Món quà cưới tàn nhẫn đến từ bạn gái cũ
Anh không ngờ bạn gái cũ lại có thể hành động như vậy đối với mình.
Dione Quirino (35 tuổi) và Amanda Cassia Lopes (27 tuổi) đến từ Jaiba, bang Minas Gerais, Brazil lên kế hoạch cho đám cưới của họ vào cuối tuần.
Dione Quirino và Amanda Cassia Lopes nhận được món quà không ngờ từ người phụ nữ lụy tình
Trước đó, cặp đôi bất ngờ được nhân viên chuyển phát giao tới một hộp sôcôla và đồ trang trí đẹp mắt. Cả hai đều hào hứng cho rằng đó là món quà chúc phúc từ một người bạn và vô tư chia cho mọi người trong nhà cùng thưởng thức.
Tuy nhiên, khi họ nhận ra “món quà” ẩn chứa nguy hiểm chết người thì đã quá muộn. Chú chó nhà họ đã qua đời ngay sau khi ăn phải mẩu sôcôla.
“Món quà” độc ác từ bạn gái cũ lụy tình
Tiếp đó, cả gia đình 5 người bao gồm cặp đôi sắp cưới, 2 người trưởng thành và một cháu bé 2 tuổi đều phải nhập viện trong tình trạng nôn mửa, mệt mỏi, thậm chí là co giật. Các bác sĩ kết luận họ bị ngộ độc thực phẩm nghiêm trọng.
Ngay sau đó, cảnh sát đã lập tức bắt giữ bạn gái cũ của chú rể. Các nạn nhân cho biết, cô gái này là kẻ lụy tình và không chịu chấp nhận rằng hai người đã chia tay. Biết tin chàng trai sắp tổ chức hôn lễ, cô ta giận dữ và nảy sinh ý định đầu độc hại chết tất cả mọi người.
Lụy tình khi yêu là gì?
Trong thực tế, lụy tình là trạng thái không hề được mong muốn trong tình yêu. Tuy không có một định nghĩa chính xác nhất về lụy tình, nhưng người ta đã chia lụy tình ra thành 3 dạng:
- Lụy tình kiểu si mê đến bất chấp vì tình yêu. Người thuộc kiểu lụy tình này thường xem tình yêu là tất cả. Họ sẽ bất chấp mọi thứ, vẫn đâm đầu yêu đối phương dù đã bị từ chối. Với cách hiểu này, lụy tình phù hợp với cả 2 nghĩa “nước mắt” và làm phiền” của từ “lụy”.
Video đang HOT
- Lụy tình kiểu dành mọi thứ tốt nhất cho tình yêu. Người thuộc kiểu lụy tình này thường sẽ xem người mình yêu là cả thế giới, họ sẵn làm bất cứ chuyện gì, thậm chí là nô lệ cho tình yêu đó chỉ để giữ chân người yêu. Họ mù quáng trong tình yêu và không phân biệt phải trái, đúng sai.
- Lụy tình kiểu không thể sống mà không có tình yêu. Đây là kiểu người lụy tình luôn sống trong đau khổ, bởi dù họ biết mối quan hệ yêu đương đang không hạnh phúc, không tốt đẹp, họ cũng không dám từ bỏ. Họ cố gắng “thôi miên” bản thân mình là hãy chờ đợi sự thay đổi của đối phương, họ gồng mình chấp nhận mọi thứ, cố gắng níu kéo tình yêu dù biết rõ kết quả sẽ rất đau lòng.
Lụy tình là trạng thái không hề được mong muốn trong tình yêu. Ảnh: shutterstock
Một người lụy tình thường sẽ có những biểu hiện sau:
- Khi yêu một người, hình ảnh của người ấy luôn tràn ngập trong đầu bạn. Bạn luôn lo lắng cho người ấy trước khi nghĩ đến bản thân mình.
- Có thể vì tình yêu mà chấp nhận hy sinh tất cả.
- Muốn ở bên cạnh người ấy mọi lúc mọi nơi. Khi xa cách cảm giác nhớ nhung điên cuồng, luôn đeo bám, nhắn tin, gọi điện hỏi han suốt ngày.
Tiêu hết tiền cho người yêu, như thể đây là cách duy nhất để “giữ chân” người ấy.
- Không có những thú vui riêng trong thời gian cả hai xa cách, bởi với bạn, người ấy chính là cả thế giới.
- Ghen tuông một cách mù quáng. Không chịu nổi khi người yêu đi chơi với bạn bè hoặc đi công tác xa.
- Luôn chấp nhận tất cả những lời nhờ vả từ người yêu và làm một cách nhiệt tình, không dám từ chối hay tỏ vẻ không thích.
- Dù mối quan hệ tình cảm không được tốt đẹp cũng không muốn kết thúc.
- Dù đã chia tay cũng không thể từ bỏ. Từ chối tất cả những chàng trai/cô gái theo đuổi, chỉ để chạy theo người yêu cũ.
Cũng giống như si tình, bản chất của lụy tình không xấu. Ảnh: shutterstock
Lụy tình tốt hay xấu?
Cũng giống như si tình, bản chất của lụy tình không xấu. Tuy nhiên, một người lụy tình do nhiều yếu tố tác động có thể làm ra một số hành đồng tiêu cực, ảnh hưởng cuộc sống.
Khi đứng trước sự đổ vỡ của tình yêu hay không được chấp nhận tình cảm, những người lụy tình thường sẽ vô cùng đau khổ. Chính việc chịu đựng đau khổ trong một thời gian dài khiến cho họ có một cuộc sống không vui vẻ, dễ xúc động, không có tinh thần… Thậm chí một số người còn có những suy nghĩ lệch lạc, gây tổn thương cho người họ yêu và cả chính họ.
Như vậy, dù được xếp vào một dạng trạng thái không hề mong muốn được gặp trong tình yêu, nhưng về cơ bản lụy tình không xấu, chỉ cần bạn biết đâu là giới hạn cuối cùng để không dẫn đến những hệ quả xấu.
Yêu thương một người hết lòng và vô điều kiện không sai, nhưng bạn cũng nên yêu thương chính bản thân mình. Không nên quá cố chấp vì một người để bản thân phải “sống dở chết dở”, không có hạnh phúc, không có niềm vui, càng không có kết quả.
Tôi hận mẹ vì bỏ rơi con nhưng vô tình đọc nhật ký của bà nội mới biết mình đã trách nhầm người
Đọc hết cuốn nhật ký của bà tôi mới hiểu: phụ nữ có thể hy sinh tất cả, bất chấp mọi thứ vì đứa con họ dứt ruột sinh ra.
Đã 7 năm rồi tôi không đón Tết ở nhà. Mà nói đúng ra thì tôi cũng chẳng có nhà nào hết, bố mẹ đã ly dị từ cách đây 25 năm, ông bà nội ngoại đều đã mất. Tôi không sống chung với bố hay mẹ, họ đều đã có gia đình riêng và bây giờ chỉ còn mình tôi trong căn nhà cũ giữa phố cổ do bà nội để lại.
Trước khi mất bà bảo tôi nên bán căn nhà đi rồi mua chung cư to để ở. Tuy nhà có 40 mét vuông mà thôi, nhưng vị trí ngay gần hồ Gươm nên giá cao ngất trời. Chỉ cần tôi rao lên thì kiểu gì cũng thu về món lãi khổng lồ, hưởng thụ đến cuối đời chẳng cần làm lụng nữa.
Song tiền bạc với tôi vốn không có nhiều ý nghĩa. Tôi kiếm tiền để sống theo ý mình chứ cũng không hề ham muốn giàu sang hay tham vọng làm ông nọ bà kia. Mọi người bảo tôi là đứa kỳ quái, gần 30 tuổi chẳng có ai thân thiết bên cạnh.
Cứ đến gần Tết là tôi dọn dẹp nhà cửa, thắp hương ông bà xong xuôi là xách vali đi du lịch. Tôi sợ cảm giác tủi thân ghen tị khi thấy các gia đình sum vầy bên nhau. Sợ những cuộc hẹn hò bạn cũ, họp lớp nọ kia, tiệc tùng tất niên xong rồi phải đối mặt với những câu hỏi đời tư soi mói. Tôi chẳng muốn ai biết gì về mình cả. Bởi sự thực là thế giới của tôi vốn dĩ rất cô đơn.
Theo những gì người khác kể lại thì tôi bị mẹ bỏ rơi lúc 2 tuổi. Hình như năm tôi 1 tuổi mẹ đã từng bỏ đi 1 lần rồi, nhưng sau đó chẳng biết vì sao lại quay về cố sống cùng bố tôi thêm 1 năm nữa mới ly hôn. Vừa mới lên cấp 2 thì bố cưới vợ khác, họ dọn ra ở riêng để lại tôi sống với ông bà nội.
Ông bà tôi không hề nghèo khó, nhà phố cổ lâu đời nên gia cảnh sung túc là đằng khác. Nhưng gia đình neo người, bác cả và cô út đều định cư nước ngoài từ lâu. Sau khi tái hôn xong bố hầu như coi tôi với ông bà không tồn tại. Lần cuối cùng bố con tôi gặp nhau trong đám tang bà nội, có lẽ là từ 6 năm trước rồi.
Xưa tôi nghe ông bà bảo bố vẫn gửi tiền về nuôi tôi ăn học nhưng ông bà không lấy. Tài sản ông bà có đủ để nuôi 10 đứa cháu, khổ cái bố tôi cư xử không ra gì nên họ từ mặt luôn. Tôi không rõ tại sao mối quan hệ của bố tôi với ông bà lại căng thẳng đến vậy. Chỉ đến lúc ông bà nội mất thì bố mới dám quay về thắp hương.
Tôi biết bố có 1 đứa con riêng và không có ý định bù đắp gì cho tôi cả. Ông từng nhờ họ hàng mua tặng tôi 1 chiếc xe ga xịn, nhưng tôi bán đi luôn rồi gửi tiền cho trại trẻ mồ côi. Tôi ghét người đàn ông này đến mức không muốn thốt lên tiếng bố.
Nhưng người tôi hận nhất lại là mẹ đẻ cơ.
Bà nội có giữ vài bức ảnh chụp mẹ bế tôi khi mới sinh. Thật trớ trêu làm sao tôi lại có gương mặt giống mẹ y đúc. Từ bé đến lớn tôi nghe nhiều người kể về mẹ bằng những từ ngữ không hay, nào là "người đàn bà độc ác", "tham phú phụ bần", "bỏ nhà theo trai"... Tóm lại hồi ấy tôi nhỏ quá chả biết gì, ghép nhặt thông tin cũ thì có vẻ như mẹ tôi bỏ đi vì nguyên nhân nào đó không minh bạch.
Ông bà nội khuyên tôi không nên cố tìm hiểu quá khứ. Cái gì qua rồi cứ để nó phía sau, bởi đào lại thì tôi chính là người đau lòng nhất. Tôi nghe lời ông bà nên không bao giờ hỏi, nhưng cảm giác hận thù xen lẫn tủi thân cứ xoáy lấy tim tôi hết ngày này qua năm khác. Tôi rất muốn tìm mẹ để hỏi tại sao bà nỡ lòng vứt bỏ con khi còn chưa cai sữa. Chẳng có cha mẹ nào coi ruột thịt như nước lã vậy. Muốn bỏ rơi là quay lưng không một lần ngoảnh lại!
Cho đến hôm 29 Tết vừa rồi, ngay trước khi lên đường sang Thái, tôi đã biết câu trả lời mà mình khao khát bấy lâu. Trong lúc kê lại đồ đạc trong kho, tôi phát hiện nhật ký của bà nội nằm lẫn trong đống sách cũ. Hồi còn sống bà rất thích làm thơ nên chỉ nhìn thoáng qua trang bìa tôi cũng nhận ra nét chữ quen thuộc. Bà giữ thói quen ghi nhật ký từ khi nhận nuôi tôi, đọc từng lời tâm sự mỗi đêm mà tôi rơi nước mắt.
Hóa ra tôi đã hận nhầm người. Mẹ tôi là nạn nhân đáng thương của một cuộc hôn nhân đầy lừa dối. Bố liên tục phản bội mẹ từ khi tôi chưa chào đời. Mẹ hiền lành nên chỉ biết bỏ qua, nhưng một lần bắt quả tang bố đem nhân tình về tận nhà làm trò xằng bậy khiến tim mẹ vỡ nát. Mẹ khóc ngất trong vòng tay bà nội, tâm trí rối loạn cộng thêm trầm cảm sau sinh đã đẩy mẹ xuống hố sâu. May ông nội tìm được mẹ trước khi chuyện tồi tệ xảy ra. Và tiếng khóc ngằn ngặt đòi sữa của tôi đã khiến mẹ bừng tỉnh.
Ông bà nội không bao che cho con trai nên đã ép bố tôi phải sống có trách nhiệm hơn. Bà ghi lại rất rõ từng dòng cảm xúc khi ấy, vừa đau đớn vừa xấu hổ khi con dâu và cháu nội phải chịu thiệt thòi. Bố tôi vì áp lực gia đình nên tạm yên ổn một thời gian ngắn. Đến năm tôi 2 tuổi thì gia đình hoàn toàn tan vỡ, không ai có thể hàn gắn nỗi tuyệt vọng của mẹ tôi.
Mẹ để tôi lại cho ông bà nuôi vì không tiền không nhà cửa, sợ tôi sẽ phải sống trong nghèo khổ suốt đời. Bà nội đã khóc nghẹn cả lòng khi chứng kiến cảnh con dâu ngoan hiền quỳ lạy, xin ông bà nhận cưu mang tôi để tôi có cuộc sống đủ đầy hơn. Bà dúi cho mẹ ít tiền vàng nhưng mẹ kiên quyết không lấy. Mẹ dặn bà đừng kể lại bất cứ điều gì, dù tôi có căm ghét thì hãy cứ để tôi nghĩ mẹ tệ bạc cũng được.
Quả đúng như lời mẹ tiên đoán, sau khi biết hết sự thật về gia đình mình, tôi đau đến mức không hít thở nổi nữa. Chẳng hiểu sao cơn oán hận trong tôi vẫn chưa nguôi. Ai đó hãy nói cho tôi biết tại sao mẹ lại ích kỷ như vậy được không? Mẹ trốn chạy khỏi cuộc sống bi phẫn, mẹ lấy tôi ra để biện minh cho hành vi trút bỏ gánh nặng con cái, mẹ nói thương tôi nhưng không một lần xuất hiện trong cuộc đời tôi!
Chỉ có mỗi ông bà yêu tôi, mà họ đều đã ra đi mất rồi...
Những lời chúc 'sang xịn' và bí kíp chúc mừng làm tan chảy trái tim phụ nữ nhân dịp 8/3 Ngày 8/3 sắp đến, có lẽ, thiếu gì thì thiếu nhưng một thứ không thể thiếu trong ngày này chính là những lời chúc. Với phụ nữ, đôi khi họ coi chúc tụng là sáo rỗng, "sến rện" nhưng thiếu đi điều này thì dường như món quà cho ngày lễ chưa đủ trọn vẹn. Nhưng chúc tụng như thế nào cũng cần...