Mong gặp được người đàn ông bản lĩnh, có tấm lòng nhân đạo
Tôi 25 tuổi, đang là nhân viên văn phòng, làm việc tại TP HCM. Tôi là một cô gái trẻ trung, năng động, thích đi du lịch, cầu tiến trong công việc.
Đôi khi bên trong cũng rất yếu mềm và có những vết thương lòng trong quá khứ. Mọi người thường nhận xét tôi là người thẳng thắn, hài hước, sống tình cảm và nồng hậu.
Từ trước đến giờ, bận rộn cho việc học tập, thi cử, công việc nên tôi vẫn chưa tìm được một nửa của mình và có một tình yêu đích thực đúng nghĩa. Thật sự tôi nghĩ, cái duyên tự khắc có an bài, nhưng có phận với nhau hay không là do người tạo.
Tôi tự nhận thấy mình là một người khó tính trong tình cảm, rất mong người đồng hành sẽ không phải ngày một ngày hai, mà là mối lương duyên lâu dài, một người bạn trăm năm, cùng nhau xây dựng gia đình.
Video đang HOT
Tôi mong muốn một nửa của mình sẽ là người đàn ông thông minh, suy nghĩ trưởng thành, chín chắn, có ý chí, bản lĩnh để có thể làm chỗ dựa cho vợ con. Tôi rất thích những bạn hiền lành, có quan điểm sống tích cực, tình nghĩa, biết yêu thương gia đình và có tấm lòng nhân đạo với những người yếu thế trong xã hội.
Tôi rất hy vọng thông qua mục Hẹn hò sẽ có duyên tìm được một nửa của mình. Cầu chúc mọi sự bình an đến với tất cả mọi người.
Theo VNE
Bạn trai 7 năm đòi chia tay chỉ vì tôi làm ra nhiều tiền hơn
Em làm ra nhiều tiền, như thế anh nhục lắm. Hoặc là em nghỉ việc, hoặc là mình chia tay
Cuối cùng thì cuộc tình 7 năm của tôi cũng tan vỡ. Đi đâu ai cũng hỏi khiến tôi khổ tâm vô cùng. Mọi người nghi ngờ đủ mọi lí do. Người thì bảo có khi tôi bị "đá", người lại đoán vì tôi giờ đi làm có nhiều tiền, chê bạn trai, rồi cặp kè với người nọ người kia... nên mới dẫn tới chia tay. Còn tôi chỉ biết im lặng. Với tôi, phải dừng lại cuộc tình này đã là một sự đau đớn và quá nhiều tổn thương rồi. Tôi không muốn mọi người lại tiếp tục bàn thêm về nó nữa.
Ở tuổi 28, tôi lại bắt đầu một hành trình mới. Tôi hoang mang lắm. Nhìn bố mẹ mong ngóng tôi sớm yên bề gia thất, tôi lại càng lo lắng và thương họ. Lẽ ra, ở tuổi này, tôi phải có một tổ ấm cho riêng mình, con cái đề huề rồi mới phải. Vậy mà giờ đây tôi lại bị bạn trai bỏ, lại một thân một mình và chẳng biết đến bao giờ mới có thể yêu thêm được nữa. Cuộc đời tôi rồi sẽ đi về đâu khi mà ai cũng biết tôi và anh là một cặp, giờ lại chia tay.
Tôi với anh yêu nhau lúc tôi vừa tròn 20 tuổi. Ngần ấy thời gian, hai đứa chúng tôi bên nhau. Chúng tôi cùng quê, cách nhau có vài km thôi. Sau khi đỗ Đại học, lên thành phố, chúng tôi mới bắt đầu yêu nhau. Bố mẹ chúng tôi ủng hộ hai đứa lắm, suốt ngày điện thoại lên động viên cố gắng học tập, lập nghiệp nơi thành phố cho đỡ khổ.
Cách đây khoảng 3 năm, là khi tôi và anh đều đã bắt đầu ra đi làm, tôi đã đề nghị anh cưới. Tuy nhiên, lúc đó anh bảo từ từ. Anh muốn chúng tôi cố gắng lao vào làm ăn, dành dụm tiện, mua lấy căn chung cư dù là trả góp cũng được. Anh muốn phải ổn định một chút về kinh tế thì mới kết hôn, sinh con, cho đỡ khổ. Tôi cũng đồng ý chờ đợi. Vì tôi tin tưởng anh.
Những năm sau đó, hai đứa tôi cố gắng làm việc. Công việc của anh cũng tàm tạm, của tôi cũng thế. Nhưng cứ như vậy thì khôn gbieets đến bao giờ mới dư giả một chút để mà mua nhà. Chính vì muốn đẩy nhanh việc đó nên tôi lao vào làm cật lực. Kết quả, sau 2 năm cố gắng, tôi được cất nhắc lên vị trí trưởng phòng - một tin quá vui mừng với tôi.
Ở vị trí đó, tất nhiên tôi có thu nhập cao hơn hẳn. Còn chưa kịp vui mừng với suy nghĩ sẽ dành dụm được tiền, giúp đỡ bạn trai mình, tích cóp mua lấy cái nhà rồi hai đứa cưới nhau, thì sau 4 tháng, anh đòi chia tay tôi chỉ vì lí do này.
Hôm đó, anh gọi điện cho tôi hẹn gặp. Linh tính đã khiến tôi cảm thấy có gì đó hơi bất thường. Buổi tối, tôi đi gặp anh. Anh đòi chia tay. Tôi gặng hỏi mãi anh mới chịu nói lí do là vì... "Bây giờ em có chức tước, lắm tiền, anh không quen được cảnh vợ sẽ hơn mình. Quan điểm của anh là vậy. Đàn bà thì phải ở phía sau chồng. Em kiếm được nhiều tiền thế, anh không muốn thua kém vợ. Hoặc là em nghỉ việc, hoặc là mình chia tay".
Tôi thật không tin nổi cái lí do kì quặc đó. Anh là thanh niên thời đại mới rồi mà còn nặng nề cái tư tưởng như vậy. Nhưng anh khăng khăng làm thế và không thay đổi. Cuối cùng, tôi quyết định chia tay dù tôi cũng rất sợ và lo cho tương lai của mình. Tôi không còn trẻ nữa, lại chia tay ở thời điểm này sẽ nhiều cái dang dở. Nhưng tôi làm gì còn lựa chọn, tôi không thể nào bỏ công việc mà tôi phải phấn đấu mãi mới có được. Quan trọng hơn cả là, một người đàn ông ích kỉ như vậy, không bao giờ muốn vợ hơn mình thì làm sao có thể chung sống cả đời?
Theo 2sao
Bàng hoàng phát hiện chồng sắp cưới lưu ảnh bạn thân mặc đồ mát mẻ để... ngắm cho đỡ nhớ Mở to ra, tôi lặng người đi khi nhìn thấy người đó là... bạn thân của mình. Sau 1 tuần đóng cửa khóc trong phòng một mình, tôi vẫn không thể nào tìm ra hướng giải quyết cho cuộc tình này. Mặc cho mẹ hỏi lí do vì sao, tôi chỉ biết khóc. Người đàn ông đó, giờ tôi có nên cưới nữa...