Một đêm ái ân vụn.g trộ.m, tôi rơi vào bẫy của kẻ mình sắp cưới làm chồng
Đám cưới đã cận kề, tôi không ngờ, anh ta lại chơi tôi một vố đau như thế. Sau khi làm tôi bẽ mặt trước hai họ, anh ta thản nhiên hủy hôn và để lại cho tôi nỗi nhụ.c nh.ã ê chề.
Đã từng có lúc tôi nghĩ rằng mình may mắn khi yêu được người như anh ta. Nhưng quả đúng ở đời không ai học được chữ ngờ. Cho tới giờ, tôi mới cay đắng nhận ra cố níu giữ một kẻ không còn yêu mình thì chỉ làm khổ mình mà thôi. Và nỗi nhục mà tôi đang phải gánh chịu bây giờ là cái giá mà tôi phải trả cho việc cố đeo bám người đã muốn phũ mình.
Yêu nhau hơn 3 năm, tôi mơ về một mái nhà và những đứ.a tr.ẻ với anh ta. Nhưng có lẽ đó là giấc mơ của tôi chứ không phải của anh ta. Anh và tôi quen nhau từ khi còn học chung cấp 3. Chính anh ta là người theo đuổi tôi trước chứ không phải tôi yêu. Ngày đó, tôi yêu một người khác, là bạn chung… Chuyện tình đó của tôi và người kia kéo dài tới 4 năm nhưng rồi hai đứa đường ai nấy đi vì người cũ của tôi mắc bệnh trọng và không muốn tiếp tục.
Cho tới giờ, tôi mới cay đắng nhận ra cố níu giữ một kẻ không còn yêu mình thì chỉ làm khổ mình mà thôi. Và nỗi nhục mà tôi đang phải gánh chịu bây giờ là cái giá mà tôi phải trả cho việc cố đeo bám người đã muốn phũ mình. (Ảnh minh họa)
Có thể mọi người nghĩ tôi tồi tệ khi bỏ người yêu đang mắc bệnh nhưng cuộc sống không ai nói trước được điều gì. Căn bệnh của anh ấy không thể có con, còn tôi thì muốn có một gia đình tử tế. Ngày đó tôi phải đấu tranh rất nhiều mới dám chia tay anh bởi vì anh cũng phũ phàng đẩy tôi ra. Anh động viên tôi tìm hạnh phúc khác. Nghĩ đi nghĩ lại, tôi quyết định chia tay, coi nhau là bạn để không dày vò anh và không khiến tương lai của mình đau khổ, bế tắc.
Sau khi chia tay người cũ 1 năm, tôi mới nhận lời yêu bạn trai hiện tại. Anh ấy đem lòng yêu thầm tôi bao năm cho tới khi tôi và tình cũ chấm dứt mới công khai tình yêu. Tôi những tưởng sau ngần ấy những trắc trở, khi bên người này, chúng tôi sẽ có hạnh phúc mãi mãi.
Chuyện tình của chúng tôi cũng khá êm đềm vì chúng tôi đều là bạn học, hai gia đình cũng biết nhau cả. Thời gian đầu yêu nhau anh ta chiều tôi lắm bởi vì bao năm yêu đơn phương giờ mới được đáp đền. Nhưng rồi càng về sau, anh ta càng đối xử tệ. Tôi lờ mờ nhận ra điều đó khi tình yêu bước sang năm thứ 3. Và rồi, cuối cùng anh ta nói sẽ chia tay. Tôi hỏi lí do, anh ta không nói, chỉ nói cảm thấy không còn hợp nữa.
Video đang HOT
Tôi lờ mờ nhận ra điều đó khi tình yêu bước sang năm thứ 3. Và rồi, cuối cùng anh ta nói sẽ chia tay. Tôi hỏi lí do, anh ta không nói, chỉ nói cảm thấy không còn hợp nữa. (ảnh minh họa)
Đời người con gái có thì, tôi đã mất 4 năm với cuộc tình cũ, giờ lại 3 năm với anh ta… tôi không đủ can đảm để đồng ý chia tay vì tôi sợ mình không còn yêu ai được nữa, cơ hội hạnh phúc cũng sẽ vụt bay. Tôi tìm mọi cách để níu kéo. Trước tình cảnh đó, thậm chí bị tôi đ.e dọ.a dùng cái chế.t, anh ta đành phải chấp nhận.
Tôi thúc giục đám cưới sớm hơn… anh ta cũng im lặng chấp nhận. Nhưng rồi mọi việc lại rẽ sang một hướng khác chỉ vì một sai lầm ngờ nghệch của tôi. Trước ngày tôi đám hỏi, người cũ của tôi muốn hẹn gặp. Tôi đã đắn đo rất nhiều vì tôi không muốn làm ảnh hưởng tới tình cảm hiện tại. Vậy mà chính chồng sắp cưới của tôi đã động viên tôi đi. Anh ấy nói chuyện cũ của tôi anh ấy không lạ, anh cũng không ghen, anh đồng ý cho tôi đi gặp để tạ từ rồi sau đó về vun vén cho gia đình nhỏ của mình.
Nghe lời anh ta, đêm ấy tôi đi gặp người tình cũ. Thực sự tôi không làm gì, chỉ ở cùng khách sạn với anh và tâm sự. Tôi đâu có ngờ đó là màn kịch mà chồng sắp cưới của tôi tạo nên. Anh ta thuê người chụp hình, rồi lưu bằng chứng.
Thực sự tôi không làm gì, chỉ ở cùng khách sạn với anh và tâm sự. Tôi đâu có ngờ đó là màn kịch mà chồng sắp cưới của tôi tạo nên. Anh ta thuê người chụp hình, rồi lưu bằng chứng. (Ảnh minh họa)
Ngày hôm sau, cả gia đình anh sang hủy hôn với tôi với lí do tôi phản bội, cắ.m sừn.g chồng. Tôi chế.t lặng. Đây là một vở kịch mà cả anh ta và người cũ của tôi bắt tay nhau làm. Nguyên nhân là bởi vì anh ta có tình cảm với con gái sếp, người giàu có… Anh ta cho tình cũ của tôi một khoản tiề.n để nhờ hẹn gặp. Thực ra người cũ của tôi cũng không đoán được chỉ làm theo yêu cầu…
Tôi vô tình trở thành loại đàn bà không ra gì. Tất nhiên, nó cũng là sự khờ dại và ngu ngốc của tôi nữa. Giờ tôi bị hủy hôn, lời đàm tiếu của thiên hạ khiến tôi nhụ.c nh.ã ê chề. Nhưng tôi trách ai được khi mà tôi cố níu kéo một kẻ hết yêu mình.
Theo Thùy Trang (Khám phá)
Chưa phải nếm mùi sống chung với mẹ chồng nhưng tôi đã chịu vô vàn ấm ức khi ở với mẹ đẻ
Sống với mẹ đẻ ai cũng nghĩ tôi sung sướng lắm. Nhưng ai ngờ đằng sau đó là một cuộc sống khổ cực, đầy tủi hờn và đẫm nước mắt.
Tôi cũng chẳng định viết những dòng này vào đúng Ngày của mẹ nhưng quả thật quá nhiều cảm xúc lẫn lộn: buồn tủi, ấm ức...
Tôi đã tốt nghiệp và đi làm được 2 năm rồi. Tôi xin làm kế toán ở một công ty ngay gần nhà. Do nhà tôi bố mẹ l.y hô.n, nhà có 2 chị em gái (chị không thèm về nhà vì mẹ khó tính).
Ai nhìn vào cũng nghĩ tôi sướng lắm: khi ra trường tìm được công việc gần nhà, mức lương tầm trung, nhưng đâu biết còn khổ hơn cả hồi sinh viên nhai gói mì sống cho qua ngày. Sống với mẹ đẻ còn khổ hơn cả hồi ở trọ sống cùng người dưng.
Sống với mẹ đẻ còn khổ hơn khi ở trọ với người dưng (Ảnh minh họa)
Đầu tiên là vấn đề tiề.n bạc: hàng tháng tôi biếu mẹ 2/3 lương (phần là phụ chi tiêu trong gia đình, phần là mẹ muốn dùng gì thì dùng). Mặc dù khoản tiề.n ấy không lớn nhưng nó là những gì công sức tôi đi làm có được.
Tôi cũng chưa từng nghĩ ngợi gì về khoản tiề.n ấy. Nhiều khi nghe mẹ bảo mẹ muốn đi thành phố chơi, hay kẹt tiề.n, tôi lại đưa nốt số tiề.n còn lại. Có lúc 15 ngày cuối tháng, sau khi đổ đầy bình xăng, trong túi tôi chỉ còn 35 nghìn đồng. Nhưng tôi vẫn vui vẻ, vẫn niềm nở với mẹ vì mẹ là mẹ mà.
Nhưng mẹ tôi thì không. Lúc vui thì chẳng thấy đâu, lúc không vui như hết tiề.n, hay khi đi chơi thấy mình không bằng mọi người (mẹ hay chơi với mấy người lắm tiề.n, thấy họ xài đồ xịn, khoe mua cái này cái kia mấy triệu là bình thường) là về lại mắng chử.i: "Cái thứ như mày sống chẳng ra hồn. Có mấy đồng đưa cho mẹ mà đã vênh mặt. Tao chờ sống được do mày nuôi chắc tao chế.t héo. Nhìn đi con, nhìn con người ta kìa, tháng con người ta kiếm cả mấy chục triệu. Tháng kiếm có vài triệu mà đi làm về than mệt, nằm vật ra. Sau này mày lấy chồng đảm bảo nó ở với mày được 7 ngày rồi bỏ mày thôi".
Chẳng ai có thể tin mẹ tôi - một người trí thức có thể thốt ra những lời ấy. Lắm khi mẹ tôi bực bội là lại đậ.p đồ trong nhà, nhiếc móc con. Nhiều hôm uất ức, vừa khóc vừa nói: "Lương con được bao nhiêu đã đưa mẹ gần hết rồi đấy. Mẹ thử nhìn xem, con không tự khen, nhưng ở đây, những đứa cũng mới mẻ đi làm như con lương chỉ được 3 - 4 triệu, thấp hơn con. Với mẹ, bao nhiêu tiề.n thì mẹ mới thấy đủ?".
Nhiều lúc, tôi ấm ức đến mức rơi nước mắt (Ảnh minh họa)
Rồi đến vấn đề sinh hoạt: Mẹ để đồ ở đâu quên rồi lại quay sang chử.i mắng tôi. Cuối tuần, tôi quần quật dọn nhà nhưng vẫn nghe chử.i như thường: "Mày lười còn hơn hủi. Sau này mày lấy chồng ở riêng có ngày chồng nó đán.h cho vì tội lười, tội ở dơ con ạ".
Ở nhà là thế, nhưng khi ra ngoài mẹ tôi lại rất ngọt ngào, dịu dàng kể về con gái: "Chị thương nó lắm. Nó đi làm về chị chẳng cho nó động tay động chân gì cả, nên giờ chị hơn 60 tuổ.i rồi mà vẫn phải vất vả việc nhà. Lương nó chị chả thèm quan tâm, nó đang con gái thì cứ để nó hưởng cho sướng. Sau này lấy chồng sao sướng bằng ở với mẹ. Mà chị thương, chị chiều nó quá nên thành ra nó cũng vô tâm với chị. Chị ốm cả tháng trời nó có thèm hỏi đâu em. Nhưng kệ, bọn trẻ con ấy mà". Sự đối xử của mẹ đẻ khiến tôi mệt mỏi vô cùng. Không biết những ngày tháng tới, tôi phải sống sao cho vừa lòng mẹ nữa.
Theo Ngoisao
Trước ngày cưới bố nói với người yêu tôi: 'Giữa 1 tỷ đồng và con gái tôi anh chọn cái nào?' Bố ép anh ấy làm điều xấu gì đấy, con thật không ngờ người bố mà con yêu thương kính trọng bấy lâu nay lại hèn hạ đến vậy'. Ngay từ nhỏ tôi đã được sống trong gia đình giàu có, bố mẹ tôi đều là những người buôn bán giỏi, từ hai bàn tay trắng họ gây dựng nên một chuỗi các...