Mối tình đầu là một điều ân hận nhất của tôi
Mọi người thường nhớ về mối tình đầu với những rung động đầu đời, những tình cảm trong sáng, thơ ngây… Còn tôi, chỉ duy nhất một chữ “tiền”.
Ảnh minh họa
Anh hơn tôi một lớp, lên Hà Nội học đại học trước tôi một năm. Nói là đại học cho oai chứ đúng ra là một trường đào tạo về công nghệ thông tin. Khi lên Hà Nội học, tôi được bố mẹ sắm cho điện thoại, được mang xe máy lên. Cách đây hơn chục năm thì cũng là oai rồi, hồi đấy mấy bạn trọ học cùng, hay bạn bè trong lớp chỉ có vài đứa là có xe.
Nói về anh ấy, gia đình cũng khá, nhưng thời điểm yêu tôi là bắt đầu xuống dốc. Anh lên Hà Nội học, bố mẹ anh cũng cố mua cho cái xe máy, nhưng trước khi tôi lên học, anh đã kịp cờ bạc nợ nần mà bán đứt cái xe rồi.
Những ngày đầu tôi mới lên Hà Nội cũng bình yên lắm. Thế rồi anh bắt đầu tụ tập chơi với nhiều hội bạn. Mà lạ, bạn tử tế không thấy anh chơi cùng, cứ phải hội cờ bạc, chơi bời, hư hỏng mới chơi… Tôi cũng chẳng quan tâm, vì nói thật tôi chả bao giờ nghĩ sẽ cưới anh. Khi đó tôi nghĩ, chồng tương lai là phải hơn tôi về kiến thức bởi đẹp trai thì đâu có làm gì.
Rồi con bạn tôi chơi từ thời nối khố nó bảo: “Đi bên chàng, mày cũng được vênh mặt “. Ồ, thế là hồi đó nghe lời xúi bẩy vụng dại của bạn thế là tôi nhận lời yêu. Nói thế để biết tôi yêu anh cũng chẳng sâu đậm gì, không hiểu nổi tại sao lằng nhằng với anh cũng mất vài năm tuổi thanh xuân của tôi. Mà cũng trải qua bao nhiêu chuyện, tôi mới dứt tình được với anh, cũng dứt tình với đứa bạn nối khố của tôi luôn.
Tôi nhớ có lần anh ‘cắm’ hay là bán đứt điện thoại của mình rồi anh lại mượn của bạn gái để dùng. Rồi sau đó một hôm, anh thông báo với tôi với vẻ mặt rất tươi cười: “Mất điện thoại rồi em ạ, để anh mua cho em cái khác”. Tôi không buồn nói gì.
Video đang HOT
Rồi vài lần khác anh cũng mang xe máy của tôi đi cầm đồ, có lần hỏi ý kiến tôi có lần không, cứ thế tự nhiên mang đi đặt. Tôi có giận nói không muốn gặp anh nữa thì hắn lại khóc lóc xin lỗi. Tôi chán, nhưng chẳng lẽ lại chia tay khi xe máy chưa lấy được về.
Đâu chỉ có thế, hắn cần tiền, tôi phải đi vay bạn tôi cho hắn. Phải nói là khi đó tôi nhục nhã khủng khiếp. Rồi hắn cũng lờ đi, để mặc tôi vì ngại với bạn mà phải phơi mặt đi làm thêm để trả nợ. Tôi cũng không hiểu sao mình lại ngu ngơ, khờ dại như vậy.
Khi tìm đủ mọi cách lấy được xe và tiền về tôi tránh mặt anh luôn. Tôi cũng thấy thương, nhưng nói thật trải qua bao nhiêu chuyện tôi không còn tình cảm với anh nữa. Có lẽ chúng tôi đã không thật lòng yêu nhau, nếu yêu tôi đã giúp anh vượt qua những cám dỗ của cuộc sống, nếu anh yêu tôi thì đã để ý đến cảm giác của tôi và cùng vun đắp cho tương lai.
Giờ đây tôi thấy không còn tin vào tình yêu đích thực, tôi luôn sợ rằng mình sẽ gặp phải người như anh một lần nữa. Và liệu mối tình đầu có phải là điều mà tôi ân hận nhất không?
Theo VNE
Chồng cưới em chỉ vì tình dục
Có một lần anh ngủ với em xong bỏ về luôn. Dù đã cưới nhưng em nghĩ anh cưới em vì tình dục.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em có 1 thắc mắc muốn hỏi chị, mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em và anh ấy quen nhau, vì anh ấy làm thợ hồ nên làm và ở lại công trình. Cuối tuần em và anh đều gặp nhau. Và những lần gặp đó chúng em đều có làm chuyện ấy. Sau khi làm xong chúng em đi chơi, ăn uống. Chúng em ở bên nhau cả ngày, tối em đưa anh ấy về, vì anh ấy không có xe.Về tới nhà em và anh ấy còn "nấu cháo" điện thoại tới khuya.
Nhưng có lần anh ấy làm ở Long An, cuối tuần chúng em hẹn gặp nhau ở nhà mẹ anh ấy như thường lệ. Bữa đó anh đi nhờ xe một chị người quen lên gặp em. Chúng em vẫn làm "chuyện ấy" nhưng lần này không như mọi bữa. Khi đã làm xong chúng em đang nói chuyện thì chị bạn kia điện thoại cho anh với ý định sẽ đèo anh về luôn. Ngay lập tức anh đồng ý. Em có nói với anh là tối em sẽ chở anh về, nhưng anh không chịu. Anh bảo đường xa và xe cộ sợ em đi về có chuyện gì. Em cảm thấy bị tổn thương giống như anh gặp em chỉ để làm chuyện ấy thôi vậy. Em nhất quyết không cho anh về nhưng anh vẫn về. Vậy là chúng em giận nhau.Anh cũng chỉ giải thích một câu như vậy mà thôi.
Lần đó, sau khi quan hệ với em xong anh về luôn mặc cho em giữ lại. Giờ em còn cảm thấy bị tổn thương về chuyện đó (Ảnh minh họa)
Rồi chúng em vẫn làm hòa nhưng em thuyết phục lần sau để em chở anh về và anh đồng ý. Những lần sau đó anh đều làm theo ý em. Dù bây giờ em và anh đã cưới nhau nhưng cảm giác bị tổn thương ngày hôm đó làm em suy nghĩ mãi. Em không biết anh đến với em vì nhớ em hay nhớ "chuyện ấy". Nhưng còn em, em biết rất rõ và em tin là anh ấy không làm gì có lỗi với em nhưng tại sao ngày hôm đó dù em nói thế nào anh cũng không cho em chở về? Mong chị giúp em. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em còn lăn tăn trong lòng về chuyện quá khứ dù hiện tại em và người ấy đã nên duyên vợ chồng. Em vẫn chưa thể cắt nghĩa được hành động năm xưa của anh ấy và cảm thấy bị tổn thương vì điều đó.
Thực ra chị nghĩ rằng trong chuyện này em là người quá nhạy cảm nên đã nhìn nhận mọi chuyện theo hướng nghiêm trọng hóa vấn đề lên. Theo như những gì em chia sẻ, chị cảm nhận thấy chồng em là một người đàn ông thật sự tốt và có trách nhiệm. Ngày còn yêu, bản thân em cũng tự thừa nhận rằng anh ấy quan tâm, lo lắng cho em rất nhiều. Và hơn hết là anh ấy cũng đã cưới em làm vợ, sống hạnh phúc bên em. Chừng đó là quá đủ để nói lên tình cảm chân thành mà anh ấy dành cho em.
Việc hôm đó xảy ra là hết sức bình thường, thậm chí điều ấy có nghĩa là anh ấy còn nghĩ cho em rất nhiều. Câu trả lời của anh ấy chính xác đã nói lên bản chất của vấn đề. Rõ ràng, vì anh ấy không muốn em mệt, vất vả, lại gặp nguy hiểm nên đơn giản hơn là anh ấy đi về cùng với người bạn quen. Mọi chuyện hết sức bình thường, chẳng có gì to tát, nghiêm trọng cả. Những lần sau anh ấy cũng chiều theo ý em.
Vợ chồng sống với nhau còn nhiều chuyện xảy ra, nếu chỉ vì một điều nhỏ xảy ra trong quá khứ (chuyện lại hoàn toàn không có gì) mà để bụng, nghi ngờ và lăn tăn về tình cảm của chồng thì hạnh phúc khó mà bền chặt được. (Ảnh minh họa)
Có lẽ vì em được yêu thương, được chăm sóc nên chỉ một chuyện rất nhỏ như vậy nên em cảm thấy bị tổn thương. Chị nghĩ rằng nếu em đứng ở một khía cạnh khác để nhìn nhận em thậm chí còn thấy rằng chuyện hôm đó là vì anh ấy yêu em, nghĩ cho em nên mới làm như vậy. Vợ chồng sống với nhau còn nhiều chuyện xảy ra, nếu chỉ vì một điều nhỏ xảy ra trong quá khứ (chuyện lại hoàn toàn không có gì) mà để bụng, nghi ngờ và lăn tăn về tình cảm của chồng thì hạnh phúc khó mà bền chặt được.
Anh ấy đã là chồng em có nghĩa là anh ấy coi trọng tình cảm của hai người nên mới tiến tới hôn nhân, tại sao em lại nghĩ anh ấy chỉ yêu em vì tình dục? Nếu như vậy e rằng anh ấy đã không cưới em để rồi ngày hôm nay vẫn bị em nghi ngờ như thế. Hãy dẹp bỏ suy nghĩ thiển cận và ích kỉ đó đi em nhé, em đang có một người chồng tuyệt vời đấy.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo VNE
Anh quá hèn nên không dám yêu em Chỉ vì bố mẹ ngăn cản nên anh đã chia tay em dù anh rất yêu em. Phải làm sao để anh dám yêu? Chị Thanh Bình thân mến! Chuyện tình cảm của em đang đi vào bế tắc , em không biết phải làm gì nữa, mong chị cho em 1 lời khuyên. Em và anh ấy yêu nhau, cũng đã tính...