Mong đổi đời khi cặp kè với thiếu gia, tôi trao ‘đời con gái’ để rồi nhận kết đắng
Giấu bố, mẹ chuyện không được học đại học nữa, tôi quyết tâm làm giàu bằng mọi cách để bám trụ ở thành phố chứ nhất định không về quê. Dịp may để tôi thực hiện ước mơ khi tôi lọt vào mắt xanh của một thiếu gia giàu có.
ảnh minh họa
Bố mẹ sinh được 3 anh em tôi, anh cả đã lấy vợ, có một cô con gái tròn tuổi kháu khỉnh và anh chị vừa mua đất, cất nhà ra riêng ở làng bên. Anh hai tôi sau khi tốt nghiệp trường trung cấp nghề đã khăn gói vào tận khu chế xuất trong Nam để kiếm sống. Vậy là ở nhà còn mỗi mình tôi là gái út, bao nhiêu tình thương, chăm sóc bố, mẹ dành cả cho tôi. Được cái là tôi hiền tính, chịu khó học nên hết cấp III tôi dễ dàng đậu vào đại học kinh tế trên thành phố.
Sự hãnh diện, niềm vui mừng vì tôi đỗ đại học không át được nỗi lo của bố, mẹ khi tiễn tôi lên đường nhập học. Bố chỉ vuốt tóc tôi rồi quay đi giấu ánh mắt buồn buồn, còn mẹ không thôi thủ thỉ, nhắc đi, nhắc lại những lời dặn dò mà trước đó mẹ đã nhiều lần tỉ tê cùng tôi. Hiểu lòng bố, mẹ tôi hứa sẽ học tốt, sẽ sống tốt để bố, mẹ yên tâm…
Mang tiếng là gái quê nhưng từ nhỏ đến lớn tôi chỉ có ăn rồi học, so với bạn bè cùng lứa tôi thuộc diện trắng da, dài tóc, vóc dáng, khuôn mặt ưa nhìn lại lởi xởi, thân thiện nên không khó để tôi nhanh chóng hòa nhập vào cuộc sống tập thể của những sinh viên xa nhà.
Video đang HOT
Hết năm thứ hai, theo gương mấy đứa cùng phòng tôi nhận làm thêm ở một shop bán giày thể thao trong phố mà không về nghỉ hè như năm ngoái nữa. Thật ra chi phí cho học hành, sinh hoạt của tôi đã có bố, mẹ lo, nhưng nhu cầu làm mới mình để bắt kịp nhịp sống của chốn phồn hoa thì số tiền có hạn của bố, mẹ chẳng thấm tháp gì. Bà chủ của shop giày quí tôi lắm, bà luôn khen ngợi tôi khi chứng kiến tôi nhẹ nhàng tiếp đón, tư vấn, chiều lòng khách dù họ khó tính, thay đổi quyết định đến chóng mặt để rồi cuối cùng họ cũng vui vẻ mở ví chi cho đôi giày ưng ý của mình.
Nghe lời bà chủ lại có được số tiền khá ổn định sau mấy tháng hè đứng quầy tôi quyết định làm bán thời gian cho shop. Khách ghé shop giày thể thao cao cấp của bà chủ toàn là người có tiền, gặp mối sộp tôi nhận được phần boa hậu hĩnh. Số tiền tôi kiếm được ngoài lương thưởng tỉ lệ nghịch với kết quả học tập của tôi. Cuối học kì 2 năm thứ 3 tôi choáng váng nhận được quyết định của nhà trường cho tôi thôi học vì nghỉ không phép quá nhiều, nợ môn thi và không chấp hành nội quy của kí túc xá…
Sợ bố, mẹ buồn tôi nán lại thành phố cho đến kì nghỉ hè trở về với bố, mẹ như một đứa con ngoan ngoãn, rồi sau đó khăn gói lên tàu ra phố tiếp tục làm nhân viên bán hàng cho shop. Giấu bố, mẹ chuyện không được học đại học nữa, tôi quyết tâm làm giàu bằng mọi cách để bám trụ ở thành phố chứ nhất định không về quê.
Dịp may để tôi thực hiện ước mơ khi tôi lọt vào mắt xanh của một thiếu gia giàu có. Anh ghé shop mua một lúc 2 đôi giày đắt tiền và hài lòng thưởng cho tôi không cần đếm, cùng lời thủ thỉ ngọt ngào mời tôi đi cafe với anh khi tôi hết ca trực.
Từ những buổi cafe trong quán đông người đến những tối muộn chỉ có tôi và anh bên nhau chỉ chưa đầy một tháng. Lần nào đến đón tôi anh cũng làm tôi choáng ngợp vì sự sang trọng, dư tiền, dư của ở anh, và lần nào trở về nơi trọ tôi cũng có một bó hoa tươi kèm theo số tiền không nhỏ từ anh, khiến tôi ngỡ mình trúng số đổi đời…
Rồi cái gì đến phải đến khi tôi mềm lòng lòng qua đêm cùng anh trong khách sạn sau khi anh hứa như đinh đóng cột rằng anh sẽ đưa tôi về ra mắt bố, mẹ anh và sẽ cưới tôi trong thời gian sớm nhất! Vậy mà cho đến hôm nay 2 tháng đã trôi qua từ ngày tôi trao cho anh cái quí giá của đời người con gái, anh vẫn biệt tăm, mặc cho tôi chiều nào cũng ngóng đợi anh khi tôi hết ca bán hàng ở shop…
Theo Eva
Thất vọng vì quen phải đại gia keo kiệt
Cô quen anh trong một lần dự sinh nhật bạn thân, nhìn vẻ ngoài lịch lãm, cộng với cách cư xử lịch thiệp của anh, cô đã chết đứ đừ ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhìn thấy ánh mắt đắm đuối của cô, anh biết ngay là mình đã lọt vào mắt xanh của người đẹp.
Qua vài lần đi chơi, uống cà phê, cuối cùng họ cũng thành đôi lứa. Anh hiện là trưởng phòng kinh doanh của một công ty liên doanh với nước ngoài, nghe bảo thu nhập cũng khá. Trước khi yêu anh, cô cũng đã trải qua nhiều mối tình nhưng đều rơi vào tình cảnh bi đát. Người thì đã có vợ, người thì nghèo, người thì ngoại tình . Nói chung, cô chưa bao giờ được hưởng hạnh phúc trọn vẹn.
Nhưng hiện tại, anh là người gần như hoàn hảo về mọi mặt và mang lại cho cô cảm giác hạnh phúc. Đi bên cạnh anh, cô nhận thấy nhiều ánh mắt ghen tỵ đang nhìn mình. Cái cảm giác đó khiến cô sung sướng. Cô xinh đẹp, giỏi giang không kém ai thế này, phải sánh đôi với người như anh mới đúng.
Nhưng rồi cô lại bị vỡ mộng dần dần. Những lần đi chơi chung với anh, cả hai chỉ đi quanh quẩn mấy quán vỉa hè, hôm thì anh trả tiền, hôm thì cô trả, bởi cứ đến lúc trả tiền là anh cứ chạy ra nghe điện thoại. Chủ quán chạy ra lấy tiền đợi lâu quá nên cô đành móc ví ra đưa cho họ. Ban đầu, cô không nghĩ gì cả, nhưng tần suất những lần tình cờ như thế cứ nhiều thêm làm cô cứ băn khoăn. Anh đâu phải là người không có tiền, chả nhẽ còn tính toán với cô cả những bữa ăn bé tí thế ư?
Cô cũng mong rằng những gì mình suy nghĩ là sai. Dù sao trải qua nhiều đổ vỡ, giờ cô chỉ muốn được yêu đương tử tế rồi lập gia đình. Bạn bè cô ai cũng đã có nơi có chốn hết rồi.
Thế nên khi nghe anh đề nghị cả hai dùng bữa tối lãng mạn tại một khách sạn 5 sao thì cô mừng rơn. Cô tung tăng đi sắm ngay cái váy 3 triệu để đi ăn tối với người yêu. Đến bữa hẹn, cô trang điểm kỹ càng, chờ anh đến đón. Đúng như dự đoán của cô, khi anh khoác tay cô đi vào khách sạn, nhân viên ở đó đều trầm trồ thán phục vì cả hai thật xứng đôi vừa lứa.
Dùng bữa xong xuôi, anh thủ thỉ vào tai cô rằng tối nay anh muốn được ở cạnh cô, rằng anh đã thuê một phòng VIP ở đây rồi. Giây phút đó hai má cô chợt đỏ bừng, cô trộm nghĩ, đúng là mình đã nghĩ oan cho anh ấy, chẳng phải nếu anh ấy đã tiếc với mình từng đồng bạc lẻ thì tại sao lại đưa mình vào khách sạn 5 sao giá cao ngất ngưởng thế này cơ chứ?
Cô gật đầu đồng ý lời đề nghị của anh, bởi cô muốn nhanh chóng thân thiết và tiến xa hơn với anh. Sau khi "vui vẻ", anh cứ nhìn trân trân vào chiếc giường trắng tinh và không nói gì. Cô thì cứ nằm dụi đầu vào ngực anh thủ thỉ rồi thiếp đi lúc nào không hay.
Những ngày sau đó, cô cứ như người trên mây, cô tưởng tượng anh sẽ cầu hôn cô bởi mấy hôm nay, anh cứ nhắn tin kiểu lấp lửng. Khi nào cũng gọi: "Em ơi, anh có chuyện này muốn nói", nhưng khi cô bảo nói đi thì anh lại thôi. Cho đến tối, trước khi lên giường cô lại nhận được tin nhắn của anh. Mở ra đọc, cô không tin nổi vào mắt mình.
Anh nhắn: "Em còn nợ anh tiền vào khách sạn 5 sao hôm qua đấy nhé. Đắt nên phải chia đôi". Cô không tin vào mắt mình, phải nhìn lui nhìn tới cho rõ. Nhưng không sai vào đâu được. Anh bảo do ngại nên giờ anh mới nói được. Tổng thiệt hại cho bữa ăn và thuê phòng lên đến con số 10 triệu đồng. Cô chua chát nhắn tin lại cho anh bảo mai mình sẽ trả mà thấy hụt hẫng.
Thế là cảm giác của cô đã đúng, thì ra anh là kẻ keo kiệt, tính toán từng đồng với cô. Mà suy đi tính lại, cô mới là kẻ bị lỗ vì trót đầu tư thêm cái váy 3 triệu để đi ăn tối. Nhưng thôi, dù sao cũng may vì cô đã biết sớm bộ mặt đó của anh, chứ nếu không sau này khi sống chung với nhau rồi mà anh còn cắn đôi củ dưa hành thì cô chỉ có nước ngồi khóc.
Theo WTT
Tưởng bạn trai mới quen bỏ quên bật lửa trong nhà tắm, cô gái ung dung đi tắm mà không biết rằng chính nó sẽ cướp đi đời con gái của mình Chẳng biết luống cuống thế nào, tự nhiên cái khăn tắm rơi xuống, cô hốt hoảng kéo khăn lại nhưng quên mất cô đang cầm bật lửa đưa cho Tú nên kéo luôn cả Tú vào trong... Nói cô ngây thơ cũng không phải, nói cô lọc lõi, tinh ranh cũng không phải, chỉ là cô biết cách sống để mọi người không...