Món quà Tết đặc biệt của mẹ chồng khiến tôi quá bất ngờ
Tôi nghe mẹ chồng nói mà nước mắt rơi không kìm được. Tôi ôm chầm lấy bà khóc nức nở vì vui quá. Tết năm nay thật ý nghĩa với tôi.
Tôi mới lấy chồng được 5 tháng và hiện đang mang bầu. Gia đình chồng tôi có 2 anh em. Vợ chồng tôi sống cùng bố mẹ chồng còn em chồng thì ra ở riêng. Có lẽ tôi là người may mắn nên từ ngày bước chân về làm dâu tôi chưa một lần phải than thở vì mẹ chồng.
Tôi có bệnh cứ đến tháng là đau bụng đau lưng không làm được việc gì. Vì mới cưới nên cũng biết ý, dù đau nhưng tôi vẫn dậy sớm nấu cơm, dọn dẹp. Mẹ chồng tôi là người tinh tế, nhìn vẻ mặt của tôi là bà biết tôi mệt. Khi mọi người ăn xong đang ra ngoài để xem phim, lúc ấy còn mình tôi đang dọn chén bát thì bà hỏi nhỏ: “Đến ngày hả con?”.
Lúc ấy tôi cũng ngượng lắm nên chỉ gật đầu vâng dạ thôi. Thế mà bà xua tôi lên nhà nghỉ ngơi bằng được, lát sau bà còn lấy mấy lát gừng đắp lên bụng tôi nữa. Nói thật tôi đi lấy chồng nhưng cũng không có cảm giác nhớ nhà hay tủi thân một phần vì mẹ chồng tốt như thế.
Nói thật tôi đi lấy chồng nhưng cũng không có cảm giác nhớ nhà hay tủi thân. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi là mẫu người phụ nữ rất tâm lý. Đi du lịch ở đâu bà cũng mua quần áo cho tôi. Lúc vợ chồng tôi cãi nhau bà răn đe anh và đứng về phía tôi chứ không hề có chuyện mẹ chồng o ép con dâu.
Năm nay là Tết đầu tiên ở nhà chồng, tôi cũng biết ý nên đã gọi điện cho mẹ đẻ xin phép được ở nhà nội ăn Tết. Tôi nghĩ cũng thương mẹ lắm vì bà già rồi mà một mình, nhà có mỗi tôi nên neo người. Nhưng rồi cũng không biết tính sao cho vẹn tròn. Con gái xuất giá tòng phu, tôi cũng không muốn gây ấn tượng xấu trong mắt bố mẹ chồng vì mới năm đầu mà đòi về mẹ đẻ ăn Tết thì chẳng hay.
Hôm qua chồng tôi được nghỉ, nhân ngày nghỉ nên chúng tôi đi mua đồ sắm Tết luôn. Về nhà trang trí xong xuôi thì tôi gửi mẹ chồng tiền để lo Tết. Bà cầm số tiền tôi đưa rồi gọi chồng tôi xuống để bà nói chuyện. Lúc ấy nói thật tôi sợ bà phật ý cái gì nên mới nghiêm trọng như thế.
Video đang HOT
Nhưng khi chồng tôi vào phòng, bà đưa cho tôi 2 cặp vé máy bay. Bà nói: “Mẹ cũng có quà cho các con đây. Ở ngoài ấy bà ngoại không có ai ăn Tết cùng. Con lại năm đầu đi xa chắc bà sẽ nhớ con nhiều lắm. Cũng xa nhà lâu rồi, dịp này 2 đứa ra đó ăn Tết đi kẻo sang năm con nhỏ lại không đi được bà ngoại tủi thân”.
Tôi nghe mẹ chồng nói mà nước mắt rơi không kìm được. Tôi ôm chầm lấy bà khóc nức nở vì vui quá. Từ ngày về làm dâu tôi cũng biết mẹ chồng mình là người thấu tình đạt lý, nhưng có lẽ để tìm được người mẹ chồng như bà thì tôi hẳn là đứa con dâu có phúc.
Tôi biết năm nay cũng là năm mẹ ăn Tết xa con trai, vậy mà bà lại nghĩ cho chúng tôi và còn mua vé cho vợ chồng tôi về ngoại. Tôi thật lòng cảm thấy vui và hạnh phúc lắm. Có lẽ năm nay sẽ là cái Tết đáng nhớ của tôi đây.
Theo Phununews
Vì câu nói của mẹ vợ, con rể 7 năm không sang chúc Tết
Nhà hàng xóm có mâu thuẫn với con rể, mẹ đẻ tôi bình luận: "Cái ngữ chó chui gầm chạn, như mẹ là mẹ cũng đuổi thằng cổ". Nghe thế, chồng tôi tím mặt, bắt vợ con dọn hành lí bỏ về nhà nội.
Các cụ nói: "Sẩy chân còn đỡ, sẩy miệng còn biết đá đưa đường nào" chẳng sai bao giờ. Chỉ vì một câu nói của mẹ tôi mà 7 năm nay, chồng tôi không bước chân sang nhà bố mẹ vợ.
Tết nào thấy gia đình người ta dâu rể sum vầy, hạnh phúc, tôi lại thấy chạnh lòng.
7 năm trước, tôi bất ngờ chuyển dạ, sinh con sớm hơn dự kiến, lại vào đúng dịp Tết.
Năm đó, nhà nội ở xa, nhà ngoại ở gần nên vợ chồng tôi cùng con mới sinh dọn qua nhà ngoại ở để ông bà tiện chăm sóc. Đồng thời, gia đình tôi cũng ăn Tết bên ngoại cho ấm cúng.
Chồng tôi sinh ra ở nông thôn nhưng anh rất khó tính, hay tự ái trong khi đó mẹ đẻ tôi thì xởi lởi, tốt bụng nhưng có hay nói nhiều, thiếu cân nhắc. Mọi chuyện xích mích cũng xuất phát từ đây.
Cứ lúc nào đông đủ cả nhà, ngồi bên mâm cơm là mẹ tôi lại kêu ca, than vãn chuyện thực phẩm đắt đỏ, vật giá leo thang... Bà kêu theo kiểu thói quen chứ không có dụng tâm gì.
Chồng tôi nghe thế, lại lấy làm khó chịu cho rằng bà nói cạnh khóe chuyện vợ chồng tôi ăn bám, khiến ông bà khó khăn. Đôi bà lần biết ý, tôi cũng nhắc khéo để mẹ tế nhị khi nói chuyện hơn. Nhưng cũng chỉ được vài ba ngày, tính bốc đồng, hay than vãn của mẹ tôi lại tái phát, không nhìn thấy mặt thì thôi, chứ nhìn thấy mặt hai vợ chồng là bà lại "mở máy".
Mẹ tôi tính tình phóng khoáng, bà đi sắm đồ Tết cho bố tôi là sắm luôn quần áo cho con rể.
Hôm đó, bà mua cho chồng tôi chiếc áo sơ mi mới. Về nhà bà hí hửng bảo chồng tôi thử đồ. Chồng tôi mặc chiếc áo đó khá đẹp, vừa vặn, phải nói mắt thẩm mỹ của mẹ tôi khá tốt.
Đang vui vẻ, mẹ tôi nhanh nhảu nói: "Anh cũng nên thay hết mấy cái áo cũ nhàu nát đi, mang tiếng lấy vợ thành phố mà ăn mặc lôi thôi quá người ta cười cho. Hôm nào anh chở mẹ đi chợ, mẹ sắm cho anh ít đồ nữa".
Nghe mẹ vợ nói thế, đang vui vẻ chồng tôi đùng đùng cởi áo ra, tôi có nói hết lời anh cũng nhất quyết không mặc.
Anh trách mẹ tôi chê gốc gác nông thôn nghèo khó của anh. Anh có lòng tự trọng, nghèo nhưng anh tự mua được quần áo, không cần mẹ tôi phải lo.
Vừa sinh con xong, mệt mỏi, về nhà mẹ đẻ tưởng sẽ thoải mái tư tưởng ai dè tôi phải sống trong tâm trạng căng thẳng, áp lực. Vừa sợ bố mẹ phật ý, vừa sợ chồng giận dỗi, không hài lòng.
Có hôm, bà ngoại bế cháu, chỉ vui miệng bảo: "Cha bố cu của bà, lớn phải lên nhanh nhẹn, học giỏi kiếm nhiều tiền lo cho mẹ mày nhá, chứ đừng có lười ăn lười học rồi vô dụng như mấy đứa nhà quê chân đất nhá".
Tôi nhìn bà, bà biết mình lỡ lời nên không nói nữa. Nhưng chồng tôi thì tím mặt, cả tuần không thèm nói nửa lời với ai. Đi làm về anh chui vào phòng, bố tôi có rủ đi mua cây cối, nhậu nhẹt cũng từ chối.
Đỉnh điểm có hôm, bà vui miệng kể chuyện con rể nhà hàng xóm bị bố mẹ vợ đuổi ra khỏi nhà vì tội hỗn láo. Bà phán một câu xanh rờn: "Cái ngữ chó chui gầm chạn, ăn ở không biết điều. Nhà mẹ có người như thế, mẹ cũng đuổi thằng cổ".
Chồng tôi đang ăn cơm, sa sầm mặt bỏ luôn bát cơm. Tết nhất năm ấy, chồng tôi vùng vằng, nhất quyết bắt tôi về quê chồng.
Anh bảo: "Đây là tôi chiều cô, về cho bố mẹ cô chăm lúc ở cữ chứ tôi nào phải loại ăn bám, chó chui gầm chạn gì mà mẹ cô cứ cạnh khóe suốt ngày như thế. Ở thế này chỉ vài hôm là tôi phát điên. Tốt nhất là cô thu dọn hành lý, cả nhà về quê".
Chỉ còn 5 ngày nữa là sang năm mới, chồng tôi lấy lý do bà nội ốm, nhất quyết thu dọn hành lý, vợ chồng con cái tay xách nách mang về quê nội.
Từ đó đến nay đã 7 năm, chồng tôi không bao giờ đặt chân sang nhà vợ, kể cả ngày lễ Tết. Dù tôi có khuyên bảo thế nào anh cũng một mực giữ nguyên quan điểm.
Tôi phận làm con, làm vợ, bên nào cũng nặng, chẳng biết phải cư xử thế nào cho phải?
Theo Phununews
Choáng váng với cảnh tượng kỳ dị đang xảy ra trong phòng chồng tôi Tôi mở cửa bước vào thì thấy cảnh tượng kỳ dị đang xảy ra. Chồng tôi đang nằm trên giường bệnh, 2 bên tay anh là 2 cô gái. Cả hai đều giành giật anh, cãi nhau om sòm. Tôi gặp và quen chồng trong tòa nhà nơi tôi làm việc. Hôm ấy đang vội để đến cơ quan nên tôi và anh...