Mong một lần được ôm lấy chị!
Dù sau này em có yêu hay làm vợ một người khác và người đó có yêu em nhiều như thế nào đi nữa, cũng không thể bằng cảm giác hạnh phúc bên chị!
Có những lúc bất chợt nhớ đến những kỷ niệm đã qua, em nhớ chị nhiều lắm! Em không biết làm sao để quen với những ngày tháng không có chị bên cạnh.
Từ khi chị ra đi, em đau khổ và hụt hẫng vô cùng! Rượu không làm em quên được chị mà còn khiến em nhớ chị da diết… Em biết, trong mắt mọi người, em là một cô bé dễ thương, hiền lành và có rất nhiều chàng trai có ý nhưng em khước từ tất cả vì hạnh phúc của em là khi có chị bên cạnh.
Nhưng chúng ta không thể ở bên nhau, em biết rất rõ điều đó! Em biết chị muốn sống thực là chính mình nhưng em thì không thể… Em không thể hi sinh tất cả vì chị và chị đã hiểu cho em về điều đó nên chị chọn cách ra đi…
Đôi lúc em cảm thấy hối hận khi đã không giữ được trái tim chị. Giờ đây, chị đã có người yêu mới, còn em lại rất đa.u đớ.n và cô đơn… Em không muốn nói ra những lời này để dậy lên những đau buồn vẫn còn lại trong trái tim chị… nhưng em không thể quên được những gì đã có giữa hai chúng ta.
Cuộc sống thật bất công khi để chị xuất hiện và rời xa em như vậy! Và em biết, dù điều đó là tốt cho tương lai của em nhưng mãi mãi em vẫn mất đi một thứ mà em yêu quý nhất, đó là chị.
Dù sau này em có yêu hay làm vợ một người khác, người đó có yêu em nhiều như thế nào đi nữa, cũng không thể bằng cảm giác hạnh phúc bên chị. Sự che chở, yêu thương và chăm lo của chị dành cho em cũng không ai có thể sánh được… Em cũng hiểu rằng, trong thời gian qua em đã không tốt với người mình yêu, luôn đem lại muộn phiền và thường cáu gắt với chị nhưng chị à, chị hãy tha thứ cho những lỗi lầm của em nhé!
Giờ đây, mặc dù trái tim em đau vụn vỡ… nhưng chỉ cần chị vui và sống hạnh phúc như thế, em cũng an tâm và cảm thấy được an ủi nhiều lắm!
Video đang HOT
Giờ đây, chị đã có người yêu mới, còn em lại rất đa.u đớ.n và cô đơn…(Ảnh minh họa)
Hôm nay là tròn một tháng chúng mình không gặp nhau và cũng là sinh nhật chị… em cảm thấy rất nhớ chị! Nhiều lúc, em ước mình có phép thuật tàng hình để bay đến bên cạnh chị, ngắm nhìn chị chứ không phải cứ nhìn ảnh của chị hằng ngày như thế! Em rất muốn biết bây giờ chị sống ra sao? Có vui lắm không? Có khi nào bất chợt chị nhớ tới em không?
Sẽ rất khó để em yêu một người khác. Em có thể yêu cả đàn ông và cả phụ nữ nhưng người mà em yêu lại là một người con gái giống như mình. Chị có biết là khi nỗi buồn không biết chia sẻ cùng ai thì em sẽ bị stress nặng nề lắm không? Em thực sự chán nản và chỉ muốn làm một cái gì đó để thấy mình nhẹ nhõm hơn. Em cũng không thể uống rượu hoài vì em không muốn bị nghiệ.n ngập và chìm đắm trong phiền muộn nữa…
Lúc trước, chỉ cần một tuần không gặp chị là em không chịu nổi. Bây giờ một tin nhắn em cũng không thể… chứ nói gì đến một cuộc điện thoại, phải không chị? Dù chị đã thay đổi thật nhiều nhưng em cũng không trách cứ gì chị đâu… Chị ra đi chọn con đường riêng cho mình thì em cũng không níu kéo và luôn chúc chị hạnh phúc.
Đôi khi, em vẫn cho phép mình nhớ đến chị, nhớ đến kỷ niệm yêu thương ngày còn bên chị. Đến lúc nào đó, thật sự em đã quên chị thì em sẽ bắt đầu một tình yêu mới…
Chỉ mong chị luôn coi em là một người em gái như lần đầu tiên chúng ra gặp mặt.
Chỉ mong chị luôn mỉm cười và nói chuyện thoải mái với em dù biết tim em đang đau nhói.
Chỉ mong một lần được ôm lấy chị như thế cũng đủ cho em vơi đi bớt những buồn phiền trong lòng.
Dù không được như thế, cũng chỉ mong trên hai con đường chúng ta đang đi, hạnh phúc sẽ mỉm cười với chị.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Oái oăm con gái "phải lòng" cha đẻ
Người ấy đã có vợ và 2 con, nhưng dù đã cố gắng nhiều lần, con bé vẫn không thể quên được người đàn ông ấy.
Tôi sinh ra nơi miền biển đầy nắng và gió. Tuổ.i thơ của tôi cơ cực, 18 tuổ.i đã phải đi làm người giúp việc cho một gia đình giàu có ngoài Hà Nội. Vì chăm chỉ và tháo vát nên được cả gia đình quý mến, nhất là cậu cả tên Khoa. Cậu Khoa mới 15 tuổ.i nhưng lúc nào cũng coi tôi như một người bạn. 2 năm sau, khi tôi vừa tròn 20 tuổ.i, thì Khoa đã 17 tuổ.i, sự gần gũi giữa hai chị em đã khiến cho tôi cảm thấy thổn thức vì được Khoa quan tâm.
Thỉnh thoảng, Khoa lén giấu bố mẹ gửi cho tôi chiếc cặp tóc hay một chiếc khăn mùi xoa. Và rồi... tôi yêu Khoa lúc nào không biết. Thế rồi, chuyện gì đến cũng đến, tình cảm và sự gần gũi đã khiến tôi và Khoa không thể kìm chế được cảm xúc của mình. Trong một đêm mưa gió, Khoa không may bị trẹo chân và chạy xuống phòng tôi để xin ít dầu gió... Ngay trong đêm định mệnh đó, tôi đã trao đời con gái cho Khoa trong sự lo lắng, đa.u đớ.n và hạnh phúc vỡ òa.
Tôi có thai, gia đình Khoa không chấp nhận được một người con gái hư hỏng như tôi nên đã đuổi tôi về quê. Giữa lúc đớ.n đa.u, tủi hổ ấy, Khoa lại không dám đứng ra bảo vệ tôi, không dám nói rằng đó là con của Khoa. Xấu hổ, tủi cực, đa.u đớ.n, tôi không dám trở về quê mà bắt xe vào Sài Gòn lập thân với số tiề.n ít ỏi mà nhà chủ trả nốt cho tôi.
Một mình tôi bươn chải với gánh hàng rong, tự mang thai và tự nuôi con một mình. Cô con gái xinh xắn và đáng yêu đã giúp tôi mạnh mẽ hơn bao giờ hết, tôi đã vượt qua mọi khó khăn và sự dè bỉu của mọi người để nuôi con học hành tử tế.
Bỗng dưng những cơn đau dội lên làm tôi nghẹn thở... (Ảnh minh họa)
Ngày tôi 40 tuổ.i cũng là ngày con gái tôi bước vào tuổ.i 19, cô bé xinh đẹp và giống mẹ như đúc. Tự hào và bảo vệ con mình bằng tình yêu thương vô hạn của người mẹ, tôi hy sinh mọi thứ, thậm chí tôi bị những cơn đau ngực hàn.h h.ạ hàng đêm mà không một lời kêu ca chỉ để con yên tâm học hành cho tốt.
Một ngày, bằng cảm giác của người mẹ, tôi biết con đã yêu, ánh mắt lấp lánh và đầy hạnh phúc của con đã không giấu được một người mẹ yêu con. Con gái tôi bắt đầu thủ thỉ cho tôi nghe về người đàn ông nó yêu. Đó là người "chỉ kém mẹ 3 tuổ.i thôi", "là người ở tận ngoài Hà Nội", "người đã có gia đình"... Nói đến đây, con gái tôi khóc nức nở. Nó bảo rằng người ấy đã có vợ và 2 con, nhưng dù đã cố gắng nhiều lần, con bé vẫn không thể quên được người đàn ông ấy.
Tôi lặng người nhắc nhở con mình phải cẩn thận trong tình cảm, nhất là việc đôi khi có thể xảy ra những quan hệ gần gũi. Nói như thế nhưng trong lòng tôi luôn có linh cảm xấu về tình cảm của con mình. Chuyện của con bé khiến tôi nhớ lại chuyện buồn năm xưa. Suốt 20 năm qua, tôi đã giấu kín con bé. Con bé biết mẹ buồn nên nó cũng không dám hỏi tôi...
Tôi nói với con hẹn gặp người đàn ông kia để tôi muốn biết họ như thế nào, hứa với con gái là tôi sẽ không làm gì ảnh hưởng đến con, con bé đồng ý.
Bước vào quán cà phê, nhận ra con đang ngồi với người đàn ông đó, anh ta quay lưng về phía tôi, còn con gái ngồi đối diện với anh ta, ánh mắt hoang dại của con, tự dưng tôi nhận ra mình đã từng có đôi mắt như thế khi nhìn Khoa cách đây 20 năm về trước, rằng con gái tôi không thể quên người đàn ông đó như 20 năm nay tôi không thể quên Khoa.
Tôi quyết định nhẹ nhàng đến bên con, người đàn ông đó xoay người lại. Trời ơi! Đó là Khoa, người đàn ông đã làm tan nát trái tim tôi, và đến bây giờ lại là con gái của tôi! Đa.u đớ.n, tan nát và gục ngã. Tôi không biết rằng tại sao mọi việc lại có thể oái oăm đến thế! Bỗng dưng những cơn đau dội lên làm tôi nghẹn thở...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Làm thế nào để quên được anh ấy? Anh bảo em đừng liên lạc vì anh đã có bạn gái mới. Em phải làm sao bây giờ? Thời gian gần đây em cảm thấy rất buồn và hụt hẫng nhiều lắm nên em thường lang thang trên mạng và tình cờ vào Eva và đọc được những tâm sự của các bạn gái trong mục Tình yêu giới tính có cùng...