Mối tình ngang trái trai tân yêu cô gái không chồng mà chửa
Trai tân cưới một cô gái không chồng mà có con thì có phải trở thành trò cười cho thiên hạ hay không?
Trước khi gặp cô ấy, em chưa từng yêu ai cả. Có thì cũng chỉ là mối tình học trò thích nhau vu vơ. Chỉ tới khi quen cô ấy, em mới nghiêm túc yêu và tính tới chuyện cưới xin. (Ảnh minh họa)
Chị Thanh Bình thân mến!
Phải rất khó khăn em mới tìm được một người mà em yêu nhiều như vậy. Thế nhưng em không nghĩ tình yêu của mình lại oái oăm đến thế. Em mong chị cho em một lời khuyên.
Em năm nay 27 tuổi, hiện đang là nhân viên của một công ty tư nhân. Trong gia đình em là người con trai duy nhất nên bố mẹ rất kì vọng vào em. Bao năm qua, em cố gắng học tập, rèn luyện bản thân để không khiến cả nhà thất vọng về mình. Mặc dù hiện tại em chưa phải là người làm được điều gì ghê gớm lắm nhưng chí ít em cũng chưa bao giờ khiến bố mẹ phải phiền lòng.
Trước khi gặp cô ấy, em chưa từng yêu ai cả. Có thì cũng chỉ là mối tình học trò thích nhau vu vơ. Chỉ tới khi quen cô ấy, em mới nghiêm túc yêu và tính tới chuyện cưới xin. Theo cảm nhận của em thì cô ấy là người con gái rất tốt, xinh xắn và ăn nói rất dễ nghe.
Cô ấy vào làm sau em 2 năm, là nhân viên mới. Mọi người ai cũng khen cô ấy cả chứ không riêng gì em. Hiện tại, chúng em yêu nhau được 1 năm rồi. Em cũng đã đưa cô ấy về nhà giới thiệu với bố mẹ. Ban đầu bố mẹ em rất ưng ý, quý mến cô ấy. Nhưng mọi chuyện rẽ sang một hướng khác khi sự thật về cô ấy bị lộ.
Video đang HOT
Yêu nhau ngần ấy thời gian nhưng em cũng hoàn toàn không biết chuyện cô ấy có một đứa con riêng. Cô ấy làm mẹ đơn thân năm 22 tuổi, khi chuẩn bị tốt nghiệp đại học. Đứa bé giờ đang sống với ông bà ngoại ở dưới quê còn cô ấy trọ trên thành phố để làm. Cô ấy chỉ nói với em khi hai đứa đã yêu nhau sâu đậm, em cũng đã nói với bố mẹ tính chuyện cưới xin rồi.
Giờ em rất hoang mang. Bố mẹ em thì một mực phản đối không chấp nhận vì cho rằng không đáng để phải lấy một người con gái như vậy làm vợ. Hơn nữa bố mẹ em bực vì cô ấy đã giấu giếm mọi người tới tận phút cuối. Em cũng rất buồn vì điều đó nhưng thực lòng em yêu cô ấy. Giờ em phải làm gì hả chị? Em có nên tiến xa hơn không? Liệu một trai tân như em mà đi lấy một cô gái như vậy thì có trở thành trò cười cho thiên hạ? Nếu chia tay, em chưa biết phải đối diện thế nào với cô ấy khi ngày ngày gặp mặt ở chỗ làm, đã vậy chuyện tình yêu của chúng em mọi người đều biết cả. Em mong chị cho em một lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em trai)
Trả lời:
Em trai thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang khó xử khi phát hiện ra quá khứ của bạn gái. Cô ấy từng lầm lỡ một lần và hiện đang là mẹ đơn thân. Trong khi đó em lại là một chàng trai trẻ, mang nhiều kì vọng của gia đình. Em băn khoăn không biết có nên chấp nhận và tiến xa với cô ấy hay không.
Chẳng có gì xấu hổ nếu chúng ta đến với nhau bằng tình yêu chân thành và cùng xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn. Chúng ta chỉ xấu hổ khi sống mà không mang lại hạnh phúc cho nhau mà thôi. (Ảnh minh họa)
Qua những gì em chia sẻ, chị có thể cảm nhận được em là một chàng trai tốt, yêu nghiêm túc, chân thành, tiếc là câu chuyện tình của em lại vướng phải một trắc trở vì quá khứ của bạn gái. Quả đúng là với hiện tại, việc cô ấy còn trẻ mà đã làm mẹ đơn thân là một điều khó được chấp nhận từ phía gia đình em. Đấy không phải sự tàn nhẫn, khắt khe mà bởi vì cha mẹ nào cũng mong muốn con mình lấy được người tử tế, sống ấm êm, hạnh phúc. Bố mẹ em lo rằng quá khứ của bạn gái em sẽ làm cho tương lai của hai người thêm phức tạp.
Tuy nhiên, trong hoàn cảnh này, quyết định thế nào phụ thuộc vào chính em. Em cần cân nhắc rất kĩ mức độ tình cảm và sự gắn kết của em với cô ấy. Nếu như em thực lòng yêu người con gái đó, cô ấy cũng đủ tốt và xứng đáng được tha thứ thì hãy mở rộng lòng mình đón nhận. Nói cho cùng, con người ai cũng có thể phạm sai lầm. Cô ấy tốt hơn những người con gái khác là dám chịu trách nhiệm với sai lầm của mình.
Hơn nữa, xã hội không thiếu những trường hợp như của em. Đừng nghĩ rằng việc mình là trai tân mà lấy một cô gái như thế là đáng xấu hổ. Chẳng có gì xấu hổ nếu chúng ta đến với nhau bằng tình yêu chân thành và cùng xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn. Chúng ta chỉ xấu hổ khi sống mà không mang lại hạnh phúc cho nhau mà thôi.
Sẽ không ai cười em nếu như em bao dung và lấy cô ấy làm vợ, quan trọng hơn cả là các em yêu thương, hạnh phúc bên nhau. Tất nhiên, điều đó sẽ kèm theo một số những vấn đề mà em phải thích nghi như việc học cách làm một người cha khi vừa bước chân vào cuộc sống hôn nhân, học cách ứng xử giữa con chung, con riêng… Nhưng chị nghĩ rằng, chỉ cần có tình yêu thương thực sự thì sẽ không có những khoảng cách đó, em chắc chắn sẽ thấy gia đình mình bình thường như bao nhà khác và các con của mình cũng bình đẳng như nhau.
Để có quyết định đúng đắn cho mình, em cần có thời gian suy nghĩ. Hãy chắc chắn rằng em thật thoải mái với sự lựa chọn của mình, không hối hận hay gò ép điều gì. Bởi vì chỉ có sự tự nguyện một cách vui vẻ mới có thể khiến cả hai hạnh phúc sau này. Còn nếu em cảm thấy như điều đó vượt quá sự kiểm soát của mình, em buộc phải dừng lại thì hãy nhẹ nhàng với cô ấy, hai người có thể trở thành bạn của nhau. Chia tay không có nghĩa là phải ngừng nhìn mặt nhau. Nếu cảm thấy duyên phận không thể đi cùng nhau thêm nữa thì hãy học cách chia tay của một người trưởng thành. Chị tin dù em có quyết định như vậy thì cô ấy sẽ không trách cứ nếu em ứng xử như một người đàn ông hiểu chuyện.
Hi vọng em có quyết định đúng đắn cho riêng mình. Chúc em mạnh khỏe, hạnh phúc!
Theo Khám Phá
Tôi dính vào một mối tình ngang trái với em họ
Tôi nhận ra mình yêu em từ khi nào không biết, với lại lâu rồi tôi không cần người con gái nào, chỉ cần có em thôi.
Em kém tôi một tuổi, là con gái của chú, em trai bố tôi. Vì chạc tuổi mà nhà gần nhau nên ngay từ bé chúng tôi đã thân thiết lắm. Tôi với em lúc nào cũng chơi cạnh nhau như tri kỷ vậy. Em là con gái, còn tôi là con trai nên tôi toàn phải chơi mấy trò con gái như nhảy dây cùng em. Lên cấp hai chúng tôi còn thân hơn. Tôi học khá giỏi nên thường xuyên chỉ dẫn bài cho em, cũng vì thế em hay tới nhà tôi hơn.
Ảnh minh họa
Tôi quý em lắm, một ngày em không tới tôi thấy thiếu vắng quá. Lên cấp ba chúng tôi còn thân hơn nữa. Tôi với em như hình với bóng, đi đâu cũng có nhau. Chúng tôi chung một lý tưởng là vào đại học nên miệt mài sách vở. Có những lần em ở nhà tôi qua đêm tới tận sáng vì học muộn quá. Chúng tôi rất hợp nhau, vì thế mà nhiều người lầm tưởng hai đứa yêu nhau.
Khi tôi đi học đại học không còn thân như thế nữa (nhưng vẫn thân), em ở nhà trọ gần chỗ trọ của tôi. Có một lần tôi đi cùng với một cô gái khác, người đó yêu tôi nhưng tôi không có tình cảm gì cả mà vẫn thân thiện với cô ấy, đột nhiên tôi nhìn thấy sắc mặt em buồn hẳn. Ngày hôm đó, em yên lặng, ít nói với tôi. Tôi giải thích là không có tình cảm gì cả với cô ta. Tôi cũng không hiểu tại sao mình giải thích và càng không biết vì sao sau khi nói thế em tươi tỉnh lên hẳn.
Khoảng một tháng sau em bị một đám con trai trêu ngẹo trên đường vào buổi tối, tôi vì tức quá xông thẳng vào đánh bọn chúng và bị bầm dập phải vào bệnh viện. Hôm đó em thức thâu đêm để chăm sóc, ôm chặt tôi, nước mắt ứa ra. Tới khi tôi khỏe lại thì em bị ốm. Tôi lo lắm nên tận tình chữa khỏi cho em. Lúc đó mới bàng hoàng nhận ra mình đã yêu em từ khi nào không biết, với lại từ rất lâu tôi không cần có một người con gái nào cả, chỉ cần có em thôi là đã đủ hạnh phúc lắm rồi, thiếu em tôi không chịu nổi.
Phát hiện ra điều này tôi quyết định xa lánh em một thời gian dài để quên. Em là em họ của tôi, tôi không thể yêu em được. Tôi biệt tích nơi khác cho em không biết và đột nhiên một hôm em xuất hiện nói yêu tôi rất nhiều, em vừa nói vừa khóc. Tôi bảo không yêu em thì em nói đã đọc được nhật ký của tôi viết rằng cũng yêu em mà. Tôi không biết làm gì, nói là chúng tôi không thể yêu được vì có quan hệ huyết thống. Tôi chạy đi mặc em ở lại, sáng hôm sau về thấy em nằm lịm đi trước cửa nhà. Tôi giật mình và đưa em vào nhà.
Sau đó tôi gặp bác sĩ tâm lý giúp nhưng cũng không thể thay đổi được. Tôi vẫn nhớ em, yêu em rất nhiều. Em gái tôi bảo em đã nói cho cô ấy biết chuyện này từ hồi lớp 11, em rất yêu tôi, giờ em ốm rất nặng vì hôm nằm ngoài cửa chờ tôi về. Em gái khuyên rằng chúng tôi nên bí mật yêu nhau, đừng để ai biết, sau đó tình cảm anh em cũng sẽ dần phai nhạt, chúng tôi sẽ sớm chia tay.
Tôi đang rất bối rối không biết làm thế nào, tôi sợ tới gặp gỡ em lại níu kéo tôi, rồi khóc. Tôi buồn lắm vì yêu em rất nhiều và cũng sợ ánh mắt em không thể quên được. Tôi không chắc có chia tay được không vì chúng tôi hợp nhau, hiểu nhau, có lẽ khó chia tay lắm? Chả biết tình cảm trẻ thơ một thời trở thành tình yêu từ khi nào. Mong mọi người giúp.
Theo Ngôi Sao
Anh ấy sẵn sàng cứu tôi - cô gái không chồng mà chửa! Tôi nghĩ tôi sẽ tìm được người gánh nạn cho mình còn anh lấy được người anh yêu. Âu cũng là sự đền bù cho cả hai. Anh đã từng là người đàn ông mà tôi tảng lờ, hắt hủi, thậm chí là khinh thường khi anh lẽo đẽo chạy theo tôi. Bởi lẽ lúc đó, tôi hạnh phúc trong tình yêu với...