Mở cửa trái tim

Theo dõi VGT trên

Hãy yêu, hãy sống khi trái tim còn đ.ập những nhịp yêu thương. Hãy mở cửa trái tim mình để yêu thương được đong đầy trong ta.

“….Một lần nọ, ngả đầu vào vai anh ấy, nó hỏi: “Anh này, anh thích mưa hay nắng?”

- Anh thích cầu vồng!

- Tại sao?

- Mưa ở sau lưng, nắng thì sắp tới. Chỉ có cầu vồng là ở trước mặt thôi. Em nghe thấy có quen không? Nó mỉm cười. Quá khứ ở sau lưng. Tương lai thì chưa đến. Hiện tại mới là điều nên nắm giữ!Kể từ đó, nó bỏ thói quen ngắm mưa phía sau lưng người lạ trên đường. Câu chuyện đi đến cái kết nó cần phải đến. Hạnh phúc mỉm cười với ai biết trân trọng hiện tại.Bài học ấy có lẽ ai cũng biết, nhưng không phải ai cũng nhớ”…

Hãy yêu hãy sống khi trái tim còn đ.ập những nhịp đ.ập yêu thương. Quá khứ thuộc về ngày hôm qua, nó không mất đi mà sẽ là nơi để ta nhìn lại và biết trân trọng giây phút của hiện tại, trân trọng những gì ta đang có để không vuột mất những điều giản đơn mà lại ý nghĩa trong cuộc đời. Hãy mở cửa trái tim mình để những yêu thương được đong đầy trong ta.

Biển mùa thu dịu dàng, từng tia nắng nô giỡn với làn nước xanh đang phản chiều một màu ngọc bích xanh mát. Biển ngàn năm vẫn vậy có khi giông bão có khi bình yên, còn ngay lúc này đây biển hiền hòa mát lành vô cùng. Gió chạy đùa trên mái tóc của cô, gió mơn trớn những ngọn tóc thơm mùi hương chanh.

- Này! Tóc xoăn ngốc nghếch!Giật mình cô quay lại, là anh là anh thật. Bóng dáng anh mơ hồ nhòa dần trong những giọt nước mắt của cô. Rõ ràng là anh đang chạy theo cô với nụ cười hạnh phúc.

- Anh có biết là em đợi anh lâu lắm rồi không?

- Anh xin lỗi đã bắt em chờ lâu! Cái này cho em!Cô cầm con ốc biển đặt lên tai, tiếng gió, tiếng sóng biển vi vu. Lạc hồn trong cảm giác xa xôi đó chợt cảm giác lạnh buốt tràn mọi nẻo quanh cô, trước mắt cô anh đang dần tan ra , khuôn mặt anh với nụ cười xen lẫn những giọt nước mắt đang rơi nhìn cô. Cô hốt hoảng gào khóc để níu kéo yêu thương đang dần vuột mất trước mắt cô.

- Đừng! Anh đừng đi! Giọt nước mắt tràn ra khóe mi cô. Cô giật mình:

- Anh đừng đi! Đừng !

- Phương Mai ! Tỉnh dậy nào! Cậu lại bị hôn mê rồi! Cô khó khăn mở đôi mắt đang ngấn lệ nhìn xung quanh, không có ai cả ngoài cô bạn Hiền Anh đang nhìn cô chăm chú và lo lắng.

- Cậu sao rồi? Cậu còn nhớ ngày hôm qua không?

– Sao cơ? Có chuyện gì với tớ à? Cậu bỏ đi một ngày điện thoại không liên lạc được. Và rồi có người báo về là cậu bị ngất trên bờ biển.

- Tớ đã thấy anh ấy rất gần nhưng rồi lại rất xa. Anh ấy đã bỏ tớ đi thật rồi.Hiền Anh nhìn cô bạn tội nghiệp đang đờ đẫn trong những giọt nước mắt. Nước mắt cô rơi khi nào không hay:

- Anh ấy đã thuộc về quá khứ của bốn năm trước rồi. Cậu hãy mạnh mẽ sống lên đừng tự giày vò mình như vậy nữa được không? Phương Mai lặng thinh không nói. Đôi mắt ngấn nước của cô nhìn vào khoảng không mơ hồ. Với mọi người tất cả đã là quá khứ rất lâu rồi, còn với cô mọi thứ mới chỉ như ngày hôm qua mà thôi và nỗi đau ấy vẫn luôn âm ỉ như ngọn lửa có thể bùng phát bất kỳ khi nào trong cô.

Mở cửa trái tim - Hình 1

Vẫn biết là cuộc đời có gặp gỡ rồi chia ly nhưng nếu biết vậy cô sẽ không chọn gặp gỡ bởi ký ức cùng nỗi đau để lại trong trái tim cô là quá lớn. Làm sao cô quên được anh, làm sao cô quên được tinh yêu nơi anh. Hình dung anh đã chiếm trọn trái tim cô dù anh không còn bên cô như ngày nào. Cô biết không thể vẽ lại bức tranh của kí ức nhưng những hoài niệm về một tình yêu đẹp thì luôn in dấu đậm sâu trong tâm trí cô. Mỗi khi mệt mỏi hay yếu đuối trước khó khăn của cuộc sống cô lại để cho hình ảnh anh, quá khứ về anh làm nơi tựa gối trái tim nhỏ bẻ của mình.

Những năm tháng không còn anh bên cạnh, cô cô đơn lầm lũi đi về trên những con đường, nhặt lại cho mình những kỷ niệm ngọt ngào lẫn những hạnh phúc giản đơn bên anh. Bầu khí quyển để cô sống chỉ có vậy. Dường như cô đang để mình tự trôi trong dòng nước mang tên thời gian mang tên cuộc đời này. Đã biết bao lần cô ngồi nơi chiếc bàn quen thuộc trong quán nhỏ và vẫn gọi hai tách cà phê đắng. Từ ngày anh rời xa cô cô mới tập uống cà phê không đường, nó không ngọt như cà phê sữa mà cô hay uống, cô uống những ngụm cà phê đắng để tự cảm nhận rằng anh vẫn còn ở đây, đang ở trước mặt cô, đang uống cà phê và mỉm cười với cô một nụ cười ấm áp.

Quán cà phê – nơi cô và anh cùng nói những câu chuyện về tương lai, những dự định của những ngày hạnh phúc sắp tới nhưng bây giờ chỉ còn một mình cô trầm ngâm nhìn những giọt cà phê đắng rơi tí tách giữa không gian mà nỗi buồn đang ngự trị đặc quánh. Lang thang trong thư viện, cô tìm đọc cuốn sách anh đã tặng cho cô Nếu em không phải là một giấc mơ, và rồi cũng có truyện Gặp lại. Liệu cô có như vậy? Bàn tay cô mân mê cuốn sách. Cô thở dài trong những suy nghĩ dang dở chỉ mới chạy qua như luồng điện mà chưa kịp nắm bắt. Nơi nào cũng là hình ảnh anh, những hoài niệm về anh hiện dần theo bước chân của cô trên khắp mọi con đường mang tên ký ức. Cô sống với những ký ức ấy nhưng nhiều khi tự mình luẩn quẩn trong vòng không lối thoát rồi lại tự làm đau mình.

Cứ như vậy, chạm vào quá khứ để sống và lại nhận lại những nỗi đau khi thực tại chỉ là nỗi cô đơn trống vắng và cô giam mình trong đó. Đã có khi cô muốn từ bỏ muốn buông lơi ngày hôm qua, muốn anh buông tha trái tim cô nhưng cô lại bất lực trước chính mình. Ngày tháng cứ đi qua …Câu chuyện tình yêu về cô và anh vẫn luôn ám ảnh lấy cô từng khoảnh khắc trong cuộc sống. Và cô thường giữ trong lòng rồi khi màn đêm đến trái tim lại bật khóc. Giọt nước mắt nhớ nhung, hối hận vì không thể bên anh trong những ngày anh cần cô nhất theo cô vào những giấc mơ và cả cơn ác mộng. Thu trở mình mang những cơn gió lành lạnh , Phương Mai lặng lẽ ngắm mọi thứ từ trên ban công. Hiền Anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh đưa cho cô một tách trà nóng:

- Cậu ổn chưa?

- Tớ ổn nhưng trái tim tớ lại đầy bệnh thế này.

- Mọi thứ đã là quá khứ, cậu đừng tự làm mình đau nữa, đừng tự cố chấp với chính mình nữa. Ở nơi đó, Thanh Phong cũng không vui khi thấy cậu như vậy đâu.Phương Mai đáp trả lời khuyên từ cô bạn thân bằng một nụ cười yếu ớt của người mới ốm dậy. Hiền Anh nói cũng phải vì cô ấy đã là bạn tốt và hiểu cô bao năm nay nhưng Hiền Anh đâu là Phương Mai mà thấm được hết những trăn trở trong cô. Cả hai im lặng, dường như họ cùng nhớ đến Thanh Phong – người đã làm hai cô gái gắn lại với nhau bởi một tình bạn cao cả và bao dung.

Mở cửa trái tim - Hình 2

Ngày ấy ba người là một nhóm, đi đâu cũng gắn với nhau. Hiền Anh biết mình thích Thanh Phong nhưng anh lại có tình cảm với Phương Mai. Cô đã để cho tình cảm non nớt ấy trôi vào quên lãng bằng sức mạnh tình bạn bền chặt của ba người bấy lâu, cô thầm chúc hạnh phúc cho hai người và luôn sát cánh bên họ bởi với cô tình bạn quan trọng như tình yêu và gia đình vậy. Tình yêu của Phương Mai và Thanh Phong đã trải qua năm năm, cô luôn được sống trong những phút giây hạnh phúc và thầm cảm ơn thượng để vì đã đặt mảnh ghép hoàn hảo là anh bên cô. Hạnh phúc của một tương lai không còn xa xôi với cô khi cô sẽ sánh bước bên anh suốt cả cuộc đời này.

Vẫn quán cà phê quen thuộc, anh hẹn cô chỉ để nói một lời duy nhất:

- Mình dừng lại em nhé! Cô câm lặng. Mọi thứ trước đây cô tưởng tượng là màu hồng giờ nó xám xịt trước mắt cô với một màu đen. Những giọt nước mắt rơi lạnh gò má cô ngước nhìn anh và chỉ khẽ thổn thức:

Video đang HOT

- Tại sao anh?

- Chia tay đâu cần lý do cụ thể chỉ vì anh đã hết yêu em. Anh cần thời gian cho riêng mình.Cô không cất lên lời nhìn theo bóng anh đi trong chuếnh choáng. Tình yêu mà anh và cô trải qua kết thúc trong chóng vánh chỉ bởi giờ hết yêu sao? Cô như rơi vào một cái hố sâu không trọng lượng. Hoang mang. Lạc lối. Giây phút ấy cô quên làm sao được, mỗi khi nhớ lại thái độ lạnh lùng của anh dành cho cô tim cô lại quặn đau.

Cô còn chưa hết bàng hoàng để hiểu mọi chuyện và càng hốt hoảng hơn khi anh không liên lạc lại với cô. Không một câu tạm biệt, không một dòng nhắn, anh để lại sau lưng cô và tình yêu quá lớn cô dành cho anh.Khắc khoải thời gian cô tìm anh nhưng càng tìm càng vô vọng, tại sao anh lại đối xử như vậy với cô, tại sao anh lỡ vứt bỏ tình yêu và những hạnh phúc về tương lai của hai người một cách thản nhiên và nhẹ nhàng như vậy.

Cô cần một lời giải thích từ anh, nhưng cô biết dù sao chăng nữa cô cũng chỉ muốn được nhìn thấy anh bởi nỗi nhớ anh luôn cồn cào trong cô. Đâu đâu cũng là hình ảnh anh thì bắt cô phải chấp nhận sự thật chia tay này như thế sao đành?Mải miết tìm anh trong nỗi nhớ, đã có lúc khiến cô tuyệt vọng trong nước mắt. Nhiều khi mệt mỏi cô đã muốn chạy ngược dòng thời gian để trả anh về với quá khứ, với những ngày chưa từng quen chưa từng yêu. 10h sáng . Chuông điện thoại reo. Cô mệt mỏi nhấc máy:

- A lô!

- Hiền Anh đây! Cậu đến ngay nhé…Trời, sao lại thế được. Cô hốt hoảng lao ra khỏi nhà trong bộ dạng của một người đầu tóc rối bù, chân trần. Cô lạc lõng:

- Phải làm sao đây? Sao anh lại thế chứ? Nhìn anh bất động trên giường bệnh, trái tim cô như muốn nổ tung, sao anh lại như vậy, sao có thể xảy ra những chuyện như vậy được. Mọi thứ hoảng loạn trong đầu cô.

- Mai à, anh tưởng lạnh lùng rời bỏ em nhưng anh đã không thể làm được. Anh không muốn em phải đau buồn khi nhìn thấy anh thế này nên đã nói những lời nhẫn tâm với em. Giờ anh không còn có mặt bao lâu trên thế gian này nữa, anh ngày càng muốn sống và không muốn mất em .

– Không! Chúng ta sẽ không rời xa nhau nữa đâu anh. Hãy để em bên anh, hãy để bờ vai trái tim em làm chỗ dựa cho anh. Em đã tìm anh bao lâu anh có biết không, em không buông tay anh nữa đâu dù có chuyện gì xảy ra.Thanh Phong biết mình còn thời gian rất ngắn ngủi, anh gạt đi nỗi đau bệnh tật để luôn mỉm cười vui vẻ bên cô. Họ gắn với nhau trong cả giấc mơ. Bước thật chậm trên dải cát trắng, cô nép mình vào anh, ôm chặt anh từ phía sau và những giọt nước mắt cô đang rơi :

Mở cửa trái tim - Hình 3

- Đừng khóc nhé tóc xoăn ngốc nghếch!

- Hãy để cho em ôm anh mãi thế này em sẽ không bao giờ khóc đâu.

- Dù sau này có ra sao em cũng phải quên anh đi mà sống hạnh phúc. Em hãy là sóng và coi anh như một cánh én, và một ngày có thể sóng mãi còn nhưng cánh én kia lạc bầy và không nô giỡn cùng sóng nữa.

- Anh đừng nói nữa em không muốn nghe những lời này đâu. Chúng ta sẽ lại như ngày xưa. Anh nắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô đang run rẩy và gạt những giọt nước mắt còn đọng trên má.

- Sau này nếu em có nhớ anh thì hãy tìm anh ở bờ biển này, nhưng phải hứa với anh em sẽ ra đây ít thôi được không? Và như thế anh xa cô, xa mãi mãi không bao giờ quay trở lại nhìn cô thêm một lần nữa. Cô đã trách mình vô tâm không bên anh khi anh cần cô khi anh luôn nghĩ đến cô không muốn làm cô chịu đựng nỗi đau nhiều hơn. Cô hiểu rằng tình yêu cô dành cho anh quá lớn làm sao cô gạt được anh ra khỏi suy nghĩ và cuộc sống của mình. Không thể quên khi quá nhớ một ai đó, không thể ngừng nghĩ khi trái tim còn lên tiếng yêu.

Và thời gian qua đi, những lá thư cô viết cho anh cũng dày theo thời gian, ngày nào đó khi cô không còn nhớ anh nữa thì cô sẽ ngừng viết những lá thư này. Những lá thư mà cô muốn gửi đến thiên đường xa xôi kia cho anh. Tinh yêu đôi khi người khác nhìn vào thật khó hiểu nhưng nó lại là nguồn sống cho những trái tim dang dở vẫn khát khao được yêu.Niềm tin và hi vọng sống của cô là anh, giờ anh không còn cũng như ngôi sao chỉ đường cho cô vụt mất giữa màn đêm khô khốc và cô lạc mất phương hướng. Đôi bàn tay cô giá lạnh giữa những đêm trời trở gió, cô muốn gục đầu trên đôi vai vững chãi để được ngủ bình yên những giờ tất cả là quá xa vời với cô. Mình cô hoang hoải trốn tìm như lữ khách chạy giữa sa mạc không kiếm được nguồn nước cho mình. Và rồi dòng thời gian vẫn qua đi…

Vẫn là dải cát trắng ngày nào, vẫn là những con sóng bạc đầu với cánh hải âu trong ráng chiều hoàng hôn nhuộm một màu đỏ rực trên biển, cô lặng lẽ đi một mình, dáng mỏng manh của cô in bóng trên cát, cô như cảm nhận được anh đang rất gần cô, đi bên cạnh cô.Cho em nhớ anh thêm lần này nữa thôi anh nhé! Giọt nước mắt cô lại rơi. Cô muốn bước ra khỏi miền ký ức toàn nước mắt đó, muốn cất hình anh trong một góc sâu thẳm trái tim để khi nhớ về anh cô cảm thấy đó là bầu trời hạnh phúc chứ không còn là biển nước mắt nữa.

Trên tay cô là một thùng giấy được gói cẩn thận. Cô đứng trước biển. Biển mênh mông ôm trọn tâm hồn nhỏ bé của cô như vòng tay anh mà cô đang cảm nhận thấy. Nhắm mắt lại cô thấy một khoảng không bao la và anh đưa tay cười với cô, cô bước đến , bước đến thật gần muốn nắm lấy bàn tay anh… Tiếng sóng biển vẫn ầm ì và tiếng có ai đó văng vẳng bên tai cô nhưng cô không thể nghe thấy gì.

Mở cửa trái tim - Hình 4

- Tóc xoăn ngốc nghếch, cô tỉnh rồi à?Phương Mai ngơ ngác đây là người thứ hai gọi cô như vậy. Giật mình cô choàng tỉnh, đưa mắt nhìn xung quanh chưa nhận ra điều gì.- Dù có thế nào cô cũng phải sống chứ! Cuộc đời này còn nhiều thứ tốt đẹp lắm.

- Cái thùng giấy nhỏ của tôi đâu? Cô hốt hoảng đưa mắt nhìn.

- Cô không quan tâm mình sống c.hết ra sao lại quan tâm đến những lá thư đó trước. Anh đưa ánh mắt lạ lẫm khó hiểu nhìn cô.

- Nó là gia tài, là ký ức của tôi.

- Tôi đã mang chúng về và đang hong cho khô nhưng chí sợ chữ bị nhòe hết thôi. Mà sao trong hòm đó chỉ toàn là những lá thư vậy? Phương Mai im lặng hồi lâu không đáp. Đôi mắt cô trĩu nặng mệt mỏi.

- Từ giờ cô đừng hành động ngốc nghếch như vậy nữa nhé! Ngoài kia còn bao nhiêu người muốn sống. Nghe người con trai xa lạ nói vậy khiến cô bật khóc. Sự sống quan trọng với người khác như vậy, còn cô lại coi đó như một nơi giam cầm, một địa ngục cho mình. Miên man suy nghĩ, cô ngước nhìn anh với đôi mắt buồn sâu thẳm ngấn lệ.

Những ngày tháng qua đi như từng lớp sóng theo thủy triều tràn vào bờ rồi lại cuốn ra biển lớn. Cô đi bộ trên dải cát trắng miên man này. Tâm hồn tĩnh lặng đủ để thu vào bình minh của ngày mới trên biển. Anh lặng lẽ đi theo sau cô. Ngắm cái dáng mỏng manh mang đầy niềm đau ký ức của cô khiến anh muốn chạy đến bên cô nhưng sợ cô như bong bóng rất mong manh dễ vỡ nên anh chỉ lặng lẽ nhìn cô từ xa. Từ ngày anh cứu cô cũng chính tại bờ biển này, nhìn vào đôi mắt u buồn khắc khoải của người con gái đó khiến trái tim anh vừa thương vừa yêu.

Cô ấy đã có cả một quá khứ quá dài với một người với những nước mắt và hạnh phúc, giờ anh không muốn làm cô khó xử, không muốn cô phải rơi lệ nữa, anh chỉ mong trái tim cô bình yên như mặt nước biển mùa thu những ngày không giông bão, anh chỉ muốn những giọt nước mắt không còn rơi trên gò má cô nữa.

Mở cửa trái tim - Hình 5

– Em lạnh không? Anh nhẹ nhàng khoác cho cô tấm áo mỏng. Cô nhìn anh mỉm cười dịu dàng. Họ đi dọc trên bãi cát và trò chuyện vui vẻ khi ánh mặt trời đang dần ló ra. Thời gian cứ thế qua đi, anh bên cô, anh trở thành người cho cô chia sẻ những buồn vui, đôi mắt anh cho cô sự tin tưởng và bình yên. Anh yêu sự yếu đuối trong con người cô, yêu trái tim son sắt và nhạy cảm của cô. Ngày ngày được nhìn thấy cô khiến anh cũng hạnh phúc rôi. Tình yêu của anh như bản nhạc không lời nhưng trầm ấm, nhẹ nhàng khiến lòng người bình yên khi nghe nó.Anh cùng cô dạo biển, ngắm những cánh hải âu ngoài khơi xa.

– Em còn viết những lá thư nữa không?

- Em đã thôi viết chúng rồi. Lần đầu tiên anh gặp em chính tại nơi đây, đó cũng là lần cuối cùng em nhớ đến anh ấy.

– Vậy em hãy để quá khứ ngủ yên trong lòng, như vậy cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn. Mọi chuyện đều giống như con đường bao giờ cũng có một lối để dẫn ta đến một chỗ rẽ mới tốt hơn nếu ta quyết tâm đi.

– Liệu em có làm được không anh?

- Tóc xoăn ngốc nghếch phải tin vào chính mình và đối diện với mọi thứ đừng trốn chạy và đừng buông xuôi gì cả. Hãy để tình yêu em dành cho người đó không mất đi mà chỉ trở thành miền kỷ niệm đẹp để khi em nhìn lại em thấy hạnh phúc và mỉm cười với nó. Cô ngập ngừng nhìn anh.

- Anh biết tình yêu đó trong em như một vết thương lòng, thời gian qua đi nó để lại sẹo nhưng vẫn còn âm ỉ. Hãy tựa vào vai anh khi em thấy buồn và mệt mỏi.

- Em sợ lại làm anh tổn thương.

- Anh sẽ chờ em. Phải rồi, tình yêu là sự cho đi đâu cần nhận lại, chỉ cần được bên cô, cùng cô đi qua những buồn vui của cuộc đời và trở thành chỗ dựa trái tim cho người mình yêu là điều hạnh phúc với anh rồi. Anh sẽ chờ cô, chờ đến khi nào nỗi đau trong cô ngủ yên, chờ đến khi cô dựa vào anh để cùng đi qua mưa nắng cuộc đời. Cô nhìn anh nở nụ cười hiền dịu, cô biết đã đến lúc để cho trái tim mình hồi sinh thêm lần nữa. Và họ dắt tay nhau đi về phía xa dải cát trắng …

Theo VNE

Bởi vì em đang yêu!

Khi người ta yêu, người ta chỉ cần biết này là nỗi nhớ, bên kia là niềm tin yêu...

Lá thư trong tuần: Khi người ta yêu....

Khi người ta yêu người ta có thể liến thoắng nói bất cứ chuyện gì với bất cứ ai, chỉ khác bình thường là những câu chuyện đó nhân vật ẩn sau là người ấy, người liên quan tới những câu chuyện không ai khác là một nửa còn lại, và ngay cả khi kể thì ánh mắt vẻ mặt và cả dáng điệu của người ấy hiện lên rõ ràng trước mắt, cứ thế ta cứ hí hửng, lí lách kể, vui lắm....

Khi người ta yêu, người ta chỉ cần tủm tỉm cười dù mệt tới cỡ nào đi nữa, bởi hình ảnh của một ai đó choán hết cả cái mệt nhọc, thổi bay hết cả khó khăn đi rồi, bởi chỉ cần ta mệt một tí thôi, buồn một tí thôi thì dù có xa tới tận đâu, có bận tới cỡ nào, họ cũng bên ta, chia cho ta nỗi buồn, để ta bình yên gục đầu lên vai họ, nhẹ nhàng mà yên bình lắm...

Khi người ta yêu, người ta sẽ vẫn làm việc như thường, chỉ khác là cái điện thoại được họ chú ý hơn, cái đồng hồ sẽ được họ để tâm hơn...Bởi những yêu thương nhẹ nhàng dịu dàng nhất thường đến một cách bất ngờ. Và những người yêu nhau thường mang đến cho nhau nhẹ nhàng như thế...!!!

Bởi ai biết được yêu thương như thế nào là đủ, mấy tin nhắn mới đong hết nhớ nhung, bao lâu mới đủ cho một tình yêu mòn mỏi cả sự đợi chờ, hoang hoải cả nỗi nhớ đem theo cả niềm tin...Khi người ta yêu, người ta chỉ cần biết này là nỗi nhớ, bên kia là niềm tin yêu...Dù cho có xa nhau về khoảng cách, thời gian chênh lệch hay đơn giản chỉ là một lí do nào đó họ không ở bên nhau, thì dù như thế trái tim của họ vẫn ở gần nhau, bên nhau và trao yêu thương cho nhau bằng một cách nào đó mà chỉ có hai người, duy nhất hai người hiểu được...

Khi người ta yêu, mọi điều mà người mình yêu có luôn là điều tuyệt vời nhất, đẹp nhất với người còn lại...dù cho đó chỉ là cái nhíu mày, cái mũi tẹt lét, cái trán dô bướng bỉnh hay đơn giản chỉ là một mùi hương nhẹ nhàng thoang thoảng vương cả những giọt lấm tấm mồ hôi....nhưng nhẹ, ấm mà đong đầy nỗi nhớ...chỉ muốn gục đầu vào vai áo để đón yêu thương, để được nũng nịu, để được ấm áp và để cảm nhận được rằng, ai đó yêu mình rất nhiều...Khi người ta yêu, người ta giận nhau một cách khó chịu, người ta không thèm nói ra đâu nhưng mọi cử chỉ, mọi ánh mắt, mọi lời nói đều tỏ ra cái giận dỗi vu vơ đó. Chỉ cần một câu hỏi, một chút ủi an, một tí quan tâm là mọi ấm ức sẽ lại tuôn ra theo dòng nước mắt. Biết không? Chỉ vì người ta yêu đấy...Khi người ta yêu, dù chỉ một chút heo may thôi cũng bồi hồi lo lắng cho nửa kia còn lại, lại còn sợ cả những chớm lạnh đầu mùa khiến da người ta cũng theo thế mà nứt nẻ...Còn những chiều lồng lộng gió co ro trong chăn chỉ sợ người kia đi làm về bị cảm lạnh....Yêu là thế đó, chẳng nói ra đâu, nhưng lo lắm, bồn chồn không yên.

Bởi vì em đang yêu! - Hình 1

Giá mà chắn được gió, che bớt lạnh cũng chịu cho nửa kia bớt được phần nào...Khi người ta yêu, người ta sẽ sợ một ngày mất nửa kia biết nhường nào, sợ rồi có đủ kiên nhẫn mà yêu thương hay chỉ như chớm nắng, vương qua, hằn lại, le lói sáng và tắt bặt như một ngày thiếu mặt trời....Và rồi chỉ cần một cái ôm thật nhẹ, một nụ cười thật ấm, một tin nhắn mà thôi, bao lo toan, bao nỗi niềm lại tan theo mây gió....Bởi vì khi yêu, ai ai cũng lo lắng, cũng bồn chồn....Tin tình yêu là thật, nhưng sợ nó mong manh, sợ nó dễ tuột quá...Lại là vì yêu...Khi người ta yêu, người ta nhớ lắm ánh mắt, nhớ lắm dáng đi, nhớ cả những cái nhíu mày hay chép miệng. Chỉ là vô tình nó in sâu, vô tình nó lưu lại...Những thói quen của ai đó cũng bắt đầu bị lưu lại theo một trật tự nào đó khó định hình...Bởi, đó là từ một người....Người mà ta yêu...

Khi người ta yêu, dễ khóc và dễ tủi thân lắm, chỉ vì nửa kia buồn, chỉ sợ khiến nửa kia vất vả, chỉ lo nửa kia gặp chuyện gì bất trắc...Chỉ tại một câu nói, một hành động nào đó thôi...Cũng lại suy nghĩ khiến mất ngủ cả đêm trằn trọc không yên...Ấy à! bên kia ấy có thế không ...Khi người ta yêu, đơn giản lắm chỉ cần nắm tay thật chặt lúc buồn, một bờ vai thật vững khi đau, một cái ôm thật ấm khi bơ vơ....Và một ánh mắt khích lệ khi tất cả mọi người đều quay lưng lại...Chỉ cần một nụ cười thôi, tất cả mệt nhọc tan biến hết rồi...Và em biết, hình như em đang yêu...Vì có yêu, em mới như thế...Vì em biết mình đang yêu nên mình hạnh phúc, mình đang yêu nên tất cả đều cần trân trọng, mình đang yêu nên em cần nâng niu hết thảy, vì đang yêu nên những phút được bên anh là những giờ đáng trân trọng, những lúc chờ anh là cả một niềm hạnh phúc...Bởi vì, em đang yêu....

Gửi từ thính giả Hàn Anh Trinh

Truyện ngắn: Ngược chiều gió cuốn để yêu anh

Thùy Lâm lơ đãng ngó vào màn hình máy tính, cái nick quen thuộc mà cô vẫn hay chat chit tâm sự hôm nay tắt tịt và cũng không có lấy một tin nhắn offline. Ngoài mặt cô tỏ ra vô cùng bình thường, nhưng bản thân cô biết trong lòng mình đang dậy sóng, có lẽ bão cấp 8 đang kéo về cũng nên.

Dẹp mấy thứ giấy tờ lổn ngổn trên bàn qua một bên, Thùy Lâm tự cho phép mình nửa tiếng để kiểm điểm bản thân và xem có nên viết vài dòng cho "người đàn ông" của mình hay không?Cũng sẽ mất một ít thời gian để nghĩ xem nên viết gì?Viết gì sâu sắc mà có trọng lượng để "người ta" có thể hiểu được tâm tư tình cảm của cô lúc này nhỉ?

Bởi vì em đang yêu! - Hình 2

Sau nửa tiếng đồng hồ, Thùy Lâm nhận ra mọi thứ có vẻ như không dễ dàng gì với một cô gái gần t.uổi băm như cô.Nhất là khi đối tượng của cô lại là một người nhỏ hơn cô đến 5 t.uổi...Biết nói và giải thích thế nào cho những điều vừa xảy ra nhỉ? Tay cô lướt trên bàn phím muốn lưu lại vài tin nhắn offline cho "người đàn ông bí ẩn" của mình...

- Em xin lỗi vì những gì đã xảy ra, em không......

Rồi cô lại xóa, tự hỏi trong hoàn cảnh này mà xưng em, kêu anh phải chăng là tự mình trêu mình, càng khiến người khác không tôn trọng mình hơn. Cô bắt đầu lại:

- Chị xin lỗi em, chị đã không nên vội vàng nói lời chia tay với em. Nhưng tất cả những gì em nói với chị, cái cách em thay đổi xưng hô, cách em nói rằng chị đã lừa dối em, mọi thứ làm chị vỡ òa.... Và chị đã tức giận để rồi nói lên câu nói ấy.........

Nhưng rồi sau khi viết rất rất nhiều dòng suy nghĩ của mình, Thùy Lâm lại đóng cửa sổ, và offline. Mọi chuyện có lẽ nên kết thúc, biết đâu sẽ tốt cho người đó hơn, có đáng không khi yêu và chọn lựa người phụ nữ như cô kia chứ?

Vẫn nổi tiếng là người phụ nữ lạnh lùng sắt đá, Thùy Lâm nhanh chóng bỏ quên "người đàn ông" của mình, và bắt đầu công việc một cách hăng say. Cô không thể là một cô gái ủy mị, cô phải chấp nhận sự thật rằng mình là một người đàn bà. Chẳng qua là người đàn bà chưa quá già và cằn cỗi mà thôi. Còn lại cô vẫn đúng nghĩa là một người đàn bà lở dở một đời chồng, vài ba mối tình không đầu không cuối với những người đàn ông có vợ, một gánh nặng gia đình....

Xong việc vào cuối ngày, cô nhận lời chào tạm biệt từ các đồng nghiệp bằng một cái khoác tayvì thường thì cô là người ra về trễ nhất. Cô khéo léo từ chối mọi lời mời café hay party cuối tuần, những lúc thế này cô lại thích một mình hơn, nếu có rượu cũng là rượu một mình thôi.

Bước vào quán café quen thuộc, hôm nay cô không ngồi khoảng sân vườn bên ngoài, phía gần hồ nước như mọi khi nữa, mà chui tọt và trong một phòng lạnh, tìm một góc kín đáo đủ để che chắn, và đủ để tận hưởng cái "cô đơn". Hằng ngày cô vẫn là người phụ nữ sắt đá và bản lĩnh nhất văn phòng, còn bây giờ cô muốn mình chỉ là người phụ nữ bình thường mà thôi. Tự kêu cho mình 2 lon Ken, cô hi vọng sẽ có đủ dũng cảm để đối diện với chính mình.

Sao thế nhỉ? Thùy Lâm tự hỏi mình bằng một câu ngớ ngẩn, "tại sao mình chỉ mới 28 t.uổi, mình cũng đâu phải là quá xấu nếu không nói là xinh đẹp, vậy thì tại sao mình cứ vẫn phải cô đơn? Mình có đòi hỏi gì cao xa lắm đâu? Có đòi nhà cao cửa rộng, giàu sang phú quý gì đâu? Chẳng qua là thèm khát một mái ấm với người đàn ông mình yêu thương, thèm nghe tiếng trẻ thơ khóc đòi sữa mẹ. Muốn được làm người đàn bà với tủn mủn những thứ phải lo toan, nhếch nhác với ngày trông con, làm bếp.Vậy đã là khó rồi sao?"

Bởi vì em đang yêu! - Hình 3

Cầm lon bia trên tay, cô nhấm nháp, rồi cô thấy đầu óc mình hơi xoay xoay sau khi hết lon thứ 2, kêu thêm 2 lon nữa. Và cô bắt đầu nghĩ đến "người đàn ông bí ẩn cuộc đời mình". Đó là cái tên cô đặt cho người đó, như thế nghe rất thú vị và kỳ bí....

"Người bí ẩn xuất hiện trên cái yahoo messenger của cô vào một ngày đẹp trời.Làm quen và bắt đầu trò chuyện. Thông thường thì Thùy Lâm không thích mấy chuyện bạn bè trên mạng lắm, vì khỏi nói cũng biết đã có bao nhiêu là sự gian dối, lừa gạt diễn ra trến đấy. Ngay cả mấy ông anh, bà chị của cô cũng thừa nhận rằng 99% câu chuyện họ chat với nhau đều là giả tạo. Mà Thùy Lâm thì chúa ghét điều đó.Đối với cô chỉ cần "sống thật", như vậy là đủ. Tuy nhiên "cậu nhóc" này, là cái cách cô gọi người đàn ông của mình trước đây, thì xem ra cũng rất chân thật. Cách xưng hô cẩn trọng chị và em gây cảm mến với Thùy Lâm ngay từ đầu.Rồi dần dần, cô bị cuốn hút vào những câu chuyện đời thường, riêng tư của nhóc.Bản thân cô cũng bộc lộ mình nhiều hơn, hầu như bao nhiêu chuyện buồn vui thường ngày đều chờ đợi đến buổi online mỗi tối để đem ra kể lể cùng nhau.

Thật lòng mà nói đã có đôi lần cô nghi hoặc về câu chuyện mà anh chàng trẻ t.uổi kể cho mình. Con trai duy nhất của một nữ doanh nhân thành đạt, sống theo ý mẹ, tất tần tật đều được sắp xếp,....nhưng chẳng hiểu sao cô cũng nhanh chóng xua đi sự hồ nghi đó. Cảm giác còn lại đối với cô trong những cuộc trò chuyện là sự vui vẻ và cởi mở. Rồi đến một ngày cậu chàng bận bịu với công việc, cả một thời gian dài không online được nữa, Thùy Lâm cứ thế, online mỗi tối và chờ đợi, chờ đợi một cái nick sáng lên, cô tự hỏi mình đang nhớ ư? Hay chỉ là thói quen?

Rồi một ngày nọ cậu nhóc gọi cho Thùy Lâm, giọng rất trầm ấm, cái kiểu giọng mà Thùy Lâm rất thích. Tiếp sau đó là những tin nhắn lúc nửa đêm khi nhóc không online được vì quá bận, đến nửa đêm lại "nhớ" chị nên nhắn chúc chị ngủ ngon và không quên kèm theo hai chữ "yêu chị".

"Chị" thì có gì đáng để yêu nhỉ? Dù vẻ ngoài thuộc dạng không xấu, nhưng cũng chẳng có gì nổi trội, không có nước da trắng ngần của mấy cô tiểu thư, không có t.uổi trẻ và những trò nũng nịu. Vậy mà nhóc đã nói là thích chị cơ đấy? Tại sao lại thích chị khi chị đã từng kể cho nhóc nghe rất rất nhiều chuyện của mình, về cuộc đời dang dở, về mối tình chẳng có tương lai, về những vết thương mà may mắn thay chị đã tự gây ra cho chính mình......

Có quá nhiều thứ khiến chị phải tự ti khi so sánh với nhóc. Có quá nhiều điều làm chị không còn tự tin rằng mình có thể yêu và được yêu bởi một người con trai như nhóc.Vậy mà... một người gọi là sắt đá như chị cũng đã bị nhóc làm cho thổn thức, bởi những gì nhóc đối với chị, dành cho chị thật đặc biệt.Biết nói thế nào cho đúng nghĩa nhỉ?Có lẽ ai đó sẽ cho rằng chúng ta, chị hoặc nhóc hoặc cả hai chị em mình đều mù quáng, khi nghĩ đến từ yêu, khi tập cho bản thân mình yêu đối phương, mà đối phương thì ở cách xa mình bằng cả chiều dài của đất nước.

Chị bắt đầu ấp úng xưng em, và gọi nhóc bằng "anh", rồi được nghe lại từ nhóc tiếng anh và em rất ngọt. Mọi thứ bắt đầu như một giấc mơ, những tin nhắn mỗi sáng, mỗi tối, những lời hỏi thăm, trò chuyện, cảm giác thật vui và hạnh phúc.

Chỉ tiếc rằng.......hạnh phúc thường ít khi tồn tại quá lâu, đặc biệt là với một cô gái từ nhỏ đã thiệt thòi như Thùy Lâm, hạnh phúc vẫn cứ thế đến và đi theo cái cách riêng của nó. Cô không thể nắm bắt, không thể rượt đuổi hay níu kéo. Cô chỉ biết giam mình trong một góc như hôm nay, uống Ken và bắt đầu say, bắt đầu quên mọi thứ theo cách của cô.

Bởi vì em đang yêu! - Hình 4

Khi bắt đầu đến lon thứ 4, cô đã cảm giác thấy người mình nóng ran, từng dây thần kinh cứ rần rật chạy, đôi mắt nhòe đi, à thì ra không hẳn vì say mà mắt mờ đến vậy, hóa ra là cô đang khóc...

Khóc vì gì nhỉ? Vì t.uổi 28 đơn độc, hay vì mối tình chưa nở vội tàn, vì bản thân mình hay vì ai? Đầu óc Thùy Lâm có phần hơi chếnh choáng, cô nhắm nghiền đôi mắt, để mặc cho những dòng nước mắt tuôn rơi.Nghĩ về những gì đã qua, mối tình mà 10 năm cô đã trải qua bao cay đắng, khổ đau.Nghĩ về người đã mang đến cho cô cảm giác yên bình, hạnh phúc dù chưa từng gặp mặt. Cô đã từng vì nhóc mà quyết tâm hơn để rời xa anh, muốn vùng vẫy thoát ra cái gọi là định mệnh do chính bản thân mình sắp đặt. vậy mà một ngày nhóc lại nói với cô là "chị đã nói dối em, chị vẫn chưa quên được người đó, chị vẫn chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ mới...."

Sau dòng tin nhắn đó, Thùy Lâm đã kết thúc bằng một tin nhắn khác "Chúc anh hạnh phúc, tạm biệt". Nhóc trách cô sao lại nói tạm biệt dễ dàng đến như vậy, nhưng nếu không nói thế thì biết nói sao, chẳng lẽ van xin nhóc hãy cho cô thêm cơ hội để quên người đàn ông ấy, để sẵn sàng đến với nhóc?

Thật sự là cô thấy mình bị tổn tương, cô đã suy nghĩ bao lâu để quyết định là "người phụ nữ của nhóc", đã cố gắng thế nào để sắp xếp tất cả quá khứ và những điều xung quanh mối quan hệ cũ, cô đã cho mình cô hội để yêu thương bản thân mình nhiều hơn, để sống vì mình nhiều hơn (như nhóc từng khuyên cô). Vậy mà giờ nhóc lại nói với cô những lời đó.

Đúng là ngay lúc này đây, khi cô say thật say, cô biết mình hối hận, hối hận vì lời tạm biệt của mình, hối hận vì đã làm nhóc buồn. Nhưng mà có những chuyện không thể nào cứu vãn được.Có những điều đã xảy ra thì không thể nào thay đổi được.Cũng như cô không thể rửa sạch quá khứ của mình, không thể chối bỏ mối tình 10 năm mình đã từng ấp ủ hay mơ mộng.Cô chỉ hi vọng rằng nhóc sẽ khác, sẽ yêu thương cô và động viên cô, sẽ ở bên để nâng cô dậy, mang cô ra khỏi mớ bùng nhùng đó.Vậy mà....mọi chuyện có thể kết thúc thế này ư?

Thùy Lâm loạng choạng ra khỏi quán, tuy đã say nhưng cũng không tệ đến nỗi nằm nhẹp ở nơi này.Tuy hình ảnh có hơi chút mất mặt vì nhòe nhoẹt nước mắt, chân khệnh khạng, nhưng ....mọi thứ còn có gì quan trọng nữa đâu.

Về đến nhà, Thùy Lâm bỏ giày và nằm dài trên nệm, 10h đêm, tự dưng cảm giác trống trải đến lạ lùng vây bủa lấy cô. Úp mặt vào gối rắm rức khóc, ngăn không cho thứ âm thanh khó chịu này làm ba mẹ tỉnh giấc, chỉ đủ vừa để cô nghe và cảm nhận.Đã lâu rồi không khóc thì phải, và nhất là lâu rồi mới lại khóc vì đàn ông.Là lần đầu tiên khóc vì nhóc.......tự hỏi lòng mình đã yêu thật sao?

Thùy Lâm chìm vào trong giấc ngủ mơ màng, sau khi nhắn một tin nhắn không đầu không cuối cho "người đàn ông bí ấn"

"Ngủ ngon nhé nhóc, Chị đang say nhưng chị đủ tỉnh táo để biết mình đã sai, thật khập khiễng và thiệt thòi cho em khi phải yêu và chấp nhận chị"

Bởi vì em đang yêu! - Hình 5

Sáng tỉnh giấc, đầu óc nặng trịch và đau như búa bổ, cũng may hôm nay là cuối tuần. Với tay lấy chiếc điện thoại nằm lăn lốc trên nệm xem mấy giờ, Thùy Lâm thấy 1,2,3 tin nhắn của nhóc:

"Chị sao vậy?sao lại say?""sao em không trả lời anh?""nếu say thật rồi thì em ngủ đi nhé. Em ngủ ngon"

Cảm giác như mình nhẹ bổng và đang bay đến tận chín tầng mây.Thùy Lâm biết những tin nhắn đó không hẳn là "anh ấy" đã tha thứ cho cô, nhưng ít nhất "anh" vẫn quan tâm cô, lo lắng cho cô. Rồi cô sẽ có cơ hội chứng minh cho anh thấy cô yêu anh thật sự...."Em không muốn để những gì chúng ta có được bấy lâu nay bỗng một ngày gió cuốn đi mất thế này. Cảm giác thật trống trải, cô đơn, ........Em sẽ vì bản thân em nuôi dưỡng một tình yêu đẹp, dù có thật hay không? Dù có thế nào đi nữa em vẫn tin nó sẽ giúp em sống những ngày ý nghĩa nhất. Hãy chờ em anh nhé, một ngày không xa thôi, em sẽ ngược đường đất nước đến thăm "anh", sẽ đứng trước "anh", nhón chân hôn lên vầng trán, và ngọt ngào gọi từ "anh" đúng nghĩa. Sẽ cho anh biết em đã yêu anh bằng tình yêu chân thành nhất........."

Theo VNE

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Ly hôn nửa năm, tôi c.hết sững thấy vợ cũ đẫy đà trong chiếc váy ngắn, nghe em nói một câu mà tôi cả đêm thức trắng
09:35:29 07/07/2024
Mẹ chồng từ trong bếp phi ra với cái chảo rồi đ.ập tan tành chiếc TV mới mua
17:17:06 07/07/2024
Trước lúc qua đời, em dâu để lại cho tôi nửa tỷ và dặn dò một việc khiến vợ chồng tôi rơi vào tình cảnh bị quấy rối liên tục
10:42:03 07/07/2024
Đưa mẹ chồng đi du lịch cùng, chỉ có 4 ngày mà bà làm anh trưởng phòng kém 6 t.uổi của công ty tôi đổ gục
10:38:22 07/07/2024
Ly hôn chồng cũ vì vô sinh, cưới chồng mới có bầu, nhưng xét nghiệm ADN xong lại phải ly hôn
07:46:48 07/07/2024
Ở nhờ nhà chị gái 2 tuần, nửa đêm nghe tiếng la của chị gái, tôi nhìn qua khe cửa phòng ngủ của anh chị thì c.hết điếng vì cảnh tượng này
17:10:53 07/07/2024
Đạp cửa bắt tại trận chồng nằm cạnh bên bồ, nhưng khi nhìn rõ mặt ả ta tôi mới biết lý do cả tháng nay anh lạnh nhạt chuyện chăn gối
10:00:06 07/07/2024
Sống chung với mẹ chồng 1 tháng khiến tôi động thai, mẩu giấy bà để lại làm tôi không biết mình đã sai hay đúng!
09:41:48 08/07/2024

Tin đang nóng

Maddox lộ ảnh hư đốn, Angelina Jolie nổi giận tước quyền thừa kế cho Pax Thiên?
15:27:28 08/07/2024
Ngọc Huyền hé lộ tâm tình của Vũ Luân dành cho Vũ Linh, nhắc đến Hồng Loan
16:06:52 08/07/2024
Nguyễn Thị Huệ Thu: Phu nhân nhà Nhựa Duy Tân, mẹ chồng quyền lực của Midu
15:31:28 08/07/2024
Nam Thư "5 lần 7 lượt" thân mật với sao nam "đã có chủ", đáp trả gây phẫn nộ
16:14:23 08/07/2024
Baifern Pimchanok lộ tâm trạng bất ổn, rơi nước mắt hậu chia tay Nine Naphat?
15:18:48 08/07/2024
Vũ Luân xuất hiện, chỉ 1 hành động cũng đủ chứng minh tâm trạng giữa lúc vướng ồn ào
17:30:37 08/07/2024
Lại thêm bằng chứng "anh chủ homestay" ngoại tình: Nam Thư không phải là người duy nhất?
17:27:53 08/07/2024
Lưu Diệc Phi "mập mờ" với cha nuôi đại gia, ẩn khuất bên trong khiến CĐM bàn tán
17:19:46 08/07/2024

Tin mới nhất

Hôn nhân đang hạnh phúc thì chồng thay lòng đổi dạ quyết ly hôn, nửa năm sau tình cờ về thăm lại nhà chồng cũ tốt sốc ngất khi thấy cảnh này

09:32:29 08/07/2024
Sau đó chồng tôi đòi ly hôn vợ, dù tôi có níu kéo thế nào anh cũng tuyệt tình rời đi. Anh nói những lời tổn thương tôi sâu sắc, lạnh nhạt để tôi phải đồng ý.

Đi công tác suốt 3 tháng, chị dâu trở về với một đ.ứa t.rẻ mới sinh trên tay, anh trai bỗng tái mặt, run rẩy tay chân rồi ngã sụp xuống cầu xin vợ tha thứ

09:29:32 08/07/2024
Khi mọi người hỏi dồn dập đ.ứa t.rẻ là con của ai, chị dâu chần chừ rồi thở dài trả lời: Đây là m.áu mủ của chồng con . Anh trai tôi đứng bên cạnh tái mặt, run rẩy tay chân.

Nóng lòng về nhà với vợ sau chuyến công tác xa nhà, khi cửa được mở ra, tôi c.hết điếng với cảnh tượng trước mắt

09:26:05 08/07/2024
Tôi gọi điện vợ cũng không bắt máy. Tôi sợ vợ gặp chuyện gì nên đ.ập cửa liên tục. 30 phút sau tôi càng sốt ruột hơn, vội chạy đi tìm người phá cửa.

Gặp người cũ của chồng tôi liền sải bước theo sau, nào ngờ lại khiến tôi 'tái mặt' khi nhìn thấy người đi cạnh cô ấy

09:16:11 08/07/2024
Tôi điếng người khi thấy cô ấy đang bế một đ.ứa t.rẻ khoảng 2 t.uổi, thằng bé trông rất giống chồng tôi. Tôi và chồng trước đã ly hôn 5 năm, tôi nuôi con trai.

Luôn nhẫn nhục chịu đựng mẹ chồng, tôi suy sụp khi nghe được kế hoạch đáng sợ của bà

09:07:15 08/07/2024
Nhiều lúc giận chồng rồi lại bị mẹ chồng chèn ép, tôi đã có ý định dừng lại, không thể cố gắng được nữa. Thế nhưng, nghĩ đến đứa con, tôi lại không nỡ.

Ngày cưới, nhận bộ trang sức kim cương hơn 300 triệu nhưng tôi không thể nở nổi một nụ cười, càng thêm căm giận người tặng quà

08:58:17 08/07/2024
Ngày đám cưới của tôi, người đàn ông đó lặng lẽ đến, gửi quà cưới cho một người họ hàng đem vào tặng cho tôi. Bố mẹ tôi ly hôn khi tôi còn bé.

2 năm sống trong nơm nớp lo sợ vì đã bỏ chồng, đến khi mở món quà con trai tặng, tôi như trút được gánh nặng

08:53:59 08/07/2024
Vì món quà sinh nhật con trai tặng mà tôi thao thức cả đêm. Cuối cùng, gánh nặng trong tim tôi cũng được trút bỏ. Chỉ những người làm mẹ mới thấu hiểu được niềm hạnh phúc khi nhận quà của con cái.

Em trai phát hiện con tôi bước ra khỏi nhà của một người phụ nữ lớn t.uổi: Tôi quyết định di chúc toàn bộ tài sản cho em ấy

08:49:42 08/07/2024
Vất vả nuôi con khôn lớn, thế mà bây giờ con lại phản bội mẹ. Ngày còn trẻ, tôi là một cô gái xinh đẹp và có nhiều người đàn ông tốt theo đuổi.

Gần cưới vẫn bị người yêu chia tay vì những lý do không ngờ

08:43:12 08/07/2024
Chỉ còn 2 tháng nữa đám cưới sẽ diễn ra, nhà tôi cũng đã mang trầu cau sang nhà gái dạm ngõ. Thế nhưng chỉ vì vài chuyện vụn vặt, mà người yêu quyết định hủy hôn.

Chồng lén lút nhờ mẹ hàng tháng đưa t.iền cho người yêu cũ

08:36:24 08/07/2024
Tôi vừa phát hiện ra chồng hàng tháng vẫn đưa t.iền cho mẹ anh ấy để chuyển cho cô người yêu cũ. Chúng tôi lấy nhau được 3 năm, trước khi yêu tôi, chồng đã có một mối tình sâu nặng với cô người yêu cũ gần 5 năm.

Nửa đêm, mẹ chồng hét thất thanh, mặt tái nhợt nhìn sang tôi rồi nói ra bí mật kinh hoàng

17:06:39 07/07/2024
Bà sợ vì chuyện tàn nhẫn ngày trước mình làm nên giờ khó có cháu bế bồng. Mẹ chồng tôi nói chỉ khi tôi có bầu, cháu sinh ra khỏe mạnh thì bà mới thôi lo âu bất an.

Nợ t.iền nhưng chẳng muốn trả, gái trẻ lại muốn trả bằng thứ 'đắt giá' hơn và cái kết không thể ngờ

17:03:04 07/07/2024
Sau đó tôi nghe cô bạn thân đưa ra một lời đề nghị táo bạo làm tôi kinh ngạc. Liên nói sẽ lấy thân để trả nợ, cô ấy sẽ qua lại với tôi một tuần để trả món nợ này.

Có thể bạn quan tâm

Tử vi ngày mới 12 cung hoàng đạo thứ 3 ngày 9/7: Cự Giải dễ gặp chuyện, Nhân Mã n.óng b.ỏng

Trắc nghiệm

21:26:18 08/07/2024
Xem tử vi của 12 cung hoàng đạo trong ngày 9/7 về tài lộc, tình yêu, công việc. Hôm nay, Cự Giải dễ gặp phải mâu thuẫn hoặc bất đồng trong cuộc sống.

Hứa Minh Đạt: Làm diễn viên hay làm cha, quan trọng phải là người tử tế

Tv show

21:23:53 08/07/2024
Diễn viên Hứa Minh Đạt vừa có những phút trải lòng về chặng đường làm nghề, đồng thời tiết lộ cuộc sống hôn nhân với Lâm Vỹ Dạ trong chương trình Chuyện tối cùng sao lên sóng trên THVL1.

Công ty Cây xanh Công Minh tham gia 600 gói thầu với giá trị hàng nghìn tỷ đồng

Pháp luật

21:04:04 08/07/2024
Công ty TNHH Cây xanh Công Minh (Công ty Cây xanh Công Minh) đã sử dụng 50 công ty trong hệ sinh thái của mình để tham gia khoảng 600 gói thầu trên cả nước, trị giá hàng nghìn tỷ đồng.

Nữ bác sĩ cấp cứu sốc phản vệ cho bệnh nhân ngay tại nhà thuốc

Sức khỏe

20:49:22 08/07/2024
Ngày 6/7, Giám đốc Sở Y tế TPHCM Tăng Chí Thượng đã tuyên dương nữ bác sĩ và ekip cấp cứu thành công cho một phụ nữ bị sốc phản vệ ngay tại nhà thuốc.

Nữ NSƯT lừng lẫy: Nhan sắc đẹp như công chúa, búp bê, 42 t.uổi mới kết hôn, giờ lại sống xa chồng

Sao việt

20:41:15 08/07/2024
Một thời, hình ảnh Mỹ Duyên xuất hiện trên khắp các tranh ảnh lịch treo tường, phủ sóng màn ảnh. Nhiều năm trôi qua, cuộc sống của mỹ nhân có gương mặt xinh đẹp như búp bê hiện ra sao?

Nữ diễn viên xuất thân trâm anh bí mật kết hôn với nam tài xế, sinh con từ 3 năm trước mà không ai biết

Sao châu á

20:34:50 08/07/2024
Sáng 8/7, tờ HK01 đưa tin nữ diễn viên nổi tiếng Hong Kong (Trung Quốc) Trần Ngạn Hành (Gia Đình Vui Vẻ) đã bí mật kết hôn từ nhiều năm trước.

Giải đấu 2024 VCT Challengers Vietnam Split 2 chốt điểm thi đấu vòng Chung kết

Mọt game

20:19:28 08/07/2024
Theo thông báo chính thức từ ban tổ chức giải đấu 2024 VCT Challengers Vietnam Split 2, vòng Chung kết giải đấu sẽ diễn ra trong hai ngày 27-28/7.

'Vui lên nào, anh em ơi' tập 1: Màn tái xuất siêu hài của NSƯT Thái Sơn

Phim việt

20:11:49 08/07/2024
NSƯT Thái Sơn trong vai Thắng có tạo hình kiểu thanh niên nghiêm túc, có chút khờ khạo và nói chuyện chậm rãi nên khi gọi điện cho Hưng, Thắng nói chuyện rất hài, kiểu tưng tửng gây cười ngay tập 1.

Bắc Giang cách ly ca bệnh bạch hầu, ngăn ngừa lây lan rộng

Tin nổi bật

20:08:56 08/07/2024
Trung tâm Kiểm soát bệnh tật tỉnh Bắc Giang vừa ghi nhận ca bệnh bạch hầu, là một trong 2 người đã tiếp xúc gần với ca t.ử v.ong do bệnh bạch hầu tại H Kỳ Sơn (Nghệ An).

Lisa liên tục "muối mặt" vì fan

Nhạc quốc tế

19:48:22 08/07/2024
Màn comeback của Lisa ngập trong thị phi một phần vì fan quá khích.Fan Lisa giả mạo email chọc giận ekip Travis Scott giữa cáo buộc đạo nhái

Khoảng tối đằng sau kỷ lục phi thường của Ronaldo

Sao thể thao

19:41:09 08/07/2024
Với 14 bàn thắng tại các kỳ Euro, Ronaldo bỏ xa người xếp sau là huyền thoại Platini của Pháp (9 bàn). Trong số những cầu thủ còn đang thi đấu, 2 người tiến gần thành tích của Ronaldo nhất là Morata và Griezmann