Một đêm buông thả, không biết đã ngủ với ai
Chỉ vì cãi nhau với người yêu, em đã buông thả bản thân dẫn tới mất đời con gái vào tay người khác.
Khi em nhận ra sai lầm của mình thì mọi chuyện cũng đã quá muộn. Em sợ hãi vô cùng và không biết phải làm thú nhận. Em không muốn mất anh ấy, càng không muốn bị mọi người cười chê. Nhưng giờ đây mọi thứ với em đang là một tai họa. Một tai họa mà em không biết phải làm thế nào để đối diện với nó.
Em năm nay 21 tuổi. Em được nuôi dạy trong một gia đình gia giáo, bố mẹ em đều là cán bộ nhà nước, sống rất nghiêm túc và luôn khắt khe với em. Em được giáo dục như vậy nên cũng sống chỉn chu. Em có người yêu được 3 năm rồi nhưng chúng em không hề đi quá giới hạn như biết bao bạn đồng trang lứa khác.
Anh ấy hơn em 2 tuổi, ở gần nhà em và tính tình rất hiền lành, mẫu mực. Yêu em anh ấy chưa từng đòi hỏi “chuyện ấy” vì biết em không thích. Chính vì điều đó mà em càng yêu anh hơn. Em có tình cảm với anh từ năm lớp 12 nhưng lên đến đại học chúng em mới chính thức yêu nhau. Hơn 2 năm sống ở thành phố, anh chính là người luôn ở bên động viên, an ủi em mỗi khi em cô đơn, nhớ nhà. Bố mẹ em cũng biết chuyện tình cảm của chúng em và thấy anh tử tế nên cũng rất ủng hộ. Có thể nói em đã có những năm tháng rất hạnh phúc khi bên anh.
Chỉ vì cãi nhau với anh, em đã buông thả bản thân dẫn tới mất đời con gái vào tay người khác (Ảnh minh họa)
Em là người chung thủy trong tình yêu. Yêu anh em chỉ biết có một mình anh thôi. Em không hề đi chơi riêng với ai là nam giới, cũng khước từ mọi lời tỏ tình với mình dù thú thật xung quanh em cũng có rất nhiều anh chàng khá khẩm tán em. Em nghĩ mình yêu ai thì phải một lòng, một dạ với người đó nên tuyệt nhiên không có ý hai lòng. Lúc nào em cũng chỉ biết đến anh mà thôi.
Cho tới cách đây 1 tháng em và anh giận nhau. Em ghen bởi vì anh đi riêng với một chị cùng lớp. Hình như họ đi làm tình nguyện viên gì đó theo sự phân công của một tổ chức. Em chỉ lấy làm lạ là lại sao anh ấy lại chọn đi riêng với chị ta trong khi có rất nhiều người nam giới khác. Họ đi với nhau hai ngày ở khu trại trẻ đó nên em tức tối vô cùng.
Video đang HOT
Khi anh về chúng em đã cãi lộn. Anh giải thích thế nào em cũng không tin. Anh nói anh khôn làm điều gì khuất tất với em cả vì đi như thế tới nơi có cả một đơn vị ở đó đâu phải chỉ có hai người mà em nghĩ vớ vấn nhưng em vẫn không tin. Chỉ nghĩ tới việc anh đi riêng với một cô gái em đã không thể chấp nhận nổi rồi. Vì ghen tuông nên em đã gây ức chế cho anh.
Hai tuần sau đó anh giận em không thèm điện thoại, liên lạc. Em cay cú vô cùng. Em nghĩ rằng em đã vì anh bỏ qua bao cơ hội, em không giao lưu, kết bạn với bất cứ một người nam giới nào vậy mà anh lại phụ lại tình cảm của em. Quá buồn chán, hận tình, nghĩ rằng mối tình của mình sẽ chấm dứt tại đây nên em đã đi gặp một hội bạn để xả stress.
Em và đám bạn đó ăn uống, hát hò, say khướt. Em thực sự không nhớ nổi điều gì nữa. Trong đám đó em chỉ quen hai người bạn, còn lại là những người quen của bạn em. Em chỉ nhớ hôm đó tới nhà một người bạn để liên hoan. Sau đó em say quá không còn biết trời đất gì nữa. 9h sáng hôm sau em tỉnh dậy, thấy mình ngủ ở một phòng trong căn nhà đó. Bên cạnh em là có 2 người con trai. Còn em, lúc đó em không một mảnh vải che thân…
Em băn khoăn không biết có nên thú nhận mọi chuyện với anh hay không? (Ảnh minh họa)
Em đau đớn vô cùng vì em hiểu điều gì đã xảy ra. Em không biết em đã làm “chuyện ấy” với ai trong hai người đó nữa. Em sợ hãi và hoảng loạn. Gần 1 tuần trời em không ra khỏi nhà, gặp ai em cũng thấy hãi hùng. Em nghĩ mình mang một tội lớn. Lúc đó em cũng mất hết lí trí, chỉ nghĩ đến cái thân mình nhơ nhớp, không còn trong trắng mà không nghĩ cách phòng ngừa.
Sau đó anh tìm gặp em. Anh nói rằng em đã suy nghĩ kĩ chưa vì anh còn yêu em và anh hoàn toàn không làm gì có lỗi với em cả. Em cứ ôm anh mà khóc. Anh nghĩ rằng em nhận ra sai lầm của mình nên đã bảo hai đứa bỏ qua, yêu nhau tiếp tục vì anh cần em rất nhiều. Nhưng anh không biết rằng em khóc vì em biết mình không còn xứng đáng với anh nữa.
Chúng em lại yêu nhau, anh yêu thương và chiều chuộng em hơn nữa. Từ trong lòng em vẫn tồn tại một nỗi lo mà em không biết phải giãi bày với anh làm sao. Giờ đây anh tốt với em, chúng em rất hạnh phúc nhưng em không biết mình có nên nói với anh về chuyện đó hay không? Liệu em nói ra anh có tha thứ cho em không hay là anh sẽ bỏ em, sẽ làm cho em bẽ mặt vì sự hư hỏng của mình. Nếu không nói thì em thấy mình có tội với anh. Anh đã giữ gìn cho em như vậy mà cuối cùng em lại buông thả để mất đời con gái vào tay kẻ khác. Nhưng nếu nói ra thì em lại sợ mất anh.. Em phải làm thế nào đây?
Theo VNE
Trăn trở lập nghiệp ở quê hay trụ lại thành phố
1/4 người được hỏi khẳng định về quê cuộc sống ổn hơn, nhưng cũng chừng ấy cương quyết ở lại thành phố dù chật vật.
Bão giá, công việc khó khăn và kèm theo là áp lực về chuyện nhà cửa khiến nhiều người trước đây "cố sống, cố chết" trụ lại thành phố bắt đầu nghĩ đến việc về quê sinh sống. Trong thời gian qua, trên nhiều diễn đàn, mạng xã hội, rất nhiều người chia sẻ về những trăn trở này khi suy thoái kinh tế ngày càng tồi tệ.
Những câu chuyện xót xa như lương kỹ sư xây dựng không bằng thợ cắt tóc vỉa hè, hay thạc sĩ du học Anh về làm việc với mức lương 2,4 triệu đồng, cho thấy bức tranh ảm đạm về công việc dành cho giới trẻ. Nhiều người quyết định về quê, vợ làm vườn, chồng đi làm với mức lương 10 triệu đồng một tháng, thấp hơn ở thành phố một nửa nhưng thoải mái hơn và cảm thấy nhẹ nhàng rất nhiều.
Sau khi ra trường, rất ít người muốn rời thành phố về quê bởi điều kiện về cuộc sống ở hai phía chênh lệch khá nhiều. Ảnh minh họa: I.M.
Trăn trở về lựa chọn về quê hay ở lại thành phố, hai sinh viên vừa mới ra trường, Quang Dũng (Đại học công nghiệp Hà Nội) và Ngọc Anh (Đại học ngoại ngữ) có những đường hướng khác nhau. Ngọc Anh tỏ ra bi quan: "Nói thật là tôi sợ thành phố lắm, chẳng qua không biết đi đâu nên đành phải ở đây thôi. Thành phố đông đúc, bụi bặm, ra đường cứ nơm nớp lo bị tai nạn xe cộ, hàng hóa thì đắt đỏ lại cực kỳ độc hại. Tôi quyết định về quê và nhờ bố mẹ xin việc chứ làm ở thành phố với đồng lương èo uột thì chẳng biết bao giờ mới mua được nhà. Chẳng lẽ cứ ở nhà thuê mãi?".
Quang Dũng lại có những suy nghĩ thực tế hơn: "Về quê thì gần gia đình, được bố mẹ giúp đỡ nhưng tìm việc khó lắm, bố mẹ làm sao theo mình cả đời để giúp đỡ, anh em "kiến giả nhất phận", mình phải tự lập thôi. Theo tôi, ở thành phố sẽ có nhiều cơ hội cho những người trẻ hơn. Tôi không ngại vất vả".
Trong một cuộc khảo sát nhỏ do VnExpress thực hiện, có sự tham gia của gần 3.500 độc giả, hỏi về ý định sống ở quê hay rời thành phố. 27% (1/4 số người được hỏi) khẳng định đã về quê và thấy cuộc sống ổn hơn nhưng 24% cũng cương quyết ở lại thành phố dù chật vật đến đâu. 18% số người được hỏi rất muốn về quê nhưng do dự vì lo tương lai của con cái.
Thực tế, sau khi ra trường, rất ít người muốn rời thành phố về quê bởi điều kiện về cuộc sống ở hai phía chênh lệch khá nhiều. Nhưng cuộc sống xa nhà, xa gia đình, đối mặt với những khó khăn về tiền bạc khiến nhiều người nản chí. Đối tượng di cư từ nông thôn lên thành phố thường có mức thu nhập không ổn định, ít cơ hội kiếm việc làm, chịu tác động nặng nề nhất của tình trạng suy thoái kinh tế như bão giá, thất nghiệp... Khi khó khăn như vậy thì cuộc sống ở quê sẽ đảm bảo hơn.
Nhiều người trẻ băn khoăn không biết khởi nghiệp ở đâu. Ảnh minh họa: I.M.
Việc quyết định về quê hay ở lại thành phố phụ thuộc vào sự cân nhắc và lựa chọn của mỗi người. Bạn cần lựa chọn dựa trên nhiều yếu tố như: Nếu về quê thì có việc làm hay không, có hợp sở thích không? Công việc có ổn định không? Gia đình hỗ trợ như thế nào? Các điều kiện giúp bạn phát triển công việc... Suy tính trước sau, nhiều phương diện sẽ giúp bạn tránh được những khó khăn, bối rối và ân hận vì đã quyết định trở về quê.
Ngược lại, nếu quyết định "bám trụ" thành phố thì bạn cũng cần có kế hoạch dài hơi cho bản thân. Sẽ xin việc vào đâu, với mức lương như thế nào? Nhận được hỗ trợ từ ai không? Tiết kiệm thế nào để mua nhà? Công việc có ổn định, lâu dài không?
Định hướng công việc ở đâu đối với những người mới ra trường là vô cùng khó khăn, khi họ chưa có kinh nghiệm cũng như sự từng trải để sáng suốt đánh giá. Bạn có thể tự trả lời cho mình những câu hỏi trên hoặc nhờ tới sự giúp đỡ của người lớn, tham khảo ý kiến của gia đình trước khi có quyết định cuối cùng.
Theo VNE
Chờ nhau 1 lần có được không? Cuộc sống này có muôn vạn kiếp người, có thể ta sẽ lại tìm tay nắm tay một ai đó xa lạ khác, có thể ta sẽ chọn cách bước đi một mình như tránh né những vết thương... Bản ngã của cuộc đời là xoay vần, là công bằng dành cho tất cả. Nếu chỉ một mình ta độc bước, chỉ một...