Mỗi lần ‘yêu’ xong, anh đưa cho tôi 500 nghìn
… Tôi không lấy thì anh tự ái nói là không tôn trọng anh, anh chỉ muốn chu cấp cho tôi.
Tôi và anh yêu nhau đã được 1 năm, trong suốt thời gian ấy, chúng tôi luôn quan tâm, yêu thương và cận kề nhau. Có chuyện gì khó khăn hay tôi cần anh giúp, anh cũng tận tâm giúp đỡ. Anh nói, chúng tôi cần có nhau những lúc gian khổ thì mới hiểu và trân trọng nhau được. Tôi cũng tin anh nói những lời đó là chân thành nên càng ngày càng tin anh hơn.
Rồi sau đó, khi chúng tôi đi du lịch cùng nhau, tôi đã gật đầu ngủ chung phòng với anh. Thú thực đã xác định đi riêng rồi thì tôi không ngần ngại ngủ cùng anh nữa. Tôi sợ, nếu không đồng ý, anh sẽ giận dỗi bỏ đi. Nhưng anh cũng không làm thế, anh nói tôn trọng tôi, vì thế tôi càng thấy tin tưởng và yêu thương anh nhiều hơn. Không biết, anh hiểu tâm lý con gái hay anh đang lừa dối tôi mà cố tình làm tôi tin anh tuyệt đối như vậy. Đêm ấy, tôi đã trao thân cho anh.
Những ngày tháng sau đó, việc quan hệ của tôi và anh thường xuyên hơn, thậm chí giống như cơm bữa. Anh tới nhà ăn cơm, tôi nấu và chúng tôi lại làm &’chuyện ấy’. Thật ra, đã mất một lần rồi thì còn giữ kẽ làm gì nữa, cả hai chúng tôi cũng không còn ngần ngại nhau.
Rồi sau đó, khi chúng tôi đi du lịch cùng nhau, tôi đã gật đầu ngủ chung phòng với anh.(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh nói yêu tôi nhiều hơn nhưng thời gian anh tới thăm tôi, gọi điện và nhắn tin lại thưa dần. Dường như anh đang dùng lời lẽ để tán tỉnh tôi, để khiến tôi quên đi những lúc anh không tới. Sau tôi nói phải đi làm thêm vì khó khăn, anh lại thấy thương cảm và động viên tôi. Anh còn thi thoảng đưa tiền cho tôi, nhưng tôi không nhận. Sau đó anh giận, anh nói là muốn san sẻ gánh nặng kinh tế cho tôi.
Thời gian trôi đi, chúng tôi gặp nhau ít hơn do anh bận công việc. Mỗi lần anh đến, chúng tôi đều quan hệ, nhưng anh lại vội vàng đi ngay. Và trước khi đi, anh không quên đưa cho tôi 500 nghìn. Tôi không cầm thì anh vứt ở đầu giường, anh nói vì ít về nên muốn cho tôi tiền lo kinh tế, nhà cửa. Tôi buồn quá, tôi sắp trở thành gái làng chơi trong mắt anh sao. Mỗi lần ân ái, anh đều cho tiền. Anh không hiểu đó là sự xúc phạm lớn với người con gái như tôi chăng?
Tôi buồn quá, muốn tát vào mặt anh, muốn nói cho anh một trận, muốn gào thét lên để anh hiểu chuyện anh làm đã biến tôi thành con người hẹn hạ. Tôi không chấp nhận tình yêu này, tôi không muốn tiếp tục tình yêu này nữa. Tôi thật sự chán nản quá rồi. Giờ anh không hiểu hay anh không còn yêu tôi nữa, mà đó chỉ là tình dục. Tôi phải làm sao để thoát khỏi cảnh này?
Theo Khampha
Gửi em - cô dâu của anh!
Ngày ta nói yêu nhau, anh đã hỏi: "Lấy anh sẽ vất vả lắm đấy, em có sợ không?"
Ngày ta nói yêu nhau, anh đã hỏi: "Lấy anh sẽ vất vả lắm đấy, em có sợ không?" Em nói: "Em không sợ nỗi khổ về vật chất, chỉ sợ nỗi khổ về tinh thần". Anh chỉ cười. Lúc đó anh biết em nói thật lòng, nhưng có lẽ em chưa hiểu hết ý nghĩa câu hỏi của anh. Em vẫn còn là một cô bé ngây thơ.
Giờ đây, ta chỉ còn cách hạnh phúc có mấy ngày nữa. Lúc này, anh lại muốn nhắc lại câu hỏi đó. Thời gian qua, nhiều chuyện đã xảy ra, dù chưa phải là sóng to gió lớn nhưng có thể nói là khó khăn đã bắt đầu xuất hiện, có lẽ cũng đủ để em thấy được sự "vất vả" trong câu hỏi ban đầu của anh và qua đó cũng hiểu hơn về con người anh.
Anh luôn xác định cuộc đời mình sẽ có nhiều khó khăn, vất vả bởi anh vốn xuất thân từ một gia đình nhiều khó khăn, bởi trước mắt anh tương lai còn mờ mịt, còn rất nhiều thứ chưa có, còn rất nhiều việc phải làm, nhưng quan trọng hơn cả là bởi anh luôn có một tinh thần sẵn sàng đón nhận mọi sự vất vả mà như thế thì người bạn đồng hành cùng anh trong suốt quãng đời còn lại cũng khó mà tránh được vất vả.
Mình hãy cùng nhau vượt mọi khó khăn, vất vả, cùng nhau xây dựng và cùng nhau tận hưởng một cuộc sống thật sôi động, thật hạnh phúc và nhiều ý nghĩa em nhé? (Ảnh minh họa)
Đến nay chắc hẳn em đã biết anh là một người không ngại bất kỳ thử thách gì. Không những thế anh thường tỏ ra hờ hững trước nhiều chuyện vui nhưng lại giữ được thái độ lạc quan khi có việc không may xảy đến. Tại sao vậy? Có lẽ anh đã quá quen với vất vả, quá quen với những trở ngại không mong muốn vẫn thường tìm đến, tới mức chẳng có gì phải bất ngờ nữa, và dần học được cách giữ tinh thần lạc quan như là thứ vũ khí quan trọng nhất để vượt qua mọi trở ngại. Mà đôi lúc cuộc đời có chút thuận lợi thì lại phải biết cảnh giác với những mối nguy tiềm ẩn để không gục ngã bất ngờ.
Anh còn có suy nghĩ rằng mình thực ra rất may mắn vì đã được tôi luyện từ bé với những khó khăn, thử thách. Anh thấy thật đáng thương cho những con người được sinh ra trong nhung lụa, phần lớn họ sẽ trở thành những con người yếu bản lĩnh và dễ dàng gục ngã khi những sự bao bọc không còn. Bên cạnh đó anh thấy những người giành được thành công một cách dễ dàng sẽ không thấy hết được giá trị của thành công, không có cơ hội tận hưởng những niềm vui vỡ òa vô tận như những người đạt thành công sau khi vượt qua vô khối những chông gai. Vì thế khó khăn càng nhiều thì thành công càng lớn, còn thành công càng dễ dàng thì càng kém bền vững.
Chỉ có em mới xứng đáng làm vợ anh. (Ảnh minh họa)
Đến đây chắc em cũng đã trả lời được những câu hỏi khác như: "Tại sao anh lại yêu nhiều người trước khi gặp em?" "Chẳng nhẽ với từng ấy người mà anh không chọn được ai làm vợ hay là không ai chịu làm vợ anh?" và cả câu hỏi mà em thắc mắc nhiều nhất "Tại sao anh lại chọn em?"...
Em yêu! Bởi vì không phải ai cũng có thể thông cảm và muốn đồng hành với anh trên con đường mà anh lựa chọn. Bởi vì anh tin tưởng ở tinh thần và bản lĩnh của em và vì thế chỉ có em mới xứng đáng đồng hành cùng anh trên con đường đời phía trước đầy trông gai nhưng cũng ngập tràn hạnh phúc. Chỉ có em mới xứng đáng làm vợ anh.
Mình hãy cùng nhau vượt mọi khó khăn, vất vả, cùng nhau xây dựng và cùng nhau tận hưởng một cuộc sống thật sôi động, thật hạnh phúc và nhiều ý nghĩa em nhé?
Yêu em.
Theo VNE
Lãng quên anh! Em sẽ tự làm mình vui bởi đơn giản, em sẽ không phải hối hận vì đã sống hết mình cho tình yêu ấy. Em không phải là người giỏi giấu cảm xúc, nhưng em lại là người giỏi đoán biết cảm xúc của người khác vậy nên đừng cố nói nhớ em, rằng mọi thứ chỉ là do hoàn cảnh. Và cũng...