Mối tình đầu chơi vơi
Mùa Đông lại về trên những con phố lạnh tái tê. Lại một mùa Đông em không có anh! Hai năm rồi em đón Nô-en một mình trong nỗi nhớ chơi vơi. Hai năm qua, kể từ anh rời xa, chưa một giây phút nào em thôi nghĩ về anh.
Năm ấy, em mới là cô bé sinh viên năm đầu và đến với đất Thành Nam bình yên cùng bao háo hức của cô thiếu nữ vừa tròn mười tám. Cũng năm ấy, năm đầu tiên em đón Giáng sinh xa nhà. Đứng cạnh nhau trong nhà thờ nghe tiếng chuông Giáo đường ngân vang, và hát bài Thánh ca. Câu chuyện tình yêu của mình bắt đầu từ ngày ấy. Anh hay gọi em là “Cô bé mùa đông” vì anh gặp em vào mùa đông. Khi đó em lại chun mũi gọi anh là “Ông già nô-en”. Tiếng cười của anh làm cuộc sống em tràn đầy ý nghĩa. Em đã hăng hái học tập và hoàn thiện mình thật nhiều để được xây dựng hạnh phúc cùng anh.
Thời gian thấm thoắt trôi nhanh cũng đến ngày em cầm tấm bằng tốt nghiệp loại khá trên tay. Ngày về ra mắt gia đình anh là ngày em buồn nhất. Gia đình anh danh giá, còn em chỉ là con trong một gia đình làm thương nghiệp tự do. Em càng đau buồn hơn khi trước sự phản đối của cha mẹ, anh lại buông tay em. Người mà em ngỡ rằng sẽ là bờ vai vững chắc của em, sẽ đi cùng em suốt cuộc đời lại bỏ rơi em khi gặp sóng gió. Anh đi, không một lời giải thích.
Anh như cơn gió nhẹ nhàng ùa vào đời em rồi vội vã ra đi, để lại trong em nỗi trống vắng khôn nguôi. Đời không anh em mặc mình ướt sũng trong cơn mưa cuối chiều. Đời không anh em mặc mình hắt hiu trong đêm vắng lạnh. Giá như nỗi nhớ đừng là những vòng tròn kí ức có lẽ trái tim em bớt đau mỗi ngày. Mình em bước đi trong đường đời đầy trăn trở, với những suy tư trằn trọc từng đêm. Mối tình đầu tàn phai như nụ hoa vừa chớm vội tàn, trái tim em chưa thể nguôi ngoai, chưa một lần xóa dấu.
Em không trách anh, em vẫn yêu anh, dẫu biết là vô vọng… (Ảnh minh họa)
Từng hàng cây, từng góc phố em qua, sao cứ thấp thoáng dáng anh hôm nào. Ai đó em từng gặp, vài người em đã quen sao cứ giống anh là thế! Khi những cảm giác qua đi còn lại trong em là những nỗi nhớ tràn về khôn nguôi.
Anh, có khi nào cũng trở lại những nơi xưa để tìm lại chút hơi ấm muộn màng? Để cảm nhận những tàn tro của hạnh phúc và để trái tim thấy nhói xót xa? Anh, giờ bên ai hạnh phúc không? Lúc buồn vui có ai chia sẻ? Riêng em vẫn ôm nỗi nhớ miên man… Hạnh phúc chẳng là gì khi người ta vội quên lãng, những yêu thương nguội dần chỉ còn lại là những kỉ niêm.
Hôm nay, em viết cho anh, cho mối tình đầu chơi vơi của đời mình, và viết cho một người mãi mãi không còn của riêng em, viết cho chính mình – một trái tim còn thổn thức. Em biết ngày mai rồi sẽ đến, nhưng trong ngày hôm nay em vẫn sống trong kí ức của hôm qua. Em biết thời gian rồi sẽ trôi qua nhưng niềm đau vẫn đấy. Anh à, em không trách anh, em vẫn yêu anh, dẫu biết là vô vọng. Em cầu mong anh được hạnh phúc, và đừng buồn đau như em anh nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người đàn ông cuối cùng
Lại một ngày nữa lại đến, thời tiết dạo này mưa nắng thất thường.
Video đang HOT
Cái không khí se se lạnh lúc buổi sáng làm em nhớ lắm vòng tay ấm áp của anh. Cái vòng tay thân thương, chỉ đủ ôm trọn mình em trong lòng,đủ để khao khát yêu thương cháy bỏng. Sáng nay ngủ dậy,không có anh,em bất giác thấy mình sao hụt hẫng,thiếu vắng một hơi ấm nồng ấm bên em. Chà! Lại bắt đầu thấy nhớ anh rồi đó!
Không khí buổi sáng thật trong lành,em mở cửa sổ cho những cơn gió sớm mai ùa vào trong phòng. Đưa bàn tay be bé lên khẽ đón những giọt nắng hiếm hoi, mong manh.. Em vươn vai đón chào một ngày mới,dù biết rằng ngày mới không có anh,nhưng em vẫn sẽ phải vui chứ. Vì em biết rằng ở nơi nào đó, anh vẫn mong em vui vẻ và hạnh phúc
Không biết hôm qua anh có ngủ ngon không? Có mơ thấy em không? Có mỉm cười khi nhớ về em? Thôi, mới sáng mà gạt những suy nghĩ linh tinh và đón chào ngày mới chứ nhỉ!
Mở điện thoại ra,ồ,hôm nay là mồng 8/3 đấy. Ngày của phụ nữ vùng lên, nhưng sao anh vẫn chưa nhắn tin, vẫn chưa gọi điện, chưa chúc mừng em? Hay là anh quên mất rồi?
Những câu hỏi lại lần nữa hiện lên trong đầu, đầu tiên là từng câu từng câu lần lượt rồi nó đan xoắn vào nhau, trở thành một bớ bòng bong trong đầu em, không sao gạt đi được. Nhưng dù có mớ bòng bong đó, nhưng em tin em là người quan trọng nhất với anh, anh chẳng thể nào quên được, phải không anh?
Khoác lên mình chiếc áo khoác màu hồng, nhìn vào gương, quay qua quay lại, ừ cũng đáng yêu đấy chứ! Anh có quên hay không quên thì phụ nữ cũng không được quên phải làm đẹp cho mình. Anh đã từng nói, nếu nhớ anh thì hãy soi gương hãy biết chăm sóc mình vì yêu chính mình là một cách để yêu anh mà.
Không biết hôm qua anh có ngủ ngon không? (Ảnh minh họa)
Tô lên môi chút son hồng nhạt, huýt sáo, dắt xe ra ngoài đường. Thành phố ngày 8/3 dường như hối hả hơn mọi ngày. Cánh đàn ông tất tả đi làm cho xong việc,về sớm còn mua hoa tặng gấu. Cánh chị em thì dường như rực rỡ hơn, mắt ai cũng mỉm cười hạnh phúc. Những cậu học sinh thì tay cầm một đống hoa hồng,chắc là mua để tặng bạn học hay cô giáo.
Đi đường, em thấy những hàng hoa mọc lên như nấm. Những bông hoa lung linh trong tia nắng yếu ớt cuối mùa xuân, vẫn rực rỡ khoe sắc màu. Dường như chưa bao giờ chúng đẹp như hôm nay, bởi lẽ ngày hôm nay, chúng được vinh hạnh làm thiên sứ hạnh phúc cho rất rất nhiều người. Em tự hỏi mình không biết hôm nay bông hoa nào sẽ được làm thiên sứ hạnh phúc cho anh?
Tạt vào quán cafe ven đường, nhấm nháp ly cafe một mình. Từng giọt cafe cứ tí tách chảy, nhỏ từng giọt đắng như những giọt đắng bên đời chảy vào lòng em. Bên ngoài trời lại lất phất mưa. Những giọt mưa nhảy múa đùa nghịch bên cửa sổ em vô tình rơi vào một khoảng không gian tĩnh lặng, nhìn ra cửa sổ...lãng đãng... miền thương nhớ.
Hình như một chút tủi thân lại dâng lên trong lòng đã quá trưa mà vẫn không thấy bóng dáng anh xuất hiện. Giờ này anh đang ở đâu? Đang với ai? Hay đã quên người con gái nhỏ bé này mất rồi...
Có hạt bụi nào vô cớ bay vào mắt em, làm sống mũi em cay xè... Giận rồi đấy! Bao nhiêu hờn ghen cứ từng đợt từng đợt dâng lên. Ly cafe cũng đắng hơn lúc nãy nữa. Đôi tình nhân ngồi góc quán cafe thật tình tứ, cô gái kia bất chợt nhìn em với ánh mắt thương cảm,
Hứ! Ai cần thương hại em chứ! - Em lặng lẽ trả tiền,dắt xe ra về.
Trời cứ làm mưa to hơn, mấy cô bán hoa vội vàng bê những thùng cắm hoa vào hiên tránh mưa. Người đi đường mặc vội áo mưa, hối hả đi nhanh hơn. Còn em vẫn lặng lẽ cứ vậy mà đi. Mưa ướt mắt em rồi, mưa ướt cả nụ cười buổi sáng sớm, mưa ướt đẫm chiếc áo hồng em mới khoác sáng nay. Giận!
Em tự hỏi mình không biết hôm nay bông hoa nào sẽ được làm thiên sứ hạnh phúc cho anh? (Ảnh minh họa)
Tíc...tắc...tíc...tắc...
Thời gian cứ như kẻ vô tình hờ hững đi qua, chẳng chờ đợi ai. Vậy là đã 12h kém, sắp hết ngày 8/3. Vậy là anh quên em thật rồi, anh chẳng còn nhớ hôm nay là ngày gì phải không anh? Em chẳng thể kìm nén được lòng mình nữa, bật khóc như một đứa trẻ.
- Cộc,cộc,cộc - Có tiếng gõ cửa
Hic,giờ này là giờ nào rồi còn có người gõ cửa vậy. Em lê bước nặng nề, không quên lau những giọt nước mắt còn long lanh trên má, mở cửa.
Là anh!
Anh đến với nụ cười hớn hở như chưa từng mắc lỗi. Một đóa hồng và một con gấu bông, to như người em vậy. Em quay người đi, hờn dỗi.
Anh muốn là người cuối cùng tặng hoa cho em, là người cuối cùng ôm em vào lòng, người cuối cùng để mang cho em hạnh phúc suốt đời...
Anh ôm em thật chặt, nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của em và nói:
- Bé yêu à, đừng giận anh nữa nghen. Không phải là anh quên đâu, không phải là anh bận đâu. Cả ngày nay anh không gọi điện chúc mừng, không gặp em,vì anh biết có thể anh không phải là người đầu tiên chúc em trong ngày này. Nhưng anh muốn là người cuối cùng tặng hoa cho em, là người cuối cùng ôm em vào lòng, người cuối cùng để mang cho em hạnh phúc suốt đời... Đồng ý làm vợ anh,em nhé!
Em lại bật khóc,nhưng lần này, em khóc vì hạnh phúc...
Thế đấy, các bạn ạ, hạnh phúc không phải mình là người đầu tiên hạnh phúc là cuối cùng người ta vẫn ở bên bạn. Hãy biết nắm lấy hạnh phúc của mình,các bạn nhé!
Theo Eva
Có phải chàng sắp cầu hôn? Hai bạn đã "mặn nồng" một thời gian dài, và cả hai đều có ý định tiến tới hôn nhân. Vậy làm thế nào để biết rằng chàng sắp ngỏ lời cầu hôn với bạn? Nếu bạn thấy chàng có một trong 10 dấu hiệu dưới đây, thì hãy chuẩn bị tinh thần kẻo xúc động quá nhé. Thổ lộ tình cảm nhiệt...