Mong tình cảm dành cho anh chỉ như cơn gió
Thực chất anh chỉ xem em là bạn, một đứa em gái nhiều chuyện lắm lời hay soi mói đời tư của anh. Em vui vì được anh tin tưởng, nhưng lại thấy buồn buồn vu vơ, và đôi lúc cũng hờn trách anh vô cớ.
Ảnh minh họa
Tình yêu là gì vậy nhỉ? Đến giờ phút này em vẫn chưa thật sự biết thế nào là yêu. Yêu có phải là nhớ nhung một ai đó, nghĩ về người đó mọi lúc mọi nơi, muốn gặp và nói chuyện với người đó thật nhiều không? Em từng mến, có cảm tình và thích rất nhiều người, thế nhưng biết đó chỉ là những cái rung động nhất thời, chỉ là ấn tượng ban đầu khi lần đầu gặp gỡ. Thời gian dần dần sẽ xóa nhòa tất cả, mình sẽ hiểu con người thật của người ta, xác định được tình cảm, rằng đó chưa phải là yêu.
Từng có nhiều người ngỏ lời, em từ chối vì chỉ xem họ như bạn bè. Một khi đã là bạn bè thì chuyển sang giai đoạn yêu thương sẽ khó lắm bởi em sợ mất đi người bạn tốt. Thời gian cứ thế trôi qua, em tự thấy mình nên trau dồi kiến thức, cố gắng học tập trước đã rồi hẳn tính đến chuyện yêu đương. Em yêu thích tự do, không muốn phải bị ràng buộc bởi ai đó, từ nhỏ đã rất thích có cuộc sống độc lập. Lớn lên em hâm mộ những nữ doanh nhân trẻ, các cô gái sống có bản lĩnh và thành đạt.
Với quan điểm có sự nghiệp trước, đi làm kiếm tiền, đi du lịch một mình, tận hưởng cuộc sống độc thân bay nhảy và nổi loạn của một cô gái, không cần vội vã kết hôn, đến gần 30 hãy yêu và lập gia đình luôn chứ không phải là tình yêu gà bông dễ đến lại dễ đi. Chứng kiến bao cuộc tình tan vỡ khiến em khó mở lòng mình với ai đó. Đã có lúc em sợ yêu đến kỳ lạ, em từng muốn hẹn hò cùng một chàng trai khi bạn ấy ngỏ lời tán tỉnh, nhưng rồi suy nghĩ rất nhiều và quyết định từ chối, thậm chí tránh né một thời gian dài. Đến giờ các bạn của em đa phần đều đã có bạn trai, một vài đứa đã kết hôn. Riêng em vẫn cứ trung thành với chủ nghĩa độc thân, nhiều lúc cũng thấy cô đơn và ao ước được ai đó đưa đón như chúng bạn.
Video đang HOT
Có một người anh mới quen tán tỉnh, em đồng ý hẹn hò cùng anh, chỉ được vài buổi hẹn bắt đầu thấy chán, mặc dù anh rất tình cảm, có vẻ thật lòng. Em thấy không nên kéo dài mối quan hệ này vì càng kéo dài càng thêm mệt mỏi, tổn thương. Em quyết định nói rõ với anh ấy và mong muốn vẫn xem nhau là bạn bè. Sau lần đó, em tự thấy mình thật tàn nhẫn, ghét bản thân lắm. Em thấy mình thật đáng sợ, ghét những kẻ lừa tình, phụ bạc… vậy mà lại nằm trong số đó. Em tự nhủ thầm không nên yêu đương gì nữa, cứ tiếp tục cuộc sống độc thân vui tính này là tốt nhất.
Rồi em gặp anh, một người khiến em thầm ngưỡng mộ. Em nghĩ về anh thật nhiều, nhớ anh cũng nhiều, vui buồn theo anh, tâm trạng em dường như không còn là của em nữa rồi, nó bị anh ảnh hưởng. Em thích anh đến điên cuồng, nghĩ về một ngày nào đó anh thốt lên lời yêu, chắc chắn em sẽ gật đầu không ngần ngại và chạy đến ôm anh thật chặt, em sẽ khóc thật to vì vui sướng. Nhưng em lại sợ đó chỉ là tình cảm nhất thời, phải chăng em đang ngộ nhận giữa tình yêu và sự ngưỡng mộ? Em từng suy nghĩ nếu mình yêu nhau thì sao?
Lý trí nói em và anh không hợp nhau, em trẻ con, thích tự do và nổi loạn; anh sâu sắc, hơi gia trưởng và thích mẫu con gái có suy nghĩ chuẩn mực, biết lo cho gia đình. Anh người miền Trung còn em là con gái miền Tây, tôn giáo cũng khác…, nói chung mình không hợp, em cũng không có ý định sẽ thay đổi cách sống và sở thích vì anh, còn anh cái tôi quá lớn chắc cũng không nhường nhịn em đâu. Thế mà sao em lại nhớ, hy vọng?
Em hy vọng nhưng lại rất sợ, nếu một ngày nào đó anh nói yêu em thì sao? Em có thể dùng lý trí mà đánh đổi không? Tất cả những điều đó chỉ là do em tự tưởng tượng ra mà thôi. Thực chất anh chỉ xem em là bạn, một đứa em gái nhiều chuyện lắm lời hay soi mói đời tư của anh. Em hay bắt anh kể chuyện tình yêu của anh và chị. Em vui vì được anh tin tưởng, nhưng lại thấy buồn buồn vu vơ, và đôi lúc cũng hờn trách anh vô cớ.
Em không biết thứ tình cảm dành cho anh là gì nữa. Em đang yêu anh chăng? Em mong tình cảm dành cho anh chỉ thoáng qua như cơn gió, như những thứ tình cảm chưa kịp đặt tên đã bị phai mờ theo năm tháng, như những người em từng thích thật nhiều rồi dần dần quên không còn nhớ đến. Em phải đợi bao lâu mới dung hòa cảm xúc về anh được đây?
Theo VNE
Anh chỉ là cơn gió
Anh sẽ lại chỉ là một cơn gió, một cơn gió lạnh giá làm trái tim em thêm buốt nhức...
Cơn gió đến rồi lại đi, nhưng cơn gió đã làm em thêm lạnh! Lạnh lắm đúng không em, anh biết nhưng anh sẽ không dám nói rằng "Đưa tay đây cho anh, anh ủ ấm cho", không em ạ, anh sẽ không nói thế nữa. Gió lại lạnh...
Anh chỉ là một cơn gió, một cơn gió làm tóc em thêm rối, làm lòng em hoang mang, làm suy nghĩ của em bị đảo lộn. Thật thế hả em? Anh chỉ muốn mang ấm áp đến cho em, anh lại nhầm, vì anh đã làm trái tim ấy thêm đau mà thôi.
Anh chỉ là một cơn gió, một cơn gió đến từ nơi xa lắm, một nơi mà em không hề biết, một nơi toàn giận hờn, trách móc và nghi ngờ. Gió nhẹ lắm, gió đi qua nhưng cũng chỉ làm những cánh hoa run lên trong lạnh giá, gió đi qua nhưng có lẽ chẳng bao giờ để lại ấn tượng gì với hoa phải không em. Gió vẫn thế, vẫn là như thế vẫn nhẹ nhàng nhưng rồi hoa cũng sẽ quên gió như cái cách mà gió đến bên hoa em nhỉ.
Anh sẽ lại là cơn gió, một cơn gió biết chờ đợi em... (Ảnh minh họa)
Anh sẽ lại chỉ là một cơn gió, nếu đó là cơn gió đến từ thiên đường thì vì cơn gió ấy đến với một thiên thần- là em đó. Anh đã từng là thiên thần trong em. Có lẽ giờ anh cũng không dám cầu xin điều gì nữa, anh không còn là thiên thần của em nữa rồi, không còn là một cơn gió đến từ thiên đường nữa... chỉ là gió mà thôi.
Anh sẽ lại là một cơn gió, một cơn gió hay hờn ghen, hay nói dối, và yếu đuối mỗi khi đứng trước em. Một cơn gió chỉ biết khóc thật to mỗi khi thấy buồn, chỉ biết nhớ về một người ở xa lắm. Một người ở tận phía bên kia của giấc mơ cơ.
Và anh sẽ lại là cơn gió, một cơn gió biết chờ đợi, chờ đợi em- một người ở xa anh quá, em đã xa khỏi trái tim anh mất rồi. Anh đã mất em, mất thật rồi em ạ, nhưng anh vẫn sẽ chờ. Ngày em về anh sẽ lại là cơn gió. Cơn gió của những ngày đầu yêu thương như trong tấm trí của anh vậy em à.
Anh sẽ lại là cơn gió. Chỉ là một cơn gió thôi em nhé!
Nhớ và yêu em....!
Theo VNE
Nắng cuối chiều "Anh có dẹp ngay đi không? Ngót nghét đời người, gần xuống lỗ còn rửng mỡ", tiếng rít qua kẽ răng sắc lạnh khiến gã rúm ró như một kẻ ăn trộm bị bắt quả tang. Bao mĩ từ, bao nhiêu cảm xúc trôi tuột, dòng tin đang nhắn dở cũng mất luôn cả hứng. Cái giống đàn bà là thế, phải lúc...