Mối tình đầu của em
Anh à, thế là chúng mình đã xa nhau sáu ngày rồi nhỉ. Nhanh thật đấy. Mới ngày nào em và anh còn bên nhau thế mà giờ đây mỗi đứa một con đường.
Chắc anh chẳng thể biết lý do vì sao em lai nói lời chia tay với anh. Chính em còn chẳng thể hiểu vì sao em lại hành động như vậy nữa?
Bây giờ em thấy buồn và nhớ anh da diết. Mấy ngày qua, em sống thật khó khăn, em chỉ biết khóc trong nước mắt, khóc trong sự đau khổ và hụt hẵng. Em biết làm vậy là sai, em đã làm tổn thương trái tim của một người và chính mình. Đêm về, em chỉ biết khóc và khóc thôi. Khóc trong nỗi nhớ anh, em nhớ anh nhiều lắm! Em cầm trong tay chiếc điện thoại, cố lần trong danh bạ một cái tên quen thuộc nào đó để gọi nhưng tìm được mà em chẳng đủ can đảm để gọi. Em sợ khi nghe giọng anh, em lại khóc, em sợ nghe những câu trả lời lạnh lùng từ anh, rồi em biết em sẽ khóc, em sợ anh biết em là kẻ yếu đuối. Vậy nên em không dám gọi nữa, em chỉ biết khóc trong những câu hỏi mà em tự đặt ra và tự trả lời mà thôi.
Video đang HOT
Em biết em sai rồi và em đã cho mình một cơ hội để níu kéo cuộc tình mà em tự tay đánh mật nhưng có lẽ đã quá muộn. Em đã mất anh mãi mãi. Sẽ chẳng bao giờ em có anh nữa, chẳng bao giờ được nhìn thấy anh cười với em, được anh ôm vào lòng và được nắm đôi bàn tay ấy nữa rồi. Giờ đây, em chỉ biết ngồi ôm lấy những kỷ niêm về hai ta. Em chỉ biết ngồi một mình và cứ thế nghĩ về anh rồi bật khóc. Chưa bao gờ em lại thấy nhớ và yêu anh nhiều như thế. Xa anh, em có rất nhiều điều muốn nói với anh nhưng chẳng có cơ hội nào nữa. Dường như em thấy không còn niềm tin vào chính mình nữa, em thất bại, hết hy vọng và trong em giờ đây chỉ chờ đợi một điều gì đó rất nhỏ nhoi mà thôi. Em chỉ còn biết sống trong đau khổ mà em tự đem tới. Em không còn sức nữa rồi. Em cảm thấy quá mệt mỏi. Kiên à! Kiên biết không? Nếu có cơ hội lần nữa, em sẽ không bao giờ hành đông ngu ngốc như vậy đâu, sẽ chẳng bao giờ em buông tay ra, sẽ giữ chặt anh, không cho anh rời xa em nữa. Em muốn nói với anh rằng “xa anh, em thấy yêu anh nhiều hơn vì anh là mối tình đầu của em”.
Theo Ngôi Sao
Anh yêu của em
"Anh của em", một lần cuối cùng này thôi em xin được gọi anh như vậy, vì suốt kiếp này anh không phải là của riêng em.
Đã hai ngày rồi anh im lặng, không một tin nhắn, không một cuộc điện thoại... Có lẽ anh đã muốn quên em thật rồi. Trong nỗi xót xa tận cùng của cảm giác bị bỏ rơi, em lại thấy dường như thật may mắn với em. Vì nếu anh không im lặng, nếu anh không cho em một cảm giác thật đau đớn thế này em mãi chẳng thể nào thoát ra khỏi cuộc tình đầy nước mắt với anh.
Em trao cho anh nụ hôn đầu tiên chỉ sau lần gặp gỡ thứ ba... Cái giá lạnh của thành phố trong sương như làm anh và em nhích lại gần nhau hơn bao giờ hết. Mình đã có những ngày thật vui và hạnh phúc phải không anh? Cả cuộc đời này, em sẽ không bao giờ quên những ngày thật ngắn ngủi của hạnh phúc muộn màng.
Em yêu anh nhiều hơn bất kỳ một người phụ nữ nào khác yêu anh. Vì yêu anh, em một mình ở một chiến tuyến chiến đấu với gia đình và bạn bè của em. Họ đang cố kéo em ra khỏi mối quan hệ đầy bi thương và không có tương lai với anh. Nhưng em như ẩn mình mãi trong cơn mơ dài không tìm ra lối thoát, mọi người càng ngăn cản, em lại càng lao vào cơn lốc yêu đương mù quáng. Để rồi từng đêm, em lại một mình gào khóc lên như một đứa trẻ trong nỗi cô đơn tới tột cùng. Nỗi đau cứ thốc lên trong ngực em từng cơn như không còn muốn em tiếp tục được yêu anh nữa. Trái tim và lý trí cứ giằng xé nhau. Em muốn ra đi, bỏ tất cả lại phía sau, bỏ luôn cả anh dù yêu anh biết mấy. Nhưng mỗi lần gặp anh, em lại che giấu nỗi buồn dâng đầy lên trong mắt, lại ngã vào vòng tay của người đàn ông không phải chỉ là của riêng em. Em lại rạng rỡ cười trong niềm hạnh phúc nửa vời.
Đã đôi lần, em nói anh hãy buông tay em ra, để cho em đi. Nhưng rồi anh coi lời em nói như gió bay, chẳng chút lưu tâm. Cho tới tận bây giờ em vẫn không hiểu anh cứ cố giữ em bên cạnh anh là vì anh thật sự yêu em hay chỉ vì sự ích kỷ của một người đàn ông không muốn em về bên một người đàn ông khác? Anh ít khi chia sẻ với em về cuộc sống của anh, về gia đình, về những đứa con và cả về người phụ nữ là vợ anh. Em cũng lại càng ít hơn hỏi anh về điều đó, không phải em không quan tâm anh mà vì em sợ. Em sợ phải nhắc đến điều đó, em sợ phải đối mặt với sự thật là anh đã và đang có một gia đình. Em sợ cái sự thật mình là người thứ ba.
Và cũng có lần, em mạnh dạn hỏi anh "Mình có tương lai gì không?". Câu trả lời của anh làm em nhớ mãi. Anh bảo anh chưa biết nữa. Em òa khóc lên ngay sau khi đọc được dòng tin nhắn đó của anh. Trong tận sâu thẳm trái tim mình, trong giây phút đó, em biết em phải rời xa anh thôi. Vậy mà kể từ giây phút đó đến nay đã biết bao nhiêu đêm dài trôi qua, em vẫn không thể nào rời xa anh được. Anh cứ ở bên cạnh em, cứ vô tình bên cạnh nỗi đau của em.
Anh yêu, anh hãy tiếp tục lặng im như thế này anh nhé! Rồi một mai, những ngày tháng đã qua của em và anh sẽ chỉ còn lại là một dấu chấm mờ trong tâm trí anh. Cái đau đớn của em ngày hôm nay cũng sẽ theo thời gian yên dịu lại. Chỉ có bóng hình anh là mãi trong em!
Theo Ngôi Sao
Hôm nay, anh lại trở về trong em Đọc tâm sự của nhiều người trên mục, em lại nghĩ về anh. Anh à, để em tính xem, chúng ta đã chia tay được 6 tháng thiếu 4 ngày. Anh chắc chẳng mấy để ý đâu nhỉ? Lúc nào em cũng thấy mình thật cô đơn, tuy thường nói "Cô đơn cho tự do mà" nhưng nhiều lúc cũng thật trống vắng....