Mở cửa phòng làm việc, nhìn chồng hớt hải, bên trong là cô thư ký đang run cầm cập, tôi chết lặng
Trời mưa gió bão bùng, thương chồng đi về ướt át, tôi lái xe đến đón, không ngờ đập vào mắt lại là cảnh tượng ghê sợ đó.
Vợ chồng tôi lấy nhau hơn chục năm, có hai con, con trai lớn được 9 tuổi, còn con gái út lên 5. Tôi là kế toán trong một cơ quan nhà nước, còn chồng tự mở một công ty kinh doanh về khoáng sản. Kinh tế hai vợ chồng rất ổn định, cuộc sống chẳng phải lo lắng điều gì.
Ngày trước mới lấy nhau, hai đứa cũng khó khăn lắm. Chồng lúc đấy còn chưa có công việc gì ổn định, cả nhà chỉ có mình tôi lo toan. Mất 3 năm đầu thì mọi việc tiến triển khá hơn, chồng tôi góp vốn mở công ty cũng anh bạn, nhưng sau đó hơn 2 năm, anh bạn đó ra nước ngoài định cư cùng gia đình thì nhượng hết cổ phần sang cho chồng tôi, được làm chủ nên mọi thứ cũng dễ chịu và thoải mái hơn.
Cuộc sống khấm khá hơn, chồng yêu và chiều chuộng mẹ con tôi lắm. Tất nhiên cũng có lúc nọ lúc kia lục đục, nhưng sau đó chúng tôi lại nhanh chóng làm hòa. Vợ chồng ở bên nhau bao nhiêu năm vẫn
hạnh phúc như thế. Chồng tôi lãng mạn, tâm lý, anh không còn trẻ nhưng vẫn thích tặng quà cho vợ, dành tặng cho tôi những điều ngọt ngào.
Tôi chưa bao giờ nghi ngờ chồng, bởi anh yêu tôi nồng nàn và khiến tôi tin tưởng tuyệt đối. Mọi chuyện cứ như thế trôi đi cho đến một ngày,…
Hôm đó tôi được nghỉ, chồng vẫn đi làm, hôm đó xe máy của tôi hỏng nên anh dắt ra đầu ngõ sửa rồi tiện đi làm luôn. Đến gần tối trời lại mưa, tôi nhớ ra chồng không mang áo mưa theo nên quyết định lái xe đến công ty đón chồng, gọi cho anh mãi không nghe máy. Tôi chờ bên ngoài, thấy nhân viên của anh về hết mà anh chưa ra nên đi vào.
Ai ngờ đâu, vừa đến cửa phòng làm việc của anh thì nghe tiếng cười khúc khích, linh tính có chuyện không lành, tôi đạp cửa ầm ầm. Chồng tôi ra mở, dù anh đã cố lấy vẻ tự nhiên nhưng tôi suýt chảy nước mắt khi thấy bộ dạng hớt hải, áo vest còn cài lệch khuy. Xô cửa vào trong, con bé thư ký trẻ ranh đang run rẩy. Không cần phải nói, tôi thừa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tôi hoảng hốt bỏ chạy, vừa chạy vừa khóc, chồng chạy theo kéo tay tôi lại. Vì quá giận, tôi vung tay tát anh một cái, nhìn nhau không nói nổi câu gì.
Tôi hôm đó, tôi khóa trải cửa bên trong khóc rưng rức, chồng ngồi uống rượu bên ngoài. Lúc tôi mở cửa ra đã khuya lắm vẫn thấy anh ngồi đó, hai đứa nói chuyện với nhau, anh bảo chỉ là nhất thời thôi chứ anh không bao giờ có ý định bỏ vợ bỏ con. Tôi đau lòng lắm, thật sự không bao giờ ngờ đến. Tôi không biết mình nên làm sao nữa, trong đầu tôi chỉ nghĩ đến hai từ ly hôn, nhưng thật sự tôi lo sợ đổ vỡ vô cùng. Tôi nên làm gì bây giờ đây?
Theo Afamily
Video đang HOT
Mang cơm cho chồng thấy anh đang hăng say với thư ký, tôi mua thứ đó trộn vào cơm và...
Đến khi lên tới phòng làm việc của chồng, thấy phòng anh sáng đèn nhưng khóa trái, tôi mới hé mắt nhìn qua khe cửa sổ thì chết điếng khi thấy anh đang hăng say đè ngửa cô thư ký ra bàn để "họp".
(Ảnh minh họa)
Chồng tôi làm giám đốc nhưng chả mấy khi anh ra ngoài ăn vì bụng dạ yếu, đau dạ dày nặng. Thế nên hôm nào anh đi làm tôi cũng phải chuẩn bị cặp lồng cơm cẩn thận cho chồng. Tôi nấu rất cẩn thận, không bao giờ nấu đồ cay, nóng hay quá chua cho chồng vì chỉ cần một chút thôi là anh bị đau dạ dày ngay lập tức.
Tôi nghĩ như thế cũng có cái hay vì chồng tôi dù làm chức to nhưng vẫn luôn phải về ăn cơm với vợ con. Tôi ngày nào đi làm về cũng ghé chợ mua những đồ ăn ngon nhất, sạch nhất về để chế biến cho chồng. Bình thường tôi chỉ chuẩn bị cơm cho anh buổi trưa mà thôi nhưng dạo này chồng tôi bảo phải họp nhiều, anh ở lại tối mới về nên sáng nào anh đi làm cũng xách theo 2 hộp cơm, một cho bữa trưa, một cho bữa tối. Ở phòng làm việc của anh có một cái tủ lạnh và lò vi sóng nên khi ăn, anh có thể hâm nóng được. Thời buổi thực phẩm bẩn tràn lan như thế này, thấy chồng vẫn miệt mài với cơm vợ nấu là tôi mừng rồi. Anh cũng hay ra ngoài tiếp khách nhưng mỗi bận như thế là lại nhập viện nên sợ, chả dám ăn đồ ăn ở ngoài.
Hôm đó như thường lệ, chồng tôi đi làm và xách theo một hộp cơm còn một hộp thì lại vứt ở nhà. Đến chiều về thấy hộp cơm của chồng vứt ở bếp, tôi bèn gọi điện hỏi chồng nhưng anh không nghe máy. Tôi đành mang cả hộp cơm ấy đi đổ rồi nấu hộp khác nóng sốt hơn rồi định sẽ mang đến công ty cho chồng.
(Ảnh minh họa)
Ăn tối xong, tôi phi xe đến công ty của anh. Lúc đó đã 8h tối, có lẽ anh vẫn bận họp như thường lệ nên tôi lên thẳng phòng anh, định sẽ để hộp cơm ở đó cho anh bất ngờ rồi đi về. Đến khi lên tới phòng làm việc của chồng, thấy phòng anh sáng đèn nhưng khóa trái, tôi mới hé mắt nhìn qua khe cửa sổ thì chết điếng khi thấy anh đang hăng say đè ngửa cô thư ký ra bàn để "họp". Thì ra bấy lâu nay anh về muộn là bận "họp" với cô ta ở đây ư? Máu nóng bốc lên, tôi định xông vào cho đôi gian phu dâm phụ kia một bài học để đời thì bèn nghĩ ra một cách khác hay hơn.
Tôi nhẹ nhàng quay ngược ra cửa, đi ra cửa hàng tạp hóa phía bên kia đường rồi hỏi mua thứ đó, xong xuôi, tôi mở hộp cơm ra trộn thứ đó vào rồi đi lên lại phòng làm việc của chồng. Thấy cửa vẫn khóa, tôi để lại ngoài cửa rồi lẻn vào toa lét gần đó, sau đó tôi gọi cho chồng:
- Alo chồng à? Vợ nhờ người đưa cơm đến cho chồng, bác bảo vệ mới đưa lên phòng cho chồng đó, chồng ra xem mà ăn đi nha.
- Ơ, thế hả vợ, cảm ơn vợ nhiều, để anh ra xem. Họp xong đói bụng quá thể. Đang định về nhà ăn cơm với vợ chứ.
Tôi cười khẩy khi nghe chồng nói câu đó, tôi ghé mắt nhìn ra thấy cô thư ký mở cửa ra rồi lấy hộp cơm vào. Thế nên tôi chạy đến núp vào một bên cánh cửa để nghe ngóng.
Một lúc sau, có tiếng chồng tôi nói:
- Ôi, cơm hôm nay ngon quá!
- Vâng, toàn món anh thích này. Vợ anh không biết ngày nào chúng ta cũng ăn chung nhỉ?
- Làm xong việc đó mệt quá, anh phải ăn để lấy lại sức mới được. Mà này, nãy em thấy không có ai ngoài cửa chứ?
- Đâu có ai? Sau khi anh ra quy định nhân viên sau 6h phải về hết thì chả ai dám ở lại cả.
- Ờ tốt, thôi ăn cơm đi em.
Nói rồi chồng tôi và cô thư ký soạn đồ ăn ra để ăn, ăn được một lúc bỗng chồng tôi ôm bụng rồi hét lên:
- Trời ơi, đau bụng quá!
- Ơ anh sao thế? Đang ăn bỗng dưng kêu đau bụng là sao?
- Anh không biết, có lẽ cơm có thứ anh dị ứng.
- Đâu, em thấy bình thường mà. Thôi mở cửa cho anh nhanh đi, không anh chết mất, giờ còn ngồi đó đôi co à?
Nói rồi chồng tôi phi ra nhà vệ sinh. Thừa cơ, tôi nhảy vào phòng anh ngồi chễm chệ trong đó ra vẻ vừa mới đến. Anh ấy không biết rằng tôi đã bí mật cho bột ngọt vào canh, thứ mà anh chỉ cần ăn một ít là nôn và đau bụng đi ngoài mấy ngày liền.
Chồng tôi ngồi ngoài nhà vệ sinh đến bạc mặt, đến khi anh vào cũng chẳng chịu mặc quần, cô thư ký đi một bên đỡ anh. Vừa đi vào, thấy cảnh tượng đó tôi đã hét lên:
- Ôi, sao anh lại cởi quần thế kia? Cô ta làm gì anh à? Trời ơi, sao vậy anh?
(Ảnh minh họa)
- Anh, anh bị đau bụng. Cơm có gì là lạ ấy.
- Em nấu cẩn thận mà, chắc cô ta đã làm gì đó với hộp cơm rồi. Cô ta có đi hâm cơm lại phải không? Để em kiểm tra.
Thế rồi tôi đi đến chỗ cái lò vi sóng, tôi lôi ra gói bột ngọt mình đã mua ở cửa hàng tạp hóa rồi đưa ra trước mặt chồng rồi nói:
- À, đây này, cô ta cho bột ngọt vào, cô ta thừa biết anh bị dị ứng mà làm thế à? Anh phải đuổi việc cô ta đi.
Chồng tôi ngơ người, anh không biết phải làm gì lúc đó, thấy tôi sấn sổ bước tới bèn phải cao giọng đuổi cô thư ký đi. Khi cô ta ra khỏi phòng, tôi mới nói với chồng:
- Thực ra em thấy anh "họp" như thế nào với cô ta rồi. Gói bột ngọt cũng là do em mua. Anh đuổi việc cô ta, quay về nhà với vợ con thì mọi việc yên ổn, còn cứ ngoan cố thì em sẽ cho cả công ty anh thấy cảnh lúc nãy luôn, em quay lại clip rồi.
Chồng tôi quỳ dưới đất xin tôi tha thứ. Nhìn cái cảnh anh vừa quỳ vừa ôm mông vì đau bụng mà tôi thấy hả hê trong dạ. Nếu như tôi không thẳng tay trừng trị chồng gấp thì có ngày, mẹ con tôi bị đuổi ra đường chứ chẳng chơi.
Theo blogtamsu
Bàng hoàng phát hiện ra chồng mang theo băng vệ sinh bên người và lý do khiến tôi rụng rời... Ai có thể tin rằng ông chồng nhát như cáy của tôi lại mạnh bạo cất hẳn băng vệ sinh trong túi quần, cái việc anh chưa từng làm cho tôi suốt chục năm qua chỉ vì... Tôi cùng chồng đã kết hôn cả 10 năm chứ chẳng ít. Vợ chồng tôi nói chung có 1 cuộc sống tương đối hòa thuận và...