của tôi không? Và hình như quen được anh chăm sóc, nâng niu, chiều chuộng nhiều quá, tôi thành ra quên mất anh cũng cần được tôi làm như vậy.
Chuyến công tác đột xuất từ trên trời rơi xuống vì công việc của tôi không phải đi công tác bao giờ khiến tôi thực sự lo lắng. Chỉ có hai ngày một đêm thôi mà cứ như phải đi cả tháng vậy. Việc tôi lo nhất chính là anh. Không biết hai ngày không có tôi, anh sẽ thế nào, có tự chăm sóc được bản thân không hay lại bỏ bê mình. Còn nữa, gần đây cứ nghe mấy vụ các ông chồng lợi dụng vợ đi vắng là ăn chơi, đú đởn, tôi lại càng không yên tâm. May quá, nhà cô dâu ở gần đấy mà tôi với cô ấy cũng là tri kỉ, chị em dâu mà cũng như chị em ruột nên tôi quyết định gửi anh sang bên ấy. Và tất nhiên là anh cũng phải đồng ý rồi.
Chẳng hôm nào anh quên đòi tôi làm chuyện đó khiến tôi thực sự hốt hoảng. (Ảnh minh họa)
Em dâu nói tôi cứ yên tâm mà đi, ở nhà chuyện ăn uống đã có em dâu lo rồi. Hơn nữa còn có em trai chồng tôi nữa kia mà. Nhưng thật không ngờ...
Tôi trở về thì anh đã chờ sẵn ở nhà. Anh cất giọng mà khiến tôi cứ rùng cả mình. Ồm ồm như vịt đực chứ chẳng còn véo von, trầm bổng như mọi khi nữa. Dáng đi nhìn cũng mạnh mẽ lắm. Tôi còn đang không biết anh có ăn lộn hay uống nhầm thứ gì ở nhà em dâu không nữa đấy. Nhưng chưa kịp gọi điện thì anh đã kéo tót tôi lên giường, hạ lệnh:
- Đấm lưng cho anh đi!
Tôi ngớ người thì anh trầm giọng xuống:
- Đây là trách nhiệm của em với anh mà. Anh làm cả ngày mệt mỏi, đau lưng lắm. Giống em trai anh ấy, đêm nào cũng được vợ nâng niu, chăm sóc. Anh cũng muốn được như thế. Và em, cũng phải như em dâu đi.
Nghĩ anh định đùa mình cho vui. Tôi vui vẻ làm theo. Nhưng 1 đêm, rồi nhiều đêm tiếp theo, chẳng hôm nào anh quên đòi tôi làm chuyện đó khiến tôi thực sự hốt hoảng. Hỏi kĩ em dâu, tôi bàng hoàng với lý do. Hóa ra đêm nào em dâu cũng chăm sóc chồng mình như vậy. Chắc câu chuyện về trách nhiệm của một người vợ với chồng đến tai anh. Hơn nữa, em dâu còn thì thầm rằng chồng em dâu đã nói rất nhiều về bản lĩnh của một người đàn ông trong gia đình với anh. Có lẽ điều ấy đã khiến anh thay đổi.
Nghe xong, tôi chẳng biết mình nên cười hay nên khóc nữa đây. Nhưng cho dù có thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng thấy rất vui. Vui vì sự thay đổi tích cực này của anh và mong nó đi theo chiều hướng tốt để cuộc hôn nhân của chúng tôi mãi vui vẻ và trọn vẹn như thế này.
Theo Blogtamsu
Vợ vô sinh bỗng mang thai sau một đêm ở nhà anh rể đã lật tẩy bí mật kinh hoàng... Thùy có thai, và người phát hiện ra là mẹ chồng Thùy. Cái tin này khiến ai cũng thất kinh. Thùy vô sinh mà lại có thai được ư? Thùy bị tra hỏi như một kẻ tội đồ. (Ảnh minh họa) 5 năm về trước, Thùy bước chân về làm vợ Thế. Nhưng đây không phải là cuộc hôn nhân bắt đầu bằng...