Món quà có 1-0-2 dành tặng gã bạn trai ‘bắt cá 2 tay’ khiến chàng nuốt nghẹn mà nhập viện
Tối thứ 7, nàng ngọt nhạt nhắn tin dặn bạn trai tan làm xong thì ghé qua nhà mình. “Em sẽ tự tay nấu những món ăn anh thích, rồi chúng mình sẽ có một buổi tối ngọt ngào bên nhau, anh nhé!”
Yêu nhau 8 tháng, những tưởng chuyện tình đang êm đềm, tốt đẹp, chỉ còn chờ một cái kết có hậu nữa mà thôi, thì nàng phát hiện bạn trai “bắt cá 2 tay”. Đối tượng chính là em sinh viên mới vào thực tập ở công ty chàng, do chàng trực tiếp quản lí.
Không rõ chàng có ý định bỏ nàng để tiến tới với cô ta hay không, nhưng dù là thế nào thì hành động phản bội này nàng cũng không thể nào tha thứ được. Cách giải quyết chỉ có một, đó là chia tay. Mới trong giai đoạn yêu đương mặn nồng, say đắm mà đã ngang nhiên cặp kè em khác thế này, thử hỏi lấy nhau rồi chàng sẽ còn trơ trẽn tới mức nào?
Nhưng mà nếu cứ đùng đùng nói chia tay rồi quay ngoắt bước đi thì xem chừng hơi bị dễ dàng đối với chàng. Có lỗi thì phải chịu phạt. Hơn nữa, cục tức này, ai sẽ giúp nàng xả đây? Thôi thì tặng chàng một món quà cuối cùng trước khi nói lời chia tay, coi như đẹp cả đôi đường. Chàng đảm bảo sẽ nhớ nàng thật lâu, mà nàng thì sẽ quên chàng thật nhanh, không bị ấm ức gì nữa.
Tối thứ 7, nàng ngọt nhạt nhắn tin dặn bạn trai tan làm xong thì ghé qua nhà mình. “Em sẽ tự tay nấu những món ăn anh thích, rồi chúng mình sẽ có một buổi tối ngọt ngào bên nhau, anh nhé! Gác mọi công việc lại đi anh, cả tuần mình chưa gặp nhau rồi!”, nàng thủ thỉ. Chàng vui sướng gật đầu ngay tắp lự. Xem ra cả tuần gặp mặt em kia ở công ty rồi, cuối tuần cũng nhớ tới nàng đây!
Ảnh minh họa.
Chàng tới nơi, đã thấy nàng mặc một bộ đồ ở nhà xinh xắn, đang đeo tạp dề bận rộn trong bếp. Nàng cười ngọt như mật: “Anh đi tắm đi, em xả sẵn nước ấm rồi đấy. Rồi chúng mình cùng thưởng thức bữa tối thôi nào!”. Chàng nở nụ cười tươi rói, trong bụng nghĩ thầm, cuộc sống có bồ nhí bên ngoài đổi gió, tối về có vợ ngoan hiền chờ mong quả là sung sướng nhất trần đời.
Chàng tắm táp xong xuôi, sảng khoái bước ra. Nàng bưng một bát canh hầm mỉm cười: “Anh uống tạm ít canh, đợi em đang quay gà làm món chính. Canh này bổ lắm đấy, em đặc biệt nấu cho anh ăn, không được bỏ sót tí nào đâu nhé!”. Vừa nói nàng còn làm ra vẻ mờ ám, khiến chàng mừng húm. Hẳn nàng nấu canh đại bổ với “khoản ấy” của đàn ông cho chàng ăn đây mà. Cứ nghĩ đến đêm nay mặn nồng cùng nàng, chàng liền vui cười tít mắt, uống liền 3 bát.
Thấy nàng quay trở vào bếp, anh bạn trai bắt cá 2 tay liền rút điện thoại nhắn tin cho cô em thực tập kia, dặn dò vài câu rồi định dụng sau đó sẽ tắt máy để yên tâm ở bên nàng, kẻo nàng phát hiện thì nguy to. Ai ngờ chưa được lấy chốc thì chàng bỗng thấy trong miệng ngứa ran. Rồi cảm giác ngứa ngáy ấy lan ra khắp người, chàng càng gãi thì da càng mẩn lên như phát ban. Chàng hãi hùng, sao lại giống như lúc nhỏ chàng bị dị ứng thức ăn thế này.
Video đang HOT
Môi lưỡi rồi cổ họng, mặt của chàng bắt đầu sưng sưng. Bụng thì quặn lên vì đau, một cảm giác buồn nôn khiến chàng chỉ muốn ói tất cả những thứ có trong dạ dày ra. Chàng khó khăn gọi nàng mấy tiếng, thấy hoa mắt chóng mặt và cảm giác khó thở rõ rệt.
Đúng lúc đó, nàng chậm rãi từ trong bếp đi ra, nhìn chàng mỉm cười: “Anh đợi một lát đi, tôi gọi xe cấp cứu rồi. Đây là quà tôi tặng anh, vì anh “bắt cá 2 tay” trong lúc yêu tôi đấy! Khỏe hẳn ra viện thì mong anh hãy nhớ một điều: chúng ta đã chẳng còn gì liên quan đến nhau nữa!”.
Chàng đang đầu váng mắt hoa, nghe nàng nói thì sốc vô cùng nhưng chẳng thốt được ra từ nào, chỉ nhìn nàng bằng ánh mắt như không thể tin được. Vừa hay lúc ấy xe cấp cứu tới nơi, nàng giúp đưa chàng lên xe, nhưng không theo để chăm sóc chàng. Nàng biết, chứng dị ứng của chàng không quá nặng, tại hôm nay chàng uống nhiều canh nàng nấu quá nên mới bị như vậy mà thôi. Khi chàng khỏe hơn, sẽ tự biết đường gọi cho người nhà tới.
Vào nhà nhìn nồi canh nấu cho bạn trai, nàng mỉm cười vui vẻ, uống nốt chỗ còn lại. Chàng dị ứng với thịt ba ba nhưng nàng thì không đâu. Trước đây, mỗi lần nấu ăn cho chàng, nàng đều cố gắng hết sức tránh, nhưng giờ, nàng hầm hẳn một nồi cho chàng, bảo sao chàng ăn xong lại có phản ứng như thế. Có trách thì trách chàng “bắt cá 2 tay” ấy, để rồi phải nuốt nghẹn nhận “một món quà” mình chả hề mong muốn tẹo nào!
Theo Phạm Giang/Phununews
Cuộc đời trượt dài khi bị anh họ lạm dụng từ năm 9 tuổi
Đang đổ nước vào thùng, bất ngờ tôi bị bàn tay bịt miệng từ phía sau. Hắn bắt úp mặt vào tường rồi cởi hết quần áo ra, lạm dụng tôi.
Tôi năm nay 27 tuổi, bao năm qua tôi sống trong sợ hãi, ám ảnh và ghê sợ chính bản thân mình. Những năm tháng ấy đầy bế tắc, nhiều lúc tôi muốn chết đi để có thể xóa nhòa kí ức kinh hoàng.
Tôi từng nghĩ sống để bụng chết mang theo, đào sâu chôn chặt quá khứ khủng khiếp đó tận đáy lòng nhưng hôm nay, tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình, mong rằng những bậc làm cha, làm mẹ có thể xem như một lời cảnh tỉnh.
Bạn hãy dành cho con mình một cuộc sống trọn vẹn, vì bất cứ lúc nào một đứa trẻ cũng có nguy cơ trở thành nạn nhân của lạm dụng tình dục.
Bị anh họ lạm dụng từ năm 9 tuổi (Ảnh minh họa)
Bố mất sớm khi tôi tròn 2 tuổi, từ nhỏ, tôi phải sống xa mẹ, ở với cô ruột, cô có 2 người con trai lớn. Mỗi ngày đi học về, tôi - đứa bé 8 tuổi phải đi xách nước từ tầng 1 lên tầng 5 của khu tập thể để cả nhà cô có nước dùng cho sinh hoạt. Cái thời đó nước sạch như một thứ xa xỉ với người dân Thủ đô ở trong các khu tập thể cũ.
Một người anh họ tôi chưa có việc làm nên chỉ quanh quẩn ở nhà, và chuỗi ngày kinh hoàng liên tiếp xảy đến...
Bất cứ lúc nào tôi ở nhà, đều bắt gặp ánh mắt khác lạ của anh họ khiến tôi gai người. Ở cái tuổi ăn chưa no, lo chưa tới, tôi nào đâu biết được đó là những tín hiệu báo tước việc mình sắp bị lạm dụng. Tôi chỉ thấy dấy lên chút mơ hồ sợ hãi rồi lại nhanh chóng quên đi.
Rồi cái ngày mà tôi muốn tẩy xóa khỏi trí não ập đến. Hôm đó tan học về, tôi đi xách nước như thường lệ. Đang đổ nước vào thùng, bất ngờ tôi bị bàn tay bịt miệng từ phía sau. Hắn bắt tôi úp mặt vào tường rồi cởi hết quần áo ra, cưỡng bức tôi. Tôi vùng vẫy muốn thoát ra nhưng bị hắn ghì xuống.
Sau lần đó, hắn đe dọa tôi, cấm tôi nói với ai, nếu không hắn sẽ giết tôi. Sợ hãi, hoảng loạn đêm đêm tôi chỉ biết lặng lẽ khóc trong bóng tối, thầm gọi mẹ.
Nhưng mẹ tôi ở nơi xa lắm, sao biết được con mình đang bị tủi hổ, đớn đau thể xác thế này. Dù tôi có gọi mẹ khản đặc nhưng chỉ là vô vọng. Cứ thế, lần này đến lần khác, tôi bị hắn ép buộc trong suốt 1 năm trời.
Đến khi không thể chịu đựng thêm giây phút nào nữa, tôi vùng chạy, bỏ trốn trong đêm tối. Đứa bé 9 tuổi có thể đi đâu đây? Lang thang, rét mướt, tôi nhảy tàu, trốn trong khoang chứa hàng tìm đường vào Nam - nơi mẹ tôi đang sống. Đói khát, tôi lần mò xin ăn mỗi bận tàu dừng ga, kể cả những gói đồ ôi hỏng người ta vất đi tôi cũng lượm lại ăn. Lúc đó trong tâm trí tôi chỉ tồn tại duy nhất hai từ sống sót.
Rồi tam phen tứ bận trốn chui lủi trên tàu, tôi cũng vào đến nơi. Tôi lang thang đi tìm mẹ, đến đâu tôi cũng mang tấm hình mẹ gửi ra hỏi nhưng đáp lại là những cái lắc đầu.
Vô tình một lần, lang thang xin ăn ở chợ Bến Thành, tôi gặp bà thím trước đưa mẹ vào đây làm. Bà rước tôi về, mẹ con gặp nhau, giây phút đó đáng lẽ tôi phải sà vào lòng mẹ, òa khóc cho thỏa tháng ngày xa cách nhưng tôi chỉ lặng thinh, lỳ lợm mặc mẹ ôm tôi, mặc những giọt nước mắt mẹ tuôn.
(Ảnh minh họa)
Hóa ra, ngày tôi bỏ đi, bà cô rối rít gọi cho mẹ, bảo tự đi tìm con về dạy dỗ. Người anh họ nói hắn phát hiện tôi ăn cắp, bị đánh nên bỏ trốn. Mẹ ra Bắc tìm tôi khắp nơi, không thấy đành quay lại trong Nam, không ngờ mẹ con lại gặp nhau trong cảnh ngộ này.
Từ đó tôi sống với mẹ, quá khứ tàn nhẫn biến tôi trở thành con bé ít nói, lỳ lợm, tôi sẵn sàng đánh nhau với bất cứ ai động chạm đến mình. Lớn hơn chút nữa, tôi tụ tập theo đám bạn xấu đi đua xe, ăn cắp vặt, tất nhiên ma túy là thứ không thể thiếu trong mỗi cuộc vui.
18 tuổi, tôi bị bắt vì vận chuyển ma túy, mẹ khóc cạn nước mắt. Cuộc hôn nhân buồn cùng người chồng quá cố đã lấy mất của bà tuổi thanh xuân, giờ đứa con gái duy nhất cũng sắp vuột khỏi tay bà.
Tháng ngày trong trại, vừa cai nghiện, vừa học nghề, hàng tuần mẹ đều đặn vào thăm tôi, mang theo những cuốn sách về Phật cho tôi đọc nhân lúc rảnh rỗi, để tâm được bình an hơn.
Mẹ nói, tôi như ngày hôm nay cũng một phần do mẹ đã bỏ rơi tôi lúc thơ ấu, mẹ muốn tạ lỗi với đời, với tôi, khuyên tôi cố gắng cải tạo tốt, đợi ngày về làm lại cuộc đời.
Gần 10 năm trôi qua, tôi đã quay trở lại cuộc sống, tôi đã được cứu vớt vì sự bao dung và nhân hậu của mẹ.
Nỗi thù hận sự lỳ lợm đã biến mất nhường chỗ lại cho người đàn bà đầy mặc cảm, tự ti vì quá khứ. Một tâm hồn tổn thương, chẳng chịt vết sẹo mà có qua bao nhiêu năm tháng nữa, cũng chẳng thể lành lặn.
Nhiều lần tôi tìm đến cái chết không thành, trong cơn mộng mị phảng phất giọt nước mắt mẹ. Tôi lại tiếp tục sống...
Theo Phununews
Cày cuốc cả tháng mua thẻ VIP cho chồng tập gym, ai ngờ khi mang đến phòng tập mới tỏ rõ sự tình Còn 3 hôm nữa là đến sinh nhật anh. Tôi mừng thầm vì sau bao ngày cày cuốc, mình đã có đủ số tiền mua thẻ Vip cho anh... Ngày tôi lấy chồng, ai cũng nói số tôi may mắn khi lấy được anh - ngoại hình sáng sủa lại cao to, công việc ổn định và sống rất tâm lý. Cưới nhau...