Mới yêu 2 tháng, mẹ chồng tương lai vay khéo 50 triệu, sau 3 năm mất hút không trả tiền
Lúc đó tôi nghĩ cùng lắm vài tháng là mẹ anh trả tôi, có ai ngờ tới giờ đã 3 năm mẹ anh không đả động gì đến khoản vay đó. Hàng tháng tôi phải còng lưng trả lãi.
Tôi thực sự không biết phải làm thế nào khi giờ đây tôi sắp trở thành con dâu mà bác ấy vẫn không đả động đến khoản tiền mượn tôi. (Ảnh minh họa)
Cho đến giờ đã gần 3 năm trôi qua, tôi vẫn không thể nào đòi được khoản tiền ấy. Tôi thực sự không biết phải làm thế nào khi giờ đây tôi sắp trở thành con dâu mà bác ấy vẫn không đả động đến khoản tiền mượn tôi.
Tôi và anh yêu nhau được 3 năm. Mọi người xung quanh tôi đều bảo yêu anh tôi bị lợi dụng quá nhiều. Thực ra tôi cũng biết mình chịu nhiều thiệt thòi, nhưng thấy anh tốt với mình nên tôi cũng nhắm mắt cho qua. Chỉ có điều khoản tiền mà mẹ anh nợ tôi quá lớn, nếu không đòi tôi cũng không biết phải làm sao.
Gia đình tôi cũng không phải giàu có, chẳng qua bố mẹ thương tôi nên cố gắng tạo điều kiện giúp tôi mà thôi. So với nhà anh, nhà tôi cũng không hơn gì. Có điều công việc của tôi so với của anh có phần thuận lợi hơn. Vậy mà từ khi yêu đến nay mọi việc của nhà anh, cả anh và gia đình anh đều dựa dẫm vào tôi.
Những khoản tiền nhỏ tôi phải chi ra đến giờ tôi không thể nào nhớ hết được. Mỗi lần đến nhà anh chơi tôi đều phải chi tiền. Khi thì bác gái nhờ mua hộ cái này, lúc lại nhờ sắm giúp cái kia. Những món đồ đó có cái vài trăm, có cái tiền triệu. Nó nhiều đến mức tôi không nhớ chuẩn để mà liệt kê. Mẹ anh cứ bảo: “Tiện đi qua đó cháu mua giúp…”; “Cháu ở gần đó qua lấy giùm”; “Bác thấy cháu có con mắt thẩm mĩ nên nhờ đi mua hộ”… Cứ như thế, biết bao nhiêu món đồ của nhà anh đều đến tay tôi mua quả. Khổ một nỗi, chưa bao giờ tôi thấy mẹ anh nhắc đến chuyện trả tôi tiền. Những khoản đó nhỏ quá, tôi ngại không dám đòi, sợ người ta đánh giá mình ki bo. Nhưng riêng khoản vay 50 triệu mà mẹ anh mượn từ khi chúng tôi mới yêu nhau 2 tháng thì tôi không bao giờ quên.
Video đang HOT
Mẹ anh đã cất lời hỏi vay tôi không biết phải làm sao. Cực chẳng đã tôi phải nhờ mẹ đẻ mình vay lãi hộ 50 triệu để đưa cho bác. (Ảnh minh họa)
Nhớ lại chuyện đó tôi vẫn còn cảm thấy khó hiểu. Khi ấy tôi và anh mới tìm hiểu nhau 3 tháng, anh dẫn tôi về nhà chơi vài lần, vậy mà không hiểu sao mẹ anh lại gọi cho tôi để vay tiền sửa nhà. Lúc ấy tôi ngại lắm vì bản thân không có tiền. Nhưng mẹ anh đã cất lời hỏi vay tôi không biết phải làm sao. Cực chẳng đã tôi phải nhờ mẹ đẻ mình vay lãi hộ 50 triệu để đưa cho bác.
Lúc đó tôi nghĩ cùng lắm vài tháng là mẹ anh trả tôi, có ai ngờ tới giờ đã 3 năm mẹ anh không đả động gì đến khoản vay đó. Hàng tháng tôi phải còng lưng trả lãi. Có vài lần tôi nhắc anh nói khéo với mẹ. Anh ậm ừ cho qua rồi không thấy động tĩnh gì.
Tôi sợ cứ thế này mẹ chồng tương lai sẽ coi như thôi luôn. Nhưng nếu nhắc biết đâu bà lại ghét tôi thì sau này khó sống. Tôi phải làm sao đây. (Ảnh minh họa)
Bây giờ tôi và anh chuẩn bị cưới, khoản tiền đó tôi vẫn chưa được nhận lại. Mỗi lần gặp nhau mẹ anh đều rất ngọt ngào khiến tôi không thể ngỏ lời đòi tiền. Mà khổ mỗi nếu không đòi tôi cũng chẳng biết lấy tiền đâu mà trả. Tôi sợ cứ thế này mẹ chồng tương lai sẽ coi như thôi luôn. Nhưng nếu nhắc biết đâu bà lại ghét tôi thì sau này khó sống. Tôi phải làm sao đây.
Theo Eva
Tôi có nên chấp nhận bị mẹ chồng tương lai coi thường để được làm dâu nhà giàu?
Gần trọn tháng lương của tôi mới mua được một món quà tặng mẹ chồng tương lai, vậy mà chỉ một câu nói của bà cũng khiến tim tôi như vỡ vụn. Liệu tôi có nên tiếp tục mối quan hệ này, có nên tiến tới hôn nhân, làm dâu ở một gia đình "danh giá" này?
Kể từ khi ra mắt nhà người yêu tôi đâm ra lo lắng nhiều hơn. Giá như gia đình anh ấy cũng thôn quê và giản dị như gia đình tôi thì tốt biết mấy. Đằng này gia đình anh sống rất quan cách, luôn tỏ ra mình là người sang trọng.
Ngày đầu tiên về nhà anh ra mắt tôi hoang mang vì không biết nên làm gì. Một căn nhà rộng lớn, đồ dùng tiện nghi, sang trọng. Một mình ngồi giữa phòng khách mà cảm thấy có chút gì gờn gợn. Có lẽ vì căn phòng rộng quá, bức tường trắng với các vật dụng trong phòng sáng bóng khiến tôi cảm thấy lạc lõng. Một mình ngồi trong phòng khách chừng 15 phút tôi mới thấy bố mẹ anh bước vào.
Hai bác bước vào với gương mặt lạnh tanh trước sự ngỡ ngàng của tôi. Sau phút trẫn tĩnh tôi cúi thấp người chào. Nhưng đáp lại lời chào của tôi là giọng nói lạnh lùng "chào chị" của mẹ anh. Trước khi quyết định về ra mắt bố mẹ anh tôi cũng được nghe qua anh nói: "Bố mẹ anh vốn là doanh nhân có tiếng, tính khí hơi lạnh lùng, có gì em đừng để bụng. Mình là phận con cháu chỉ nghe thôi em nhé". Vì thế tôi cũng chuẩn bị tinh thần trước nhưng lại không nghĩ sự lạnh lùng của bố mẹ anh lại cao như vậy.
Ảnh minh họa.
Nếu biết trước thế này tôi đã theo anh đi mua đồ rồi, chứ không dám ở lại đây một mình. 3 người ngồi trong phòng khách không ai nói với nhau câu nào, tôi chỉ lặng im cúi gằm mặt chờ đợi đếm từng phút, từng giây mong cho 30 phút qua nhanh để anh về. Không khí đang im thin thít bỗng tiếng mẹ anh vang lên: "Nghe thằng Quân nói chị làm cùng công ty nó, kém nó 3 tuổi, bố mẹ ở quê làm nông nghiệp... đúng không?". Mặc cho mẹ anh hỏi đủ điều tôi chỉ biết "dạ", "vâng", đúng ạ"... chưa bao giờ tôi có cảm giác bất an đến vậy. Có lẽ vì gương mặt quý phái, sắc sảo của mẹ anh đã lấn áp hết hồn vía tôi.
Khi không khí đang căng thẳng thì anh về. Phút giây nghe thấy tiếng anh vang lên giống như cảm giác &'bắt được vàng' vậy. Mặc dù từ khi anh về không khí buổi gặp mặt cũng không mấy khá khẩm, nhưng ít ra tôi cũng cảm thấy an toàn hơn. Gần 3 tiếng ở nhà anh mà tôi ngỡ là 3 tháng, cảm giác thời gian như ngừng lại. Khi ra về anh an ủi tôi: "Em đừng suy nghĩ nhiều, tính cách bố mẹ anh vốn vậy. Ông bà cũng không có ác ý đâu em".
Vì yêu anh, và cũng vì những lời an ủi của anh nên tôi tự nhủ bản thân "Cố gắng lên, chỉ cần được yêu anh là đủ rồi". Thế nhưng những rắc rối và sự tủi nhục của đứa con gái quê như tôi lại không dừng lại ở đó.
Vì là sinh viên mới ra trường, tiền lương không cao nên tôi chỉ có thể sống cuộc sống sinh viên, bất kể những món đồ nào tôi mua cũng rất rẻ tiền. Vậy mà vì anh, vì gia đình anh giàu có mà tôi đã phải đau đầu suy nghĩ bao nhiêu ngày để tìm ra một món quà tặng nhân ngày sinh nhật mẹ anh sao cho hợp lý. Gần trọn tháng lương của tôi mới có thể mua được một bộ ấm chén cao cấp để làm quà biếu mẹ anh. Tôi nghĩ nhà anh cái gì cũng có, nên tặng bộ ấm chén để trang trí cũng hợp lý. Vậy mà chỉ một câu mẹ anh nói ra khiến tôi đau lòng: "Cảm ơn chị, nhưng nhà này không thiếu ấm chén, chị cầm về giúp. Đồ rẻ tiền này tôi không biết phải bày ở đâu. Lần sau nếu có dịp đến chị không cần phải mua gì đâu...".
Kể từ ngày hôm đó, tôi sợ phải đến nhà anh. Sự chênh lệch giàu nghèo là sợi dây lớn nhất ngăn cản tình yêu của tôi và anh. Chỉ có những người giàu như gia đình anh mới có quyền ngẩng cao đầu chăng?
Theo PNVN
Đàn ông có thay đổi bản thân vì tình yêu hay không? Khi mới yêu, người đàn ông thường thề thốt, hứa hẹn mọi điều, kể cả thay đổi bản thân theo ý muốn của người mình yêu. Liệu họ có thay đổi được bản thân mình? ảnh minh họa Bất cứ một trái tim đang thổn thức vì tình yêu nào cũng không mảy may nghĩ tới viễn cảnh xấu ấy xảy ra: người...