Mong lại được có anh
Chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ ngồi đây và viết những dòng này. Chẳng biết tôi là một con người quái đảng hay tâm thần không được ổn định? 24 t.uổi không gọi là già nhưng cũng đủ để hiểu được cái gì nên và không nên làm. Niềm mơ ước lớn nhất của tôi là một gia đình với người chồng, người cha mẫu mực, biết thương yêu và tôn trọng.
Trước khi gặp anh, tôi đã có hai cuộc tình, thiết nghĩ mọi cung bậc của cảm xúc đều đã trải qua nhưng không phải vậy… Anh đến với tôi không xuất phát từ tình yêu mà chỉ là đùa giỡn. Tôi biết điều đó, tôi không cho phép bản thân mình gặp gỡ những người như anh hay bất cứ người đàn ông nào khác ngoài bạn trai tôi. Lần đầu gặp, tôi chẳng nghĩ anh sẽ là người để lại trong tôi nhiều rối bời như thế. Mẹ và đứa bạn thân duy nhất là những người khuyên tôi nên chấp nhận đi gặp anh và kết bạn. Tôi không tiếc cho quyết định đó vì khoảng thời gian có anh bên cạnh, tôi đã vui rất nhiều, đã có những cảm xúc mà trước đây chưa bao giờ có, chưa một người đàn ông nào mang lại cho tôi. Những cảm xúc mà tôi hằng mong ước, được yêu thương và được che chở.
Thời gian bên anh, tôi biết trong anh luôn tồn tại một hình bóng. Những câu nói, cử chỉ anh dành cho tôi là những gì anh muốn nói, muốn dành cho người đó. Tôi không hoàn thiện như người anh yêu nhưng tôi biết anh đang cố xem tôi như chị. Rồi một ngày cuối tuần, ba chúng tôi gặp nhau. Tôi đồng ý cuộc gặp mặt đó vì thật lòng tôi muốn biết chị có còn tình cảm với anh nữa không? Thật lòng tôi muốn sẽ mang chị về cho anh vì nếu không có chị, anh sẽ hối hận cả cuộc đời. Rồi tôi đã làm được, anh và chị đã trở lại với nhau, những khúc mắc trước kia có lẽ phần nào được tháo gỡ. Đúng ra tôi nên vui cho họ và cũng nên vui cho mình vì ít ra đã làm được một việc tốt. Đây là một cơ hội cho cả ba chúng tôi nếu họ thật sự dành cho nhau, tôi đi cũng không có gì đáng tiếc vì tôi không chấp nhận người mình yêu thương lại luôn cất giữ một hình bóng khác. Nếu họ thật sự là của nhau, tôi đã làm được điều mà không phải ai cũng làm được, là hy sinh tình cảm của mình!
Giờ đây, lòng tôi rối bời, tôi vẫn biết mình nên sống lặng và để thời gian trả lời những câu hỏi trong tôi nhưng thật sự tôi sợ mình rơi vào bế tắc. Anh đến mang lại nhiều niềm vui, anh đi để lại trong tôi bao nhiêu là suy nghĩ. Tôi thật sự yêu anh hay do tôi tưởng vậy?Thật lòng, hiện tại tôi chỉ mong lại được có anh, không vì lòng hiếu thắng hay sự ích kỷ mà có lẽ vì tôi không thể sống thiếu anh, người tôi yêu và tôn trọng.
Theo Ngôi Sao
Vẫn phải bước tiếp trên lối đi không có anh
Những bận rộn của cuộc sống đã lấy đi những khoảnh khắc mà trước đây anh đã dành cho em. Không còn những dòng tin nhắn, những lời quan tâm, những cuộc nói chuyện hàng giờ đồng hồ anh đã dành cho em...em cảm nhận đã có lúc trong lòng anh từng có em.
Những ký ức về anh đã in sâu trong trái tim. Có đôi lúc em tưởng như em - anh đã trở thành hai con người xa lạ. Đã không còn dành cho nhau những điều tốt đẹp nhất nữa. Có bao giờ anh nghĩ vì sao em lại hay trách hay hờn giận anh không?. Nếu những tình cảm anh dành cho em đủ để tôi cảm nhận được anh đã dành cho em những yêu thương thật sự thì em sẽ không bao giờ có những lời trách móc hay hờn giận gì anh đâu. Em cũng hiểu khi yêu một người không chỉ đơn giản là yêu mà phải biết chịu đựng, thứ tha và chấp nhận sự thật sẽ mang lại kết quả tốt đẹp hơn khi cứ cố gắng thay đổi nó. Em tự nhủ lòng phải mạnh mẽ và giữ cho mình sự thanh thản. Vậy mà khi nỗi nhớ nhe nhóm lên thì những giọt nước mắt, những nỗi nhớ đã làm tan biến cái vỏ bọc mạnh mẽ của chính em.
Em đang ngộ nhận hay đó là những điều em không dám đối mặt, những lúc em muốn buông tay thì trong lòng em những miền nhớ thương anh lại ùa về, nó khơi lại những tình cảm, những hạnh phúc của em - anh. Em chỉ có thể dành cho người em yêu bằng tất cả chân tình, trong khi anh lại là lãng tử đa tình, trái tim anh yếu mềm dễ bị bóp nát, tình yêu trong anh dường như không còn quan trọng, tình yêu có đến rồi ra đi anh không níu kéo, không bận lòng. Những đắng cay, đau khổ, hạnh phúc trong tình yêu anh đã từng nếm trải và ít nhất một lần anh đã cảm nhận trọn vẹn. Còn khát khao, còn mong chờ những tháng ngày hạnh phúc ở nửa cuộc đời còn lại anh cũng chẳng muốn nghĩ đến. Anh thì như thế....em vẫn phải bước tiếp trên con đường đời, nơi cuối đường ấy có anh đứng chờ em hay không em cũng chẳng biết, em chỉ biết mình phải bước tiếp, xung quanh em còn gia đình, bạn bè. Em yếu đuối, giông bão sẽ làm em té ngã, em cần một bờ vai để tựa......và em thật sự cần anh.
Theo Ngôi Sao
Cho người xưa yêu dấu Đã ba năm rồi, em chưa gặp lại anh lần nào kể từ ngày li biệt. Gió đông đã về, em chợt thấy nhớ anh vô cùng. Dẫu biết rằng, đường đời mình đi sẽ chẳng chung đường, nhưng trong tim em vẫn mãi nhớ đến anh. Mối tình đầu của em. Ngày đầu tiên mình gặp nhau, em rất thích nụ cười...