Mỗi sáng trước khi đi làm, chồng đều mở tủ lấy tiền ra đếm từng đồng lẻ rồi căn dặn một câu khiến tôi uất nghẹn tận cổ
Mặc dù tôi đã cam đoan sẽ không đụng tới tiền của chồng nhưng hành động của anh khiến tôi uất nghẹn và bất lực.
Vợ chồng tôi đến với nhau một cách chóng vánh. Ngày đó, tôi vì chia tay tình đầu, đau khổ quá mà chấp nhận yêu anh. Anh theo đuổi, tán tỉnh tôi suốt hai năm trước mà tôi không hề để ý đến, giờ nhìn lại, thấy chỉ có anh là người chân tình nên đồng ý. Thú thật, khi đó, tôi vốn chưa yêu anh.
Yêu nhau được 3 tháng thì chúng tôi cưới. Vì yêu vội cưới sớm nên ngay sau khi trở thành vợ chồng, chúng tôi đã thường xuyên mâu thuẫn nhau. Chồng tôi là thợ sắt, hàng tháng chỉ tầm hơn 5 triệu. Tôi là nhân viên tiếp thị, lương cũng được tầm 8 triệu, tháng nào có thưởng thêm thì cao hơn. Trước khi cưới, anh đã nói trước sẽ đưa tôi 2/3 lương thôi, tức là chỉ gần 2 triệu để tôi lo tiền điện nước trong nhà. Còn những khoản khác, tôi phải tự chi vì lương tôi cao hơn lương anh. Vì chuyện đó, tôi đã cảm thấy bất mãn lắm rồi.
Vì nhà chồng đông anh em nên chúng tôi ở nhà tôi. Nói cách khác, chồng tôi ở rể. Dù như thế, anh vẫn không hề biết thân biết phận mà luôn sống như khách trọ trong nhà. Đi làm về, anh chui tọt vào phòng, ở hẳn đấy tới tận giờ ăn cơm. Tối, cứ thấy bố tôi có khách là anh lại lên xe bỏ đi chơi, cũng chẳng thèm chào hỏi ai một tiếng. Mẹ tôi giận quá, nói con rể thì ngại nên cứ lôi tôi ra mắng. Tôi đứng giữa chồng và mẹ, nhiều khi bất lực và chỉ muốn ly hôn cho thoải mái tinh thần.
Trời ạ, nhìn chồng nằm ngả nằm nghiêng chơi điện thoại, mặc kệ con khóc, cũng chẳng đi làm mà tôi uất nghẹn tận cổ. (Ảnh minh họa)
Nhưng đến lúc tôi định nộp đơn ly hôn thì lại phát hiện có thai. Bị rơi vào thế bí, tôi buộc phải tiếp tục chung sống với anh. Nhưng càng chung sống, tôi càng không thể yêu nổi chồng mình. Tính của anh, đàn ông không ra đàn ông, đàn bà cũng chẳng ra đàn bà, cứ ẩm ẩm ương ương như thế nào đấy, rất khó hiểu.
Video đang HOT
Có con rồi, tiền chi tiêu phải tăng lên rất nhiều khoản nhưng anh vẫn chỉ đưa tôi 2 triệu. Còn 3 triệu, anh gửi tôi giữ. Phải, là gửi tôi giữ giúp chứ không cho tôi được đụng vào. Mỗi sáng, trước khi đi làm, anh đều lấy tiền ra ngồi đếm rồi so lại với cuốn sổ đen mà anh ghi chép rất cẩn thận ngày và số tiền gửi tôi. Chỉ cần thấy mất đi một vài trăm, anh sẽ làm ầm lên và nghỉ việc ngày hôm đó.
Như hôm qua thôi, vì thiếu tiền mua bỉm, sữa cho con nên tôi mới rút tạm 500 nghìn từ tiền anh. Sáng nay, anh lại kiểm tra tiền và mắng tôi một trận lên bờ xuống ruộng. Anh còn tuyên bố thẳng: “Tôi không đi làm nữa, đi làm kiếm tiền cho vợ xài hết thì đi làm để làm gì? Làm tôi làm tớ chi cho khổ thân ra”. Nói rồi anh lại tiếp tục nghỉ làm dù tôi năn nỉ anh đi làm kẻo bị người ta đuổi.
Trời ạ, nhìn chồng nằm ngả nằm nghiêng chơi điện thoại, mặc kệ con khóc, cũng chẳng đi làm mà tôi uất nghẹn tận cổ. Tôi hối hận vì đã lấy anh làm chồng. Nhưng không lẽ con tôi mới hơn 4 tháng mà tôi đã ly hôn sao? Tôi mệt mỏi quá. Mong mọi người cho tôi lời khuyên: Nên bỏ hay tiếp tục sống đây?
(thuha…@gmail.com.vn)
N.T.M.H
Đàn bà lấy chồng, sợ nhất là lấy kẻ vừa nghèo lại vừa hèn
Anh ta ở nhà, luôn lớn tiếng với cha mẹ, quát nạt vợ nhưng ra đường lại khúm núm như con rùa rụt cổ. Thiên hạ nói gì cũng vâng dạ, cũng cho là đúng.
Lời của cha mẹ, của vợ thì lúc nào cũng bỏ ngoài tai. Đàn bà lấy chồng sợ nhất gặp phải kẻ nghèo lại còn sống rất hèn!
Khi đàn bà lấy chồng, họ biết rằng một gia đình chồng tốt, vật chất tốt cũng không bằng một người chồng tốt. Nhiều người vẫn vui vẻ bước vào cuộc hôn nhân của mình với một người đàn ông nghèo cho dù biết rằng bao nhiêu khó khăn đang đợi mình. Đàn bà lấy chồng nghèo không khổ, khổ nhất là lấy phải một người vô dụng, lười biếng, lại chẳng thương yêu hay trân trọng. "Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh", hôn nhân cũng có muôn vạn hình hài. Đáng sợ nhất với đàn bà chính là lấy phải một kẻ vừa không có tiền lại vừa rất hèn.
Ngay ngày đầu tiên, chị đã biết mình lấy nhầm chồng - Ảnh minh họa: Internet
Người ta nói rằng phụ nữ sau khi kết hôn một thời gian sẽ bị vỡ mộng. Còn chị, lại chua chát nhận ra mình cưới nhầm chồng ngay trong ngày kết hôn. Chiều hôm đó, khi khách khứa ra về hết, ba mẹ chồng có gọi vợ chồng chị lại để nói chuyện. Chị sững sờ khi biết được rằng để tổ chức đám cưới này, chồng chị đã mượn một số tiền rất lớn. Cộng thêm số tiền riêng của anh mượn tiêu xài trước khi kết hôn nữa, bây giờ chuyện trả nợ là của anh chị, chẳng can dự đến họ nữa. Chị nghe nghẹn đắng. Cứ ngỡ đám cưới rình rang, mâm cao cỗ đầy là do nhà chồng tổ chức, ai ngờ chồng chị vì sĩ diện lại mượn nợ để mát mặt với bạn bè.
Cưới chồng về, mới biết chồng mình chẳng như cái vẻ bảnh bao, tử tế vẫn hay thể hiện với mọi người. Trước kia, chị nghĩ anh có công việc ổn định. Nhìn anh lúc nào cũng đi xe tay ga đắt tiền, quần áo bảnh bao cũng không bao giờ nghĩ trong túi anh chẳng có đồng nào. Chồng chị nghèo nhưng rất lười làm, lại có tật sĩ diện. Không có tiền nhưng lại hay mượn nợ để đi ăn nhậu, mua quần áo chưng diện, thậm chí là bao bạn bè. Nhưng bây giờ đã cưới, chị chẳng còn cách nào ngoài chuyện khuyên nhủ để anh ta thay đổi.
Chị đi làm vất vả, còn cong lưng nuôi thêm chồng - Ảnh minh họa: Internet
Chị đi làm, đồng lương cũng chẳng được bao nhiêu. Ấy vậy mà còn phải nuôi chồng, phục vụ cho những thú chơi phù phiếm của chồng. Chị biết ba mẹ chồng của mình cũng bất lực trước đứa con có lớn mà chẳng có khôn của mình. Từ nhỏ đã cưng chiều hết mực nên anh ta sinh tật ỷ lại, đổ đốn như thế. Có vợ rồi, anh ta vẫn qua khóc lóc xin xỏ tiền cha mẹ đi chơi. Nếu chẳng được thì bày trò năn nỉ, thậm chí đập phá. Nhà chị ở rất xa nên chẳng biết hoàn cảnh gia đình chồng. Nếu biết chồng mình như thế thì chẳng bao giờ chị bước vào cuộc hôn nhân này.
Anh ta ở nhà, luôn lớn tiếng với cha mẹ, quát nạt vợ nhưng ra đường lại khúm núm như con rùa rụt cổ. Thiên hạ nói gì cũng vâng dạ, cũng cho là đúng. Lời của cha mẹ, của vợ thì lúc nào cũng bỏ ngoài tai. Có lần, trong cuộc nhậu, nghe đám bạn bất hảo xúi dại mà anh ta về đánh chị chảy cả máu mũi. Anh ta nói rằng phải dạy cho vợ để biết ngoan, biết chiều chồng. Chị nghe cay đắng và xót xa vô cùng. Chị hiểu rằng chồng mình không những nghèo mà còn rất hèn.
Chị không thể sống với anh ta thêm ngày nào nữa - Ảnh minh họa: Internet
Chị viết đơn ly hôn sau 6 tháng làm vợ. Một cuộc hôn nhân quá chóng vánh. Ai cũng nói sao chị vội vàng như vậy. Chị trả lời rằng để làm tổn thương nhau, đau khổ cùng cực thì chỉ cần 1 tuần, 1 tháng chứ cần gì đến nửa năm như vậy. Chừng đó thời gian đủ để chị hiểu mình không thể sống chung với người đàn ông như thế này thêm ngày nào nữa.
Nam Khuê
Cô vợ nhất quyết ly hôn chỉ vì chồng không chịu rửa bát và màn chia tài sản độc-dị-lạ của ông chồng tội lỗi lại cứu vãn cả một cuộc hôn nhân "Tôi quay sang nhìn cảnh kì dị trong ngôi nhà mình rồi gào lên: 'Anh bị điên à, chia thế này thì dùng kiểu gì. Anh điên thật rồi'", cô vợ chia sẻ. Thời hiện đại, người ta yêu vội, cưới nhanh rồi cũng kết thúc cuộc hôn nhân một cách dễ dàng, chóng vánh. Chẳng cần người thứ 3 xuất hiện, chẳng...