Mới đầu năm chồng đã nằng nặc đòi bỏ việc, tôi kiên quyết “nghỉ thì ly hôn”, khi biết sự thật lại rơi nước mắt
Công việc đang yên đang ổn, lương lậu khá khẩm mà Hưng lại nằng nặc đòi nghỉ. Tôi hỏi lí do, anh không nói. Cuối cùng, điên quá tôi phải ra tối hậu thư: Nghỉ việc thì ly hôn!
Tôi và Hưng kết hôn đã 5 năm, có với nhau một cậu con trai 3 tuổi. Hai vợ chồng dự tính khi trả hết nợ tiền nhà thì sẽ sinh thêm nhóc nữa nhưng thời gian này làm ăn khó, lương cũng bấp bênh nên việc ấy chắc còn ở tương lai xa lắm.
Hưng là nhân viên kinh doanh của một công ty bất động sản nên lương thì ít mà thưởng thì nhiều. Nhưng lắm lúc lại đói mốc mồm vì chẳng bán được căn nào. Tôi thì từ lúc sinh con là bén duyên với buôn bán online, cái gì cũng bán. Hết 6 tháng thai sản, con không có ai trông, lại phần vì cũng mát tay, tôi cũng dư dả nên quyết định nghỉ hẳn việc để kinh doanh. Nhưng cái khó là cả hai vợ chồng đều làm những công việc phụ thuộc nhiều vào may rủi nên nhiều vấn đề lắm.
(Ảnh minh họa)
Ví dụ như có tháng thì cả hai vợ chồng ăn nên làm ra, buôn may bán đắt nên tiền rủng rỉnh. Tháng đó, tôi mạnh tay gửi 1 cục vào ngân hàng, đưa cả gia đình đi ăn sang mồm và mua sắm đầy nhà. Nhưng tháng sau, chồng không bán được căn nào, chỉ hưởng lương cứng 3 cọc 3 đồng. Còn tôi, hàng hóa cũng ế ẩm hơn, đã vậy còn bị bùng mấy đơn bạc triệu nên túng quá. Hai vợ chồng phải muối mặt đi vay bố mẹ đóng tiền trả góp hàng tháng.
Nhưng trông đi trông lại, cuộc sống của gia đình chúng tôi cũng ổn định, hơn khối bạn bè cùng trang lứa.
Cứ tưởng hai vợ chồng sẽ thuận lợi mà làm ăn như thế thì đùng cái Hưng lại dở chứng rồi bóng gió muốn chuyển việc. Nhất là từ hôm từ quê ăn Tết xong, tôi thấy Hưng cứ ểu oải, không muốn đi làm. Tôi có thuyết phục, có dỗ dành thế nào cũng chỉ bảo:
- Anh mệt, anh muốn nghỉ việc.
Video đang HOT
- Ô, hay nhỉ! Công việc anh đang làm rất ổn mà cớ sao lại nghỉ?
- Thi thoảng cũng chán chứ em. Hơn nữa, anh làm việc này mấy năm trời rồi, tới lúc muốn chuyển rồi đây!
- Cứ trả hết nợ nhà đi rồi anh muốn làm thì làm. Giờ anh nghỉ mình em cáng đáng sao nổi?
- Anh nghỉ rồi rồi lại tìm việc khác mà, đâu phải ở nhà ăn không ngồi rồi đâu…
- Thôi thôi, anh cứ cố làm đi cho em nhờ. Dẫu sao cũng hiếm có nơi nào chế độ đãi ngộ tốt hơn, lương thưởng hấp dẫn như thế.
- Nhưng anh…
(Ảnh minh họa)
Tôi gặng hỏi thêm mà Hưng không nói gì. Cuối cùng, anh vẫn xách xe đi làm với vẻ miễn cưỡng. Nhưng chỉ sau 3 ngày đi làm, Hưng lại về khăng khăng với tôi:
- Anh sẽ nghỉ việc!
- Tại sao? Anh nói em nghe xem tại sao? Anh thử nghỉ đi, nghỉ thì ly hôn!
Hưng lại ấp úng 1 hồi rồi bỏ vào phòng. Tối đó, khi con đã ngủ, Hưng thì chăm chú bên máy tính, tôi mới lấy điện thoại anh để xem. Bất ngờ làm sao, phần tin nhắn hiện ra 1 loạt tin chưa đọc của sếp. Nhưng tôi sốc nặng vì chẳng có tí liên quan công việc mà toàn tán tỉnh, gạ gẫm. Thậm chí, chị ta còn hứa hẹn sẽ cho chồng tôi căn biệt thự nếu phục vụ chu đáo…
Lúc này, tôi mới hiểu lý do anh nằng nặc đòi nghỉ việc. Thương anh quá, tôi tiến lại gần ôm lấy chồng, tôi đồng ý cho anh nghỉ. Suy cho cùng, tôi cần chồng mình, chỉ cần cả gia đình yêu thương nhau thì phấn đấu có khó gì.
Theo afamily.vn
Cái kết đắng của gã chồng phụ bạc đi tìm hạnh phúc mới bất thành
Tôi đã phũ phàng dứt tình với một cô gái xấu và tôi đã lạnh lùng với vợ để đến với một cô gái đẹp. Và cuối cùng, tôi phải trả giá đắt cho sự tham lam của bản thân mình.
Tôi phải lòng cô ấy trong một buổi gặp gỡ những người bạn học cũ. Cô ấy thông minh, dí dỏm, có duyên nhưng lại có ngoại hình không đẹp mắt. Cô ấy mập, khuôn mặt khá nét nhưng vì quá béo nên trông già và phì nộn.
Sau này khi đã nhận lời yêu tôi một cách hết sức đắn đo, mặc cảm, cô luôn kể rằng không thể tin lại có một người đẹp trai đem lòng yêu cô ấy. Chúng tôi yêu nhau được 6 tháng, tính cách khá hòa hợp, nhưng khi tôi giới thiệu cô với gia đình thì nhất loạt đều phản đối. Đa phần mọi người đều chê cô quá xấu và béo, không cân xứng với tôi.
Không biết có phải tình yêu chưa đủ lớn để tôi vượt qua tất cả hay không, nên sau hơn một năm yêu nhau, tôi phũ phàng nói lời chia tay để tìm đến một cô gái "bình thường" hơn cô. Tôi không thể tiếp tục yêu cô ấy nữa, có gắng gượng cũng chỉ được thêm một thời gian thôi. Vì thế, tôi nhất định chia tay, còn cô thì suy sụp. Cô ra nước ngoài làm việc và định cư ở đó. Tôi thấy nhẹ lòng, dù sao thì điều đó cũng khiến cô quên đi quá khứ.
Sau vài tháng, tôi yêu một cô gái khác, không quá xinh đẹp hay giỏi dang nhưng phù hợp với tôi cả về hoàn cảnh lẫn ngoại hình. Gia đình tôi không phản đối, bạn bè cũng ủng hộ. Cuối năm tôi rước nàng lên xe hoa. Cuộc sống của chúng tôi khá êm đềm, đôi lúc thấy đơn điệu, nhưng tôi thích sự bình yên như thế.
Sau 10 năm, có với nhau 2 đứa con xinh xắn, tôi lại gặp phải tiếng sét ái tình. Cô gái trẻ mà tôi gặp trên đường đã đốn tim tôi, khiến tôi rạo rực và lại xốn xang như thời còn trẻ. Em cũng nhìn tôi rất lâu, môi hồng xinh xắn mỉm cười đung đưa. Rồi như tình cờ, em lại đi qua nơi tôi đón con, và chúng tôi gặp lại như "hữu duyên". Em rất xinh và có ánh nhìn rất đẹp, cách nói chuyện duyên dáng và luôn đọc được suy nghĩ của người khác. Tôi bắt đầu thấy em là người hiểu tôi hơn tất cả những người con gái đã quen, kể cả vợ tôi bây giờ. Chúng tôi bén duyên mặc dù cô còn độc thân, và tôi thì luôn cảm thấy em thiệt thòi khi dành tình cảm cho tôi.
Dù đã bình yên với tổ ấm những không ít người vẫn "say nắng" với tình (Ảnh minh họa)
Thế nhưng khi tình yêu đến, chúng tôi bất chấp tất cả. Tôi lao vào cuộc tình bằng tất cả sự sôi nổi, đam mê. Tôi dành cho em sự cuồng nhiệt hơn tất cả những cuộc tình từ xưa đến giờ. Em cũng trao cho tôi tình yêu của em, rất nhiệt thành và không toan tính. Em mang đến cho tôi cảm giác mới lạ, hồi hộp và lén lút. Chính điều ấy lại khiến cho mỗi lần ở bên nhau, chúng tôi như phát cuồng vì yêu. Thế rồi, một ngày tôi nói không thể sống thiếu em được, em liền đề nghị tôi hãy từ bỏ tất cả để đến với em, cho em một danh phận.
Trong cuộc sống của tôi tràn ngập hình bóng của em, khiến tôi thấy mọi thứ đều rất nhàm chán. Ngoài tình cảm với 2 đứa con ra, tôi không còn lý do gì để ở lại bên vợ mặc dù nàng chẳng có lỗi gì. Cuối cùng bất chấp tất cả, tôi đòi ly hôn và vợ tôi đồng ý. Tôi vội gọi điện báo tin vui cho em và hẹn gặp em để.. ăn mừng.
Trong khung cảnh lãng mạn mà chúng tôi vẫn ngồi với nhau, em đã vứt ra đống giấy tờ tùy thân cộng với những tấm ảnh chụp em cách đây nhiều năm, trong đó có cả những bức sánh đôi cùng .. tôi. Không còn gì sốc hơn khi em chính là "người cũ", người tôi đã từng "đá" bất chấp sự van xin trong đau khổ của cô ấy. Sau cú sốc hồi đó, em đã ra nước ngoài làm việc, thực hiện giảm cân và phẫu thuật thẩm mỹ. Từ một con vịt xấu xí, em đã biến thành thiên nga. Em nói, vì tôi mà em phải chịu khổ cực, đau đớn suốt mấy năm để có được nhan sắc này, nhưng bù lại, giờ em rất tự tin vào bản thân. Em "bái bai" tôi rất nhanh không để cho tôi kịp lấy lại nhịp tim đang bấn loạn.
Thế là hết. Tôi đã hoàn toàn trắng tay, mất cả người tình lẫn gia đình. Cái giá phải trả cũng chẳng đắt hơn cái tôi đã làm với em hay ngay cả với vợ tôi bây giờ.
Theo
Tết này con đã trưởng thành hơn Tết này, tôi phụ mẹ bán hàng. Nhìn nụ cười rạng ngời trên khuôn mặt mẹ, tôi biết mình từ nay sẽ phải làm gì để không khiến mẹ phải buồn nữa. *** Tôi sinh ra đã không may mắn như bao bạn bè cùng trang lứa. Mẹ kể, ngày tôi ra đời cũng là ngày ba bỏ mẹ đi theo người đàn...