Mong anh có một chút nhớ về em…
– Hy vọng anh đọc những dòng này và nhớ chuyện xưa…
Mùa hè năm 1999, lúc đó em học xong lớp 10, anh cũng nghỉ hè lớp 11. Chúng mình học cùng trường, anh hơn em một lớp. Chúng mình biết nhau sơ sơ nhưng chẳng bao giờ chào hỏi nhau dù là học chung trường, và đi học cũng có đoạn đường chung. Rồi mùa hè 1999 anh bỗng dưng xuất hiện ở nhà em đúng ba đêm liền, đêm nào anh cũng chơi đến 11 giờ đêm mới chịu về. Chúng mình chỉ nói chuyện linh tinh, không chuyện gì ra chuyện gì cả. Anh đến nhà em như một cơn gió thổ qua nhanh, sau ba đêm đó anh không còn xuất hiện nữa. Em thấy lòng mình nao nao, và có cảm giác nhớ anh.
Rồi năm học mới đến, chúng mình cùng có một đoạn đường chung, nên em vẵn gặp anh đi học, hoặc thỉnh thoảng em vẫn nhìn thấy anh ở sân trường. Nhưng em là con gai, em không giám tỏ ra có tình cảm vóơi anh được. Em đành im lặng và khắc hình bóng anh vào kỷ niệm.
Hy vọng anh còn nhớ chuyện cũ (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Cho đến tết năm 2004, em gặp lại người bạn thân của anh ở một đám cưới người bạn cùng làng em, anh ấy có nói sơ về anh cho em nghe, em được biết anh đang ở Hà Nội, nhưng em cũng giả vờ như một người bạn bình thường. Nhưng thật lòng trong tim em thấy nhói đau vì điều gì đó. Bạn thân anh xin em số điện thoại di động, em cho anh ấy.
Hết mấy ngày nghỉ tết, em lại vào Vũng Tàu, mang theo sự tò mò về anh ma em chưa biết. Rồi có số điện thoại lạ ở Hà Nội gọi vào máy di động của em mấy lần, nhưng em nghe máy thì đầu dây bên kia không trả lời, em không chắc đó là anh nhưng em hy vọng.
Anh ơi! Anh như một cơn gió mát mùa hè đi qua em trong giây lát rồi không quay lại nữa, em nhớ mà không giám nói ra, có lẽ em đã không đủ dũng cảm để nói rằng “Em nhớ anh”.
Em hy vọng ở đâu đó anh đọc được những dòng chữ này và có một chút nhớ về em!
minhtien_kyanh
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mong anh hạnh phúc
Sự hiểu lầm có thể làm cho con người ta mất đi vĩnh viễn một thứ gì đó mà ta rất yêu quý, để rồi khi nhận ra thì đã quá muộn...
Mỗi lần nhìn hoa phượng trước cửa nở đỏ rực, cô lại bồi hồi nhớ lại những kỷ niệm một thời áo trắng. Phải chăng cô còn yêu anh, phải chăng giữa anh và cô có một sợi dây vô hình nào đó khiến hai người không thể không nghĩ về nhau? Nơi xa đó một mình anh với nỗi đau vô bờ bến. Anh không hiểu và sẽ mãi mãi không bao giờ hiểu được vì sao cô xa anh.
Biết nói gì, làm gì bây giờ để anh tha thứ cho lỗi lầm của cô ngày ấy? Tại sao cô yêu anh như vậy, tại sao anh yêu cô như thế mà cô và anh lại chia đôi mỗi người một ngả? Anh nghĩ rằng cô phản bội anh vì cô là người đa tình, cô không yêu anh như anh đã từng yêu cô, rằng tình yêu của anh không đủ sức níu giữ cô khi hai người luôn xa cách. Cô là người lãng mạn, có lẽ vì thế mà cô và anh phải xa nhau. Dù anh nghĩ về cô như thế nào, nhưng trong cô anh vẫn luôn là người đàn ông quan trọng trong cuộc đời cô. Anh và cô có với nhau quá nhiều kỷ niệm của một thời, bởi vậy khi rời xa anh cô đã khóc rất nhiều, kể cả bây giờ khi thực sự cô đã là người của một gia đình khác, và cả anh nữa không còn là của riêng cô một thời, nhưng sao cô vẫn thấy nao lòng mỗi khi nghĩ đến anh. Cô có lỗi với anh rất nhiều, cô đã phụ tình yêu của anh, mà bản thân cô đôi lúc cũng không hiểu tại sao, rằng cô làm như vậy có đúng không? Anh đã đi tìm câu trả lời vì sao cô bỏ anh ra đi ngày ấy, cô còn nhớ lá thư cuối cùng cô nhận được từ anh, anh đã viết rằng "hoặc cô là vợ anh hoặc sẽ là kẻ thù". Khi cô rời bỏ anh ra đi, anh đã coi cô là kẻ thù và bây giờ sau bao năm xa cách anh có còn nghĩ về cô như vậy nữa hay không?
Hạnh phúc lớn nhất của cô là được nhìn thấy anh hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Xa anh, cô vẫn luôn nghĩ về anh, về những kỷ niệm một thời, cô luôn trân trọng những kỷ niệm với anh và cất giấu nó trong tim để rồi một mình ôm nỗi buồn mênh mông không biết bày tỏ cùng ai. Giờ đây khi biết rằng anh đang rất hạnh phúc, cô thấy lòng thanh thản hơn, cô rất muốn anh được hạnh phúc khi cô ra đi, và đến một ngày nào đó gặp lại anh, anh sẽ mỉm cười thật tươi với cô, anh sẽ cám ơn cô nhiều vì sự ra đi ngày ấy của cô để anh có được hạnh phúc ngày hôm nay.
Với cô, yêu một người không nhất thiết phải cùng nhau đi hết chặng đường đời, mà phải biết sống vì nhau, hạnh phúc của người mình yêu cũng sẽ là hạnh phúc của mình. Dù anh nghĩ về cô như thế nào, dù anh còn hận cô, hay cô chẳng là gì đối với anh nữa, nhưng với cô anh vẫn là người đàn ông mà cô luôn yêu mến. Nếu thời gian quay ngược trở lại, nếu để được lựa chọn lại cô vẫn chọn là sẽ yêu anh. Với anh, cô luôn là người có lỗi, nhưng nếu anh thật sự hạnh phúc thì đó là niềm vui lớn nhất của đời cô. Anh không cần phải tìm hiểu lý do vì sao cô rời xa anh, bởi vì có những sự thật nếu không biết đến sẽ tốt hơn rất nhiều... Hạnh phúc lớn nhất của cô là được nhìn thấy anh hạnh phúc dù hạnh phúc đó không phải là cô. Anh chỉ cần biết rằng cô rời xa anh là vì cô rất yêu anh, và mong muốn anh có được hạnh phúc trọn vẹn, đó là những gì thật lòng mà cô muốn gửi đến anh, dù cô biết rằng có lẽ chẳng bao giờ anh nhận được.
Hoa phượng lại nở đỏ rực - một mùa hè nữa lại đến. Cầu mong nhiều may mắn và hạnh phúc đến bên anh thật rực rỡ như những chùm hoa ngoài kia.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Những ngày không anh... Cuộc sống của em giờ đã không còn anh nữa... Vắng anh nên nụ cười trên môi em không còn, thay vào đó là nước mắt, nước mắt giờ đây cũng không còn gào lên, mà nó cứ bất chợt ào ra mỗi khi nhớ anh. Em lại trở về với võ ốc nằm dài bên bờ biển, vẫn chờ mong anh về....