Mới về sống chung, tôi kinh hãi phát hiện mẹ chồng không bình thường, tới khi nghe chồng kể lại câu chuyện từ 15 năm trước, tôi từ sửng sốt đến cay mắt xó.t x.a
Nghe giọng nghẹn ngào của chồng, tôi quay lại thì thấy anh đang khóc, tôi sửng sốt vô cùng và cũng bất ngờ với câu chuyện quá khứ của mẹ chồng.
Tôi lấy chồng đến nay là cũng tròn một năm. Hồi yêu nhau mỗi khi tôi đến chơi, chỉ thấy mẹ anh ngồi một góc, bố con anh không để bà ngồi chung với tôi. Khi tôi hỏi thì anh bảo mẹ anh không muốn nói chuyện với người lạ. Dù lúc đó tự ái nhưng tôi nghĩ cứ tìm hiểu thêm xem thế nào.
Sau vài lần về chơi thì tôi thấy mẹ anh dù không trò chuyện với tôi nhưng rất hiền lành. Lần nào tôi tới cũng thấy bà đang làm gì đó, khi thì cho gà ăn, lúc lại cuốc đất hoặc tưới nước cho mấy cây hoa, dù bà làm mà như chơi song như vậy cũng thấy bà rất chăm chỉ.
Đến khi cưới về sống chung với mẹ chồng, tôi mới biết bà không hề “hiền”. Thỉnh thoảng bà lại đậ.p ph.á cái gì đấy trong nhà, khi thì đậ.p hỏng thùng rác, lúc đang ăn cơm lại ném cả bát xuống sàn nhà… Mà cũng không biết lúc nào bà sẽ “lên cơn” để tránh. Trong nhà thì bố chồng và chồng tôi đã quen, thấy bà như vậy, hai người âm thầm thay nhau dọn. Còn tôi, mấy lần đầu vẫn kinh hãi lắm, về sau thì ghét mẹ chồng vô cùng. Tôi cảm thấy đúng là gánh nặng, tự dưng có “người điên” trong nhà, ai mà vui cho được.
Tôi cảm thấy đúng là gánh nặng, tự dưng có “người điên” trong nhà, ai mà vui cho được. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi thì chiều mẹ, có lần bà đang quét nhà, bị vướng dây điện nên bà lấy chổi đậ.p luôn ti vi và đòi ném nó đi. Chồng tôi liền gỡ ti vi đem cất trong kho. Cứ bà bảo gì thì anh làm nấy, không hề cảm thấy yêu cầu của bà vô lý chút nào, cũng không tìm cách ngăn cản. Trong nhà cái gì dễ vỡ thì bố con anh cất kỹ hoặc để xa tầm mắt bà, thế nên phòng khách nhà tôi vô cùng sơ sài. Có lần đi làm về, tôi thấy bà ngồi cắt chiếc váy tôi yêu thích ra thành mấy chiếc khăn vuông, bà dùng khăn đó để lau bàn. Bà bảo nhìn ngứa mắt nên cắt. Tôi giận lắm.
Thời gian gần đây, triệu chứng của bà nặng hơn, nhiều lần ôm đầu la hét. Tôi hỏi chồng sao không đưa bà đi vào viện dưỡng lão hoặc viện tâm thần. Chồng nói từng đưa bà đi chữa trị nhưng không trị hết được. Anh còn bảo tôi cố gắng chịu đựng, một thời gian nữa là quen, nhưng đến nay một năm rồi và càng ngày tôi càng ghét bà.
Video đang HOT
Mấy hôm trước, chồng bảo tôi sinh con nhưng tôi vẫn không chịu mang thai. Tôi làm sao yên tâm khi sinh con khi nhà có một người điên. Nhưng chồng thì cứ đòi có con, tôi đành ra điều kiện với anh, một là đưa mẹ đi vào trại, tôi sẽ mang thai, còn không thì bao giờ chữa khỏi cho bà, tôi mới sinh. Tôi đặt áp lực như thế cũng chỉ vì muốn chồng tìm ra giải pháp, chứ bệnh của bà thì chữa khỏi sao được.
Dù rất cảm động song tôi vẫn không dám mang thai. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng khi tôi vừa nói xong, chồng buồn bực ngồi xuống giường, lặng im không nói gì. Mãi một lúc sau tôi thấy giọng anh nghẹn ngào, quay lại mới hay anh đang khóc. Anh bảo tôi không hiểu gì nên nói những lời nhẫn tâm với mẹ.
Chồng kể lại trong tiếng khàn khàn rằng hồi anh 12 tuổ.i, anh đang đi lên nhà ông bà ngoại với mẹ thì bị ô tô tông vào. Lẽ ra anh đã mất một chân hoặc chế.t rồi nhưng mẹ đẩy anh ra. Anh chỉ bị trầy xước tay và chân còn mẹ ngã đậ.p đầ.u xuống nền bê tông nên bị chấn động não. Cũng vì một dây thần kinh bị ảnh hưởng nên bà mới hành xử như vậy. Chồng tôi là được mẹ cho sinh mạng những 2 lần cho nên đời này anh phải chăm sóc lại bà. Anh sẽ không đẩy bà đi viện dưỡng lão hay viện tâm thần và cũng mong tôi đừng hằn học với mẹ nữa.
Chồng kể xong mà tôi cũng cay mắt và không dám tin. Tôi nào biết mẹ anh đã hi sinh cho anh nhiều như thế. Dù rất cảm động song tôi vẫn không dám mang thai. Chồng bảo mẹ rất thích trẻ con, thường chơi đùa với mấy đứa cháu nhà hàng xóm. Tôi biết mẹ chồng chưa từng làm đau người nào, có nên đán.h cược một lần không hả mọi người?
Đến ra mắt nhà bạn trai, em ngỡ ngàng khi nhìn thấy người mẹ tật nguyền của anh mỉm cười rồi đưa ra lời đề nghị khó tưởng tượng
Thật không ngờ! em bối rối nhìn người yêu mà không dám trả lời ngay.
Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Chào chị Hướng Dương!
Em là một cô gái đã 31 tuổ.i, sau nhiều năm lận đận tình duyên thì em gặp và quen Quân. Anh ấy kém em 2 tuổ.i nhưng chín chắn, nghiêm túc và luôn trầm lặng nên có vẻ chững chạc hơn em.
Quân ngần ngại không đưa em về ra mắt gia đình, cho đến khi em giận anh mới đồng ý. Khi về nhà anh, bố anh vui vẻ ra mở cổng. Vào nhà em mới ngỡ ngàng khi gặp mẹ anh. Mẹ anh ngồi xe lăn. Bác chính là người lần trước em đã giúp đỡ trong khu vệ sinh nữ của trung tâm thương mại. Giờ thì em hiểu vì sao anh luôn chững chạc hơn tuổ.i và cũng e ngại chuyện kết hôn.
Em buồn vì kế hoạch của mình không thành nhưng cũng thương mẹ anh.
Bác nhận ra em ngay, mỉm cười chào đón và có vẻ thoải mái. Bác đã đề nghị em sau khi cưới thì sống chung với hai bác. Vợ chồng anh cả muốn chuyển ra ngoài cho tiện công việc.
Em cảm nhận được mẹ chồng tương lai ái ngại khi nói ra yêu cầu. Đồng thời, bác còn nói sẽ sang tên căn nhà cho vợ chồng em, tặng em một chiếc xe ô tô để đi làm. Nếu về đây ở, em sẽ phải đi làm xa 20 km.
Em băn khoăn quá. Liệu một cô gái vụng về như em có đủ sức chăm sóc mẹ chồng ốm đau không? Em đã gom góp số tiề.n lớn trong nhiều năm đi làm và cũng muốn có một ngôi nhà chung cư xinh xắn của riêng mình. Tại sao anh chị chồng không ở cùng bố mẹ mà nhanh chóng đẩy em vào thay thế? Liệu nhà anh có chuyện gì không?
Em bối rối với lời đề nghị của mẹ chồng mà không thể từ chối nên suốt buổi ra mắt em lúng túng và căng thẳng. Em thấy mẹ anh buồn vì thái độ e ngại của em, còn chính em cũng nghĩ chưa thông suốt được chị ạ. Em cũng thương bác và ấn tượng vì vẻ hiền hậu của bác. Em phải làm sao đây?
(annguyen...@gmail.com)
Chào em gái,
Trước hết, chị thấy rằng em là một cô gái tử tế và khiêm tốn. Chắc chắn, mẹ chồng tương lai đã có ấn tượng tốt vì em từng giúp đỡ bà khi hai người xa lạ vô tình gặp nhau. Đây là điều khiến bà thoải mái hơn khi đề nghị em về sống chung.
Em chưa gặp chị dâu của chồng nên cũng chưa thể suy đoán hết được việc anh chị muốn chuyển đi là do xích mích hay mệt mỏi khi chăm sóc mẹ bệnh. Có điều, dù là con cả hay con thứ, trách nhiệm chăm sóc bố mẹ không có gì khác nhau cả. Vì vậy, hãy gạt chuyện đó sang một bên, chỉ quan tâm mình có đủ khả năng tiếp nhận chuyện này không em nhé.
Chị hiểu cảm xúc bối rối của em khi không thể thực hiện ước mơ sống riêng sau khi cưới trong một ngôi nhà xinh xắn của hai vợ chồng. Có lẽ, đây là lúc em cần tự đán.h giá lại mọi chuyện. Em có thể xem việc chăm sóc bố mẹ chồng như chăm sóc người thân của mình được không? Người yêu em có muốn em sống chung với nhà chồng, có sẵn sàng cùng em chia sẻ trách nhiệm không?
Việc ông bà muốn sang tên tài sản và cho em thêm xe ô tô cũng là một ý tốt, mong muốn bù đắp cho em đỡ thiệt thòi. Thực sự, chị nghĩ rằng ông bà không muốn em từ bỏ cuộc hôn nhân này. Cho đi là nhận lại em ạ. Gia đình cần tình cảm yêu thương và trách nhiệm với bố mẹ tuổ.i xế chiều. Một cô gái giỏi giang, biết tiết kiệm để dành kế hoạch mua nhà như em khó có thể là cô gái vụng về. Hãy tự tin và chia sẻ nhiều hơn em nhé.
Chúc em hạnh phúc.
Hàng xóm khen cháu mà mẹ chồng đáp: "Giống mẹ nó thì vứt", nàng dâu quyết không nhịn nhưng lời cô nói lại khiến bà "gật gù" "Mẹ chồng em có vẻ ngạc nhiên nhưng nghĩ sao không đáp thêm gì nữa. Chơi với con em 1 lúc thì bà về", cô vợ kể. Sống chung với mẹ chồng vẫn là đề tài muôn thuở của hội chị em đi làm dâu. Làm thế nào mới được mẹ chồng yêu thương đón nhận luôn là nỗi trăn trở lớn nhất...