Mối tình đầu là điều ân hận nhất của đời tôi
Mọi người thường nhớ về mối tình đầu với những rung động đầu đời, những tình cảm trong sáng, thơ ngây… Còn tôi, chỉ duy nhất một chữ “tiền”.
Anh hơn tôi một lớp, lên Hà Nội học đại học trước tôi một năm. Nói là đại học cho oai chứ đúng ra là một trường đào tạo về công nghệ thông tin. Khi lên Hà Nội học, tôi được bố mẹ sắm cho điện thoại, được mang xe máy lên. Cách đây hơn chục năm thì cũng là oai rồi, hồi đấy mấy bạn trọ học cùng, hay bạn bè trong lớp chỉ có vài đứa là có xe.
Nói về anh ấy, gia đình cũng khá, nhưng thời điểm yêu tôi là bắt đầu xuống dốc. Anh lên Hà Nội học, bố mẹ anh cũng cố mua cho cái xe máy, nhưng trước khi tôi lên học, anh đã kịp cờ bạc nợ nần mà bán đứt cái xe rồi.
Những ngày đầu tôi mới lên Hà Nội cũng bình yên lắm. Thế rồi anh bắt đầu tụ tập chơi với nhiều hội bạn. Mà lạ, bạn tử tế không thấy anh chơi cùng, cứ phải hội cờ bạc, chơi bời, hư hỏng mới chơi… Tôi cũng chẳng quan tâm, vì nói thật tôi chả bao giờ nghĩ sẽ cưới anh. Khi đó tôi nghĩ, chồng tương lai là phải hơn tôi về kiến thức bởi đẹp trai thì đâu có làm gì.
Rồi con bạn tôi chơi từ thời nối khố nó bảo: “Đi bên chàng, mày cũng được vênh mặt “. Ồ, thế là hồi đó nghe lời xúi bẩy vụng dại của bạn thế là tôi nhận lời yêu. Nói thế để biết tôi yêu anh cũng chẳng sâu đậm gì, không hiểu nổi tại sao lằng nhằng với anh cũng mất vài năm tuổi thanh xuân của tôi. Mà cũng trải qua bao nhiêu chuyện, tôi mới dứt tình được với anh, cũng dứt tình với đứa bạn nối khố của tôi luôn.
Tôi nhớ có lần anh ‘cắm’ hay là bán đứt điện thoại của mình rồi anh lại mượn của bạn gái để dùng. Rồi sau đó một hôm, anh thông báo với tôi với vẻ mặt rất tươi cười: “Mất điện thoại rồi em ạ, để anh mua cho em cái khác”. Tôi không buồn nói gì.
Rồi vài lần khác anh cũng mang xe máy của tôi đi cầm đồ, có lần hỏi ý kiến tôi có lần không, cứ thế tự nhiên mang đi đặt. Tôi có giận nói không muốn gặp anh nữa thì hắn lại khóc lóc xin lỗi. Tôi chán, nhưng chẳng lẽ lại chia tay khi xe máy chưa lấy được về.
Video đang HOT
Đâu chỉ có thế, hắn cần tiền, tôi phải đi vay bạn tôi cho hắn. Phải nói là khi đó tôi nhục nhã khủng khiếp. Rồi hắn cũng lờ đi, để mặc tôi vì ngại với bạn mà phải phơi mặt đi làm thêm để trả nợ. Tôi cũng không hiểu sao mình lại ngu ngơ, khờ dại như vậy.
Khi tìm đủ mọi cách lấy được xe và tiền về tôi tránh mặt anh luôn. Tôi cũng thấy thương, nhưng nói thật trải qua bao nhiêu chuyện tôi không còn tình cảm với anh nữa. Có lẽ chúng tôi đã không thật lòng yêu nhau, nếu yêu tôi đã giúp anh vượt qua những cám dỗ của cuộc sống, nếu anh yêu tôi thì đã để ý đến cảm giác của tôi và cùng vun đắp cho tương lai.
Giờ đây tôi thấy không còn tin vào tình yêu đích thực, tôi luôn sợ rằng mình sẽ gặp phải người như anh một lần nữa. Và liệu mối tình đầu có phải là điều mà tôi ân hận nhất không?
Theo VNE
Tôi đã làm bồ nhí của bạn thân bố
Tôi vùng dậy trong nỗi sợ hãi với cái đầu đau buốt... và hoảng hốt nhận ra trên người mình không còn mảnh vải che thân, bên cạnh mình lại là người đàn ông đó...
Một bản nhạc mà tôi chẳng hề biết tên vang lên trong căn phòng vốn đã thân quen gần mấy tháng nay... Tâm trạng tôi giờ đây liệu có thể diễn tả hết được bằng những câu chữ mà mình sắp viết ra không đây?
19 tuổi... cuộc sống của tôi cũng không có gì đáng để tự hào hay để phải thất vọng quá mức. Cuộc sống bình yên cứ thế trôi qua đến lúc tôi đột ngột chuyển đến một nơi mới. Tôi phải học cách tự lập, tự lớn lên, tự quen dần với những rắc rối và tự giải quyết chúng. Nhưng tôi đã không thể vượt qua được chính mình trước những cám dỗ xung quanh khi tôi vẫn đang là một cô bé ngây ngô, khờ dại. Đến giờ này, trở về nơi cũ, tôi tưởng chừng như sẽ được bình yên và mình sẽ học được cách đứng dậy sau vấp ngã nhưng không... Ông trời đang cố thử thách lòng tôi hay chính bản thân mình quá hư hỏng?
Một buổi chiều thứ 7, tôi nhảy lên xe buýt trở về nhà sau một tuần học hành ở trường. Đang loay hoay với công việc nhà thì có người bạn làm ăn khá thân với bố tôi đến chơi gửi cho bố một túi trà. Tôi đón nhận rồi cám ơn bố vẫn đi làm chưa về. Đã lâu rồi, tôi mới nói chuyện với người Hà Nội nên cảm giác rất vui khi được tiếp chuyện với vị khách ấy. Ông ta hỏi thăm chuyện học hành của tôi, rồi xin số điện thoại làm quen... Và tôi biết, ông ta rất ấn tượng về mình nên tôi cũng chẳng ngại ngần đọc cho số điện thoại của mình cho họ.
Thứ 2, tôi trở lại trường học. Người đó lại gọi điện thoại, nhắn tin quan tâm và tỏ ý muốn gặp tôi. Chiều ở khu trọ buồn, người yêu tôi lại mải mê với công việc muôn thuở... buồn chán, tôi đã đồng ý nhận lời đi chơi với ông ta. Chúng tôi cùng đi lòng vòng vài địa điểm trong thành phố rồi lại cùng nhau ăn uống... mà với người dân nơi đây, đi ăn là phải nhậu, nhậu nhẹt xong thì lại tiếp tục karaoke... và chúng tôi cũng đã không bỏ qua công đoạn nào.
Tôi phải trở về nhà trọ ngay lập tức vì anh đang đợi tôi ở đấy!
Mặc dù tôi không thích cái ăn chơi kiểu đó nhưng vì buồn chán, cô đơn, vì người yêu không quan tâm, săn sóc... nên mỗi lần ông ta rủ tôi đi chơi, lưỡng lự một lúc rồi tôi cũng gật đầu đồng ý. Lần thứ hai đi chơi với người đàn ông ấy, cũng ăn uống, cũng nhậu nhẹt, hết bia rồi lại rượu... Nhưng lần này, vì uống quá nhiều nên tôi đã say say khướt tự lúc nào mà không hề hay biết.
Sáng... Tôi từ từ mở mắt và lờ mờ trong ánh sáng hồng dịu nhẹ, tiếng điều hòa ro ro, rèm cửa trắng buông thõng qua khung cửa sổ... Chao ôi! Tôi đang ở trong khách sạn đây sao? Tôi vùng dậy trong nỗi sợ hãi với cái đầu đau buốt... và hoảng hốt nhận ra trên người mình không còn mảnh vải che thân, bên cạnh mình lại là người đàn ông đó... Giờ thì tôi đã hiểu chuyện gì xảy ra với mình đêm hôm qua.
Tôi với vội cái khăn trắng rồi bước vào phòng tắm. Nhìn vào gương, tôi vẫn nhận ra mình rất xinh dù mái tóc xõa dài hơi rối rắm. Lúc này đây, tôi nhớ đến anh, người yêu của mình... và tôi ý thức được rằng, mình phải trở về nhà trọ ngay lập tức vì chắc chắn, anh đang đợi tôi ở đấy.
Mặc vội cái váy trắng chấm bi mà tôi mặc lúc tối. Vội vã lấy điện thoại, kính... tôi toan chạy ra mở cửa thì bị ông ta cản lại. Ném cái nhìn khinh bỉ vào mặt lão ta rồi tôi vội vã bước ra ngoài.
4 giờ sáng, taxi vẫn còn đứng đợi khách trước cổng khách sạn. Tôi mở vội cánh cửa chui vào xe về nhà... im lặng... hoang mang... lo sợ...
Người yêu tôi vẫn đang đứng đợi trước cổng. Tôi không dám đối diện với anh, không dám chủ động hỏi han anh... Tôi bước vào phòng, anh lặng lẽ lên giường nằm... và tôi nhẹ nhàng đến bên, nằm cạnh anh. Điện thoại tôi rung lên... một tin nhắn... hai tin nhắn... ba tin nhắn... không cần xem thì tôi vẫn biết được chủ nhân của những cái tin nhắn ấy là ai.
Anh ngồi dậy... cầm lấy điện thoại tôi đọc tin nhắn... Có nằm mơ thì anh cũng không bao giờ nghĩ rằng, người yêu của mình là một người hư hỏng như vậy. Đọc xong tin nhắn, anh vội vàng giáng vào mặt tôi mấy cái bạt tai liên tiếp... Từ nhỏ tới giờ, anh là người đầu tiên đánh tôi. Tôi không đau vì những cái tát vừa rồi của anh... tôi chỉ cảm thấy nhục nhã vì những lỗi lầm mình đã gây ra, đã phản bội anh, người đàn ông tôi yêu thương nhất.
Tôi bật khóc nức nở khi thấy anh đau đớn ôm tôi vào lòng với những giọt nước mắt chảy dài trên gò má gầy xanh xao của mình. Và lúc ấy, anh đã gọi điện về nói chuyện với mẹ tôi... nói tất cả sự thật về con gái mẹ, về chuyện quan hệ lén lút với người bạn của bố mình.
Giờ đây, tôi mới thấm thía ý nghĩa của hai từ "ngoại tình"
Một tiếng sau, cả bố và mẹ đã có mặt tại căn nhà trọ ấy. Với điệu bộ hớt hải, lo lắng... mẹ nức nở khóc khi nhìn thấy đứa con gái hư hỏng của mình... nhưng tôi vẫn thờ ơ, vẫn lạnh lùng, vẫn giả vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra. Có lẽ... mẹ không thể chịu nổi cú sốc đó. Còn bố, bố vẫn nhìn tôi trân trân, không thèm quở mắng con gái một lời... Tôi hiểu bố buồn và đau lòng lắm vì trong mấy anh chị em, tôi vẫn là đứa con gái được bố yêu thương và chiều chuộng nhất... nhưng giờ đây, chính tôi lại làm bố buồn và thất vọng nhất.
Đã có bao nhiêu chuyện xảy ra với mình lúc đó... nhưng tôi vẫn không hối cãi, vẫn không chịu dừng lại ở đó. Tôi lại tiếp tục con đường cũ, lại nhận lời đi chơi với người đàn ông ấy, vẫn những hôm nhậu nhẹt say khướt, vẫn bia, rượu, bar và điểm cuối cùng vẫn là nhà nghỉ. Rồi người đàn ông ấy lại âu yếm, chiều chuộng tôi... và ông ta đã không ngần ngại khi đặt vấn đề với tôi "Hãy làm người tình của anh nhé!". Hai từ "người tình" tôi đã nghe, đã thấy, đã đọc rất nhiều trên báo... nhưng giờ đây, tôi mới thấm thía ý nghĩa hai từ ấy. "Người tình"... tôi thầm nhủ "Phải chăng mình đã là người tình của ông ta từ lâu lắm rồi?".
Chuyện tình của tôi và người yêu cũng đang ở bên bờ vực thẳm... Chẳng mấy chốc nữa thôi, tôi sẽ nói lời chia tay với anh, một người đàn ông đã rất yêu thương tôi rất nhiều... nhưng tôi không thể tiếp tục lừa dối anh, không thể nhận những yêu thương từ anh được nữa... vì tôi biết, mình không bao giờ xứng đáng được nhận nó.
Phía trước là cả một tương lai xám xịt... không biết đến bao giờ tôi mới thoát khỏi kiếp sống "tầm gửi" ngày qua ngày như thế này!
Theo VNE
Tôi đang sống bất cần chồng Có khi cả tuần, cả tháng vợ chồng không nói chuyện, tâm sự, tôi thấy cũng chẳng sao, chỉ cần nhìn con là hạnh phúc rồi. Ảnh minh họa Tôi đã lập gia đình được 3 năm, có một bé nhỏ. Gia đình lúc nào cũng vui vẻ tiếng cười, rất ít khi vợ chồng tôi to tiếng, có chăng chỉ là những...








Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Tôi vừa đăng tin bán nhà, cô giúp việc đã bỏ ra 3 tỷ để mua, nhưng biết người đứng sau mà tôi bàng hoàng, ăn ngủ không yên

Xem phim "Sex Education", tôi uất hận nhìn sang chồng, sau đó cởi tạp dề ném xuống đất rồi tuyên bố ly hôn, giải thoát cho chính mình

Trách chồng lương cao mà không đưa cho vợ, anh đáp trả một câu khiến tôi cứng họng, chỉ biết tự oán trách gia đình mình

Nhìn con trai đứng sau vành móng ngựa, tôi hối hận vì đã không dạy con trân trọng cuộc sống: Cái kết đắng ngắt

Lấy được một người chồng quá tốt... nhưng mỗi đêm về, tôi lại nhớ người yêu cũ

Mẹ ruột đòi tôi bán đất cho 2 đứa cháu nội đi... sửa răng

Em trai mang xe máy của tôi đi bán chỉ để nhậu nhẹt, đàn đúm với đám bạn, thế nhưng bố mẹ tôi lại bênh quý tử chằm chặp

Chị chồng giàu có nhưng vẫn bắt tay lên kế hoạch với mẹ chồng để lừa tôi 150 triệu, thậm chí còn mang sức khỏe con cái ra để làm công cụ lừa đảo

35 tuổi vẫn độc thân tận hưởng cuộc sống tự do tự tại, tôi thấy mình không hề cô đơn

'Lấy chồng' lần đầu ở tuổi 63, người phụ nữ không ngờ rơi vào bi kịch

Mẹ chồng tôi là "nạn nhân" của tôi!

Tình bạn gắn bó suốt 15 năm bỗng chốc tan biến, tôi cố hàn gắn cuối cùng cũng phải buông
Có thể bạn quan tâm

Nàng thơ "đẹp người xấu nết" bị cả showbiz ghét bỏ bất ngờ van xin khán giả giữa sân bay
Sao châu á
07:14:56 14/04/2025
Cô gái 30 tuổi độc thân, sống một mình với khu vườn có 40.000 bông hồng
Sáng tạo
07:13:49 14/04/2025
Tưởng khăn quàng bị rơi, người phụ nữ "hoảng hồn" khi biết sự thật phía sau
Lạ vui
07:12:38 14/04/2025
Bắt giữ đối tượng cướp giật tiệm vàng tại phường Đại Kim, quận Hoàng Mai
Pháp luật
07:04:18 14/04/2025
Hàng xóm kể phút gọi cửa bất thành trong vụ cháy nhà 2 người chết ở Hà Nội
Tin nổi bật
06:58:58 14/04/2025
Á khôi Ngoại thương tốt nghiệp ĐH sớm hot rần rần Threads, TikTok: Đã xinh còn siêu giỏi!
Netizen
06:36:46 14/04/2025
Bức ảnh lộ 1 sự thật khiến Sơn Tùng M-TP chỉ muốn "chôn vùi" mãi mãi
Sao việt
06:33:08 14/04/2025
5 khoảnh khắc đưa Ánh Viên thành mỹ nhân có 2 cuộc đời
Sao thể thao
06:26:27 14/04/2025
Bí quyết làm món ốc móng tay xào cay thơm ngon khó cưỡng
Ẩm thực
05:53:57 14/04/2025
Chảy máu chất xám tại Mỹ: Nhân tài đổ xô rời đi dưới thời Tổng thống Trump
Thế giới
05:52:58 14/04/2025