Mới sang ở nhờ 3 tuần chị dâu đã nói khó nghe “biết bày thì biết dọn”, tôi đốp lại nhưng anh trai chỉ tay ra cửa đuổi thẳng
Để tiết kiệm tiền thuê nhà, vợ chồng tôi đã xin sang nhà anh chị ở nhờ. Thế nhưng, chị dâu có vẻ không ưa tôi ra mặt. Tới tuần thứ 3, bà ấy còn giở giọng điệu khó nghe khiến tôi tức điên.
Anh trai và chị dâu tôi đều là những người có thu nhập khá, chính vì thế đã mua được chung cư 3 phòng ngủ rộng rãi sau khi cưới không lâu. Còn cả nhà tôi thì hiện tại đang ở nhà thuê. Với thu nhập như hiện tại thì cũng không rõ khi nào vợ chồng tôi mới mua được nhà nữa.
Đợt này công ty lại đang khó khăn, Thái bị cho nghỉ làm luân phiên. Tức là 2-4-6 đi làm và 3-5-7 nghỉ. Mức lương đương nhiên vì thế mà cũng sụt đi một nửa, gia đình tôi càng thêm khó khăn. Tiền nhà không thôi mỗi tháng đã 4 triệu, rồi thì điện, nước, mạng…
Cái khó ló cái khôn, tôi bàn với chồng sẽ trả nhà, sau đó cả gia đình sẽ sang chung cư anh chị ở nhờ. Hai đứa nhóc nhà anh chị bé tí đã mỗi đứa 1 phòng làm gì cho lãng phí. Thái cũng gật đầu ngay tắp lự, gì chứ tiết kiệm được đống tiền cơ mà.
Nhưng anh bảo: “Em phải thăm dò ý anh chị ấy trước, lỡ không được, phòng thì trả rồi lại ra đường mà ở đấy. Mà em cũng đừng nói là để tiết kiệm, phải nói là chủ nhà đòi tăng tiền, anh bị cắt giảm lương, chưa tìm được căn nào ổn… Hiểu chưa?”
“Anh còn phải dạy nữa. Cái gì chứ riêng khoản làm nũng anh trai em hơi bị giỏi nhé” – tôi đầy tự tin nói với chồng.
Và sau đó, chỉ 1 cuộc điện thoại với anh trai, tôi đã xin được sang ở nhờ. 2 tuần sau, kết thúc hợp đồng với chủ cũ, chúng tôi lịch kịch chuyển đồ tới căn hộ rộng rãi, sạch sẽ ở ngay trung tâm của anh chị và hoàn toàn miễn phí.
So với căn phòng chật hẹp của chúng tôi, nơi đây đúng là thiên đường. Bếp riêng, mỗi lần tôi nấu nướng chẳng lo bị ám mùi. Được thể, tôi cũng hay bày vẽ làm bánh trái này kia cho cả gia đình ( nguyên liệu thì tùy, chị dâu sẵn thứ gì tôi làm cái đó).
Trong khi các cháu hào hứng thực hiện cùng thì chị dâu chả mấy thích thú. Thậm chí, tôi còn cảm giác chị hơi khó chịu, không buồn động tới mấy hộp flan, trứng ngâm tương (xì dầu) tôi làm.
Video đang HOT
Hôm sau, anh trai còn bảo tôi: “Em bày vừa thôi, mà bày ra thì dọn sạch đi nhớ”.
Tôi tức ghê, chắc lại chị dâu nói gì với anh trai rồi. Không hài lòng thì nói luôn đi, lại có kiểu mách lẻo ấy nữa, tôi không thích.
Ở mới được chục ngày, chị dâu bất ngờ hỏi vợ chồng tôi trong bữa ăn: “Thế cô chú tìm được nhà mới chưa?”
Thái ngẩn người, tôi nặn ra một cười thảo mai rồi bảo: “Tìm phòng thì cũng không chuyển đi được ấy chị ạ. Đang phải hạn chế ra ngoài mà. Vợ chồng em ở đây khiến chị thấy phiền lắm à?”
Chị dâu tôi thấy vậy cũng không nói gì thêm. Có lẽ chị ta muốn gật lắm rồi mà không dám. Kể ra bà ấy cũng hèn, nếu là tôi, tôi nói thẳng rồi.
Nhưng ở được gần 3 tuần, chị dâu có vẻ khó chịu với tôi ra mặt. Mỗi buổi chiều đi làm về, bà ấy khó chịu ra mặt. Hết mắng con, thở dài lại ca thán. Đỉnh điểm, tối nay chị dâu nói kiểu khó chịu: “Hồng này, em thích vào bếp chị không ý kiến. Nhưng em bày ra thì phải biết dọn vào. Lần nào chị về nhà cửa cũng như bãi rác ấy.”
Nghe thấy thế, tôi tức quá, lớn giọng đốp lại luôn: “Em làm gì mà bày. Em làm cũng cho cả nhà ăn chứ. 2 đứa bé nó bày, em đã dọn rồi chúng lại bày. Theo chân chúng nó dọn mãi sao được, không rõ đầu đuôi chị đã nói kiểu khó chịu thế rồi. Hay là muốn đuổi khéo em đi chứ gì? Ghét thì chị nói thẳng chứ cứ mặt nặng mày nhẹ thế nhỉ?”
Anh trai tôi bất ngờ lại tức giận, chỉ tay ra cửa, đuổi thẳng cổ: “Em gào lên với ai thế? Em làm sai còn không biết nhận lỗi à? Không phải chỉ chị dâu, anh cũng cực khó chịu mỗi lần trở về nhà, không khác gì khu ổ chuột cả. Anh nhắc em vài lần mà không biết tiếp thu, cảm thấy khó chịu thì dọn đi, đi luôn đi. Anh cũng không sẵn tiền để bao cả nhà em tiền ăn uống, điện nước…”
Tôi không ngờ anh trai lại tuyệt tình với mình đến thế. Ấm ức, tức giận, tôi bỏ bữa và vào phòng ngủ nằm. Nhưng Thái đã theo chân vào dỗ dành, phân tích cho tôi thấy lý do nên đi xin lỗi, bởi nếu không thì gia đình tôi bị đuổi đi, thuê nhà rất tốn kém… Tôi hậm hực nghe theo nhưng trong lòng vẫn rất bí bách. Thật không ngờ anh trai sống với mình mấy chục năm vì người khác máu lại trở mặt tới vậy.
Chị dâu gào khóc vì hay tin chồng gặp tai nạn nhưng bỗng im bặt khi nhận ra sự lạ, lao đi tìm điện thoại và vạch trần sự thật đáng sợ
Khi hay tin anh trai tôi bị tai nạn khó qua khỏi ở nơi phương xa, chị dâu tôi đã khóc lóc không ngừng. Thế nhưng, ngay sau đó, chỉ một hành động lạ từ bố mẹ khiến chị nghi ngờ.
Anh trai tôi lấy vợ được hơn 1 năm thì đi xuất khẩu lao động. Ban đầu, anh chị dự tính cả hai vợ chồng sẽ cùng sang. Thế là chị dâu ở nhà miệt mài học ngoại ngữ, chăm chỉ cập nhật tin tức nơi xứ người, chỉ chờ ngày được chồng bảo lãnh.
Thế nhưng chỉ ít tháng sau, anh tôi lại năm lần bảy lượt trì hoãn, nói lý do này lý do kia và kêu chị dâu đợi. 1 năm qua đi, chị dâu có được bằng ngoại ngữ rồi mà bên công ty của anh tôi vẫn không hỗ trợ chị sang đó được. Và lúc này, anh mới chốt lại: "Thôi em ở nhà đi, chỉ còn 4 năm nữa thôi. Mà năm tới anh sẽ về, khi ấy vợ chồng mình sẽ sinh con nhé, để em ở nhà đỡ cô đơn".
Chị dâu không có chút gì gọi là vui mừng, chỉ cười nhẹ rồi tắt điện thoại. Thế nhưng đêm ấy, tôi biết chị dâu khóc nức nở. Có lẽ chị không muốn bố mẹ và tôi phải lo lắng?
Thời gian sau đó, chị dâu tôi xin nghỉ làm, với vốn ngoại ngữ khá tốt, chị xin vào công ty khác và mức lương tăng hơn 2 lần. Bố mẹ tôi cũng mừng cho chị. Còn tôi, chẳng biết có nên mừng không khi tôi phát hiện anh mình có bồ nhí.
Chuyện là trong 1 lần lướt facebook, tôi thấy ở phần đề xuất kết bạn một tài khoản lạ. Lạ mà quen mọi người ạ, bởi lẽ ảnh cô ta chụp chung với anh tôi chứ đâu. Tôi lập tức nhấn vào xem, quả nhiên như tôi nghĩ.
Tôi lập tức tra khảo thì anh trai tôi còn dửng dưng: "Cô ấy chặn facebook chị dâu em rồi. Kệ đi, em đừng ý kiến gì nữa. Anh ở bên này những 5 năm, anh cần có cuộc sống riêng của mình chứ!"
Tôi nghe anh trai nói thế mới sửng sốt, không ngờ anh lại tệ bạc tới thế. Cảm thấy áy náy với chị dâu mà không dám nói ra, tôi cố gắng tìm cách làm chị vui.
Tôi đang nơm nớp lo sợ chị dâu biết thì bỗng anh trai gọi về và báo với bố mẹ: "Hãy nói với vợ con rằng con bị tai nạn nặng ở bên này. Sau đó, sẽ có một người bạn chăm sóc con và nảy sinh tình cảm. Còn vợ con cho cô ấy về bên ngoại đi, năm tới con về tụi con sẽ ly hôn".
Bố mẹ tôi sốc lắm, hỏi mãi, khuyên can đủ kiểu thì anh lạnh lùng bảo: "Con ở bên này có cuộc sống mới rồi, vợ mới, con mới. Con làm như thế này cũng chỉ vì muốn giữ thể diện cho bố mẹ thôi, để họ hàng, làng xóm không trách con bội bạc. Và quan trọng nhất để con dâu bố mẹ được đi tìm hạnh phúc khác".
Tôi nghe tới đó mà điếng người. Anh tôi thật sự thay đổi không cách gì lay chuyển rồi. Và hôm sau, khi chị dâu vừa đi làm về tới nhà thì bố mẹ tôi cũng thông báo điều đó, đúng như lời anh trai dặn dò. Chị dâu vội vàng gọi qua facebook cho anh, nhưng đầu dây bên kia là một người bạn nghe với giọng buồn buồn: "Nó bị ngã khi đi làm, đang nằm trong viện mà không biết tình hình thế nào".
Chị dâu gào khóc không ngừng, tôi ôm lấy chị, an ủi đủ điều nhưng chị vẫn nấc lên từng hồi. Nhưng trong một lúc bối rối, bố tôi lại quay thì thầm với mẹ tôi: "Thôi nói thật đi bà, thằng con tệ bạc của mình không xứng được vợ yêu thương thế này".
Chị đang khóc bỗng nín bặt, tiến tới hỏi bố mẹ tôi. Nhưng cả hai người họ lảng tránh không nói, chị bỗng như sực tỉnh: "Tại sao chồng con bị tai nạn mà bố mẹ không khóc? Bố mẹ không thương anh ấy sao? Hay là mọi người có chuyện gì giấu con?"
Và chị ấy lao tới sofa, mở túi xách của tôi, lấy ra chiếc điện thoại, mở phần tin nhắn. Tôi cũng không ngờ tới việc đó. Kịch bản anh trai gửi qua cho tôi đã bị chị dâu phát hiện. Việc anh có người phụ nữ khác chị cũng đã hay. Chị uất nghẹn không nói nên lời khi nhận ra việc cả gia đình nói dối, lảo đảo đi về phòng dọn đồ và rời đi.
Từ hôm đó tới giờ, tôi có tới nhưng chị không gặp, gọi điện thoại cũng không nghe. Thật sự tôi thấy rất có lỗi với chị dâu vì hùa theo anh trai lừa dối chị...
Nghi vấn về di chúc của người mẹ vừa qua đời và thái độ kỳ lạ của chị dâu Thật sự chị em tôi rất băn khoăn về tờ giấy này, không biết có phải ý nguyện của mẹ hay có sự can thiệp của chị dâu. Bởi mẹ tôi bị tai biến, không nói và đi lại được thì làm sao soạn được tờ giấy đó một cách bài bản như thế. Nhà tôi có ba anh chị em, hai trai,...