Mong em hãy quay về!
Tôi tưởng rằng những bù đắp của tôi dành cho em có thể làm cho em hạnh phúc nhưng mọi thứ lại không như những gì tôi mong muốn…
Tôi sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo ở Long An. Là gia đình nghèo lại đông anh em nên ngay từ nhỏ tôi đã phải làm rất nhiều việc để lo toan cho gia đình.
Năm 22 tuổi tôi đi nghĩa vụ quân sự. Lúc đầu khi mới bước chân vào môi trường quân sự, tôi cũng gặp phải không ít khó khăn nhưng tôi đã cố gắng vượt qua tất cả để hoàn thành nghĩa vụ của mình. Và sau khi hết thời hạn nghĩa vụ quân sự, tôi đã chủ động ở lại làm bộ đội chuyên nghiệp để phục vụ cho đất nước.
Cuộc đời tôi cũng chẳng có gì đổi thay nếu không gặp em. Và rồi vào một ngày đẹp trời của tháng 4 năm 2009, thông qua một người cùng xóm tôi đã quen Quỳnh. Lúc đó Quỳnh vẫn đang là sinh viên học ngành kế toán của một trường Đại học ở thành phố Hồ Chí Minh, còn tôi đang công tác ở Tây Ninh. Vì ở xa nên chúng tôi rất ít có cơ hội để gặp nhau. Tôi và em chỉ biết nhắn tin, gọi điện thoại cho nhau thay vì ở bên cạnh chăm sóc nhau. Rồi tình cảm của chúng tôi cứ thế lớn dần lên. Tôi đã yêu em bằng tất cả tấm chân tình, không toan tính, vụ lợi. Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên gặp em, chân tay tôi run lên và tim đập loạn xạ. Sau lần gặp đầu tiên đó, tôi và em đã cố gắng thu xếp thời gian để gặp em nhiều hơn.
Là bộ đôi nên tôi thường xuyên phải gác đêm. Vì yêu tôi nên em cũng không ngần ngại thức cả đêm để nhắn tin, gọi điện động viên tôi. Lúc đó tôi đã cảm động vô cùng.
Rồi thời gian cứ thế trôi đi, cũng đến lúc em tốt nghiệp ra trường và đi làm. Chúng tôi dự định sau khi em tìm được một công việc ổn định thì tổ chức đám cưới. Ngày mồng 4 tết năm 2011, tôi đã dẫn em về giới thiệu với gia đình và bố mẹ tôi cũng tỏ ra rất quý mến em.
Sau khi ra trường, em quyết định ở lại thành phố để tìm việc làm, còn tôi vẫn công tác ở Tây Ninh. Hai đứa ở quá xa nhau nên tôi biết em phải chịu rất nhiều thiệt thòi, vì thế nên tôi đã cố gắng bù đắp cho em thật nhiều…
Video đang HOT
Sẽ không có người con gái nào có thể thay thế em trong trái tim tôi! (Ảnh minh họa)
Tôi tưởng rằng những bù đắp của tôi dành cho em có thể làm cho em hạnh phúc nhưng mọi thứ lại không như những gì tôi mong muốn… Em muốn chia tay tôi với lý do “ Khoảng cách địa lý của hai người quá xa nên em đã không chịu nổi”. Và cho dù tôi có níu kéo thế nào thì em cũng không quay lại. Và rồi, em đã quyết định rời xa tôi… Nghe những lời em nói mà tim tôi đau thắt lại. Tôi đã dành cho em một tình yêu sâu đậm suốt 3 năm qua, vậy mà chỉ vì lý do khoảng cách địa lý đã làm em thay đổi và rừ bỏ tình yêu đó.
Đã nhiều đêm tôi không ngủ được vì nhớ em, nhớ những kỉ niệm đẹp đẽ ngày nào mà chúng tôi đã có khi còn ở bên nhau. Tôi còn nhớ như in cái nắm tay đầu tiên của tôi và em. Em nói rằng “ Anh sẽ không được theo ai đâu đó” nhưng làm sao tôi có thể theo một người khác mà không phải là em chứ? Cũng vì quá yêu em nên tôi đã gạt bỏ hết sĩ diện của một gã đàn ông để cầu xin em quay trở về nhưng mọi thứ chỉ chìm trong vô vọng…
Có những lúc tôi muốn tìm một người con gái khác để lấp vào chỗ trống đó nhưng tôi đã không làm được. Cũng chỉ vì tình cảm của tôi dành cho em quá lớn nên không ai có thể thay thế được em trong trái tim tôi.
Sau khi chia tay em được 3 tháng, tôi đã cố gắng xin chuyển công tác về thành phố nhưng đã qua muộn… Tôi gọi điện hẹn gặp em với hy vọng có thể níu kéo tình yêu đó nhưng em đều tránh mặt. Có những hôm tôi đứng đợi em cả buổi chỉ vì mong được gặp em nhưng em đã không tới. Dù vậy nhưng tôi cũng không giận em mà cảm thấy thương em nhiều hơn…
Khi tôi viết lên những dòng tâm sự này là lúc tôi cô đơn và đau khổ nhất. Với tôi, không gì đau đớn bằng nỗi đau mất em. Hy vọng những lời tâm sự chân thành của tôi sẽ khiến em thay đổi và quay về với tôi như ngày xưa ấy…
Ở nơi này tôi luôn chờ đợi em!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bức thư của một người yêu đơn phương
Ở một nơi không xa, em hãy luôn biết rằng có 1 người vẫn luôn hướng về em, mong chờ em hạnh phúc, và luôn sẵn sàng giúp đỡ em khi em cần.
Anh biết em cũng lâu rồi em nhỉ! Từ những ngày cấp 2 xa đó. Anh vẫn nhớ ngày anh bước chân vào lớp 8, em và anh đã đứng cùng hàng khi chờ phân lớp, lúc đó anh chả không có ấn tượng gì với em cả.
Vào năm học, không biết sao anh lại ngồi ngay trên em... Vô tình anh nhìn xuống thấy em đang cặm cụi ghi bài, ấn tượng đầu tiên trong anh về em là như thế đó. Nói thế nào về em nhỉ??? Em là một cô gái không cao, nước da bánh mật, thậm chí là có phần đen, và trán em cũng nhiều mụn, nhưng ở em toát lên cái duyên của con gái đến kì lạ... Dần dần, từ cái nhìn vô tình, anh dành càng nhiều thời gian hơn để ngắm em, tiếp xúc với em, cảm nhận cái đẹp trong tâm hồn em và tình cảm của anh dành cho em cũng lớn lên theo thời gian như thế.
2 năm cấp 2 học với em, đó có lẽ là khoảng thời gian mà anh cảm thấy thật sự vui vẻ, nhưng đó cũng là khoảng thời gian mà anh sa ngã. Anh đã làm những việc mà đến giờ nghĩ lại anh vẫn cảm thấy xấu hổ về bản thân. Anh cứ âm thầm, âm thầm dành tình cảm cho em, có lẽ em cũng cảm nhận được, nhưng em luôn giữ khoảng cách... Cái ngày anh biết em chính thức có bạn trai... Buồn... Anh buồn trong sự im lặng của trái tim. Tự nhủ lòng mình, trẻ con mà, tình cảm chỉ là thoáng qua. Nhưng việc ngày ngày học cùng em lại khiến tình cảm của anh ngày càng lớn. Thấy em viết thư nhiều với bạn trai, anh lo em sẽ xao lãng học hành, anh viết thư mong em chú tâm vào học hành. Và rồi em cũng hồi âm lại với lời cảm ơn, bức thư đó anh đã nâng niu biết bao nhiêu lâu để rồi anh lại đánh mất một cách đáng tiếc và anh lại buồn.
Cấp 3, anh và em học ở hai nơi cách xa nhau, anh bước vào 1 môi trường mới không có em. Những ngày đó, anh một chàng trai mới lớn, với tính háo thắng của mình, đã đi chinh phục những cô gái xinh đẹp trong trường. Cũng nhiều lần anh thành công, nhưng anh lại không hề cảm giác được vị ngọt của tình cảm, và cứ sau mỗi lần như vậy, hình bóng em lại hiện về trong tâm trí của anh. Từ lúc chia tay cấp 2 đến lúc gặp lại em tròn 485 ngày, anh vẫn nhớ ngày đó anh vui vẻ như thế nào, lại tự nhủ lòng mình sẽ chờ đợi em cho anh một cơ hội.
Em hãy luôn biết rằng có 1 người vẫn luôn hướng về em... (Ảnh minh họa)
Và rồi vào đại học, số phận lại run rủi cho anh và em học ở 2 trường gần nhau. Anh lại sống lên hi vọng về 1 cơ hội nào đó dành cho anh, có lẽ là rất nhỏ nhưng anh sẽ cố gắng. Nhưng anh không biết rằng người yêu em, người bạn trai từ cấp 2 của em, lại cũng học cùng trường anh, và 2 người lại càng có thời gian gần nhau hơn. Hi vọng nhỏ nhoi của anh đã sớm bị vụt tắt như vậy. Vào môi trường đại học mới mẻ, anh cũng đã đi tìm tình cảm ở một cô gái. Anh hi vọng rằng khi có tình cảm khác, hình bóng em trong trái tim anh sẽ nhạt phai. Nhưng tình cảm đó chưa phải là tình yêu, không như những gì anh dành cho em, và tình cảm đó cũng không kéo dài được lâu khi cô ấy là người đưa ra lời chia tay. Trải qua những thăng trầm trong chuyện tình cảm, anh đã có thể biết rằng anh yêu em nhiều lắm.
Hôm nay, một buổi tối không lấy gì làm vui vẻ của anh, thì nick chat em bừng sáng, em nhảy vào chat với anh. Khỏi phải nói, những sự buồn bực trong anh đã tan biến, thay vào đó là một niềm vui khó tả. Chỉ là những lời nói xã giao với nhau nhưng sao anh lại vui đến như thế. Để rồi khi em sign out, để lại trong anh sự hụt hẫng quá lớn.
Em à! Anh muốn nói với em nhiều điều lắm, từ sâu thẳm trong anh, muôn vàn lời yêu thương chất chứa trong trái tim. Nhưng anh biết rằng mình sẽ không thể nói ra, anh chỉ yêu đơn phương và em cũng đã nói lời từ chối anh ngay khi anh có ý định chinh phục em. Vậy đó, anh vẫn muốn làm bạn của em, vì với anh nói chuyện với em đã là hạnh phúc. Đôi khi anh muốn mình sẽ yêu một ai đó để khỏa lấp khoảng trống trong trái tim, nhưng càng tìm kiếm, càng cố gắng anh lại càng thất bại. Để rồi mỗi khi có 1 bài hát về tình yêu vang lên, anh lại nghĩ đến em, một bóng hình có lẽ mãi mãi anh sẽ không có được. Anh vẫn luôn mong em được hạnh phúc bên người em yêu và rằng người đó hãy đối xử thật tốt với em. Anh biết mình đã quá cảm xúc khi nghĩ về em, đối với anh giờ anh sẽ làm việc, sẽ học thật nhiều kiến thức, anh hi vọng rằng kiến thức của anh sẽ giúp ích được cho đất nước. Ở một nơi không xa, em hãy luôn biết rằng có 1 người vẫn luôn hướng về em, mong chờ em hạnh phúc, và luôn sẵn sàng giúp đỡ em khi em cần.
Lonely, the way I chose, no turning back, no regret.
Con đường anh chọn, anh sẽ không quay đầu lại và sẽ không hối hận.
Chúc em hạnh phúc...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người đàn ông em sẽ yêu Đám cưới anh diễn ra khá hoàn hảo, vui vẻ nhưng em đã vội vàng bước chân ngay sau khi cô dâu được đưa về nhà chồng... Lại một vết thương và thử thách đi qua nhưng tôi không hối hận. Khép lại đôi mắt thấy một nụ cười, tạm biệt nhé cô đơn trong bóng tối. Làm ơn đừng để mọi thứ...