‘Mình về đi em, đơn li hôn anh rút lại rồi’
Câu chuyện có thật 100% cho những ai đang chán nản về cuộc hôn nhân của chính mình…
Hôm ấy là một đêm mưa rất lạnh, anh và tôi ngồi đó, trong căn phòng từng đầy ắp tiếng cười ánh mắt vô hồn đau đáu nhìn vào chỗ xa xăm. Tôi im lặng, nhìn anh người mình gọi là chồng, ừ thì là chồng đó mà sao giờ bỗng hóa xa lạ đến thương tâm. Anh thở dài, tiến đến ngăn kéo tủ lấy bìa hồ sơ đặt trước mặt tôi:
- Chúng ta chắc đã mệt mỏi quá rồi, giải thoát cho nhau đi em!
Quệt ngang dòng nước mắt bỗng chực tuông từ bao giờ, tôi kí vào ĐƠN XIN LY HÔN. Từ đây, chúng tôi sẽ không còn là gì của nhau nữa, chính thức là người dưng. Hai từ người dưng nghe sao mà đau đớn đến lạ. Phong cầm tờ đơn ly hôn bỏ vào cặp táp. Giây phút anh đóng chiếc cặp lại cũng chính là lúc khóa chặt cả một khoảng trời kỉ niệm của cuộc hôn nhân này.
- Mẹ ơi! Em tè bậy, ướt hết cả chăn!
Tiếng cu Bin từ phòng ngủ vọng ra phá tan bầu không khí đông đặc lạnh lùng.
- Em đi nghỉ đi, anh lo cho con được, sau này ly hôn anh sẽ giữ Bin còn em sẽ trông Bon.
Cả đêm hôm ấy, chúng tôi không ai ngủ được. Tôi suy nghĩ miên man, tấm ảnh cưới trên tường còn giữ nguyên nụ cười tươi rói 5 năm trước giờ bỗng phủ đầy những rệu rã rêu phong.
Chúng tôi là đôi vợ chồng trẻ, hay có những xích mích cãi nhau, có lúc cũng gắt um lên làm loạn nhưng rồi vài phút sau lại nham nhở cười. Ngày ấy chưa bao giờ chúng tôi giận nhau quá 1 ngày. Vậy mà không biết từ khi nào, vợ chồng tôi không còn có thể cười với nhau sau những cuộc cãi vã thay vào đó là sự lặng im đến đáng sợ. Đến cả nhìn thẳng vào mắt nhau cũng là một cực hình, cảm giác chỉ muốn biến mất khỏi cuộc đời nhau một cách sạch sẽ. Chính sự im lặng đã dần dần g.iết c.hết cuộc hôn nhân.
Ảnh minh họa.
Tôi bước qua phòng con, tự nhiên tôi muốn nhìn 2 đứa ngủ để tìm lấy sự bình yên trong lòng.
- Anh về phòng ngủ đi, hôm nay em sẽ ngủ với con.
Bỗng nhiên, anh ấy bật khóc nấc lên từng tiếng. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy những giọt nước mắt chua chát của chồng. Dường như cố gắng kìm lại nhưng không được, rồi anh bật dậy lao vào nhà tắm, không nhớ là ở trong ấy bao lâu, chỉ biết lúc trở ra mắt đã đỏ ngầu. Tôi hỏi :
- Sao anh khóc, đây chẳng phải là ý của anh sao. Sao còn đau khổ chứ . Em đồng ý giải thoát theo ý anh, anh còn muốn gì.
Chồng nhìn lên ánh mắt vật vã:
- Anh thương con, rồi hai đứa sẽ mỗi đứa một phương, không được ở cạnh nhau nữa. Anh sẽ rất nhớ con.
Rồi anh ấy ôm ghì lấy Bon, cố nén tiếng nấc.
Tôi cố không để mình khóc theo. Khi cuộc sống đã đến mức chẳng thể dung hoà được nữa, ra đi là điều cần thiết. Chẳng phải vì ai, chẳng vì ai phản bội ai, chỉ vì chúng ta đã không thể vượt qua những áp lực cuộc sống. Tôi cũng đã từng nói với anh ấy con người tôi buông bỏ hay nắm giữ đều rất quyết liệt. Anh ấy hiểu điều ấy.
- Ngày mai anh sẽ mang Bin về nhà nội. Anh sẽ có cách nói làm ba mẹ yên tâm em đừng lo, đến khi nào xong thủ tục cho ba mẹ hay cũng chẳng muộn.
- Sau này, 1 tuần cho con gặp nhau 1 lần đi anh, 2 anh em có khi nào rời nhau đâu, em xin lỗi vì đã không thể giữ được cuộc hôn nhân này.
- Anh biết rồi…
Video đang HOT
Sáng hôm sau, anh dọn đi, căn nhà bỗng nhiên rộng hơn 1 nửa. Vắng hơn 1 nửa và mất cả 1 nửa thân quen. Tối đó, tôi nhận điện thoại của anh thông báo:
- Anh đã nộp đơn rồi, 15 ngày sau sẽ hoàn tất thủ tục. Lúc ấy em sắp xếp thời gian lên tòa giải quyết.
- Ừ , em biết rồi, anh nhớ cho con uống sữa trước khi ngủ, trời dạo này hay mưa cẩn thận cảm lạnh!
- Cảm ơn… em cũng vậy!
Vậy là xong, mọi thứ đã hoàn tất cho một cuộc chia li…
3 ngày trôi qua không có anh, căn nhà này sao bỗng rộng thênh thang, từng ngóc ngách dường như vẫn còn in đậm bóng dáng anh, đâu đâu cũng là kỉ niệm. 3 ngày vắng anh, cu Bon chẳng đêm nào chịu ngủ yên, cứ khóc lên đòi gặp ba, gặp anh Bin:
- Mẹ kêu ba với anh Bin về đi mẹ, Bon nhớ ba, không có anh Bin, Bon không ngủ được đâu!
- Ba với anh Bin đi công chuyện xa lắm… Bon ngoan đừng khóc nữa.
- Hay mẹ gọi điện cho ba đi mẹ, Bon muốn nói chuyện với ba…
Đôi mắt con tròn xoe nhìn tôi như nài nỉ, không đành lòng tôi đ.ánh gọi cho anh. Vừa nghe thấy giọng anh, Bon ríu rít:
- Alo! Ba hả, ba đi chừng nào về, Bon nhớ ba với anh Bin lắm, ba đi về nhớ mua quà cho Bon nhé…
- Ba cũng nhớ Bon, Bon ở với mẹ phải ngoan, ngoan ba mới mua quà!
- Dạ…
Nhìn con hồn nhiên mà lòng tôi bỗng quặn lên từng cơn đau thắt, dối con được 1 ngày chứ làm sao dối được cả đời đây. 2 đứa còn quá nhỏ để phải chịu những mất mát của một gia đình không trọn vẹn. Tối hôm ấy, tự nhiên Bon sốt cao, cả người con nóng hầm hập, tôi hoảng loạn có lẽ vì mắc cơn mưa chiều nay mà con lên cơn sốt. Vội vàng gọi taxi đưa con vào viện.
Một mình tay ôm con sốt, tay làm thủ tục . Con khóc, bác sĩ hỏi người nhà đâu, đưa người nhà bế con. Lúc ấy trong đầu nhớ về những ngày hai vợ chồng đưa con đi khám. Đứa bế con đứa chạy lăng xăng lo việc. Con khóc đứa bế đứa dỗ, động viên nhau. Tôi ứa nước mắt. Hình như chúng tôi đã sai ở đâu đấy. Hình như chúng tôi đang làm khổ nhau và con vì cái ích kỷ của bản thân. Tay xách nách mang, vừa ôm cho con ti vừa chạy, nước mắt lã chã. Cái hình ảnh lúc ấy chắc chẳng thể nào quên. Con bị viêm phế quản, bác sĩ cho thuốc rồi về. Mò vào túi lấy điện thoại, tôi không kìm được nữa, khóc nức nở ở hành lang bệnh viện, tôi gọi cho chồng. Nghe tiếng tôi khóc anh hốt hoảng:
- Chuyện gì vậy em? Sao lại khóc?
- Anh ơi, con…
- Con sao? Em nói đi. Đừng khóc nữa, bây giờ em đang ở đâu?
- Em đang trong viện nhi!
- Em ở đó đợi anh!
- …
30 phút sau anh đã tới bệnh viện, người anh ướt đẫm, quần áo xộc xệch vì đi vội. Thấy tôi anh liền chạy tới, ánh mắt đầy vẻ lo âu:
- Không sao, anh đây rồi!
Vừa nghe câu đấy, tôi bỗng khóc như mưa. Anh ôm tôi vào lòng, xoa đầu nói:
- Đừng khóc nữa con thấy lại bảo anh ăn h.iếp em. Anh sai rồi… Khi nãy nhận điện thoại của em, anh mới biết là mình sợ mất em và con đến mức nào… Thôi giờ mình về đi, mai anh đi rút lại đơn!
Tôi hiểu tâm trạng của chồng , có lẽ cũng như tôi lúc này lòng nhẹ tênh, sau tất cả, tôi cần anh. Tình yêu vẫn ở đấy, chỉ là chúng tôi mải lo quá nhiều thứ mà trót hết kiên nhẫn cho một mối quan hệ. Cơm áo gạo t.iền quên đi mất chúng tôi còn tình yêu cần gìn giữ.
Về đến nhà hơn 12 giờ khuya. Tôi bế con lên phòng khi xuống đã thấy anh lúi húi ở bếp:
- Em đợi anh xíu, anh nấu mì cho, chắc em cũng đói rồi.
Là cái dáng ấy, dáng của người đàn ông tôi yêu đang ở trong ngôi nhà này. Nhìn tô mì anh nấu, tôi bật khóc, hình như đã lâu rồi tôi mới cảm nhận được hương vị của gia đình. Chồng ôm tôi vào lòng:
- Thôi, không sao đâu. Vợ ngủ đi không mệt rồi. Ổn rồi, có anh đây rồi…
Sau những ngày im lặng là cái ôm ổn rồi của chồng ! Là nơi này có anh! Là bình yên về sau giông bão, là lạc mất rồi tìm thấy nhau giữa những mênh mông cuộc đời.
Thế đấy, có những quãng thời gian chẳng cần người thứ 3 thì cuộc sống vợ chồng cũng trở nên bế tắc đến mức muốn tống khứ ra khỏi cuộc đời nhau bằng lá đơn Ly Hôn.
Cuộc hôn nhân nào dù có tốt đẹp đến mấy cũng phải có đến trăm lần người trong cuộc muốn li hôn, cũng phải đến vài chục lần muốn “g.iết c.hết” đối phương. Tôi nghĩ ai cũng có cảm giác vậy ở một giai đoạn nào đấy.
Thắng được cái khoảng thời gian này thì chúng ta sẽ thấu hiểu và sẽ là hạnh phúc. Nếu không chúng ta sẽ vĩnh viễn mất nhau ở t.uổi trẻ, đ.ánh mất tất cả những năm tháng đã yêu thương và cần có nhau đến mức nào!
Cái gì trong cuộc đời cũng có giá của nó. Giá của cái nắm tay lúc về già là bao nhiêu giông bão của t.uổi trẻ. Hy vọng mỗi chúng ta đều nghĩ được khi muốn chấm dứt hãy nghĩ về những lý do khiến chúng ta bắt đầu ! Nghĩ về những phút giây hạnh phúc bên nhau! Đừng vội buông tay nhau chỉ vì đôi lần sóng gió! Và nếu còn yêu hãy cho nhau một lối về…
Giờ thì ôm người đàn ông bên cạnh ngủ đi thôi.
Theo WTT
Những người nóng tính, đặc biệt là phụ nữ cần phải đọc bài này để không bao giờ phải hối hận
Những người nóng tính, đặc biệt là phụ nữ cần phải đọc bài này để không bao giờ phải hối hận hãy lưu lại ngay và chia sẻ cho mọi người.
Những người nóng tính, đặc biệt là phụ nữ cần phải đọc bài này để không bao giờ phải hối hận
Khi gặp phải những chuyện không như ý ta thường cáu giận, bất mãn và tỏ thái độ hằn học với sự việc và con người liên quan trực tiếp. Tuy nhiên, việc tức giận sẽ khiến bản thân trở nên vô lý, cố chấp, thậm chí bộc phát những suy nghĩ, lời nói gây nên những hậu quả nghiêm trọng.
Phật khuyên mọi người chúng ta không nên nóng giận. Phật không phân biệt nóng giận vì có lý do chính đáng hay không chính đáng, hợp lý hay không hợp lý.
Chỉ biết rằng khi nóng giận, tâm con người chắc chắn không đủ để kiểm soát hành vi và ngôn ngữ. Phật nói : "Hãy từ bỏ nóng giận thì phiền não sẽ không đến với các người".
Phật chỉ tâm niệm rằng, nóng giận sẽ biến bạn thành một con người khác, đ.ánh mất sự khôn ngoan vốn dĩ mà giải quyết vấn đề một cách mất phương hướng.
Thay vì nổi đóa với những gì không hài lòng, bạn hãy học cách kiểm soát cảm xúc. Hãy thẳng thắn nói với đối phương về sự không hài lòng của mình, giúp đối phương hiểu họ đã làm sai điều gì, sai ở đâu với thái độ chân thành, góp ý.
Là phụ nữ, muốn an yên hạnh phúc cả đời đừng bao giờ so đo tính toán với phụ nữ khác, đừng ganh tỵ rằng vì sao những người khác lại giàu có hay xinh đẹp hơn mình.
Là phụ nữ, muốn có hôn nhân viên mãn đừng quá so đo, tính toán thiệt hơn với bạn đời. Cuộc sống là những chuỗi ngày dài, nếu ta thành tâm tích đức, sống chân thành thì hậu vận sẽ sung túc, an nhàn.
Điều người nóng tính nên nằm lòng
1. Điều vô căn cứ thì đừng nói hàm hồ
Trên đời tệ nhất là kẻ ngậm m.áu phun người, vì thế đừng nói những điều vô căn cứ hoặc thêu dệt. Hãy chứng tỏ mình là người trưởng thành, có nhân phẩm, có gì nói nấy, thành khẩn trong từng lời nói.
2. Điều không chắc, nên nói thật thận trọng
Đối với những điều không nắm bắt rõ, nếu bạn không lên tiếng, đôi khi người ta nghĩ bạn đạo đức giả hoặc thiếu hiểu biết, không có chính kiến. Chi bằng diễn đạt một cách cẩn thận, mọi người sẽ cảm thấy rằng bạn là một người đáng tin cậy.
3. Chuyện vặt, nói một cách hài hước
Đặc biệt là những lời nhắc nhở thiện ý, dùng một lời nói đùa để diễn đạt, như vậy người nghe sẽ không cảm thấy cứng nhắc. Họ không những hiểu được ý nhắc nhở của bạn mà còn quý mến bạn hơn.
4. Điều thương tâm, đừng gặp ai cũng nói
Khi đang buồn bã, có ý muốn chia sẻ, nhưng nếu gặp bất cứ ai cũng thổ lộ sẽ rất dễ làm cho người nghe bị áp lực tâm lý đồng thời nảy sinh nhiều mối nghi ngờ, cảm thấy nhàm chán. Ấn tượng trước đây của bạn trong mắt người khác cũng sẽ bị mai một, khiến người ta xa lánh vì sợ bạn lại trút khổ lên họ.
5 Chuyện của người khác, nói thật cẩn thận
Cần giữ một khoảng cách an toàn giữa người với người, đừng bình phẩm hay đồn thổi chuyện của người khác mà tạo ra những hiểu lầm tai hại.
6. Việc của mình, lắng nghe lời khuyên của mọi người
Những việc của mình nên lắng nghe quan điểm của người ngoài cuộc, một mặt có thể tạo ấn tượng khiêm tốn, mặt khác mọi người sẽ nghĩ rằng bạn là người thấu tình đạt lý.
7. Việc của người lớn, nhiều nghe ít luận
Người lớn t.uổi hơn thường không thích những người trẻ bàn luận hay cho nhiều ý kiến về việc của họ. Vì thế, nếu không phải chuyện mà bạn hiểu tường tận thì tốt nhất là ít luận để tỏ sự tôn trọng trưởng bối, khiêm tốn và hiếu học.
Theo Phunutoday
Đau đớn phát hiện nhân tình là thủ phạm đứng sau cái c.hết thương tâm của con trai Trong cơn say, Hải liên tục gọi tên vợ con khiến Hân càng tức giận. Cô ta quyết tâm phải làm gì đó để suốt đời này anh toàn tâm toàn ý bên cạnh cô. Liên khóc nức nở, con trai chạy ra ôm lấy mẹ rồi khóc theo - Ảnh minh họa: Internet. Kết hôn 2 năm, cuộc sống hôn nhân của...