Mới yêu anh vay tiền như cơm bữa
Tôi hơi xấu, còn anh quá đẹp, yêu tôi anh vay tiền như cơm bữa, có phải anh đang lợi dụng tôi?
Tôi đang yêu một người nhưng cảm thấy tình yêu này không chắc chắn lắm. Tôi không biết có nên tin một người như anh ấy hay không?
Liệu anh ấy có yêu tôi thật lòng không hay chỉ đang lợi dụng tôi? Hoặc cũng có thể là anh yêu tôi chỉ vì tôi có nhiều điều kiện thuận lợi, lo đượ cho anh cuộc sống tốt? Mong mọi người cho tôi một lời khuyên.
Tôi năm nay 27 tuổi, tôi đã ra trường, đi làm ở một công ty lớn. Thu nhập của tôi nhìn chung là rất khá. Tôi có thể tự lo được cho cuộc sống của mình một cách dư giả, gửi tiền cho bố mẹ đều đều. Mọi người đều khen tôi giỏi giang, có tài. Duy chỉ có một điều khiến tôi hơi mặc cảm là ngoại hình của tôi không được xinh xắn cho lắm. Tôi không phải quá xấu nhưng hơi lùn, da đen và nét mặt hơi thô. Điều này khiến tôi mặc cảm rất nhiều.
Khi anh ấy yêu tôi mọi người cũng đã đoán già, đoán non là anh chỉ lợi dụng tôi thôi vì anh quá đẹp trai. Anh đang đi học tại chức buổi tối, ban ngày cũng gọi là đi làm nhưng làm vớ vẩn, lương tháng 3 cọc, 3 đồng. Anh ở trọ cùng với em trai nhưng căn nhà trọ khá tồi tàn vì cả hai đều không có thu nhập ổn định.
Anh ỷ lại vào em, thấy em có điều kiện liên tục vay tiền, mượn mà không trả (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi quen anh ấy tình cờ lắm, trong một buổi tối đi về ngang qua trường anh học, tôi bị hỏng xe. Vừa lúc đó anh tới nơi và giúp đỡ tôi. Chúng tôi quen nhau từ đó. Khoảng gần 2 tháng sau khi trò chuyện, gặp gỡ, anh ấy ngỏ lời yêu tôi khiến tôi rất xúc động. Tôi không tin nổi là anh ấy lại yêu mình vì so với anh tôi kém hơn về ngoại hình rất nhiều.
Tiếp xúc với anh thì tôi thấy anh khá hiền lành, anh quan tâm và lo lắng cho tôi rất nhiều. Tôi cũng không nghĩ là anh xấu tính hay đểu giả nhưng những hành động trong thời gian gần đây của anh khiến tôi bắt đầu nghi ngờ về sự chân thành mà anh dành cho tôi. Tôi không biết mình có phải quá đa nghi hay không.
Anh thường xuyên vay tiền tôi, lúc nhiều, lúc ít. Anh nói trả nhưng chưa trả xong thì lại tới lần sau. Tôi không tiếc tiền nhưng tôi có cảm giác anh đang ỷ lại vào tôi. Thấy tôi làm ra tiền nên anh muốn nhờ vả để cuộc sống tốt đẹp hơn. Tôi và anh quen nhau tới giờ mới chỉ được 9 tháng, nó chưa phải là quãng thời gian quá lâu để thân thiết tới mức đó. Đi ăn anh cũng để tôi tự trả tiền, chi tiêu sinh hoạt của anh cứ thiếu anh lại gọi cho tôi. Tôi không thể từ chối vì anh biết thu nhập của tôi, mà tôi cũng dư thừa nên không giúp không đành.
Tôi không ích kỉ, tôi không tiếc tiền nhưng cái chính là tôi muốn anh phải thật lòng yêu thương tôi. Nếu anh đến với tôi chỉ vì tôi giống như một người có thể đảm bảo cho cuộc sống của anh tốt hơn, đỡ vất vả hơn thì tôi không cam tâm. (Ảnh minh họa)
Càng ngày anh càng khiến tôi mệt mỏi vì những chuyện tiền nong. Anh nói yêu nhau cũng đâu có khác gì vợ chồng, nếu tôi tiếc, không muốn cho vay thì cứ bảo, anh sẽ không phiền tôi nữa. Nhưng rồi đến lúc khó khăn anh ấy lại tìm tôi. Tôi cũng mềm lòng vì thường anh. Hơn nữa nếu anh phụ bạc hay không tốt với tôi thì tôi còn có cớ để từ chối. Đằng này anh rất tốt, yêu tôi, chung thủy lại còn tử tế nữa.
Tôi cảm thấy băn khoăn về tình cảm này của chúng tôi. Tôi không ích kỉ, tôi không tiếc tiền nhưng cái chính là tôi muốn anh phải thật lòng yêu thương tôi. Nếu anh đến với tôi chỉ vì tôi giống như một người có thể đảm bảo cho cuộc sống của anh tốt hơn, đỡ vất vả hơn thì tôi không cam tâm. Liệu tôi có nên tin anh, tiếp tục yêu anh hay không?
Theo VNE
Khổ tâm vì anh và tôi đều ích kỷ
Tôi muốn anh ra ngoài này làm việc để gần gia đình tôi, nhưng anh lại muốn tôi theo anh vào trong đó lập nghiệp.
Tôi năm nay 24 tuổi, sinh ra trong một gia đình gia giáo. Ba mẹ đều là những người làm nhà nước. Bản thân tôi cũng có một công việc ổn định. 24 tuổi nhưng đây là lần đầu tiên tôi biết yêu, biết cảm nhận được hơi thở của tình yêu.
Anh và tôi quen nhau thông qua một chị cùng làm ở công ty. Ban đầu tôi chỉ nói chuyện cho vui chứ chưa nghĩ mình sẽ yêu. Mặc dù tôi 24 tuổi nhưng vẫn nghĩ chưa nên yêu, cứ chờ cho công việc thật sự ổn định đã rồi yêu để cưới luôn. Cứ thế, hàng ngày anh gọi điện thoại, nhắn tin nói chuyện với tôi, không biết sao nhưng chúng tôi lại có rất nhiều chuyện để nói với nhau, nói cả ngày cả đêm vậy mà cũng không hết chuyện.
Nhưng tất cả chỉ là qua điện thoại, tôi và anh chưa một lần gặp nhau bởi hai chúng tôi ở hai nơi xa cả ngàn cây số. Cứ thế cho đến một ngày tôi có chuyến đi chơi vào thành phố nơi anh đang sinh sống. Ngày hôm đó, lần đầu hai đứa giáp mặt nhau. Khi nói chuyện qua điện thoại thì huyên thuyên vậy, nhưng gặp chỉ biết nhìn nhau mà cười. Một cảm giác khó tả trong tôi và chắc có lẽ trong cả anh nữa. Ở trong đó 5 ngày, chúng tôi gặp nhau được vài lần qua những buổi cafe, và cũng đã bắt đầu nói chuyện thân thiện với nhau.
Năm ngày trôi qua thật nhanh, đến ngày tôi phải về lại thành phố của mình, buổi sáng đó anh chở tôi ra sân bay. Ngồi sau lưng anh tôi có cảm giác là lạ, chúng tôi chia tay nhau tại sân bay trong hối hả bởi tôi ra muộn nên vừa đến nơi là chạy vào làm thủ tục cho kịp. Quyến luyến rồi cũng phải đi, tôi khuất dần vào trong sân bay.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Sau ngày đó, chúng tôi càng thân thiết hơn. Mãi một thời gian nữa tôi nhận lời yêu anh. Khi đó, tôi chỉ phân vân liệu anh sẽ lập nghiệp trong đó hay về ngoài này thì anh nói anh muốn ở lại. Tôi rất lo lắng nhưng được một thời gian, cuối cùng tôi cũng thuyết phục được anh về. Tôi vui mừng khôn xiết, dường như tôi chẳng còn bận tâm vấn đề gì nữa cho cuộc tình của mình, dẫu ban đầu bố mẹ tôi phản đối nhưng tôi tin chuyện đó cũng sẽ được tôi và anh giải quyết.
Cuộc tình của chúng tôi dẫu có đôi lúc cãi vã nhưng không có gì để lo lắng cả. Ở hai nơi xa xôi từ ngày quen nhau đến khi yêu thì nay đã được một năm nhưng chúng tôi gặp được chỉ đếm trên đầu ngón tay, tuy vậy cả hai đều tin tưởng nhau nên chúng tôi không có vấn đề gì.
Giờ đây khi đang hạnh phúc thì anh cho tôi một tin bất ngờ, anh quyết định sẽ ở lại định cư trong đó. Anh nói với tôi, anh có công việc ổn định, cuộc sống dễ dàng hơn nên khuyên tôi vào đó với anh. Tôi bàng hoàng lo lắng, tôi phải làm sao đây? Tôi yêu anh và muốn cả hai được sống gần nhau nhưng tôi không thể theo anh vào trong đó được, tôi còn có gia đình mình nữa.
Nhà tôi chỉ có hai chị em gái, nên bố mẹ luôn muốn chúng tôi sẽ được ở gần và đó cũng là mong mỏi của tôi. Bởi nếu tôi theo anh vào trong đó sau này bố mẹ tôi đau ốm ai sẽ chăm sóc ông bà đây? Ở xa cả ngàn cây số, đâu phải muốn đi là đi, muốn về là về. Ban đầu thì vậy được chứ sau này chúng tôi có con nữa thì mọi chuyện sẽ trở nên khó khăn hơn nhiều. Đã vậy gia đình anh cũng mong anh về ngoài này.
Tôi đã phân tích với anh rất nhiều nhưng dường như anh không hiểu hay là cố tình không hiểu nữa, tôi thật sự chẳng biết sao. Giờ đây tôi ở giữa, một bên gia đình, bên kia người yêu, tôi thật sự không biết phải làm sao?
Tôi chẳng biết mình ích kỷ hay anh ích kỷ nữa? Tôi thật sự khổ tâm và bối rối vì không biết phải làm sao.
Theo Ngoisao
Giữ hạnh phúc khi vợ chồng hiếm muộn Luôn ở cạnh, yêu thương và chia sẻ, cùng nhau tìm giải pháp cũng như chạy chữa. Nếu như trước đây, tình trạng hiếm muộn thường xảy ra ở những cặp vợ chồng trên 40 tuổi thì hiện nay, xuất hiện nhiều hơn ở các gia đình trẻ. Hiếm muộn là tình trạng vợ chồng sau một năm quan hệ tình dục bình...