Mỗi khi gặp nhau, anh đều dẫn tôi vào khách sạn
Cuối tuần anh mới về quê một lần, mỗi lần như vậy đều dẫn tôi vào khách sạn. Yêu anh tôi phải đợi ít nhất 3 năm nữa, giờ tôi đã 26 t.uổi rồi. Không biết quyết định của tôi có sai lầm không?
Tôi và anh quen nhau gần 2 tháng, anh là người yêu hồi học phổ thông, chúng tôi cùng lớp, anh là mối tình đầu của tôi. Yêu nhau khoảng một năm chúng tôi chia tay. Sau đó tôi xuống Sài Gòn học đại học, cũng có người yêu khác, anh đi nghĩa vụ và cũng có bạn gái. Tốt nghiệp đại học về quê công tác, tôi cũng chia tay người yêu thời sinh viên, người tôi đã trao tất cả, hiện tại tôi làm việc trong cơ quan nhà nước ở quê.
Rồi tôi gặp lại anh, mối tình đầu, anh giờ đang là sinh viên năm nhất của một trường đại học ở Sài Gòn, không biết do dư âm của mối tình đầu hay sao mà tôi cảm nắng và quen lại với anh. Tôi không biết anh có thật lòng không? Cuối tuần anh mới về quê một lần, mỗi lần như vậy đều dẫn tôi vào khách sạn. Yêu anh tôi phải đợi ít nhất 3 năm nữa, giờ tôi đã 26 t.uổi rồi. Không biết quyết định của tôi có sai lầm không?
Trong khi người yêu thời sinh viên vẫn tìm cách liên lạc, người đó rất yêu tôi, vì tôi anh cũng bỏ công việc ở cơ quan nhà nước để lên Sài Gòn làm, quê anh cách quê tôi gần 300 km. Từ ngày anh lên Sài Gòn, hàng tuần đều tranh thủ chạy lên tôi vài lần mời đi uống nước. Anh tìm mọi cách lấy lòng tôi, có lần lên thấy tôi và người yêu bây giờ đi khách sạn, anh đòi c.hết chung với tôi.
Có thể lúc đó anh giận quá nên không kiềm chế được. Giờ anh cũng bình tâm lại được rồi, không liên lạc với tôi nữa, thông qua mấy người bạn tôi được biết anh đã thi đậu cao học nhưng tâm trạng còn rất buồn.
Video đang HOT
Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên, có nên chờ đợi người yêu mấy năm nữa không?
Theo VNE
Mất vợ chưa cưới vì tình một đêm với đồng nghiệp
Không biết có phải do rượu không nhưng lúc ấy tôi đã không làm chủ được bản năng của một thằng đàn ông khi cô ấy quyến rũ tôi. Và chúng tôi đã có tình một đêm ngay tại chỗ làm.
Trước khi cuộc đời tôi bắt đầu vào chuỗi ngày sóng gió và kinh khủng như bây giờ, tôi đã từng có một mối tình lâu năm từ thời trung học phổ thông với một cô gái xinh xắn dễ thương và hiền dịu. Lúc nào ở bên cạnh cô ấy tôi cũng tìm được cảm giác bình yên và thanh thản.
Cứ cuối tuần tôi lại trở em đi khắp các phố phường Hà Nội, cùng nhau ăn những món ăn vặt em yêu thích và cùng nhau nấu những bữa cơm tối thật tuyệt. Nhưng "chuyện ấy" với em trước hôn nhân hoàn toàn bị cấm tiệt. Điều đó có đôi phần làm tôi hơi hụt hẫng, nhưng vì cảm mến con người em nên tôi luôn cố gắng chịu đựng.
Cuộc sống dường như chưa bao giờ như thế khi em đồng ý lời cầu hôn của tôi và chỉ 2 tháng sau là chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới.
Công việc bận rộn cộng với việc phải chuẩn bị cho đám cưới khiến nhiều khi tôi chẳng còn đủ sức để thở. Trong khi đó, tôi lại đang đảm nhận một dự án và buộc phải hoàn thành nó xong trước đám cưới của mình, nếu không tôi sẽ không thể có một kì nghỉ trăng mật với vợ.
Chính điều đó đã trở thành động lực cho mỗi tối tôi ở lại cơ quan làm việc, nhưng cũng chính nó khiến tôi trở thành tay trắng và mất người tôi yêu.
Thời gian tôi ở lại cơ quan hoàn thành công việc cũng là thời gian cô đồng nghiệp của tôi tấn công tôi mãnh liệt. Ban đầu, tôi cũng chẳng đoái hoài làm gì cho mệt, thậm chí còn đuổi cô ta về nhà trước tránh cảnh một nam, một nữ ở lại cơ quan lúc trời tối. Nhưng thực sự cô này cũng rất lỳ lợm, dù tôi có từ chối thế nào cô ta cũng cố tình không chịu về, cứ luẩn quẩn bên cạnh tôi.
Đó cũng là thời gian mà tôi và em ít có thời gian gặp nhau, thậm chí nói chuyện cũng chỉ đôi ba câu qua điện thoại là tôi hoặc em lại có việc phải làm.
Còn về đồng nghiệp kia, chẳng biết phải nói thế nào. Hôm nào cũng chuẩn bị cơm cho tôi, rồi hỏi han quan tâm tới tôi. Tôi biết cô ấy thích mình nên cũng hạn chế tiếp xúc nhưng càng như vậy, cô ấy càng tấn công mạnh mẽ hơn. Lúc nào cô ấy cũng nói những lời như rót mật vào tai tôi vậy.
Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, một tối, cô ấy bảo có chuyện buồn về gia đình và muốn tôi nghe tâm sự của cô ấy. Sau đó, chúng tôi có uống một chút rượu. Không biết có phải do rượu không nhưng lúc ấy tôi đã không làm chủ được bản năng của một thằng đàn ông khi cô ấy quyến rũ tôi. Và chúng tôi đã có tình một đêm ngay tại chỗ làm.
Thực sự sau chuyện đó, tôi đã xin lỗi cô ấy vì chuyện đó. Cô ấy bảo không trách gì tôi và cũng sẽ không bao giờ nói chuyện đó ra ngoài. Tôi đã tin tưởng những gì cô ấy nói. Nhưng thật chẳng ngờ được, cô ta nói một đằng nhưng lại làm một nẻo. Mọi chuyện về tối hôm ấy đều đến tai người yêu tôi.
Và hẳn nhiên với người con gái có lòng tự trọng cao và tin tưởng tôi như vậy, em đã sốc nặng và đám cưới cũng bị hủy bỏ ngay sau đó. Kể từ lúc đó đến nay tôi chưa một lần được gặp em. Gọi điện thoại em không nghe, tin nhắn em không trả lời, tôi tìm đến tận nhà thì cũng bị cha mẹ em xỉ vả chẳng ra gì.
Còn người tình một đêm của tôi, cô ta thật tráo trở, cô ta bảo yêu tôi thế mà ngay sau đó tôi lại phát hiện ra cô ta có quan hệ với một anh bạn đồng nghiệp khác. Hóa ra cô ta là loại người khát tình, muốn chăn rau các đồng nghiệp.
Bây giờ, tôi quá hối hận vì lúc đó không thể làm chủ được bản thân. Điều tôi muốn nhất là có thể hàn gắn lại tình cảm với người yêu của mình. Nhưng giờ tôi không thể gặp được em. Các anh, chị có cao kiến gì có thể giúp tôi trong chuyện này được không? Tôi không muốn chấm dứt với em, vì tôi vẫn còn yêu em rất nhiều.
Theo VNE
"Vợ tôi là máy giặt, máy rửa bát, máy ghi âm phát ra những lời vô nghĩa đến nhạt tai", tôi phải làm sao đây các chị Tôi thấy vợ tôi thật vô dụng, không có lợi ích gì. Nói quá hơn, vợ không khác gì một cái máy giặt, máy rửa bát và cái máy ghi âm phát ra những lời hỏi han an ủi vô nghĩa đến nhạt tai. Đây là những lời tâm sự hoàn toàn nghiêm túc. Tôi cần lời khuyên và tư vấn của những...