Mỗi lần đau là một lần trải nghiệm
Em hãy cứ đau bởi đau cũng là cách để con người ta trải nghiệm và trưởng thành. “ Đi qua những ngày mưa để thấy yêu hơn những ngày nắng”, cũng giống như việc mỗi người trong chúng ta đều phải tự mình trải qua nỗi đau thì mới biết trân trọng những hạnh phúc sẽ đến với mình. Vẫn biết cảm giác mà nỗi đau mang lại là khó chịu lắm, ấy vậy nhưng sẽ chẳng bao giờ ta có thể cảm nhận hết được hạnh phúc nếu như chưa từng đau. Vậy thì em hãy cứ đau bởi đau cũng là một cách để trải nghiệm, nhưng phải làm chủ bản thân, đừng bao giờ để mình đắm chìm trong nó mà cũng đừng để cho nỗi đau kia gặm nhấm tâm hồn mình.
Có lẽ trong cuộc đời này ai cũng đã từng một lần được yêu và được yêu, thế nhưng không phải ai cũng may mắn chạm tới điều gọi là hạnh phúc vẹn toàn ngay trong lần đầu tiên chập chững bước chân vào thứ xúc cảm đặc biệt ấy. Yêu và đến được với nhau là điều tốt, còn nếu không đến được với nhau thì hãy cứ đổ lỗi cho ông tơ bà nguyệt. Bởi ông tơ bà nguyệt chẳng xe duyên, bởi có duyên mà chẳng có phận nên cuối cùng mới phải tan đàn xẻ nghé.
Anh sẽ cho em một khoảng lặng để tự cảm nhận nỗi buồn (Ảnh minh họa)
Anh cũng đã từng trải qua nỗi đau khi tình yêu mà mình đã dày công vun đắp bị đổ vỡ, bởi vậy nên anh rất hiểu cảm giác đau mà không thể thốt lên lời, giống như vừa bị lưỡi dao vô hình cứa vào tim một nhát. Con trai đã vậy nhưng có lẽ đối với con gái thì cảm giác khó chịu ấy còn nhân lên gấp bội phần. Thế nhưng đừng bao giờ đánh đồng cảm giác đau với sự cô độc, vì em không bao giờ cô độc, bất cứ lúc nào cũng có anh luôn dõi theo em.
Video đang HOT
Anh không thể giúp em xoa dịu nỗi đau, nhưng anh sẵn sàng làm một người tri kỷ để lắng nghe tất cả những vui buồn của em bất cứ khi nào em cảm thấy sẵn sàng chia sẻ. Anh hiểu, đôi khi có những cú sốc tình cảm quá lớn khiến cho chúng ta mất thăng bằng và khó lòng quay lại cuộc sống bình thường được. Có vài người sẵn sàng lấy người khác ra để lấp vào vị trí vừa bị trống, nhưng cũng có những người con gái giống như em lúc này, bỗng dưng trở nên lãnh cảm, sợ yêu và sợ tình yêu lại bị đổ vỡ giống như nó đã từng.
Ngày qua ngày, những giọt nước mắt rơi ít đi nhưng nỗi cô đơn trong lòng thì càng thêm lớn. Dù chẳng ai có thế nhìn thấy hình hài của nó, nhưng nỗi cô đơn ấy cứ từng phút từng giờ hiện hữu, khiến trái tim mang cảm giác lạc lõng và bơ vơ, khiến tâm hồn cứ nhầm tưởng rằng mình đang cô độc. Đôi khi nỗi nhớ cứ bất chợt hiện về cùng với những kỷ niệm về một tình yêu đã vỡ vụn, chúng dày xéo và khiến trái tim rung lên từng nhịp đập thổn thức và buốt đau.
Anh luôn ở bên cạnh và sẵn sàng làm em vui (Ảnh minh họa)
Anh biết tất cả những cảm giác mà lúc này em đang phải chịu bởi một lẽ giản đơn rằng dù ít dù nhiều thì ngày xưa anh cũng đã từng trải qua. Anh sẽ để em lại tự gặm nhấm và cảm nhận nỗi buồn của mình. Anh sẽ cho em một khoảng không gian riêng, đủ lớn để em cảm thấy yên tĩnh, để em tự đi tìm sự bình yên cho tâm hồn mình nhưng cũng đủ nhỏ để em biết rằng anh vẫn luôn kề vai sát cánh bên em mọi nơi mọi lúc. Bởi thế nên em đừng bao giờ nghĩ rằng mình cô độc, hãy luôn nhớ rằng bất cứ lúc nào anh cũng sẵn sàng làm chỗ dựa vững chắc của em.
Sống cùng nỗi đau vỗn không dễ, nhưng để gác nó lại một bên và quên đi còn là việc khó khăn hơn gấp bội phần. Tuy nhiên, em đừng bao giờ để cho nỗi đau kia ngự trị quá lâu trong suy nghĩ và đừng tự biến mình thành một cô gái luôn mang vẻ mặt u sầu ra để đối diện với thế gian. Chẳng bao giờ ta có thể cảm nhận được hạnh phúc nếu chưa từng trải qua nỗi đau, bởi vậy nên hãy cứ coi những sự buồn đau là một phần tất yếu của cuộc sống. Hãy suy nghĩ mọi thứ theo hướng tích cực nhất có thể và nhớ rằng luôn có anh ở bên để sẵn sàng chia sẻ bất cứ lúc nào em muốn trải lòng.
Theo Eva
Nếu còn yêu thì xin hãy quay về
Cuộc chia tay của chúng mình không có thề nguyền mà cũng chẳng có những lời hứa hẹn. Có những điều mà người ta tưởng chừng như thật vô lý, ấy vậy mà theo một cách đặc biệt nào đó nó vẫn cứ xảy ra đối với tình yêu. Có hề chi, bởi muôn đời nay tình yêu vẫn là thứ tình cảm vô hình và không tuân theo bất kỳ một quy luật nào cả, hôm nay yêu lắm đấy nhưng chỉ ngày mai thôi đã có thể xa rời. Giống như hai đứa mình cũng vậy, tại sao vẫn yêu dù biết rằng thế nào ngày chia xa cũng tới, tại sao vẫn để cho nửa kia của mình ra đi, dù không chắc chắn về ngày mà họ quay trở lại với mình?!
Vậy là cái điều mà từ trước tới nay anh lo sợ nhất cuối cùng đã xảy ra, em bắt đầu chuyến đi đã được lập trình sẵn của cuộc đời mình và dĩ nhiên là bỏ anh ở lại. Lúc ở sân bay, nhìn theo bóng dáng người con gái mình yêu thương đang kéo chiếc vali từng bước, từng bước một rời xa, anh bỗng thấy lòng quặn thắt. Anh biết, hiểu theo một ý nghĩa nào đó thì hai đứa mình đã chính thức xa nhau. Một cuộc đưa tiễn thật đặc biệt mà ở đó người ra đi không hẹn ngày trở lại, còn kẻ ở lại là anh cũng chẳng hề hứa hẹn câu nhất định sẽ đợi em về.
Trong suốt cả khoảng thời gian mình quen nhau thì có lẽ đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy em khóc. Từng giọt nước mắt nóng hổi lã chã rơi xuống bờ vai anh lúc mình ôm chào tạm biệt nhau giữa phi trường. Những giọt nước mắt hiếm hoi của một người con gái vốn mang trong mình những suy nghĩ cứng rắn khiến cho bao thương yêu trong trái tim anh tan chảy. Tâm trí anh đang van xin, gào thét rằng em hãy ở lại, nhưng khi đối diện với sự tim lặng ấy, anh chỉ dám khẽ khẽ thốt lên câu: " Đi đường may mắn, sang bên đó nhớ học hành chăm chỉ nhé em!".
Em đã chính thức rời xa tôi để đi tới một miền đất khác (Ảnh minh họa)
Em ngước đôi mắt ầng ậng nước của mình lên nhìn anh đầy lưu luyến, quả thực lúc đó anh đã toan chạy lại để níu lấy tay em. Nhưng rồi sau ánh mắt lưu luyến ấy, em nắm chặt lấy chiếc tay cầm vali, quay lưng vội vàng và bước đi dứt khoát. Vậy là anh đành ngậm ngùi im lặng nhìn người con gái mình yêu cất bước ra đi chinh phục những giấc mơ chỉ là của riêng mình. Không có thề nguyền mà cũng chẳng có lời hứa hẹn, bởi em không dám chắc sau khi học xong sẽ trở về hay cùng gia đình ở lại, còn tôi thì chẳng muốn ràng buộc cánh chim nhỏ ấy bằng một lời hứa giống như sợi dây trói vô hình.
Bốn năm không phải là ngắn, liệu trên đời này mấy ai có thể giữ trọn vẹn yêu thương sau từng ấy thời gian đằng đẵng sống cách xa nhau. Anh không muốn níu kéo, bởi anh tin rằng nếu thật sự yêu thương nhau thì nhất định sẽ có ngày em quay trở về. Anh vốn thích những điều tự nhiên, bởi vậy nên anh cũng dẽ để cho mọi thứ diễn ra theo cái cách tự nhiên nhất. Dù cho mọi chuyện có diễn ra theo hướng nào thì anh cũng chẳng bao giờ hối hận, thay vào đó chắc chắn rằng anh sẽ mãn nguyện vì ít ra thì cả hai chúng mình cũng đã yêu rất thật trong từng khoảnh khắc có nhau.
Lúc từ sân bay trở về anh thấy trong lòng mình hẫng hụt. Anh cứ thế lái xe đi qua bao hàng cây, góc phố đã gắn liền với những kỷ niệm ngọt ngào của hai đứa chúng mình, rồi lại bùi ngùi chợt nhớ ra rằng vậy là từ nay bầu trời của anh đã chẳng còn bóng hình em nữa. Một thứ cảm giác gì đó vô cùng khó chịu cứ cố tình chen ngang vào tâm trí, thôi đúng rồi, hình như người ta vẫn gọi tên nó bằng hai chữ "cô đơn".
Không có em bỗng nhiên anh trở thành người cô độc, chỉ còn lại một mình anh ở nơi này ngậm ngùi, tiếc nuối về nụ hôn chia xa vội vã lúc ban chiều. Tất cả giống như vừa mới diễn ra thôi bởi anh vẫn còn cảm nhận rõ bờ môi em thơm mềm hòa cùng vị mặn mòi của nước mắt. Bất chợt anh thấy mình đang lẩm bẩm trong miệng rằng: " Dù thế nào thì anh cũng sẽ đợi, bởi vậy nên nếu còn yêu thì em nhớ quay trở về!"
Theo Eva
Em vội vàng nắm tay người khác Ngày hôm nay vẫn chỉ có mình tôi cô độc trên sân ga nhộn nhịp người qua lại. Sau một kỳ nghỉ dài, ngày hôm nay tôi lại tiếp tục một chuyến đi xa. Tôi biết, đây không phải chuyến đi xa đầu tiên mà chắc chắn nó cũng chẳng phải là lần trở về và ra đi cuối cùng, nhưng chẳng hiểu...