“Mổ xẻ” kinh tế Triều Tiên
Ở Triều Tiên, chợ đen là thị trường chính của người dân, với USD là đồng tiền được sử dụng phổ biến trong giao dịch. Người dân ở Bình Nhưỡng được coi là quý tộc, trong khi 1/4 dân số vẫn thiếu lương thực thường xuyên.
Hãng tin CNN (Mỹ) vừa trích số liệu từ hồ sơ của Cục tình báo trung ương Mỹ (CIA) và một số chuyên gia nghiên cứu về Triều Tiên để trả lời câu hỏi: Triều Tiên kiếm tiền từ đâu? Tuy nhiên, vì sự tiếp cận với Triều Tiên còn hạn chế và chính phủ cũng không công bố số liệu thống kê kinh tế chính thức từ những năm 1960 đến nay, nên độ tin cậy của những số liệu này chỉ là tương đối.
Theo số liệu thống kê của CIA, kinh tế của Triều Tiên là một trong những nền kinh tế “chịu sự kiểm soát của chính phủ nhiều nhất, ít giao lưu với bên ngoài nhất” và “có nhiều vấn đề kinh niên nhất”.
Hai cậu bé bám vào xe buýt để đi qua cầu ở Bình Nhưỡng hôm 14/3
Hồ sơ trích nghiên cứu từ năm 1999 đến nay của Tổ chức hợp tác và phát triển kinh tế (OECD) ước tính thu nhập bình quân đầu người năm 2011 của Triều Tiên là 1.800 USD, tăng trưởng kinh tế 0,8%. Tuy nhiên, Liên hợp quốc ước tính thu nhập bình quân của Triều Tiên trong năm này là chỉ là 506USD và tăng trưởng -0,1%.
Trong khi đó, thu nhập bình quân đầu người của Hàn Quốc nằm 2011 là 31.300 USD và tăng trưởng 3,6%.
Triều Tiên sản xuất gì?
Các ngành công nghiệp chính của Triều Tiên là: thiết bị quân sự, chế tạo máy, điện, hóa chất, khai mỏ, luyện kim, dệt, chế biến thực phẩm và du lịch.
Sản phẩm chủ lực của nước này là khoáng sản, sản phẩm luyện kim, vũ khí, dệt may, nông sản, thủy hải sản, dầu khí, than, máy và thiết bị…
Ước tính công nghiệp đóng góp gần một nửa tổng sản phẩm quốc nội, theo sau là dịch vụ và nông nghiệp.
Ông Jang Jin-sung, Tổng biên tập trang tin chuyên về Triều Tiên New Focus International cho rằng đầu tư của Hàn Quốc mang lại nguồn ngoại tệ lớn cho Triều Tiên, bên cạnh nguồn thu nhập từ thương mại với Trung Quốc.
Số liệu của CIA nói rằng Trung Quốc chiếm tới 67,2% sản lượng xuất khẩu và 61,6% nhập khẩu của Triều Tiên trong năm 2011. Hàn Quốc chiếm 19,4% xuất khẩu và 20% nhập khẩu của nước này.
GS. Jim Hoare, ở Trường nghiên cứu phương Đông và châu Phi thuộc ĐH London (Anh) và cũng là người mở đại sứ quán của Anh tại Triều Tiên vào năm 2011, nói rằng trong gần chục năm qua Hàn Quốc là đối tác thương mại chính của Bình Nhưỡng. Nhưng quan hệ này ngày càng xấu đi kể từ thời Tổng thống Lee Myung-bak. Trung Quốc thế chỗ trở thành đối tác thương mại lớn nhất của Triều Tiên.
Video đang HOT
“Hàng Trung Quốc tràn lan khắp Triều Tiên. Trung Quốc cung cấp mọi loại hàng hóa, từ thực phẩm tới xe buýt hay bồn toilet”, Hoare nói.
Người dân Triều Tiên lựa chọn hoa quả nhập khẩu từ Trung Quốc
Nhiều người thường nghĩ rằng Bắc Kinh cảm thấy an toàn hơn khi có chung biên giới với Triều Tiên thay vì đồng minh của Mỹ là Hàn Quốc. Tuy nhiên, theo ông Jang, Trung Quốc chống lại Triều Tiên khi bỏ phiếu thông qua nghị quyết trừng phạt Triều Tiên của Liên Hợp Quốc đối với vụ thử hạt nhân của Bình Nhưỡng hồi đầu năm nay.
Ông Jang cho rằng nguyên nhân là do Trung Quốc muốn để đáp trả nỗ lực khôi phục quyền lực quân đội đã mất dưới thời chú rể và dì của nhà lãnh đạo Kim Jong-un, tức ông Jang Song-taek và bà Kim Kyong-hui. Quân đội của Triều Tiên dưới thời Kim Jong-il từng khiến Trung Quốc đau đầu.
1/4 dân thiếu lương thực
Năm 2011, Quỹ nhi đồng Liên Hợp Quốc (Unicef) ước tính 1/4 dân số Triều Tiên, tức 6 triệu người, không đủ lương thực để ăn. Gần 1 triệu trong số đó là trẻ em dưới 5 tuổi. Unicef cho rằng Triều Tiên “dễ bị khủng hoảng lương thực vì tình trạng cô lập kinh tế và chính trị, cùng với biến đổi khí hậu”.
Chương trình lương thực thế giới nói rằng Triều Tiên tiếp tục “đối mặt với tình trạng thiếu nghiêm trọng thực phẩm thiết yếu”, khi cứ 3 trẻ em lại có 1 trẻ bị suy dinh dưỡng mạn tính hoặc quá thấp còi so với tuổi.
Mỹ ngừng trợ cấp lương thực cho Triều Tiên từ năm 2009 vì bị Triều Tiên phản đối, cùng với căng thẳng xung quanh chương trình hạt nhân của Triều Tiên và lo ngại những chuyến hàng việc trợ có thể không đến được với người nghèo.
Tháng 3/2012, Bình Nhưỡng đồng ý dừng một phần chương trình hạt nhân và tên lửa, để các chuyên gia vào giám sát chương trình hạt nhân nhằm đổi lấy 240.000 tấn lương thực từ Mỹ.
Nhưng cũng trong tháng đó, Triều Tiên thông báo thử tên lửa và chấm dứt thỏa thuận trên.
Ông Hoare nói rằng mức sống của người dân ở Bình Nhưỡng cao hơn nhiều so với những khu vực còn lại của đất nước. Chế độ ăn của đa số người Triều Tiên chỉ có ngũ cốc và gạo, còn thịt và cá thì cực kỳ hiếm, ngay cả ở Bình Nhưỡng.
Chiếc xe buýt ở Bình Nhưỡng được ngụy trang trong thời gian Triều Tiên liên tục đe dọa sắp có chiến tranh
Kể từ khi Liên Hợp Quốc áp lệnh trừng phạt Triều Tiên sau vụ thử hạt nhân năm 2006, nhiều tài sản của các tổ chức làm ăn hoặc ủng hộ Triều Tiên đã bị đóng băng. Nghị quyết trừng phạt gần đây nhất cấm việc vận chuyển hàng hóa xa xỉ, như thuyền buồm và đồ trang sức cao cấp trang Triều Tiên để nhằm vào tầng lớp quý tộc Bình Nhưỡng.
Một số chuyên gia cho rằng “nền kinh tế nhân dân” ở Triều Tiên chủ yếu dựa trên thị trường đen kể từ khi đồng won của nước này bị mất giá trị.
Nạn đói vào những năm 1990 chia thị trường làm nhiều phần: nền kinh tế chính thức, kinh tế của người dân, kinh tế của quân đội và một nền kinh tế “để giữ cho sự lãnh đạo theo đúng phong cách họ đã lựa chọn”.
Chủ yếu giao dịch bằng USD
Tháng 3/2013, nghị quyết trừng phạt của Hội đồng bảo an Liên Hợp Quốc cáo buộc Công ty Thương mại phát triển và khai mỏ Triều Tiên đóng vai trò chủ đạo trong các thương vụ xuất khẩu hàng hóa, thiết bị, mua bán vũ khí liên quan đến tên lửa và vũ khí thông thường.
Đầu tháng 4, Triều Tiên nằm trong nhóm 3 nước, cùng với Syria và Iran, bỏ phiếu phản đối hiệp định kiểm soát buôn bán vũ khí đầu tiên của Liên Hợp Quốc.
CIA cho rằng người dân Triều Tiên, bao gồm cả quan chức chính phủ, tham gia buôn bán trái phép ma túy. Khá nhiều người Triều Tiên hiện nay bị nghiện ma túy đá và thuốc phiện. Tuy nhiên, Triều Tiên phủ nhận dính líu tới buôn bán ma túy và vũ khí trái phép.
Đồng tiền chính thức hiện nay của Triều Tiên là đồng won, nhưng ông Jang cho rằng đồng won hiện nay có giá trị rất thấp, và người Triều Tiên sử dụng USD rất phổ biến, cả trên thị trường đen.
Bình Nhưỡng đã nỗ lực kéo giá trị đồng nội tệ nhưng vì USD được dùng rộng rãi trong thương mại. Giá trị của đồng USD tăng đều trong khi tiền won liên tục giảm giá trị.
Gần đây người Triều Tiên dùng đồng euro nhiều hơn vì lo ngại Mỹ sẽ bằng cách nào đó sẽ cắt nguồn USD. Ngoại tệ chảy vào Triều Tiên thông qua một số con đường như thương mại qua biên giới với Trung Quốc và du lịch. Các đại sứ quán nước ngoài ở đây cũng giao dịch bằng tiền USD.
Theo 24h
"Chợ đen" nội tạng người phát triển mạnh ở châu Âu
Hàng nghìn người dân châu Âu đang tuyệt vọng vật lộn trong bối cảnh cuộc khủng hoảng kinh tế ngày càng trầm trọng đã tìm đến các đường dây buôn bán nội tạng người trái phép như một giải pháp "cứu rỗi" về kinh tế, khiến cho thị trường buôn bán nội tạng trái phép phát triển với tốc độ chóng mặt.
Một người đàn ông đang chờ bán thận trong tuyệt vọng. Ảnh: NYT
Pavle Mircov và vợ Daniella run rẩy kiểm tra hòm thư điện tử mỗi 15 phút một lần, tuyệt vọng tìm kiếm một người nào đó sẵn sàng trả gần 40.000 USD cho mỗi quả thận của họ. Cha mẹ của 2 đứa con đang độ tuổi ăn học này đã đăng tin rao bán nội tạng trên một trang web địa phương 6 tháng trước, là thời điểm mà ông Mircov, đã 50 tuổi, mất việc tại một nhà máy chế biến thịt.
Mircov cho biết, ông đã không thể tìm đươc việc làm. Thậm chí khi cha ông qua đời, cả gia đình đã không thể mua nổi một tấm bia mộ cho người đã khuất! Điện thoại đã bị cắt, cả gia đình giờ chỉ ăn một bữa mỗi ngày với bánh mì và xúc xích. "Đến khi bạn cần có thức ăn để tồn tại thì việc bán đi một quả thận cũng chẳng là việc phải cân nhắc nhiều" - Mircov nói.
Người đàn ông này cũng nói rằng ông không sợ hãi về cuộc phẫu thuật hay các pháp lệnh cấm bán nội tạng nghiêm khắc. "Đó là cơ thể tôi và tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn với nó" - Mircov nói.
Theo các chuyên gia, với tình hình kinh tế khó khăn như hiện nay, một số người dân tại châu Âu đang tìm mọi cách bán thận, phổi, tủy xương hoặc giác mạc để trang trải cuộc sống. Tại Tây Ban Nha, Italia, Hy Lạp và Nga, những mẩu quảng cáo rao bán nội tạng, tóc, tinh trùng và cả sữa người tràn lan trên internet, với mức giá rao bán những lá phổi khoảng 250.000 USD.
Các quan chức thực thi pháp luật của Liên minh châu Âu (EU) cho hay, cuối tháng 5 vừa qua, cảnh sát Israel đã bắt giữ 10 thành viên của một đường dây tội phạm quốc tế bị tình nghi buôn bán nội tạng người vào lục địa này. Mục tiêu của đường dây này là những người nghèo khó ở Moldova, Kazakhstan, Nga, Ukraine và Belarus. "Buôn bán nội tạng là một ngành công nghiệp đang tăng trưởng mạnh" - ông Jonathan Ratel - một công tố viên đặc biệt của EU, đang phụ trách vụ việc 7 đối tượng bị cáo buộc lừa những nạn nhân nghèo khó từ Thổ Nhĩ Kỳ và Kosovo bán thận với giá 20.000 USD - nói.
"Các băng nhóm tội phạm có tổ chức đang săn lùng cả 2 phía trong chuỗi cung ứng: những người đang phải vật lộn với nghèo đói kinh niên và cả những bệnh nhân giàu có đang tuyệt vọng và sẵn sàng làm mọi việc để sống sót" - ông Ratel cho biết thêm.
Nguồn cung chính trong hoạt động buôn bán nội tạng thường là từ các nước như Trung Quốc, Brazil, Ấn Độ và Philippines. Tuy nhiên, các chuyên gia cho hay, châu Âu cũng đang dần trở thành một trong những nguồn cung ngày càng lớn.
Một nhóm nhân quyền chuyên theo dõi các hoạt động buôn bán nội tạng trái phép có trụ sở tại California ước tính, khoảng 15.000 đến 20.000 quả thận đã đươc bán trái phép trên toàn cầu mỗi năm. Theo số liệu của Tổ chức Y tế Thế giới, chỉ khoảng 10% nhu cầu ghép nội tạng trên thế giới đươc đáp ứng.
Với sự tiếp tay của internet, sự thiếu hụt nội tạng để ghép trên toàn cầu và những kẻ buôn bán vô lương tâm, lợi dụng sự kiệt quệ về kinh tế hiện nay đã khiến cho hoạt động buôn bán nội tạng bất hợp pháp vào châu Âu ngày càng tăng mạnh.
Tại Serbia - một đất nước đã bị chiến tranh tàn phá và đang phải vật lộn với cuộc khủng hoảng tài chính đang lan rộng tại châu Âu, bất chấp việc buôn bán nội tạng là hành vi bất hợp pháp và có thể bị kết án đến 10 năm tù, những người dân tại Doljevac - một thành phố nghèo với khoảng 19.000 dân - vẫn đăng tin rao bán một phần cơ thể họ.
Violeta Cavac - một người nội trợ - nói rằng tỉ lệ thất nghiệp ở thành phố này là khoảng 50% và hơn 3.000 người dân trong thành phố đã tham gia vào mạng quảng cáo trực tuyến rao bán thận cho các nước láng giềng Bulgari hoặc Kosovo. "Tôi sẽ bán thận, bán gan hoặc làm bất cứ việc gì cần thiết để tồn tại" - bà Cavac nói.
Giới chức Serbia khăng khăng rằng nước này không quá nghèo đến mức người dân phải bán đi một phần cơ thể mình để sống trong khi các quan chức của lực lượng cảnh sát cho biết không có một trường hợp buôn bán nội tạng nào bị truy tố tại Serbia trong 10 năm qua.
Tuy nhiên, các chuyên gia đang nghiên cứu về hoạt động buôn bán nội tạng trái phép khẳng định rằng, các thủ tục tố tụng hiếm khi xảy ra tại nước này vì các cuộc phẫu thuật cắt nội tạng thường đươc tiến hành tại một nước thứ 3, khiến cho việc theo dõi trở nên khó khăn hơn.
Một người đàn ông Milovan, 52 tuổi thì cho hay, ông đã "tặng" cho một chính trị gia giàu có tại địa phương một quả thận của mình để đổi lấy việc chính trị gia này đưa ông vào biên chế của nhà máy mà ông ta sở hữu. Quả thận đã đươc lấy ra tại một bệnh viện công ở Belgrade và cả 2 đều sử dụng giấy tờ giả mạo cho thấy họ là anh em.
Theo PLVN
Dân Nigeria biểu tình phản đối bỏ trợ giá nhiên liệu Ngày 2/1, tại thủ đô Abuja của Nigeria, cảnh sát đã phải dùng hơi cay để giải tán đám đông hàng trăm người tham gia biểu tình phản đối quyết định của chính phủ hủy bỏ trợ giá nhiên liệu. Nhiều người dân Nigeria phải mua nhiên liệu trên thị trường chợ đen. (Nguồn: AP)Trong khi đó, tại Kano, thành phố lớn nhất...