Mối tình đầu năm 17 tuổi, 7 năm chung sống, sau cùng vợ phải dắt 2 con ra đi trong nước mắt
Còn gì phũ phàng hơn khi cô đã dành những năm tháng thanh xuân để bên anh, vậy mà cuối cùng người cô yêu thương nhất lại nhẫn tâm phản bội cô để bên người yêu cũ.
Tình yêu luôn là điều ngọt ngào khó hiểu nhất trên đời, trong một mối quan hệ người ta luôn nói phụ nữ có sẵn dòng máu hi sinh và cam chịu, nên họ thường hết mình tin vào những hứa hẹn. Vậy nhưng không phải ai cũng có trọn vẹn niềm hạnh phúc dài lâu, như cô bây giờ, 7 năm thanh xuân trải qua bao cay đắng, giờ chỉ còn lãi mỗi 2 đứa con.
Lời tâm sự của người chồng về những sai lầm tuổi trẻ đã khiến anh đánh mất người vợ tần tảo vì anh mà hi sinh, đánh mất 1 gia đình êm ấm, để rồi khi người vợ đọc được những dòng chữ ấy, chỉ biết bình thản đón nhận khiến cư dân mạng không khỏi xót xa.
‘Nợ em cả cuộc đời’
Năm đó anh vừa ra tù được 4 tháng, vì những sai lầm nông nổi của tuổi trẻ khiến anh phải vào tù cải tạo 1 năm. Ra khỏi trại, anh về mở 1 tiệm sửa chữa điện thoại, bên cạnh có 1 quán cà phê nhỏ, đó là lần đầu tiên anh gặp cô. Cô gái năm ấy vừa tròn 17 tuổi, là cháu gái của cô chủ quán.
‘Anh chỉ thoáng qua thôi, em nhìn anh và cười, đột nhiên anh thấy tim mình rơi mất 1 nhịp’.
Chỉ vì 1 phút lầm lỡ, anh đã đánh mất cô.
Một thời gian sau, anh và cô chính thức yêu nhau, cô lên lớp 12, rồi thi Đại học. Ngày cô nhận giấy báo trúng tuyển của Học viện Báo chí cũng là ngày cô nói với anh cô có thai.
Cô bảo lưu kết quả để sinh con, bao giờ con cứng cáp mới đi học trở lại. Rồi anh và cô cưới nhau, cô ở nhà lo cơm nước và thai nghén suốt ngày, anh bỏ nghề điện thoại, tập tành học nghề cơ khí.
Anh kể trong buồn tủi: ‘Cưới nhau em ở nhà anh, ở với mẹ và chị chồng, anh biết em khổ nhiều, bị mẹ và các chị chì chiết, chửi bới em vẫn nhẫn nhịn không bao giờ cãi lại dù chỉ 1 lời, em cũng không bao giờ than vãn với anh.
Sinh con xong, em ốm đi rất nhiều, lúc ấy anh chỉ mới là 1 anh thợ học việc chưa có tay nghề, vợ chồng mình khổ lắm, thậm chí khi mẹ chồng về quê chỉ còn lại 2 vợ chồng, hơn nửa tháng ăn cơm với rau luộc hái bên nhà và bát nước mắm mặn đắng để tiền mua bỉm sữa cho con, em vẫn không than vãn hay trách móc anh một lời.
Con cứng cáp hơn 1 xíu, anh bảo em đi học lại, em lắc đầu, em bảo giờ em muốn đi làm kiếm tiền phụ anh nuôi con và mẹ, không muốn anh hi sinh 4 năm cày cuốc nuôi em đến trường nữa. Dù em cứng rắn thế thôi nhưng anh biết em buồn lắm, anh tự trách mình vô dụng để em phải khổ.
Khi anh đi làm mẹ anh và các chị xúm vào chửi bới đánh đập em, em khóc và kể lại với chị dâu, dặn là đừng cho anh biết. Em nói với anh hay thuê nhà ở riêng, em sẽ đi làm, gửi con đi nhà trẻ, phụ giúp anh, anh thương em quá chỉ biết ôm chặt em vào lòng.
Video đang HOT
Anh và em thuê 1 căn nhà nhỏ, em xin làm công nhân cho 1 công ty, anh lúc này cũng lên thợ chính, cuộc sống thoải mái hơn 1 xíu, em có thai 1 lần nữa. Em vẫn đi làm cho tới ngày sinh, thằng cu cũng 3 tuổi, cuộc sống anh và em hạnh phúc bên nhau.
Khi bé con ra đời, mẹ anh xuống nhà nói chuyện, xin lỗi em và bảo 2 đứa mình quay về căn nhà, em vì thương anh và các con nên đã đồng ý quay về, lo cho mẹ già và nhang khói cho ông bà tổ tiên’.
Cuộc sống viên mãn cũng là lúc anh phản bội cô. Ảnh minh họa.
Tưởng rằng cuộc sống viên mãn là thế, anh đã mở 1 xưởng cơ khí riêng, lên chủ thầu các công trình, cô vẫn đi làm cùng anh lo cho 2 đứa nhỏ. Cho tới 1 ngày, anh gặp lại người yêu cũ, cả 2 lén lút quay lại.
‘Em biết chuyện, không nói năng gì, em chỉ nấu cho anh 1 bữa cơm, đậy nắp lại, bên cạnh là 1 tờ đơn li hôn, rồi tay bồng tay bế 2 đứa con đi mất, đến khi anh nhận ra thì mọi thứ đã quá muộn, có hối hận như thế nào cũng không kịp nữa.
Em chặn hết mọi thứ, em và con biến mất không để anh tìm ra. Gần 2 năm sau, qua nhiều người bạn của em, anh mới biết em đi làm ở 1 nhà hàng, vì khéo léo thông minh em được cất nhắc lên làm quản lí, 2 đứa con em chăm chút khỏe mạnh và đáng yêu vô cùng.
Anh bật khóc, người con gái đi cùng anh, bên anh từ năm 17 tuổi, cùng anh trải qua bao khó khăn lại bị anh phản bội đau đớn vô cùng’, người chồng trẻ tâm sự.
25 tuổi, dắt 2 đứa con đi qua giông bão
Khi đọc được những dòng tâm sự của người chồng cũ trên một trang mạng xã hội, cô vợ trẻ cũng đã trút nỗi lòng về cuộc đời mình. Sau khi trải qua giông bão, cô đã mạnh mẽ nuôi 2 đứa con khôn lớn, khỏe mạnh. Còn khi nhìn thấy anh sau 2 năm, cô không hiểu sao lại bình thản như 1 người dưng đến vậy, có lẽ nỗi đau đã khiến cô chai lì cảm xúc.
Cô quyết định ly hôn, dắt theo 2 con đi và làm lại cuộc đời từ đầu.
Cô tâm sự: ‘Sóng gió cuộc đời mình dường như gánh đủ cho cả 1 đời người. Mình vẫn còn nhớ như in ngày hôm ấy, mình dậy sớm lo nhà cửa và cho 2 đứa đi nhà trẻ để chuẩn bị đi làm, chồng mình thì vẫn ngủ say. Bình thường chẳng bao giờ mình đụng vào điện thoại của chồng, tự dưng hôm đó lại vơ lấy xem giờ, rồi thấy tin nhắn của H – người cũ của anh. Tò mò, mình vào đọc thử và rồi… Mình như chết lặng, chở con đi hoc trong vô thức, thậm chí đến khi chồng mình nói anh đi làm nhé mình cũng không ngẩng nhìn lên.
Mình đón 2 đứa trẻ về, tắm rửa cho 2 đứa, rồi mình lẳng lặng ra đi, tài sản duy nhất mình mang theo lúc đó là 1 chiếc xe máy mà anh mua cho mình “Để vợ đi lại đỡ vất vả” cùng 1 túi quần áo của mình và 2 đứa con.
Thế rồi mình ra đi, bán chiếc xe được hơn 20 triệu, dẫn 2 con tới 1 thành phố khác,thuê 1 căn phòng trọ, tìm chỗ gửi 2 con, rồi xin vô 1 nhà hàng làm phục vụ.
Những ngày đầu ở nơi đất khách, không quen biết ai, 2 con còn nhỏ, 3 mẹ con lủi thủi với nhau, nhiều khi mình cảm thấy bế tắc và chỉ muốn giải thoát khỏi cuộc đời này, nhưng khi nhìn 2 con say ngủ, mình không đành lòng và mình quyết tâm cố gắng để nuôi nấng 2 đứa.
Sáng sớm mình dậy lo cho 2 đứa, gửi 1 nhà trẻ tư gần phòng trọ, 5h về đón con gửi cho bà bán tạp hóa đầu ngõ rồi lại đi làm tới 10 giờ đêm. 2 đứa con trộm vía thương mẹ, hình như biết mình khổ sở nên chẳng bao giờ quấy, đôi lúc thằng lớn hỏi mẹ ơi ba đâu, hay mẹ ơi bao giờ ba đến đón mình về nhà, tim mình đau thắt lại.
Gần 1 năm sau, mình được cân nhắc lên làm Ca trưởng, rồi Nhà hàng đổi chủ, mình được Chủ mới đưa lên làm quản lí, cuộc sống mấy mẹ con dần thoải mái hơn trước chút xíu, bà ngoại đôi khi gọi điện hỏi thăm, mình không cho biết nơi ở sợ anh biết được sẽ tìm đến, mình chỉ bảo rằng con vẫn khỏe và sẽ về thăm ngoại sớm thôi.
Giờ gặp lại chồng cũ, trong cô chỉ còn lại 1 sự bình thản đến lạnh lùng. Ảnh minh họa.
Rồi một buổi chiều khi mình đang ngồi ở nhà hàng, thì nhân viên vào bảo có anh nào gặp chị, mình bước ra và đó chính là anh.
Mình đã nhiều lần tưởng tượng rằng sau này gặp lại anh sẽ như thế nào, sẽ khóc lóc, sẽ mềm yếu, sẽ yếu lòng ngã vào vòng tay anh lần nữa, nhưng không, trước mặt anh ngày hôm ấy, mình bình thản đến lạ kì, thì ra là do đau quá mà hết yêu lúc nào không biết.
Anh xin lỗi mình, anh xin mình cho mình gặp 2 đứa con, anh nói nhiều lắm nhưng mình không còn cảm thấy rung động nữa, cô bé 17 tuổi năm nào lấy tình yêu làm lẽ sống đã không còn tồn tại’.
Khi cô đọc được những dòng tâm sự anh viết, cô chợt khóc, nước mắt dồn nén bao lâu vỡ òa.
Nhiều người ‘ném đá’, trách móc anh phản bội, quên lời thề trong giông bão, nhiều người thương cảm cho số phận cô phải chịu nhiều đắng cay tủi hờn. Không ít người lại mong anh và cô có thể hàn gắn nếu có thể còn tình cảm và tha thứ mọi lỗi lầm cho nhau.
Theo baodatviet
Ngày người yêu cũ đến đón con ở lớp học, tôi bật cười hả hê trước sự thật về cô vợ của anh ta
Anh ta đi công tác xa nên vợ thường xuyên đưa đón con. Giờ tôi mới biết anh ta chính là phụ huynh của bé Na lớp tôi chủ nhiệm.
Tôi yêu Hải suốt 4 năm đại học. Vậy mà vừa tốt nghiệp được vài tháng, anh ta chia tay tôi với lý do không hợp tính cách. Tôi đau khổ khóc lóc, chưa kịp hết buồn thì 3 tháng sau, bạn bè gửi cho tôi xem thiệp cưới của anh ta với con gái của giám đốc công ty. Hóa ra anh ta tham phú phụ bần. Tôi là con gái nhà quê, so sao được với tiểu thư lá ngọc cành vàng.
Ôm nỗi đau bị phụ bạc, tôi sống cô đơn suốt một thời gian dài. Năm ngoái tôi gặp chồng tôi, một chàng trai làm kỹ thuật, hiền lành, ít nói và giản dị. Sau hơn 1 năm đón đưa, tôi đã làm cô dâu của anh. Tôi quên hẳn người yêu cũ và mối tình đầu đau đớn năm nào.
Tôi làm giáo viên mầm non, tôi yêu thương và chăm lo cho các bé như con cái của mình. Đặc biệt trong lớp, tôi thích bé Na nhất, con có đôi mắt trong veo và nụ cười xinh như thiên thần. Vì vậy tôi cũng hay gặp và nói chuyện với mẹ bé. Chiều nào, mẹ Na cũng đến đón con khá muộn bằng chiếc xe ô tô sang trọng. Đôi khi bố bé đi cùng. Bố bé đẹp trai và cưng nựng bé khiến bé thích thú.
Chiều nào vợ anh ta cũng đến đón con cùng người đàn ông khác. (Ảnh minh họa)
Tôi vẫn nghĩ đấy là một gia đình hạnh phúc. Cho đến một ngày, mẹ bé Na báo đi công tác một tháng, bố bé sẽ đón thay. Bố Na đi công trường cả năm, tháng này mới được về nhà. Tôi choáng váng, hóa ra người đàn ông kia không phải là bố của Na? Vậy mà họ còn ôm hôn nhau trước cổng trường khiến nhiều cô giáo phải quay mặt đi.
Ngày anh ta bước vào lớp, tôi đã hiểu ra mọi chuyện. Đúng là con người ta còn vướng duyên nghiệp thì khó tránh gặp lại. Tôi bước đến tươi cười đưa bé Na nhưng con bé ôm chặt lấy tôi mếu máo. Mặt anh ta tái nhợt, thì thẩm hỏi tôi: "Em là cô giáo của con anh ư? Em còn hận anh không? Em có gia đình chưa? Xin em, đừng làm gì con bé. Cuộc sống của anh cũng không dễ chịu chút nào. Năm xưa cô ta theo đuổi anh bằng được, còn lỡ có bầu nên anh buộc lòng chia tay em. Thực ra anh vẫn còn yêu em".
Tôi cười khinh bỉ, cái tình yêu mà anh ta nói là gì? Anh ta hy vọng tôi chưa lập gia đình để làm bồ nhí cho anh ta chắc? Tôi nhìn thẳng vào mắt anh ta và bảo: "Giờ tôi mới biết con bé là con anh. Anh yên tâm, trẻ con không có tội. Có điều, anh làm quản lý công trường đi xa nhà quá nên tôi không có dịp gặp lại anh sớm hơn. Chúc mừng anh đã lấy được cô vợ giàu. Cô ấy xinh đẹp lắm. Còn tôi, tôi đã có người chồng tuyệt vời và một đứa con ngoan".
Cảm ơn anh năm xưa đã phản bội tôi. (Ảnh minh họa)
Anh ta nhìn tôi bối rối. Đáng đời kẻ phụ bạc. Anh ta đâu ngờ được khi anh ta quần quật kiếm tiền ở công trường, vợ đẹp ở nhà ngang nhiên cặp bồ. Đến đứa con gái duy nhất cũng không còn theo bố nữa. Với nó, đã có một người bố khác chiều nào cũng đưa đón. Người bố vài tháng mới gặp này không biết khi nào thì bị mẹ nó đá ra khỏi nhà.
Mặc kệ tiếng con bé khóc nức nở, tôi vỗ nhẹ vai rồi đưa nó cho anh ta. Trước khi anh ta quay đi tôi vẫn băn khoăn không biết có nên cười vào mặt anh ta và nói cho anh ta biết việc vợ anh ta cùng người tình ngang nhiên nơi công cộng như thế nào không?
Suốt một tháng anh ta đến đón con, anh ta luôn nhìn tôi với ánh mắt day dứt tội lỗi. Ánh mắt đấy khiên tôi khó nghĩ với bí mật quá lớn mà tôi đang nắm giữ. Tôi không biết phải làm sao nữa. Thật sự, tôi cũng thương bé Na và mong nó có một gia đình hạnh phúc.
Theo kenhsao.net
Lá thư gửi muộn: xin lỗi cậu, thanh xuân của tớ! Thời gian chỉ làm người ta nguôi đi mọi thứ chứ không bao giờ có thể làm họ bớt đau hơn. Sau ngần ấy khoảng thời gian, đủ dài để cậu chấp nhận bước ra khỏi cuộc đời tớ. Cũng đủ dài để tớ biết tớ đã mạnh mẽ như thế nào. Ngày cậu ấy đi Mỹ, tôi không đến tiễn. Và một...