Mối tình đầu
Ngày hôm qua đã là quá khứ của ngày hôm nay rồi, còn tình yêu của tôi dành cho anh mãi mãi kéo dài đến tương lai, tôi sẽ không thể nào quên được ánh mắt, nụ cười cho đến những cử chỉ của anh…
ANH LÀ NGƯỜI EM YÊU THƯƠNG NHẤT
CŨNG LÀ NGƯỜI CẤT BƯỚC BỎ RƠI EM
PHẢI CHĂNG EM LÀ NGƯỜI CÓ LỖI
ĐÃ YÊU ANH BẰNG CẢ TRÁI TIM MÌNH.
Nỗi nhớ là một hình thức và một cực hình không sao dứt bỏ được bỏ cuộc sống. Thời gian là một đồng minh và là một kẻ thù luôn luôn kè cập bám theo nỗi nhớ. Với thời gian, nỗi nhớ trở thành thâm thía hơn trong máu thịt và mờ nhạt hơn trong hình ảnh.
Ai cũng có những kỷ niệm riêng của mình dù đó là kỷ niệm vui hay buồn, tuổi trẻ ai cũng đã từng yêu và được yêu, rồi tất cả chỉ là những kỷ niệm thôi. Những kỷ niệm đó sẽ nhẹ nhàng đi vào quá khứ. Ngày hôm qua đã là quá khứ của ngày hôm nay rồi, còn tình yêu của tôi dành cho anh mãi mãi kéo dài đến tương lai, tôi sẽ không thể nào quên được ánh mắt, nụ cười cho đến những cử chỉ của anh. Tôi còn chẳng hiểu vì sao mà anh nói ra những câu vô cùng đau lòng như vậy đối với tôi nữa, phải chăng tôi đã làm gì sai?
Có lẽ anh đúng còn tôi sai, có lẽ những câu như chúng mình không hợp nhau nữa là cách chia tay khéo của con trai các anh sao. Em là gánh nặng của đời anh, giờ đã tới lúc anh phải trút bớt gánh nặng đó rồi.
Em nhận ra rằng em yêu anh vì anh là con người xưa: khi đó anh hồn nhiên, vô tư. Giờ anh luôn sợ cái tai tiếng khi anh bên tôi. Anh sợ cái này cái nọ mà sao anh không nghĩ cho tôi là tôi đã yêu anh bằng con người thật của tôi chứ. Anh luôn tự cao mình mà anh không tự đại.
Bắt đầu từ hôm nay mọi thứ sẽ khác, chúng ta mãi mãi xa nhau, hai đứa sẽ đi về hai phía khác. Tôi biết chia tay sẽ tốt cho cả hai, bởi hoàn cảnh thế giới này không chỉ có hai đứa mình. Tôi không trách anh khi nhắn tin đó với tôi, tôi không nghĩ mọi thứ lại nhanh đến thế. Tình yêu của chúng mình vui mà lại buồn đúng không anh? Có nhiều rào cản có nhiều khó khăn, làm cả tôi và anh cùng mệt mỏi, áp lực nhưng tôi và anh đều không thấy hối hận. Chính tôi phải cảm ơn anh vì đã cho tôi biết thế nào là yêu. Tôi dang cố gắng quên anh, để không lo lắng, quan tâm anh nữa, tôi sẽ làm lại từ đầu và chắc chắn tôi sẽ làm được.
Tôi rất sợ khi anh cất bước bỏ tôi ra đi, rồi bỏ mình tôi lại, tôi không biết phải làm thế nào, nước mắt chảy dài, đầu óc hỗn loạn. Tôi không khóc vì thế này thế khác mà tôi khóc vì tôi lo cho anh, tôi đã làm tổn thương anh và làm anh buồn nhiều. Và tôi nhận ra đừng có yêu ai nhiều nữa, đừng làm tổn thương người khác, vì người cảm thấy đau nhất là chính mình. Nhưng anh à, tôi sẽ không khóc nữa đâu, tôi sẽ cười để cầu chúc cho anh hạnh phúc.
Video đang HOT
Tôi sẽ không thể nào quên được ánh mắt, nụ cười cho đến những cử chỉ của anh… (Ảnh minh họa)
Tội nghiệp thân tôi chỉ biết yêu và yêu hết mình như chẳng có điểm dừng. Tôi vui mỗi khi ngồi cạnh anh, được chứng kiến ánh mắt anh nhìn thẳng vào mắt tôi. Làm sao tôi tin nổi đây? Tại sao anh lại tàn nhẫn như thế? Tôi đau, đau lắm anh biết không hả? Nhiều khi suy nghĩ tôi không dám tin vào những gì mình thấy. Tôi khóc nức nở khi đứng sau căn phòng. Lúc đó tôi chỉ muốn có ai ôm tôi vào lòng, hay có một bờ vai cho tôi tựa vào. Tôi tự hỏi không yêu tôi mà tại sao làm trái tim tôi yêu anh nhiều đến thế? Anh tàn nhẫn lắm anh à…
GIẢ VỜ MẠNH MẼ GIÃ VỜ CƯỜI
GIẢ VỜ KHÔNG NGHĨ, GIẢ VỜ THÔI
GIẢ VỜ VUI KHI ĐANG BUỒN TỦI
GIẢ VỜ CƯỜI KHI NƯỚC MẮT ĐANG RƠI
Tại sao người tôi yêu nhất cũng cố thể lừa dối tôi, tại sao ông trời luôn mang tới cho tôi hạnh phúc rồi từ từ cướp nó đi. Dù sau này ở một nơi xa tôi cũng không thể nào quên được hình bóng đó trong tim. Một nụ hôn cuối chưa kịp trao cũng từ bỏ tôi ra đi, giờ tôi yếu đuối lại càng yếu đuối hơn. Tôi vẫn thương anh.
Khi nhắn tin cùng anh tôi muốn làm cho anh giận nhưng thực tế lại không phải là người như vậy. Giờ tôi không biết nên cười hay khóc đây, cười thì cũng không thể cười được nữa rồi và khóc tôi cũng không thể khóc được nữa. Tôi không hề hối hận vì đã dành nhiều tình cảm cho anh nhưng dù sao tôi cũng được nói lên tình yêu của mình. Tình yêu đẹp là tình yêu buồn mà.
NẾU CUỘC ĐỜI CHO EM CHỌN LẠI
VẪN CHỌN ANH NGƯỜI DUY NHẤT EM YÊU
DẪU BIẾT RẰNG NGƯỜI EM KHÓC THẬT NHIỀU
NHƯNG VỚI NHƯ THẾ LÀ HẠNH PHÚC.
Chúc anh cũng nhanh tìm được người yêu tốt với anh, cô ấy sẽ thay tôi chăm sóc anh, và cũng có thể cô ấy hiểu anh hơn tôi và cũng có thể hoàn hảo hơn tôi, và cô ấy sẽ vui buồn cùng anh. Nhưng tôi tin rằng: sau này sẽ không có ai yêu anh như tôi. Họ có thể làm những gì anh thích, nhưng họ sẽ không muốn hy sinh tất cả như tôi.
Những ngày xa anh khi nhắn tin vì muốn thấy anh vui tôi cố gắng vui vẻ, nhưng thật ra tôi không vui, không thoải mái tí nào hết, nhưng nhiều lúc tôi cũng không thể che giấu nỗi lòng mình khi nhắn tin cùng anh. Mấy đêm tôi không ngủ được, tôi đã khóc mỗi đêm, không ai hiểu, không ai biết và lúc đó chắc anh cũng đi vào giấc mơ rồi.
Tôi vẫn nằm đó và những giọt nước mắt của tôi đã thấm dần ra gối và thấm dần vào tim tôi. Anh! Tôi muốn gọi tên anh lần cuối, nhưng tôi chợt nhận ra bên cạnh tôi không còn anh nữa.
MUỐN QUÊN LẮM, NHƯNG LÀM SAO QUÊN
MỘT BÓNG HÌNH TÔI ĐÃ KHẮC VÀO TIM
NGƯỜI ĐÂU BIẾT TỪNG ĐEM TÔI THỨC TRẮNG
NHỚ ĐẾN NGƯỜI MÀ NƯỚC MẮT CỨ TUÔN
GIỌT NƯỚC MẮT KHÔNG LÀM VƠI NỖI NHỚ
NHỮNG ĐEM DÀI SAO NẶNG NỖI ƯU TƯ
NƠI XA KIA CHẮC NGƯỜI ĐANH HẠNH PHÚC
TRÁI TIM TÔI KHÔNG GIỮ NỖI TIM NGƯỜI.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em sẽ cố quên anh
Em sẽ phải quên anh, quên một người không còn thuộc về em nữa, không phải là của em nữa rồi...
Không biết đây là lần thứ mấy em viết những lá thư như thế này rồi anh nhỉ? Em cũng không nhớ nữa. Nhưng em sẽ cố mà anh, em sẽ cố làm được điều đó, em sẽ cố không làm phiền tới anh nữa. Dẫu biết rằng có những lúc em sẽ yếu mềm, những lúc không quan tâm đến lòng tự trọng của mình và điều gì khác, mà chỉ muốn được ở bên anh thôi.
Anh à! Em đã tự hứa với bản thân sẽ chỉ dành cho anh 1 ngày là ngày hôm qua nữa thôi, vậy mà em lại không làm được, em lại tiếp tục dành ngày hôm nay của em nữa cho anh. Ngày hôm nay em đã đọc, đọc rất nhiều những bài tâm sự, em thấy có nhiều nhiều có tâm trạng giống mình quá!
Từ ngày chúng mình chia tay, đã hơn 2 tháng rồi anh nhỉ? Em không biết trong thời gian đó anh nhớ em bao nhiêu lần nữa, nhưng em thì chưa ngày nào không nhớ đến anh. Có phải em ngu ngốc quá không anh? Em thấy mình nhu nhược quá, em chỉ biết níu kéo và cố yêu một người không thật lòng với em, một người không còn yêu em nữa.
Em đã nghĩ mình không yêu anh nữa sẽ tốt hơn, mình chia tay sẽ tốt cho em hơn, em nghĩ được như thế nhưng em lại không làm được. Để rồi 2 tháng qua em chỉ biết níu kéo anh, và sống trong sự chờ đợi trong vô vọng, em vẫn chờ đợi một ngày nào đó anh quay lại, một ngày anh nói anh không thể sống thiếu em được. Có phải em mộng mơ quá không anh?
Anh đến với em cũng thật bất ngờ anh nhỉ, em đã sợ không dám yêu anh mặc dù đã thích anh lắm rồi, vì em luôn sợ một ngày anh sẽ bỏ rơi em. Em cũng luôn nói với anh điều đó, anh còn nhớ không? Mỗi lần em lo sợ điều ấy, anh luôn nói với em những lời làm em tin tưởng, giúp em có động lực để tiếp tục yêu anh, tiếp tục tin vào anh. Cuối cùng sau 1 thời gian thử thách em đã nghĩ rằng trái tim của anh hoàn toàn thuộc về em rồi nhưng đúng là không ai nói được chữ "ngờ" phải không anh? Anh đến bên em rất nhẹ nhàng, không tán tỉnh mãnh liệt như những "vệ tinh" khác. Có lẽ vì cái vẻ lạnh lùng của anh làm em yêu anh nhiều như vậy và cũng chính cái vẻ lạnh lùng ấy làm em buồn, làm em mất anh.
Em không nhớ mình đã khóc nhiều đến mức nào nữa, em là đứa hay khóc mà, anh cũng biết đúng không. Từ cái ngày anh nói lời chia tay em, em sợ mỗi khi màn đêm buông xuống, em sợ lắm. Em sợ những lúc em không ngủ được, em chỉ nhớ đến những khi anh ở bên em, nhớ những lúc em được ngắm nhìn anh ngủ, và em còn sợ vì những giấc mơ hàng đêm, em mơ về anh, lúc nào em cũng mơ anh lại quay về với em, nhưng trong giấc mơ hay ngoài đời em đều luôn sợ hãi, sợ phải mất anh. Để rồi em cứ khóc khi mà đó chỉ là giấc mơ. Có phải em đã yêu anh đến mức mù quáng rồi không anh? Biết yêu và lấy anh em sẽ phải sống xa bố mẹ, sẽ phải chịu cảnh chờ chồng, vậy mà sao lúc này đây em vẫn muốn đánh đổi, em vẫn muốn được đánh đổi mọi thứ để được ở bên anh. Nhưng dường như em có đánh đổi cũng không được nữa rồi phải không anh? Giờ anh đã hết yêu em rồi, anh không còn muốn lấy em làm vợ nữa, anh không muốn cùng em nghĩ về cuộc sống sau này của mình nữa. Mọi thứ anh hứa hẹn anh đều quên rồi, anh không làm được.
Em sẽ phải quên anh, quên một người không còn thuộc về em nữa... (Ảnh minh họa)
Em không biết vì sao em lại có những suy nghĩ như vậy nữa. Anh không phải là người đàn ông hoàn hảo, anh là một người đàn ông rất bình thường, em không yêu anh vì danh lợi, không vì bất cứ điều gì anh làm cho anh cả. Đơn giản em chỉ biết mình rất yêu anh thôi. Em có thể làm bất cứ việc gì vì anh, từ khi yêu anh em cố gắng nhiều hơn, em học hành chăm chỉ hơn, em chăm chút bản thân hơn, em phải suy nghĩ nhiều hơn, em luôn muốn vun đắp cho tình yêu này, em luôn muốn cố gắng để anh tự hào về em với bạn bè anh, em luôn muốn anh hãnh diện mỗi khi đi bên em, nhưng có lẽ em đã không làm được phải không anh?
Em thực sự đã rất đau đớn khi anh nói chia tay em, em đã luôn mong rằng đó chỉ là một giấc mơ, khi tỉnh giấc sẽ hết, anh cũng đã hứa sẽ không nói lời chia tay với em rồi, nhưng anh lại thất hứa nữa rồi, chắc sẽ chẳng còn lần nào để thất hứa nữa đâu anh nhỉ. Em đã không tin vào những gì mình nghe thấy rằng anh không yêu em nữa nên muốn chia tay, em đã cứ tự lừa dối mình rằng anh không yêu em là vì lí do khác, nhưng tránh mãi cũng không được phải không anh, em phải đối mặt với sự thật này, sự thật anh không phải là người đàn ông tốt. Dẫu biết là như thế nhưng em thực sự vẫn muốn được yêu người đàn ông không tốt đó, em chỉ muốn được quan tâm và chăm lo cho anh thôi, giờ đây em chỉ cần cho đi mà không cần nhận lấy. Em thực sự thấy ghét con người của em, con người nhu nhược yếu đuối.
Giờ đây, mọi thứ đã kết thúc hoàn toàn, những gì em cố gắng chỉ là vô nghĩa thôi phải không anh? Một người muốn giữ nhưng một người lại muốn phá vỡ nó thì sao có thể giữ được nữa hả anh? Em cũng đã mệt mỏi lắm rồi anh biết không. Em lúc nào cũng yếu đuối, lúc nào cũng dựa dẫm vào anh, những lúc có chuyện gì thì chỉ biết gọi vào khóc lóc, kêu than với anh thôi. Còn bây giờ thì em không biết phải khóc lóc và kêu than chuyện này với ai nữa, em sẽ cố quên hết những gì liên quan đến anh, em sẽ cố không lo lắng cho anh nữa, không quan tâm anh nữa. Em sẽ phải quên anh, quên một người không còn thuộc về em nữa, không phải là của em nữa rồi...
Em sẽ cố quên anh, nên anh hãy giúp em quên được anh anh nhé, mặc dù anh không lo cho em, anh sợ phiền phức khi em cứ nhắn tin hay mail cho anh, nhưng anh hãy cho em 1 thời gian nữa, 1 thời gian nữa để em quên được anh, anh nhé!
Giờ đây, em chỉ biết trông chờ vào duyên số nữa thôi, dù biết rằng hi vọng là không có nhưng em vẫn sẽ hi vọng. Em vẫn muốn được làm người con gái ngu ngốc nhất của anh!
Tạm biệt anh - Mối tình đầu của em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hành trình "chia tay"... ex của tớ Chắc hẳn giờ bạn đang nghĩ đã là ex thì sao tớ lại nói "chia tay" đúng không nào? Hãy cùng tớ tìm lời giải đáp nhé! Tớ đã từng quá yếu đuối Khi ex nói lời chia tay, tớ đã thực sự sụp đổ, vì tình cảm tớ dành cho anh vẫn còn rất nhiều. Tớ biết dù bây giờ có cố...