Một đám cưới, hai đêm tân hôn…
“Hôm diễn ra lễ cưới, dù mệt lả người đi nhưng tôi vẫn vui lắm. Được cái chồng tôi tâm lý, thấy vợ say xe là hỏi han, cưng nựng nên cũng đỡ tủi thân.- Con ơi, suy nghĩ lại đi, về cái nhà đấy thì chỉ có nước khổ cả đời thôi…”
- Mẹ mày nói đúng đấy, hôm về thăm nhà bố đã ngán rồi, 4,5 người mà ở cái nhà cấp 4 cũ kĩ, cũng chả có đồ đạc gì. Bố mẹ chiều mày sướng mãi rồi, liệu có chịu khổ được không hả con?
Đến tận một tháng trước khi làm đám cưới, bố mẹ vẫn còn khuyên tôi nên suy nghĩ lại vì hoàn cảnh nhà anh quá nghèo. Tôi từ nhỏ đã quen với cuộc sống trong nhung lụa, chẳng phải động tay vào việc gì. Còn anh, nhà ở mãi tận vùng heo hút, tự xin việc dưới này nhưng lương cũng chỉ được 8 triệu 1 tháng. Biết là sẽ khó khăn, vất vả đấy nhưng tôi vẫn quyết lấy anh cho bằng được, bất chấp tất cả dù mọi người có cấm cản thế nào.
Vì nhà hai đứa ở quá xa nhau mà họ hàng nhà anh lại không thể lên Hà Nội được nên chúng tôi đành tổ chức đám cưới ở hai nơi. Hôm diễn ra lễ cưới, dù mệt lả người đi nhưng tôi vẫn vui lắm. Được cái chồng tôi tâm lý, thấy vợ say xe là hỏi han, cưng nựng nên cũng đỡ tủi thân.
Ảnh minh họa
Lúc dọn dẹp xong mọi thứ, tôi uể oải cùng chồng bước vào phòng tân hôn. Vừa mới ngồi xuống chiếc giường cưới, tôi giật bắn mình khi những tiếng cọt kẹt phát ra. Tôi có nghe chồng nói chiếc giường ấy là của hồi môn từ thời ông bà nội anh, giữ đến giờ để làm kỉ niệm nhưng không ngờ nó lại cũ kĩ tới mức này. Hai đứa còn đang ngoác miệng nhìn nhau thì mẹ chồng tôi gõ cửa rồi tươi cười bước vào:
- Cái giường này linh lắm đó, ngày xưa bố mẹ cũng tân hôn ở đây, sinh luôn thằng Thái (anh trai chồng tôi) với thằng Hoàng (tên chồng tôi) đều thông minh, đẹp trai cả. Con phải cố lên nhé!
Nghe mẹ chồng nói vậy tôi vừa buồn cười lại vừa xấu hổ chỉ biết cúi mặt xuống.
Vợ chồng tôi yêu nhau được 1 năm nhưng anh lại có suy nghĩ khá cổ hủ, nhất định phải giữ cho người yêu đến đêm tân hôn, dù cảm xúc có dạt dào cỡ nào, anh vẫn biết cách dừng lại đúng lúc. Chả thế mà cả hai đứa đều rất háo hức và mong chờ tới cái đêm thiêng liêng này.
Thế mà không ngờ lúc vừa mới đặt lưng xuống giường, do tôi có máu buồn nên chồng vừa mới chạm vào người đã cười khanh khách. Thế là 5 giây sau, tiếng đằng hắng của bố chồng cất lên khiến cả tôi và anh đều run lên bần bật:
- Thôi chết rồi anh, cái phòng mình ở ngay sát giường bố mẹ anh nằm đấy. Mà nó không cách âm à?
- Em làm như phòng ở thành phố không bằng mà đòi cách âm, kiểu này thì không tân hôn được rồi.
Video đang HOT
- Ứ, em không biết đâu. Hay mình xuống đất?
- Trời lạnh lắm, cảm lạnh như chơi em ạ. À, hay mai mình đi nhà nghỉ một lần cho thoải mái?
Ánh mắt anh sáng rực lên như thể vừa nghĩ ra một sáng kiến gì vĩ đại lắm khiến tôi phì cười. Mặc dù không thích bước chân vào những chỗ đó nhưng chẳng còn cách nào khác nên tôi đành phải chiều theo ý chồng.
Đêm đó hai đứa nằm cạnh nhau nhưng chẳng làm ăn được gì nên cứ bứt rứt, thức trọn cả đêm luôn, đành dồn hết tâm trí mong chờ tới cái đêm tân hôn trọn vẹn ngày mai.
Thế là đúng theo kế hoạch, sau khi dùng bữa tối xong, chồng nháy mắt tôi rồi bảo với mẹ:
- Mẹ ơi, vợ chồng con ra ngoài một lát nhé.
- Ừ, nhớ đi sớm về sớm nha con.
Bước chân vào nhà nghỉ, tim tôi cứ đập thình thịch, cảm giác còn hồi hộp hơn cả đêm qua. Cánh cửa phòng vừa đóng lại, anh đã nhấc bổng tôi lên, hôn tới tấp. Quàng tay chặt lấy cổ chồng, tôi thơm anh một cái chụt vào má:
- Đấy, thế này có phải thoải mái hơn không.
Những cái hôn, những cử chỉ vuốt ve âu yếm, tuy có phần vụng về của anh nhưng cũng đủ làm tôi hạnh phúc. Lần đầu được trải qua chuyện ấy, cảm giác thật giống như những gì tôi đọc trên sách báo. Chỉ trong giây lát, hai đứa đã quấn lấy nhau, không rời.
Mệt quá, tôi thiếp đi trong vòng tay của chồng. Lúc mở mắt tỉnh dậy thì đã là 10h30:
- Anh ơi, dậy mau, mình phải về thôi, 10 rưỡi rồi.
- Hả, sao đã muộn thế này rồi, nhanh nhanh không mẹ mắng thì chết.
Lúc đến vội vàng thế nào thì lúc về chúng tôi cũng cuống quýt không kém. Mặc lại quần áo, vợ chồng vội đèo nhau về nhà. Thấy mẹ đứng trước cửa, tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực:
- Sao giờ này mới về hả con? Thôi vào nghỉ đi cho lại sức.
Thấy mẹ chồng cứ cười cười, mà trong lời nói của bà cũng có điều gì đó không bình thường nhưng tôi chẳng dám đứng đó mà hỏi lại, vội cùng chồng bước nhanh vào trong phòng rồi đóng cửa lại luôn.
Sáng hôm sau, tôi còn đang lúi húi trong bếp làm đồ ăn sáng thì có người đèo một chiếc giường mới tới. Mẹ chồng chạy vào kéo lấy tay tôi hớn hở:
- Con xem có thích cái giường này không? Bố mẹ mua cho hai đứa đấy.
- Ơ, sao con thấy mẹ bảo cái cũ vẫn dùng được ạ?
- Hôm qua, cô Lan hàng xóm bảo nhìn thấy 2 đứa đi vào nhà nghỉ. Nên… mẹ mua cái này cho hai đứa, ra ngoài tốn kém mà lại xa nhà, ai nhìn thấy không hay.
Mẹ chồng ghé sát tai nói nhỏ khiến tôi xấu hổ chẳng biết phải chui mặt đi đâu.
- Con… chúng con chỉ…
- Không phải ngượng, giường mới hay giường cũ đều được, miễn sao cho mẹ thằng cu con ạ.
Giờ đã là hơn một năm sau cái ngày ấy, tôi đang mang thai được 7 tháng. Thi thoảng về quê chơi cùng chồng, nhìn chiếc giường cũ được kê gọn trong góc phòng mà tôi lại ôm anh cười như được mùa. Nhưng cũng vì có cái đêm tân hôn trong nhà nghỉ ấy tôi mới biết không phải bà mẹ chồng nào cũng đáo để, khó tính. Lúc đầu, cứ tưởng lấy chồng nghèo là sẽ khổ, giờ thì tôi mới thấy quyết định của mình không hề sai. Có người chồng thương yêu vợ con, bố mẹ chồng tâm lý, tốt tính nên cuộc sống của tôi lúc nào cũng vui vẻ, hạnh phúc.
Theo WTT
Đêm tân hôn, vợ nhất quyết không cho động vào người chỉ vì tôi không có thứ đó
Tôi năm nay 30 tuổi, tôi mới cưới vợ được vài hôm. Vợ tôi kém tôi 4 tuổi, hiện đang làm nhân viên hành chính.
Trước đó, tôi và Lan ở cùng một xóm trọ nên thỉnh thoảng có trò chuyện qua lại. Nhưng hồi đầu thì không yêu vì Lan có khá nhiều người theo đuổi. Cô ấy cũng thuộc kiểu con gái hiện đại lại xinh đẹp. Sau một lần Lan bị ốm, bạn phòng Lan về quê. Tôi đã chăm sóc Lan nên từ sau đó, 2 đứa nói chuyện nhiều hơn. 3 tháng sau chúng tôi thành một cặp và đám cưới cũng diễn ra cách đó không lâu.
Trước khi đưa Lan về ra mắt, tôi cũng nói rõ hoàn cảnh nhà mình với em. Bố tôi mất sớm vì bệnh hiểm nghèo, mẹ tôi không đi bước nữa mà một mình nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành. Mẹ tôi là người phụ nữ tảo tần, nhân hậu, suốt đời hy sinh cho tôi, chỉ mong những điều tốt nhất đến với tôi. Tôi rất thương và biết ơn mẹ. Tôi dự định làm thêm vài năm ở thành phố, sau khi tích cóp đủ tiền sẽ đón mẹ ra ngoài này sống chung với vợ chồng tôi.
Nhưng Lan làm tôi vô cùng thất vọng. Mặc dù lúc ra mắt cô ấy vồn vã với mẹ tôi nhưng khi trở lại thành phố cô ấy nói "em sẽ không bao giờ ở chung với mẹ anh đâu, mẹ quê mùa không hợp với em".
Lúc đó tôi chỉ nghĩ, cô ấy còn trẻ người non dạ, suy nghĩ chưa trưởng thành nên mới nói như vậy. Tôi đã dỗ dành, giảng giải rất nhiều để cô ấy hiểu. Sau khi nghe tôi nói chuyện nhiều hơn về mẹ, cùng nhiều lần tiếp xúc với mẹ, cuối cùng cô ấy cũng đồng ý theo tôi về làm vợ. Đám cưới của tôi được tổ chức khá đơn giản.
Mặc dù yêu nhau một thời gian nhưng Lan khá kín kẽ. Cô ấy không cho tôi vượt quá giới hạn và muốn nói dành đến đêm tân hôn. Và cuối cùng thì cái đêm tôi mong chờ nhất cũng đến. Màn dạo đầu diễn ra khá suôn sẻ, chúng tôi đắm mình trong những nụ hôn nồng nàn. Khi tôi vừa kéo chiếc áo ngoài của cô ấy xuống thì Phương bỗng ngăn tay tôi lại. "Nếu anh muốn có được em, anh phải hứa với em 2 điều", vợ tôi nói.
"Điều gì nào? Em muốn điều gì anh cũng sẽ hứa với em cả", tôi cao hứng.
"Thứ nhất, anh và em sẽ chưa đăng ký kết hôn vội, đợi sống với nhau 1-2 năm mới đăng ký kết hôn là vừa. Hiện giờ rất nhiều cặp đăng ký kết hôn rồi, về sống không hợp nhau lại ly hôn, em thấy thủ tục ly hôn rất phức tạp, mất thời gian.
"Thứ hai, chúng ta sẽ đi làm ở thành phố, mỗi tháng gửi thêm 1,2 triệu cho mẹ sinh hoạt chứ em không muốn sống chung với mẹ anh. Mẹ anh tuổi đã cao, lại ở quê nhiều năm nên tính tình rất cổ hủ, bảo thủ. Em không quen"
Nghe 2 điều kiện của vợ, tôi đang hừng hực khí thế bỗng cụt hết cả hứng. Không hiểu sao cô ấy có thể lấy chuyện gần gũi trong đêm tân hôn để làm phần thưởng cho những yêu cầu vô lý đùng đùng của mình như vậy.
Tôi gắt luôn với Lan nhưng đổi lại, cô ấy lại giận dỗi và bỏ ra ngoài ngủ. Mấy hôm nay, tôi với vợ không nói chuyện với nhau câu nào mà chỉ cố gắng cười nói khi ăn cơm cùng mẹ. Tôi đang rất giận vợ. Chuyện tân hôn cũng chưa được diễn ra. Tôi có cảm giác như cô ấy sống quá thoáng, thực sự bất lực với người vợ đỏng đảnh này.
Theo Phunutoday
Sau đêm tân hôn, mẹ chồng vội chuyển cho con dâu 500 triệu rồi khẽ bảo: 'Nhớ giữ bí mật chuyện này, đừng để chồng con biết' Đám cưới của Thanh và Đức sắp diễn ra. Hai người quyết định sẽ làm đám cưới ở Hà Nội trước, sau đó 2 ngày mới về quê nhà cô dâu làm vài mâm cơm canh cúng các cụ. Mẹ Thanh vội kéo cô ra một góc nhà rồi nói như sắp khóc: - Con ơi, con nghe mẹ. Hai đứa không lấy...