Mối quan hệ khó kìm nén của tôi và sếp
Chúng tôi vẫn hàng ngày gặp nhau ở cơ quan, có những lúc không kìm nén được anh lại sang phòng tôi, ôm tôi vào lòng.
Tôi, một người phụ nữ đang có một gia đình hạnh phúc. Chồng là công nhân lao động nhưng anh rất biết cách cư xử, hết mực thương yêu vợ con. Vợ chồng tôi đều được gia đình nội ngoại quý trọng. Trước đây, tôi chưa bao giờ quan tâm đến chuyện ngoạ.i tìn.h, đối với tôi hai từ đó nghe có vẻ xa lạ, nhưng trớ trêu thay giờ tôi phải đối diện với nó.
Tôi có cái nhìn đơn giản về cuộc sống, một người phụ nữ truyền thống. Trong công việc, tôi được cho là khá giỏi giang, được sự tín nhiệm của lãnh đạo. Tôi đã gắn bó với công ty này gần 20 năm rồi – thời gian đó không ngắn với tình cảm của một con người. Vì là công ty tư nhân nên chỉ có một lãnh đạo. Người đàn ông này ngoài bản lĩnh công việc cũng sống khá tình cảm, hơi trăn.g ho.a, đó là điều mà tôi rất ghét ở anh. Tuy nhiên, tôi và anh cũng có những lúc đồng cảm về chuyện gia đình, con cái, đúng hơn là tôi chỉ thường nghe anh tâm sự về chuyện gia đình.
Ảnh minh họa.
Là người kinh doanh thành đạt, có tiề.n, anh lo cho vợ con bằng một cuộc sống vật chất, anh nghĩ đó là thương vợ thương con, nhưng cuối cùng vợ con anh cũng vì thế mà hư hỏng. Giờ vợ anh phải ngồi tù vì bị thua kiện, con phải gửi học nội trú để nhà trường quản lý. Một mình anh sống trong căn nhà thênh thang, buồn tẻ, chính những nỗi buồn đó đã gặm nhấm tâm hồn anh. Trước đây, anh thường nói quý mến tôi nhưng tôi nghe mà chẳng buồn để tâm tới, chẳng mảy may xúc động. Tôi nghĩ anh có nhiều người phụ nữ bên ngoài, câu anh nói với tôi anh cũng có thể đã nói với người phụ nữ khác. Hơn nữa trong công việc, trong cuộc sống, anh và tôi gắn bó 20 năm rồi, chuyện quý mến nhau cũng là điều dễ hiểu.
Video đang HOT
Một ngày, khi tôi mang hồ sơ vào phòng, anh đã ôm chặt lấy tôi, nói yêu tôi, dành tình cảm cho tôi từ lâu rồi. Anh biết tôi là người phụ nữ son sắt, sẽ không bao giờ động lòng trước tình cảm của anh nhưng vẫn không thể không nói ra. Tôi đẩy anh và bước ra khỏi phòng, trong lòng không có một chút cảm giác, chuyện ấy xảy ra đã cách đây hơn một năm rồi.
Giờ đây, khi tôi mang tài liệu đến cho anh ở nhà riêng, nhìn anh một mình ăn cơm, ngồi buồn mà tôi thương anh vô cùng. Tôi lại thấy mình có tình cảm với anh. Chúng tôi vẫn hàng ngày gặp nhau ở cơ quan, có những lúc không kìm nén được, anh lại sang phòng tôi, ôm tôi vào lòng, thỉnh thoảng tối anh buồn lại gọi điện cho tôi (chồng tôi làm việc ở xa, mỗi tuần chỉ về nhà một lần). Tôi và anh chưa bao giờ đi quá giới hạn nhưng tôi đã đọc ở đâu đó viết rằng: ngoạ.i tìn.h tư tưởng cũng là ngoạ.i tìn.h. Tôi phải làm sao khi chúng tôi hàng ngày vẫn chạm mặt nhau, tệ hại hơn là con tim tôi hình như đang bắt đầu loạn nhịp?
Theo Dân Việt
Tuyệt chiêu trị mẹ chồng siêu tiết kiệm và kết quả đáng ngờ...
Nghĩ lại ngày mới về làm dâu, bà nói cất cái gì là tôi nem nép cất theo, rửa bát có tí mắm thừa chấm cá tanh òm tôi cũng chẳng dám đổ.
Sau 2 năm sống chung với "lũ" nay tôi đã dần thoát ra được để sống cuộc sống của mình. Sau một thời gian đấu tranh với thói siêu tiết kiệm của mẹ chồng thì cuộc sống của tôi bớt phần ngột ngạt hơn. Thật ra là ban đầu, tôi cũng đã định ngoan ngoãn mà chiều theo ý của mẹ chồng và sống theo lối sống của bà nhưng vì càng ngày mẹ chồng tôi càng "đặc biệt" quá nên tôi đành liều thử phản ứng và thật may mắn là tôi đang được nhận kết quả ngoài sự mong đợi.
Khi mới về, tôi không ở cùng mẹ chồng mà 2 vợ chồng thuê nhà ở Hà Nội cho tiện công tác. 2 năm sau, tôi sinh con đầu lòng, bà từ quê lên ở cùng vợ chồng tôi. Đây cũng là thời gian tôi bắt đầu phải ở cùng mẹ chồng và dần thấm nhuần tư tưởng, lối sống siêu tiết kiệm của bà. Nhiều khi tôi định góp ý nhưng lại sợ bà tự ái mà bỏ về quê nên đành lựa mà chiều theo ý bà.
Cứ như thế trong 2 năm bà ở cùng giúp vợ chồng tôi chăm cháu, tôi phải sống cảnh thiếu thốn trăm ngả từ những cái nhỏ nhất. Ai đời bà tiết kiệm đến mức cơm gạo nấu chẳng đủ ăn, có chuẩn bị thức ăn ra nhờ bà nấu giúp thì kiểu gì bà cũng bớt lại già nửa... Tôi có nhẹ nhàng góp ý thì bà bảo ăn ít thế thôi không thừa chất và bệnh tật. Nào đã đủ dinh dưỡng tối thiểu mà bà lo thừa chất.
Ảnh minh họa.
Lúc đó, tôi cũng đành cắn răng chịu đựng. Nhưng giờ thì tôi đã có giải pháp riêng cho mình. Nếu mẹ chồng cứ nấu ít cơm, mỗi người chẳng nổi lưng cơm với vài cọng rau luộc và chút xíu thức ăn thì tôi và chồng lập tức đi mua thêm mỗi người suất bún chả hoặc bánh trái về ăn cùng trong bữa cơm ấy. Với cái tính tiếc tiề.n của bà thì chỉ vài lần như vậy, bà lập tức tính toán thêm chút gạo và không bớt lại đồ ăn nữa, vì như vậy chắc chắn sẽ rẻ hơn mấy suất bún chả kia. Thế là vợ chồng tôi yên tâm có cơm ngon canh ngọt sau một ngày làm việc.
Chưa hết, mỗi bữa cơm, bà chuyên là người dồn đủ loại thức ăn, nước canh thậm chí một tẹo nước mắm ăn thừa. Có bảo bà thì bà cũng chỉ chẹp miệng cho qua chuyện chứ chẳng hề tiếp thu. Bà chẳng nghe theo mình thì mình lại phải có cách của mình thôi. Nghĩ lại ngày mới về làm dâu, bà nói cất cái gì là tôi nem nép cất theo, rửa bát có tí mắm thừa chấm cá tanh òm tôi cũng chẳng dám đổ. Giờ thì tôi không như vậy nữa. Biết tính bà tiết kiệm thế nhưng được cái rất biết bảo vệ sức khỏe, thế nên việc này được tôi giải quyết gọn nhẹ. Tôi lập tức in mấy bài sức khỏe nói về việc để đồ ăn qua đêm gây ảnh hưởng sức khỏe như nào... rồi giả như vô tình quên ở bàn nước cùng mấy tờ tài liệu cơ quan cho bà đọc được. Và thế là, thói tiết kiệm kia của bà cũng dần dần cải thiện hơn.
Ảnh minh họa.
Đúng là đã có tính tiết kiệm thì cái gì cũng tiết kiệm, cái gì cũng bị coi là lãng phí. Tôi đi chợ, mua bất cứ thứ gì về, không cần biết chất lượng và giá cả thị trường ra sao, mẹ chồng tôi đều bĩu môi chê mua đắt. Để bà đi mua thì đúng là giá có rẻ hơn thật nhưng những thứ mua về chỉ là hàng vét chợ. Rồi cả việc sinh hoạt cá nhân của tôi cũng bị mẹ chồng góp ý vì với bà là lãng phí. Tắm bà cũng ý kiến tôi xả nước lâu thế, rồi giặt quần áo bằng máy bà cũng lo tốn nước, tốn điện. Nhưng tất cả được ngụy biện bằng việc: giặt máy không sạch bằng giặt tay. Giải pháp của bà là dậy thật sớm ngồi vò hết chậu quần áo của cả nhà để tôi đỡ phải dùng máy giặt. Xong lại kêu đau tay, kêu ở với vợ chồng nhà tôi việc gì cũng đến lượt. Nào tôi có muốn bà làm như thế.
Thấy vậy tôi lập tức chuyển giặt đồ vào buổi tối và tất nhiên là vẫn dùng máy. Bà có không hài lòng thì cũng phải chịu. "Nếu bà sợ giặt máy không sạch thì bà cứ giặt tay còn quần áo nhà con sẽ giặt máy, bẩn thì mặc bẩn". Tôi đành phải cứng như thế để giải phóng sức lao động của mình. Và giờ thì bà cũng đã chịu giặt máy cùng cả nhà vì hết tháng đó, tiề.n nước phải đóng nhiều hơn, bà mới tự bảo, sẽ giặt máy cùng mẻ với vợ chồng tôi để tiết kiệm nước. Vậy là mọi việc êm xuôi.
Đó là một vài chiêu tôi đã từng áp dụng với mẹ chồng tôi và thấy cũng hiệu quả. Chị em nào có mẹ chồng như tôi thử vào tham khảo để chữa trị bệnh tiết kiệm cho mẹ chồng. Chữa được bệnh này của bà, cuộc sống làm dâu của tôi thoải mái hơn hẳn đấy!
Theo Emdep
Ê chề thân gái mang tiếng "ăn bám đàn ông" để nuôi con Suốt 5 năm qua, dù thất nghiệp nhưng Hương vẫn có thể nuôi con trai học hành tử tế, cơm ăn áo mặc không thua kém bạn bè. Thế nhưng, những lúc nghe người ta dè bỉu cô là hạng gái ăn bám đàn ông, Hương lại xó.t x.a thương cho phận mình. Hương sinh năm 1983, quê Thanh Hóa, đã có một...